Chương 4604

Đạo nhân Trân Bảo: “Chuyện này đúng là rất khó, cần có vận khí mạnh, tinh thần kiên trì, vô cùng can đảm mới có thể làm được, nhưng xác suất thành công lại rất thấp, dù sao trong các cuộc tranh đấu giữa các tộc, người này giỏi còn có người giỏi hơn”.

Ngô Bình: “Ông có biết tình hình cụ thể của ba vòng tranh đấu mà ông nói trước đó không?”

Đạo nhân Trân Bảo: “Người có thể được chọn vào vòng đầu tiên được gọi là Thiên Tử. Không giới hạn số lượng Thiên Tử nhưng sau khi trải qua các cuộc tấn công, có rất ít người có thể ở lại cuối cùng, không quá một trăm người”.

“Thiên Tử có thể tiến vào vòng thứ hai sẽ bắt đầu trận chiến luân hồi. Một nhóm Thiên Tử sẽ luân hồi đi vào cùng một thế giới. Lúc này, tất cả những người tranh tài đều sẽ bắt đầu lại từ đầu, người có thể sống sót cuối cùng sẽ tiến vào luân hồi lần thứ hai. Mười đời mười kiếp, mỗi một kiếp đều có khả năng mất mạng”.

Ngô Bình: “Luân hồi ở thế giới nào?”

Đạo nhân Trân Bảo: “Có thể là một mốc thời gian bất kỳ trong lịch sử, có thể là quá khứ hoặc có thể là tương lai”.

Ngô Bình cảm khái nói: “Muốn làm chúa tể của thế giới quả thật quá khó”.

Đạo nhân Trân Bảo: “Đúng thế, không phải thời đại nào cũng có Thiên Đế. Có kỷ nguyên thậm chí không có Thiên Đình, tỷ như kỷ nguyên trước, dù Tiên tộc hay Thần tộc đều chưa từng sinh ra Thiên Đế”.

Ngô Bình: “Tôi có thể sử dụng bảo bối trong Thiên Bảo Giới này không?”

Đạo nhân Trân Bảo: “Những thứ này đều là tài sản riêng của Thiên Đế đời trước, nếu cậu có thể được Thiên Đế công nhận thì có thể được lấy một phần”.

Ngô Bình: “Làm sao để được Thiên Đế truyền thừa?”

Đạo nhân Trân Bảo: “Trong Thiên Bảo Giới có một ngôi mộ của Thiên Đế, nhưng người ngoài không biết đến nơi đó, chỉ có tôi biết về nó. Sứ mệnh của tôi là tìm những người thích hợp, sau đó dẫn họ vào trong đó để được Thiên Đế truyền thừa”.

Ngô Bình gật đầu: “Có cơ hội, tôi sẽ đến ngôi mộ của Thiên Đế”.

Đạo nhân Trân Bảo: “Cậu có thể đến bất cứ lúc nào”.

Ngô Bình nhìn mấy người Khương Thiên Lan: “Mấy người này đều là đệ tử của ông sao?”

Đạo nhân Trân Bảo khẽ thở dài: “Lúc đầu họ suýt chút nữa đã chết khi xông vào Thiên Bảo Giới, tôi có lòng tốt cứu chúng, dạy cho chúng một vài thứ. Ai mà ngờ mấy tên khốn nạn dã tâm độc ác này lại muốn hại tôi, lấy hết tất cả bảo vật của Thiên Bảo Giới. Chúng nào biết với thiên phú và vận khí của chúng thì dù có lấy được bảo bối gì cũng chỉ sẽ khiến chúng chết mà thôi”.

Ngô Bình: “Đám người này giao cho ông xử lý vậy”.

Đạo nhân Trân Bảo chắp tay lại với anh: “Cảm ơn Thánh Vương”.

Để đám người Khương Thiên Lan ở lại, Ngô Bình quay lại căn nhà của Sanamoba. Lần này anh không muốn ở lại thêm nữa bèn nói: “Chúng ta đi khỏi đây đi”.

Vừa dứt lời, từng tia sáng bay lên, Ngô Bình dẫn theo con khỉ vàng và Sanamoba quay lại Bổn Đảo.

Về đến Bổn Đảo, anh để lại ba người phụ nữ lại trên đảo, sau đó dẫn con khỉ vàng đến đảo Thanh Hoa gặp Trần Nhược Nhàn.

Lúc đầu anh phái Trần Nhược Nhàn và Dương Nguyên Bá tấn công nước Oa, chiếm đảo Thanh Hoa. Nước Oa tự biết mình đánh không lại bèn nhường lại hòn đảo này. Trần Nhược Nhàn tiếp quản đảo Thanh Hoa, trở thành Nữ Vương của hòn đảo.

Lúc này Trần Nhược Nhàn đang xử lý công vụ, nghe thấy tiếng bước chân bên ngoài, cô ấy vừa đứng lên thì nhìn thấy Ngô Bình dẫn theo một con khỉ vàng bước vào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện