Chương 4583

Số lượng Thánh Nhân mà vượt quá một nghìn thì chính là cảnh giới Thiên Thánh, từ xưa đến nay chưa từng có ai đạt đến cảnh giới này! Hiện giờ, Ngô Bình có một cảm giác rất kỳ diệu, thánh đường của anh bắt đầu có sự thay đổi, hư không vô tận bên ngoài thánh đường đang biến thành một vũ trụ nhỏ! Khi vũ trụ cỡ nhỏ này được sinh ra, sức mạnh trong cơ thể của Ngô Bình lập tức có sự thay đổi về chất.

Uỳnh!

Vũ trũ này toả ra một sức mạnh kinh thiên động địa, nó không màng đến quy luật và đại đạo của tự nhiên, mà đứng độc lập và đi trên con đường riêng! Bây giờ, Ngô Bình mới chính thức đột phá cảnh giới Vô Pháp.

Tâm trí của anh tiến vào vũ trụ này và cảm nhận sức mạnh diệu kỳ của nó, sau đó thử đưa séc mạnh ấy vào con đường tu tiên.

Ngô Bình đang cảm ngộ thì người bên ngoài vẫn đang điên cuồng tu hành và đi vào thánh đường.

Phải biết rằng độ khó khi trở thành Thánh Nhân không kém cảnh giới Cực Áo là bao, thậm chí còn dễ hơn, điều này khiến các cao thủ vào động Nhân Cực rất dễ đột phá. Sau đó, họ lại tiếp tục đột phá lên Đại Thánh.

Số lượng Đại Thánh cứ thế tăng lên cho tới con số mười nghìn.

Khi số lượng đạt đến đủ mười nghìn thì là cảnh giới cuối cùng của Đại Thánh, hay còn gọi là cảnh giới Vạn Thánh mà xưa nay chưa ai từng đột phá được.

Đây lại là một cửa ải, khi Ngô Bình đột phá đến đây thì trong vũ trụ nhỏ lại sinh ra một sự thay đổi lạ khác, khiến vũ trụ càng hoàn hảo hơn, hình thành nhiều không gian đa duy hơn.

Thánh đường của Ngô Bình chính là điểm trung tâm của vũ trụ nhỏ, thần hồn của anh cũng đã dần ăn ý với vũ trụ.

Lúc này, anh lờ mờ cảm nhận được cảnh giới hiện tại của mình chắc là một cảnh giới cực kỳ cao thâm trong con đường tu tiên, khả năng cao đã trên cả cảnh giới Đại Đạo Tôn rồi.

Cứ thế, Ngô Bình đã thuận lợi đột phá lên Thánh Vương.

Khi anh đột phá xong thì đã quay lại ngọn núi mà mình ở.

Sáu cô gái vẫn luôn chờ anh ở đây trong hơn một năm qua, thấy anh bình an trở về, ai cũng vui mừng.

Ngô Bình vừa về thì người của năm thế lực quyết sách lớn cũng đã đến chúc mừng, đồng thời mang theo các vật báu, của quý của mình đến tặng anh.

Bây giờ, đến tên mù cũng có thể thấy Ngô Bình đã là người mạnh nhất hiện giờ, năm thế lực quyết sách lớn không là gì với anh nữa. Chỉ cần anh thích thì địa bàn của cả Nhân tộc sẽ thuộc về anh ngay, còn ai dám tranh giành chứ?

Ngô Bình thoải mái nhận hết quà luôn, chờ về thế giới cũ, những thứ này rất có tác dụng với anh.

Bá Thế nói: “Sau khi thương lượng thì năm nhà chúng tôi đã cùng đưa ra quyết định là tôn cậu lên làm Đại đế của Nhân tộc, để dẫn chúng tôi cùng chống lại các tộc mạnh mẽ khác”.

Ngô Bình lập tức từ chối, anh nói: “Tôi đã viết con đường tu tiên Nhân đạo lên động Nhân Cực rồi, ai trong số các người đủ tư chất thì đều có thể học được. Chỉ cần học được những thứ tôi để lại thì dù đối thủ có mạnh đến mấy thì các người cũng đánh bại được. Tôi đã ở lại đây lâu rồi, giờ phải về thôi. Nhưng sau này, nếu mọi người gặp chuyện nguy hiểm đến diệt vong thì có thể dùng lá bùa này để liên lạc với tôi, tôi sẽ đến ứng cứu”.

Dứt lời, anh bỏ một ngọc phù lại rồi vung tay, cùng sáu cô gái rời khỏi thế giới này.

Có một cánh cửa sáng xuất hiện trước mặt họ, bảy người xuyên qua nó xong thì bước trên đám mây màu vàng rồi chầm chậm đáp xuống một đại lục.

Khi Ngô Bình đáp đất thì nhìn thấy một cảnh tưởng đổ nát, đây từng là hoàng cung của anh, nhưng giờ thì không còn gì.

Tim anh đập như đánh trống: “Sao lại thế này?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện