Chương 229
Đây là một loại huyệt rất hiếm có, hơn nữa còn mờ ảo rất khó tìm. Vì thế từ xưa đến nay, chỉ có những người có địa vị thật cao quý như vua chúa, tướng lĩnh mới có thể tìm được huyệt này.
Nhiếp Sơn Hà mừng rỡ, lập tức bao trọn ngọn núi, chuẩn bị xây một phần mộ cho mình để gây tiếng vang cho thế hệ sau.
Nhưng ai ngờ, ngay sau ngày động thổ, người ta đã đào được một cái hố đen ngòm sâu không thấy đáy ở đây! Lúc đó, có hắc khí bay lên, lập tức cuồng phong nổi dậy, sấm chớp đùng đoàng mất tiếng đồng hồ mới ngừng.
Nhiếp Sơn Hà thấy không ổn nên reo ngay một quẻ, sau đó ông ta đã sợ thắt tim lại rồi tái mét mặt.
Quẻ này cho biết, ông ta vừa mở đường Hoàng Tuyền! Từ xưa đến nay, khi nào đường Hoàng Tuyền mở thì sẽ có đại loạn.
Nhiếp Sơn Hà đại hoạ sắp ập tới, nhưng không dám nói cho bất kỳ ai biết, hi vọng cầm cự được ngày nào hay ngày ấy. Cho đến khi ông ta reo quẻ có một quý nhân xuất hiện thì ông ta mới không màng nguy hiểm đi tìm Ngô Bình.
Ngô Bình nghe xong thì chỉ im lặng.
Trong truyền thừa của miếng ngọc bội không chỉ có Vu đạo và trận pháp, mà còn nhiều thứ khác nữa, nó cũng có giới thiệu sơ qua về đường Hoàng Tuyền. Đại khái là có nhiều người chết ở một nơi nào đó trong một khoảng thời gian ngắn, oán hận không tan biến nên hình thành một kết giới, hiểu đơn giản hơn thì nó chính là địa ngục hoặc cõi âm.
Một khi đường Hoàng Tuyền hình thành thì sẽ có yêu ma mướn cớ đó để tác quái, gây hại cho nhân gian.
Thời cổ đại, nước Viêm Long từng một lần đại loạn cũng vì hình thành đường Hoàng Tuyền. Ví dụ như Hoàng Cân Quân cuối đời Đông Hán, đại dịch cái chết đen của Europa, thập tự quân Đông Chinh, thái bình quân khởi nghĩa…
Việc làm đầu tiên khi một hoàng triệu mới thành lập là phong ấn đường Hoàng Tuyền, như vậy thiên hạ mới có thể thái bình.
Có lẽ Nhiếp Sơn Hà đã chẳng may mở con đường đã bị phong ấn này, đại hoạ sắp ập tới rồi.
Thấy Ngô Bình im lặng, Nhiếp Sơn Hà vội hỏi: “Cậu Ngô, cậu có cách gì không?”
Ngô Bình cau mày: “Muốn xử lý đường Hoàng Tuyền này thì cần cả nước góp sức, phải tập trung các cao nhân lại thì mới phong ấn nó được, vậy thì tôi làm được gì chứ?”
Nhiếp Sơn Hà tái mặt: “Nhưng quẻ bói nói là cậu có cách mà”.
Ngô Bình cười lạnh nói: “Xem ra quẻ của ông không chuẩn rồi”.
Nhiếp Sơn Hà khẽ thở dài một hơi: “Vậy tôi khó sống được rồi”.
Ngô Bình trầm ngâm một lát rồi hỏi: “Đường Hoàng Tuyền ở đâu?”
Nhiếp Sơn Hà đáp: “Phía Nam núi Thanh Long của huyện Long”, ông ta nói chi tiết địa chỉ.
Ngô Bình suy nghĩ rồi nói: “Tôi có thể nói cho ông biết cách xử lý, nhưng tôi sẽ không tham gia. Còn có thành công hay không thì phụ thuộc hoàn toàn vào ông”.
Nhiếp Sơn Hà mừng rỡ rồi nói ngay: “Xin cậu chỉ bảo!”
Ngô Bình ngập ngừng rồi nói: “Ông hãy tìm một di vật của thánh nhân. Khi nào tìm được thì tôi sẽ dạy ông cách trấn áp đường Hoàng Tuyền”.
Nhiếp Sơn Hà hỏi: “Cậu Ngô, có thể trấn áp được bao lâu?”
Ngô Bình: “Nếu không có ai phá đám thì cả trăm năm cũng là. Nhưng sau đó thì để người đời sau xử lý tiếp”.
Nhiếp Sơn Hà vội đứng dậy rồi chắp tay với Ngô Bình: “Cảm ơn cậu Ngô đã chỉ bảo”.