Cung Trường Anh thở dài nói: “Giờ nó đang ở đâu, Kỳ Binh bị thế này thì con định tính sao?”
Cung Lôi nắm chặt tay thành quyền rồi đáp: “Bố, chúng ta không thể nhún nhường được, hay mình bỏ tiền ra mời Chu Phật Sinh đi!”
Advertisement
Cung Trường Anh biến sắc mặt: “Mời Chu Phật Sinh? Muốn mời cao thủ này thì nhà họ Cung chúng ta sẽ mất cả nửa gia sản đấy, con điên rồi à?”
Cung Lôi nghiến răng nói: “Bố, chúng ta hết đường lui rồi! Thế lực của Lý Quảng Long không kém gì nhà mình, lại thêm Ngô Bình nữa, nếu chúng ta không liều một phen thì nhà họ Cung sẽ bị tiêu diệt đấy!”
Cung Trường Anh ngẫm nghĩ rồi nói: “Nhưng nếu làm như con nói thì nhà mình sẽ tổn thất nặng nề, con cứ đi gặp Lý Quảng Long, xem anh ta nói gì đã”.

Cung Lôi cau mày: “Bố định mặc kệ Kỳ Binh hay sao?”
Cung Trường Anh lạnh giọng nói: “Im ngay, càng vào lúc quan trọng thì càng cần bình tĩnh”.


Một lát sau, có một chiếc xe đã đi tới nhà họ Lý, quản gia vào báo Cung Lôi đến.

Lý Quảng Long nhìn Ngô Bình rồi nói: “Chú đoán đúng rồi kìa”, sau đó, anh ta bảo quản gia cho Cung Lôi vào.

Cung Lôi đi vào phòng khách, thấy Lý Quảng Long, ông ta cúi gập người rồi thành khẩn nói: “Anh Lý, tôi xin lỗi! Tại tôi không biết dạy con, nên để Kỳ Binh làm chuyện dại dột, tôi xin lỗi anh”.

Lý Quảng Long cười nói: “Cung Lôi, da mặt ông cũng dày đấy.

Chúng ta đâu phải mới quen biết nhau, tôi còn lạ gì ông nữa! Nếu không được ông chỉ đạo thì thằng nhãi Kỳ Binh dàm bắt cóc con trai tôi chắc?”
Cung Lôi mỉm cười lúng túng: “Anh Lý, là nhà tôi sai, tôi đến xin lỗi anh đây”.


Lý Quảng Long hừ nói: “Xin lỗi? Được thôi, nhà ông đưa 5 tỷ đây, tôi sẽ tha thứ ngay và luôn”.
Cung Lôi biến sắc mặt nói: “Anh Lý, anh làm gì mà tuyệt tình thế?”
Lý Quảng Long cười lớn nói: “Tuyệt tình ư? Thế ông cho người bắt cóc con tôi thì gọi là gì?”
Cung Lôi híp mắt lại nói: “Lý Quảng Long, nhà họ Cung cũng có vị thế ở tỉnh, không phải anh muốn làm gì thì làm đâu”.

“Thế à? Tôi được người ta gọi là anh Long thì ông nghĩ tôi có hiền không?”, Lý Quảng Long nhìn chằm chằm vào Cung Lôi rồi hung dữ nói: “Ông mời được cao thủ, chẳng lẽ tôi lại không chắc?”
Cung Lôi biến sắc mặt, câu nói của Lý Quảng Long rất khoa trương, thực lực hai nhà cũng ngang nhau nên nếu đối đầu thì nhà họ Cung cũng không chiếm ưu thế được.

Ông ta thờ dài nói: “Chúng tôi không có 5 tỷ đâu, nếu anh ép người quá đáng, nhà tôi đành liều thôi”.

Lý Quảng Long cười ha hả: “Thế à? Thế chúng ta cùng chờ xem sao”.




Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện