Chương 150
Sau khi xong tiệc rượu thì đã đến đêm khuya, Từ Quý Phi và Trác Khang đều đã về nghỉ ngơi. Ngô Bình và Lãnh Như Yên thì không đi, trong khu biệt thự này có rất nhiều phòng, tối nay họ sẽ nghỉ ngơi ở đây.
Họ vào ở trong một căn nhà, Ngô Bình và Lãnh Như Yên ở sát vách nhau.
Ngô Bình vừa đi vào phòng, đang định tắm rửa rồi đi ngủ thì nghe thấy có người gõ cửa phòng mình. Anh mở cửa ra thì thấy Lãnh Như Yên.
“Cô Lãnh, có chuyện gì sao?”, anh hỏi.
Lãnh Như Yên cười nói: “Anh cứ gọi em là Như Yên đi”.
Đôi mắt đẹp khẽ chớp chớp, cô ấy nói: “Anh Ngô là cao thủ cảnh giới Khí, lại còn tinh thông y thuật tựa thần tiên, liệu anh có thể giúp em giải đáp vấn đề trong tu luyện không?”
Ngô Bình: “Ồ? Cô gặp rắc rối gì sao?”
Lãnh Như Yên gật đầu: “Em tu luyện Niêm Hoa Chỉ gia truyền trước nay vẫn rất thuận lợi. Nhưng gần đây em cứ cảm thấy hơi thở bị trì trệ, lúc nào cũng cảm thấy choáng váng”.
Ngô Bình suy nghĩ một lúc rồi nói: “Cô tung chiêu ra đi để tôi xem”.
Hơi thở Lãnh Như Yên liền khựng lại, sau đó tay phải làm hình Niêm Hoa Chỉ. Anh thấy luồng nội tức vận hành trong mỗi đường kinh mạch của Lãnh Như Yên một vòng, mà đường vận hành này có vấn đề!
Anh tập trung suy nghĩ một lúc, chân khí trong cơ thể vận hành trong cơ thể theo đường như con đường của Lãnh Như Yên. Lúc nó đi qua điểm nối giữa hai đường kinh mạch thì quả nhiên xuất hiện cảm giác trì trệ, đầu anh cũng thấy choáng váng.
“Hửm? Đúng là choáng váng thật!”, anh thầm cảm thấy kinh ngạc.
Thấy Ngô Bình hơi choáng váng, Lãnh Như Yên vội hỏi: “Anh sao rồi?”
Ngô Bình phất tay: “Không sao, tôi đang suy nghĩ về vấn đề cô nói”.
Lãnh Như Yên cười nói: “Thực ra tình trạng này cũng khiến bố em cảm thấy rất phiền não, có lẽ là do Niêm Hoa Chỉ mà nhà em học là bản không hoàn chỉnh”.
Ngô Bình gật đầu: “Có lẽ vậy. Thế này nhé, tôi sẽ nghĩ cách, sáng sớm mai tôi sẽ nói cho cô biết”.
Lãnh Như Yên gật đầu: “Vậy làm phiền anh rồi!”
Lãnh Như Yên ra về, Ngô Bình thì lại không ngủ được, anh cứ suy nghĩ mãi về Niêm Hoa Chỉ. Anh đang nghĩ cách để giải quyết vấn đề chân khí bị trì trệ khi đi qua các điểm nối.
“Nếu như không đi qua điểm nối này mà đi qua các đường khác thì sao?”. Đột nhiên anh nghĩ ra một cách, liền bắt tay vào thử ngay.
Trước và sau điểm nối giữa hai đường kinh mạch thực ra còn có mười mấy khúc nối to nhỏ, Ngô Bình khởi động chân khí rồi đi qua những con đường này và những đường kinh mạch trước sau điểm nối.
Lần đầu tiên toàn thân anh tựa như bị điện giật, lần thứ hai thì mí mắt anh giật liên hồi, suýt nữa thì tinh thần phân liệt, vẫn không được!
Thử nghiệm bảy tám lần liên tiếp, cuối cùng vào lần thứ chín khi chân khí đi qua một đường kinh mạch không lớn không nhỏ, nối liền đường kinh mạch trước sau điểm nối thì xuất hiện sự khác biệt.
Lần này anh cảm thấy vô cùng thuận lợi, tay phải làm hình Niêm Hoa Chỉ tựa như ẩn giấu sát khí, chỉ hơi bày thế thôi mà chén trà đã bị vỡ nát, biến thành tro bụi!
Nhưng anh vẫn cảm thấy không đúng lắm, bởi tuy thuận lợi nhưng sự bùng nổ của chân khí vẫn chưa trọn vẹn, hơn nữa không dễ khống chế.
“Vấn đề nằm ở đâu nhỉ?”. Anh lắc đầu, tiếp tục thử nghiệm.
Sau khi thất bại vài lần, anh để chân khí đồng thời đi qua cả điểm nối và cả kinh mạch thành hai đường song song. Lần này không chỉ còn thuận lợi hơn mà sự khống chế chân khí cũng càng tinh tế hơn, sức mạnh bộc phát ra vô cùng tùy ý, vô cùng ảo diệu!