CHƯƠNG 3

Anh, Vương Bác Thần, là các chủ của Thần Thiên Các – tổ chức đỉnh cấp nhất của quân bộ Nước R. Bồi dưỡng ra các Chiến thần, Chiến vương, Chiến tướng, Huyết Sát, Thiên Cương, Địa Sát, uy chấn ở biên giới, quét sạch mọi kẻ địch!

Anh khiến Chiến thần bốn phương nghe tiếng mà sợ, được gọi là Chiến thần chi chủ! Quốc chủ của Nước R phong anh là Chiến thần chi chủ, quản lý tất cả Chiến thần, là chí tôn trong quân!

Anh, cầm kiếm xông về Nam Hải, một kiếm quét qua, dọa lui cả hạm đội của Nước Mỹ, dọa cho nước Nhật đóng cửa biển không dám ra ngoài, uy chấn tới mức các nước Nam Hải cúi đầu xưng thần, không dám nổi tâm tư khác!

Nhưng hiện nay, anh vậy mà bị người ta sỉ nhục như vậy, thậm chí còn dùng người phụ nữ của anh để kìm hãm anh!

Vừa nghĩ tới sắc mặt tuyệt vọng, tiếng khóc nhục nhã của Triệu Thanh Hà trong video!

Trái tim của Vương Bác Thần như bị dao rạch! Vô cùng đau đớn!

“Thần chủ, tín hiệu vừa rồi định vị ở câu lạc bộ Hồng Trần của thành phố Hà Châu, đối chiếu dựa theo thông tin hiển thị trong video, chắc chắn là ở phòng số 808 của câu lạc bộ Hồng Trần.”

Vừa rồi khi anh đang kéo dài thời gian, người của cả tổ kỹ thuật của Thần Thiên Các đều tra tìm thông tin chính xác.

Tổ thông tin của Thần Thiên Các, đều là do nhân viên kỹ thuật hàng đầu thế giới hợp thành!

Chỉ cần cho bọn họ một thông tin, trong vài phút thì có thể tra được mọi thứ.

“Câu lạc bộ Hồng Trần ở Hà Châu…”

“Triệu Thanh Hà…”

Khóe miệng của Vương Bác Thần không ngừng mấp máy, vào khoảnh khắc này, trên mặt anh xuất hiện vô số loại cảm xúc, sắc mặt cuối cùng trở lên âm trầm, dữ tợn, sát khí đằng đằng!

Lập tức chạy về phía sân bay, vừa quay đầu quát: “Lập tức sắp xếp máy bay chiến đấu cho tôi, tôi muốn trong thời gian ngắn nhất bay tới Hà Châu!”

Xảy ra chuyện rồi!

Xảy ra chuyện lớn rồi!

Tam đại Chiến thần, bốn đại Chiến vương, tám đại Chiến tướng, mười hai Huyết Sát của Thần Thiên Các đều thay đổi sắc mặt, trên mặt lộ vẻ kinh sợ!

Bọn họ đi theo Vương Bác Thần nam chinh bắc chiến nhiều năm như vậy, vô số lần bò ra từ trong đống xác chết, cũng chưa từng thấy Vương Bác Thần mất khống chế như vậy!

Đây là lần đầu tiên, bọn họ cảm nhận được, Vương Bác Thần điên rồi!

Đến sân bay, Lâm Chấn Thiên – Chiến thần Chấn Thiên ổn trọng nhất trong tam đại Chiến thần đã phản ứng lại, vội vàng chặn lại nói: “Thần chủ, không có lệnh của quốc chủ mà về nước, sợ là sẽ gây ra một ít hiểu lầm.”

“Hiểu lầm? Nói tôi tạo phản?”

Vương Bác Thần cười mỉa, đôi mắt đỏ ngầu gằn giọng nói: “Mẹ kiếp vợ của tôi sắp bị người ta bắt nạt tới chết rồi, còn sợ hiểu lầm!! Cút ra cho tôi!”

Sát khí!

Sát khí vô biên!

Tỏa ra từ trên người Vương Bác Thần!

Bá khí chấn nhiếp khiến Lâm Chấn Thiên cả người run lên, trong lòng những người còn lại thì kinh sợ!

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện