CHƯƠNG 29

Vương Bác Thần bảo vệ Triệu Thanh Hà, hờ hững nói: “Quỳ? Bà xứng sao?”

Vậy mà dám nói chuyện với bà cụ như vậy!

Người của nhà họ Triệu dùng ánh mắt thương hại nhìn Vương Bác Thần.

Bà cụ Triệu sát khí đằng đằng nhìn sang Vương Bác Thần: “Cậu chính là người đàn ông mà Triệu Thanh Hà lén lút qua lại đó sao? Lá gan thật lớn, làm hỏng danh dự của nhà họ Triệu tôi, còn dám tới tận cửa. Cái thứ không biết sống chết, hôm nay để cậu chết không chỗ chôn thây.”

Vương Bác Thần hơi nheo mắt lại, căm ghét nói:

“Là mẹ, bà mưu đoạt sản nghiệp của con trai, sỉ nhục vợ của con trai, trưởng bối như này, bà có xứng làm không?”

Sản nghiệp ban đầu của nhà họ Triệu, chỉ có một công ty nhỏ do ba vợ thành lập.

Về sau Vương Bác Thần cho người âm thầm hỗ trợ, mới có nhà họ Triệu của ngày hôm nay.

Nhưng sau khi ba vợ qua đời, bà cụ đoạt mất sản nghiệp, giao cho con trai lớn là Triệu Long, mẹ con Trần Ngọc cái gì cũng không được chia.

Ngay cả Triệu Thanh Hà muốn đổi một phần công việc tốt một chút, Bà cụ Triệu cũng không cho phép.

“Cậu tính là cái thứ gì, cũng dám khua tay múa chân với nhà họ Triệu tôi?”

Bà cụ Triệu bỗng nổi giận, giống như Từ Hi, uy nghiêm không thể xâm phạm: “Triệu Thanh Hà không lấy được thiệp mời đám cưới của thần chủ, đuổi khỏi công ty, thu hồi nhà ở. Người đâu, đánh tên súc sinh này rồi đổ sáp vào.”

Trần Ngọc vội vàng lấy ra thiệp mời màu tím đó: “Mẹ, thiệp mời lấy được rồi.”

Đám người Triệu Húc sững người.

Bọn họ nhận được tin tức, Triệu Thanh Hà đắc tội với nhà họ Hồ, cậu hai Hồ bị đánh chết, hai chân của câu cả Hồ bị đánh gãy, làm sao có thể lấy được thiệp mời chứ?

Cho nên, thiệp mời này chắc chắn là giả!

Triệu Húc giật lấy tấm thiệp, liếc nhìn rồi cười gằn: “Lá gan thật lớn, dám dùng thiệp mời giả để lừa bà nội!”

“Triệu Thanh Hà, đừng tưởng tôi không biết, cậu hai Hồ chết rồi, cậu cả Hồ bị đánh gãy hai chân, nhà họ Hồ sẽ cho cô thiệp mời hay sao?”

Cái gì?

Hồ Hách chết rồi sao?

Triệu Thanh Hà sững sờ nhìn Vương Bác Thần, không biết sau khi cô hôn mê đã xảy ra chuyện gì.

Lẽ nào, là Vương Bác Thần giết Hồ Hách?

Vì cô, anh không ngại đi giết tên đểu cáng đó!

Trong mắt Triệu Thanh Hà phủ hơi nước, cắn răng nói: “Tên đểu cáng đó đáng chết.”

“Thứ không biết sống chết, nhà các cô đợi chết đi!”

Triệu Hồng ở một bên thêm mắm dặm muội nói: “Ừ, bà nội, thiệp mời này là giả, đâu có thiệp mời đám cưới là màu tím chứ.”

Sắc mặt của Bà cụ Triệu lạnh băng: “Dùng thiệp mời giả để lừa tôi, tội nặng thêm một bậc. Vương Bác Thần mạo phạm tôi, Húc, đánh gãy răng của nó trước, rồi đánh gãy tay chân, lăng trì xử tử, rửa nỗi nhục của nhà họ Triệu chúng ta.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện