Khi mà Fran và những người khác chuẩn bị tiếp cận hai mảnh Quỷ Thần Khiếm Phiến còn lại, Chariot chợt di chuyển.

Chariot bất ngờ giải phóng nguồn ma lực nãy giờ được tâm thầm tích lũy, tạo phản lực đẩy lao thẳng tới Quỷ Thần Hỏa Diễm Đại. Nó bay sát đất và túm lấy Quỷ Thần Hỏa Diễm Đại ngay khi có thể.

Và rồi nó kéo mảnh vỡ Quỷ Thần ấy sang phía nam, một điều mà tôi rất lấy làm cảm kích.

Bởi vì nhiệt độ không khí xung quanh Quỷ Thần Hỏa Diễm Đại rất khủng khiếp và hầu hết tất cả các đòn tấn công của nó đều là diện rộng nên nó là một đối thủ rất phiền phức với người sống.

Nhưng nếu là Chariot thì khác.

Với cơ thể kim loại cứng cáp của mình, Chariot có thể đương đầu trực diện với Quỷ Thần Hỏa Diễm Đại. Hiểu được điều đấy, Kareid đã tách nó ra khỏi Fran và những người khác.

Và như vậy, chúng tôi đã có thể chia tách cả bốn mảnh sang bốn hướng khác nhau.

Phía bắc gồm có Demitris, Neithardt, Bắc Chinh hiệp sĩ đoàn, và Xích Nhãn Hiệp Sĩ Đoàn chiến đấu với Quỷ Thần Lệ Tuyến.

Ở phía tây là giữa Quỷ Thần Nhẫn Vĩ với quân đội vương quốc Phillias.

Chariot thì đảm đương Quỷ Thần Hỏa Diễm Đại ở phía nam.

Giờ đây, tại đống đổ nát của lâu đài hoàng gia chỉ còn lại Quỷ Thần Ác Tâm, và nó sẽ là đối thủ của Fran và Maleficent. Mặc dù với cơ thể khổng lồ của Quỷ Thần Khiếm Phiến chỉ cách nhau có vài trăm mét không phải là dài, nhưng chắc chắn chúng sẽ có ít cơ hội để hợp tác với nhau hơn.

Đây là chia để trị.

Dẫn đầu mọi người và bên cạnh Fran, Sibyl hét to cho mọi người nghe kế hoạch tác chiến.

"Đừng tấn công nó một cách rời rạt nữa, chỉ tổ vô ích mà thôi! Thứ tất cả chúng ta cần là một chiêu thức quyết định duy nhất!"

"Nn!"

Mọi người đều đồng ý với Sibyl. Đứng trước quyền năng choáng ngợp của Quỷ Thần Khiếm Phiến, tất cả đều hiểu rằng khống chế nó là bất khả thi, trừ khi chúng tôi có lợi thế về quân số như các hiệp sĩ hoặc ác ma......

Fran là người đầu tiên hành động.

(Bây giờ em sẽ sử dụng Giải Phóng Tiềm Năng Ẩn Khuất để tấn công nó toàn lực!)

『Được――』

Hể? Kh-khoan đã! Tôi vừa mới đồng ý với con bé sao? Tôi thừa biết hậu quả mà Fran, hiện đang rất kiệt quệ, phải trả nếu sử dụng Giải Phóng Tiềm Năng Ẩn Khuất. Nếu là thế, tại sao tôi lại gật đầu? Bình thường thì đáng lẽ ra tôi sẽ không bao giờ đồng ý với em ấy.

Tôi chợt cảm thấy ớn lạnh. Chuyện gì đang xảy ra với tôi thế này? Đừng nói là tốc độ hóa kiếm của tôi đang gia tăng nhé?

Ôi trời, mức độ hóa kiếm của tôi đang là 88% ư?! Từ khi nào chẳng rõ, tôi đang trở thành một thanh kiếm thực sự rồi! Tại sao Hệ Thống Thông Báo-san không cảnh báo tôi chứ? Chẳng lẽ cô ấy đang giận tôi vì tôi bỏ mặc cô ấy khi nãy ư?

〈――――〉

Hệ Thống Thông Báo-san? Tại sao lời của cô ấy nghe như một kênh radio bị nhiễu sóng vậy!?

〈――〉

Tôi chẳng tài nào nghe được gì nữa! Không không, quan trọng hơn là Fran......!

(Giải phóng――)

Chết tiệt! Chờ đã... Phải rồi! Tôi có thể Tối Thượng Kĩ Năng cho Giải Phóng Tiềm Năng Ẩn Khuất! Hệ Thống Thông Báo-san! Làm ơn!

"Tiềm Năng Ẩn Khuất!"

〈――〉

Lại tiếng nhiễu ấy nữa. Tôi không thể nghe thấy giọng nói Hệ Thống Thông Báo-san một chút nào cả. Nhưng vào phút chót tôi đã thành công. Fran không thể sử dụng Giải Phóng Tiềm Năng Ẩn Khuất nữa, bởi tôi vừa mới sử dụng Tối Thượng Kĩ Năng cho nó mà nó đã trở thành kĩ năng của riêng tôi.

"Master? Tại sao?"

『Fran, xin lỗi... Ư......』

Cơ thể tôi như đang run lên vì đau đớn, đau đến khủng khiếp......!

(Master, không sao chứ?)

『Anh không sao. Quan trọng hơn, cùng chiến nào!』

(...Em hiểu rồi.)

Fran khẽ nghiêng đầu khó hiểu. Nhưng đối thủ của chúng tôi là Quỷ Thần Khiếm Phiến, Fran buộc phải dành toàn bộ sự chú ý của mình vào nó.

"Lên nào!"

Fran liền sử dụng Kiếm Thần Nhập Thể thay vào đó và xông tới. Trên tay em ấy bấy giờ là lưỡi kiếm Tà Thiên Khí, quyền năng mà Kiếm Thần hoàn toàn có thể sử dụng được.

"Haaa! Hắc Lôi Thần Trảo!"

Đường kiếm tuyệt đối của Kiếm Thần được tung ra với sức mạnh của hắc lôi và Tà Thiên Khí, đó chính là đòn tấn công mạnh nhất mà chúng tôi có thể tung ra bây giờ.

"TUÂN PHỤCCCcccc!"

Quỷ Thần Ác Tâm bỗng phát ra một cơn sóng thần tà khí có lẽ để kiểm soát Fran và khiến con bé phải dừng tay, nhưng nó hoàn toàn không có tác dụng với Fran.

Thế nhưng chẳng hiểu sao tôi lại bị choáng ngợp bởi một cơn đau đớn kinh khủng. Chuyện gì đang xảy ra với tôi thế này...? Nhưng tôi không được phép đánh mất sự tập trung của mình lúc này, nếu không tà khí của chúng tôi sẽ bị kẻ thù kiểm soát ngược lại......!

『UOOOoooo!』

"HAAAaaaa!"

Đường kiếm rạch nát không gian thành một vết chém đen tuyền, khoét sâu vào bề mặt của Quỷ Thần Ác Tâm cũng như cắt đứt hai chiếc xúc tu và hai con mắt đi kèm của nó.

Rõ ràng là tà khí trong người Quỷ Thần Ác Tâm đã thuyên giảm đôi chút. Đòn tấn công của chúng tôi đã có hiệu quả.

Đổi lại thì cả tôi lẫn Fran đều đã đuối sức lắm rồi. Nhưng chúng tôi đâu chỉ có một mình.

Đến lượt Urushi lao tới Quỷ Thần Ác Tâm vẫn chưa tái tạo lại.

"GRAOOOooo!"

Trong trạng thái hóa lớn hiện tại, Urushi thậm chí còn to lớn hơn cả Quỷ Thần khiếm Phiến.

Urushi cắn phập vào người Quỷ Thần Khiếm Phiến, một cú đớp mang theo toàn bộ sức mạnh cơ thể, ý chí, và thần khí của cậu ta. Những hàm răng bén ngót của Urushi ngấu nghiến cả cơ thể lẫn những chiếc xúc tu của nó.

Sau đòn tấn công đấy thì Urushi cũng kiệt sức đến mức không còn khả năng duy trì cơ thể to lớn của mình nữa và phải quay trở lại như cũ. Mặc dù Quỷ Thần Khiếm Phiến đang tái tạo lại vết thương do Urushi vừa gây ra, công sức của cậu ta hoàn toàn không lãng phí.

Nó buộc phải dừng cử động để tập trung tái tạo lại.

Trong khi ấy thì đã đến lượt Sibyl.

"Cảm tạ vì đã đứng yên đó cho ta nhé! Giờ tới ta! Khai mở Xích Gươm! Nhân tử kích hoạt!"

Cơ thể của Sibyl lập tức biến đổi. Không chỉ cơ bắp mà cả xương của cô ấy cũng phát triển, còn da thì được bọc trong một lớp vảy. Chiều cao giờ đây của cô ấy đã quá hai mét, còn trọng lượng cơ thể chắc chắn đã lên đến gấp đôi trước.

Tuy gương mặt vẫn là người, khu vực quanh thái dương và tai đã hoàn toàn trở thành của loài rồng với những chiếc sừng mọc ra phía sau cùng đôi mắt mang đồng tử bò sát. Chưa kể đôi cánh và cái đuôi đã mọc ra từ bao giờ phía sau lưng cô ấy nữa.

Có lẽ phần duy nhất còn giữ lại khi Sibyl còn ở nhân dạng là mái tóc đỏ rực và gương mặt của mình. Bộ giáp và giày của cô ấy cũng lập tức phát triển và hóa lớn theo chủ nhân.

"OOOOOOOOoooooo!"

Sibyl hống lên và tỏa ra một nguồn ma lực đỏ chói sáng. Khí tức của cô ấy bây giờ đơn giản là choáng ngợp. Dường như đây chính là lá bài át chủ cô ấy định sử dụng hồi ở giải đấu võ thuật nhưng lại thôi.

Bằng một thao tác chớp nhoáng, Sibyl cọ sát lưỡi kiếm đỏ với khủy tay trái của mình. Lớp vảy cứng và lưỡi kiếm cùng nhau tạo nên tiếng chói tai của ma sát. Và cũng ngay lúc ấy, máu của Sibyl phun ra ngoài.

Nó không chỉ là những giọt máu thông thường, bởi nguồn ma lực mà nó đang tỏa ra là vô cùng lớn.

Nó trông giống với huyết thực Sibyl từng dùng để địch lại Fran, nhưng lần này nó mạnh mẽ hơn rất nhiều.

Dòng máu đấy sau khi phun ra liền vây quanh lấy Sibyl như vệ tinh.

Sau khi trích ra nguồn máu lớn đến mức có thể khiến người bình thường phải mất mạng, Sibyl vừa hét lên, vừa trừng mắt với Quỷ Thần Khiếm Phiến.

"UOOOOooooo! Lên đi!"

Theo lệnh của Sibyl, những giọt máu đó liền bay đến và bao vây Quỷ Thần Khiếm Phiến.

Về phía ngược lại, toàn thân nó bùng lên một trận lửa đen tuyền hòng hóa giải chúng nhưng bất thành.

"Không cần biết ngươi là Quỷ Thần Ác Tâm hay là thứ gì đi nữa, ngọn lửa yếu ớt của ngươi chẳng bõ làm ấm người ta! Nhờ cha và mẹ ta, ta đã sở hữu khả năng đề kháng lửa và khả năng tái tạo ngươi đừng hòng có thể địch lại!"

Có lẽ vì đứng quá gần mà cả cơ thể của Sibyl cũng đang bị ngọn lửa đen thiêu đốt, ấy thế mà cô ấy vẫn khoái chí.

Trên gương mặt của Sibyl bấy giờ là một nụ cười to hết cỡ. Và khoảnh khắc tiếp theo, Sibyl tung ra lá bài át chủ của mình.

"Nhận lấy! Million Nova!"

Toàn bộ những giọt máu đang ôm siết lấy Quỷ Thần Khiếm Phiến đột nhiên đồng loạt bùng nổ, nhấn chìm mọi thứ trong ánh sáng.

Không có lấy một âm thanh nào cả, thế mà tôi có thể thấy rõ vụ nổ mang theo thần khí và uy lực điên rồ đang đè bẹp Quỷ Thần Ác Tâm. Phải, lá bài át chủ của Sibyl có thần khí.

Đến khi vụ nổ tuyệt đẹp ấy tan, Quỷ Thần Ác Tâm hiện ra trở lại với cơ thể lỗ rỗ những miệng hố thiên thạch ở khắp mọi nơi.

Từng vụ nổ đơn lẻ một đều đủ sức công phá để xuyên thủng bộ giáp tà khí của nó.

Trông những cái hố ấy có vẻ nhỏ khi so với cơ thể khổng lồ của Quỷ Thần Ác Tâm, nhưng nó đủ lớn để nuốt trọn người bình thường, và nó có vài trăm cái lỗ như vậy.

"OOOOOOOOOOOOOOOOOooooooooooooo!"

Vừa cúi gầm người lại, Quỷ Thần Ác Tâm vừa la hét. Sát thương nó vừa nhận phải chắc chắn không hề nhỏ.

"Giờ thì đến lượt của ta!"

Lúc ấy, Jean bước lên phía trước. Nhưng không hiểu sao theo sát sau lưng anh ta còn có Yvel và Ordona nữa.

"Giao phó lại cho cậu."

"Chiêu hồn sư-san, hãy sử dụng chúng ta thật tốt nhé."

"Hahaha! Cứ an tâm mà tin tưởng ở ta như đang cưỡi trên cỗ xe xương của ta vậy!"

"......Có thật sự được không thế?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện