Lực lượng đồng minh giữa Kranzel và Reidos bảo vệ tòa thành khỏi sự tấn công của lũ quỷ tộc trong nhiều tiếng đồng hồ cho tới khi bình minh đến. Mặc dù trời vẫn còn tối, mọi người đều đã tề tựu tại sân trước của thành.

Các Xích Hiệp Sĩ im lặng đứng nhìn vương đô đã rơi vào tay quỷ dữ với một gương mặt nghiêm nghị. Giữa lúc ấy, Kareid bước lên phía trước rồi cởi chiếc áo choàng của mình.

Tất cả đều trố mắt thản thốt trước cơ thể hiện tại của vị vua trẻ.

"Chắc hẳn mọi người có rất nhiều câu hỏi với tình trạng hiện tại của ta, nhưng bây giờ chúng ta không còn nhiều thời gian nữa. Trách nhiệm của chúng ta phải được đặt lên trên hết."

Về phía ngược lại, các Xích Hiệp Sĩ liền thẳng lưng lại và chăm chú lắng nghe. Quả nhiên là vua có khác.

"Có bốn Quỷ Thần Khiếm Phiến say ngủ bên dưới vương đô của chúng ta. Hoàng gia và các đời công tước đã duy trì phong ấn của chúng trong suốt bao nhiêu đời qua."

Tất thảy đều hết sức kinh ngạc khi nghe cậu ta nói, nhưng không ai làm ầm lên cả. Đúng là Sibyl và những người khác đang nhìn chằm chằm họ với đôi mắt hình viên đạn, Kareid đã được mọi người ở đây công nhận từ trước rồi.

Một phần chắc hẳn là tối qua, cậu ta đã tích cực ghé thăm và hỏi han mọi người trong ca trực của họ.

"Tuy nhiên, có vẻ như sức mạnh của hoàng gia không còn đủ khả năng để chế ngự được chúng nữa, và phong ấn của Quỷ Thần đang bị suy yếu. Về điều này, ta thật sự xin lỗi."

"Đó không phải là lỗi của Điện Hạ. Là do lũ Công Tước phản loạn mới đúng......"

"Không! Đây là tai họa xảy ra ngay trên mảnh đất của chúng ta, và do đó, là trách nhiệm của ta."

Kareid đáp lại Sibyl bằng một cái lắc đầu dứt khoát. Gương mặt của cậu ta không còn chút do dự như tối hôm qua nữa.

"Thế nhưng, để đánh bại được bốn mảnh Quỷ Thần Khiếm Phải chắc chắn không phải là chuyện dễ dàng... Vương quốc cần thêm sức mạnh. Sức mạnh của mọi người!"

Kareid nhìn một lượt gương mặt của từng người.

Bản thân tôi cũng có thể thấy đó đều là những gương mặt đầy quyết tâm. Bọn họ đã được tiếp thêm lệ khí từ vị vua trẻ. Fran và những người khác cũng vậy.

"Chúng ta sẽ không chỉ đẩy lùi Quỷ Thần Khiếm Phiến. Chúng ta sẽ tiêu diệt tất cả lũ quỷ tộc đã được sinh ra. Bọn chúng càng đông đảo, Quỷ Thần Khiếm Phiến càng mạnh mẽ hơn. Vương quốc cần đến thanh kiếm, mồ hôi và xương máu của tất cả những ai ở đây!"

Chỉ sau thoáng chốc, mọi người xung quanh cậu ta như đã sẵn sàng hy sinh tính mạng của mình để chiến đấu tới hơi thở cuối cùng với Quỷ Thần Khiếm Phiến. Đây là sự thu hút của một vị quân vương ư? Đến tôi cũng phấn khích lạ.

Cảm nhận được lòng quyết tâm đó, cậu bé gật đầu nhẹ.

"Chớ lo lắng! Hoàng ta-- bản thân ta có một lá bài át chủ! Hãy nhìn lại một lần nữa cơ thể của ta! Đây chính là bằng chứng thánh kiếm Chariot đã công nhận ta! Sức mạnh chủ lực trước Quỷ Thần Khiếm Phiến phò tá chúng ta! Nếu tất cả cùng đồng lòng chiến đấu, ta tuyệt đối tin rằng chiến thắng nhất định sẽ thuộc về chúng ta!"

"""OOOOOOOOooooooo!"""

Đó là khoảnh khắc mà chiến khí của các Xích Hiệp Sĩ lên đến đỉnh điểm.

Cùng lúc ấy, hoàn toàn vì tình cờ thuần túy, lúc các Xích Hiệp Sĩ hò reo cũng là lúc bọn quỷ tộc bên trong vương đô bắt đầu tràn ra với số lượng chưa từng có.

*RRROOOOOOOOOOOOoooooo!*

Một âm thanh trầm thấp như một món nhạc cụ gỗ khổng lồ bỗng nhấn chìm cả vương đô Reidos. Không có gì phải nghi ngờ rằng đó là tiếng thét của một thứ gì đó vô cùng to lớn.

Chẳng mấy chốc sau, động đất lan tới chân Fran và mọi người.

"Điện Hạ!"

Người hiệp sĩ trực trên mái của tòa thành hoảng hốt gọi vọng xuống. Fran liền nhảy lên đó và hướng mắt đến nơi mà người hiệp sĩ chỉ tay tới.

"Một cột đen, từ lâu đài."

『Có gì đó đang trồi lên!』

Tòa lâu đài ấy đã bắt đầu sụp đổ từ bên trong bởi cột sáng màu đen ấy. Bên cạnh đó, tà khí tràn ra từ nó như một mạch nước nóng đủ mạnh để thừa sức thổi bay mọi tòa mái và tường thành của vương thành.

Rồi từ cột sáng đen, một con quái vật lộ diện.

Tôi nên miêu tả nó như thế nào đây? Nó là một khối thịt dài ngoằng, đen đặc, trông giống một con rắn hoặc giun. Nó thậm chí còn trườn đi trên mặt đất nữa.

"OOOOOOOOOOOOOoooooooooo!"

Không có thứ gì trông như miệng trên người nó cả, nhưng tiếng hét ấy chắc chắn là của nó.

Một con quái vật ghê tởm và kì quái, ấy chính là một mảnh của Quỷ Thần.

Toàn thân nó không chỉ đơn giản là được bọc trong tà khí. Nói cho chính xác thì tà khí của nó đặc đến nỗi da thịt của nó được tạo nên từ tà khí.

"Quỷ Thần Khiếm Phiến."

"Không có gì phải nghi ngờ nữa."

"Hm."

Nghe thấy lời lẩm nhẩm của Fran, Amanda và Forrund theo sau con bé liền gật đầu. Chỉ bằng bản năng, họ liền biết ngay nó chính xác là Quỷ Thần Khiếm Phiến.

Một nguồn tà khí khủng khiếp bỗng tỏa ra từ sâu bên trong Quỷ Thần Khiếm Phiến. Cùng lúc ấy, cơ thể có thể dài hơn 50 mét của nó bắt đầu run rẩy.

"! Định làm gì đó!"

Quỷ Thần Khiếm Phiến bất ngờ nhô phần đỉnh của nó lên như một con rắn. Rồi tà khí liền tụ tập và được cô đặc lại đấy như một cái hố đen nhỏ.

Bỗng một phần tà khí của nó rớt xuống, nhìn thoáng qua trông như một giọt nước mắt vừa rơi vậy.

Chớp mắt sau, một thứ gì đó khổng lồ trồi lên từ khối tà khí vừa rơi xuống và ô uế mặt đất. Một con quỷ nhân khổng lồ đứng bằng hai chân.

Bởi toàn thân nó bị che phủ bởi tà khí, chúng tôi không có cách nào đoán nước vẻ bề ngoài hay chủng tộc của nó. Nó thậm chí còn lớn hơn cả con Minotaur chúng tôi gặp được trên đường nữa.

Mặc dù trông có thể không lớn lắm khi đứng bên cạnh Quỷ Thần Khiếm Phiến, chiều cao của nó dám lên đến tận mười mét.

Chỉ vài phút ngắn ngủi kế tiếp, đã có hơn 20 con quỷ như thế được tạo ra.

Chắc chắn nó là Quỷ Thần Lệ Tuyến.

Giữa trận bão tà khí dữ, tiếng gầm của Quỷ Thần Khiếm Phiến và lũ quỷ nhân vang lên rúng động cả không gian. Đó là cảnh tượng mà chỉ chứng kiến thôi là quá đủ để đánh thức nỗi sợ thuần túy nhất trong trái tim nhân loại.

Sau đó, bọn chúng bắt đầu đi chuyển. Mục tiêu của chúng là chúng tôi.

Kareid khi leo lên mái tòa thành liền hướng mắt đến Quỷ Thần Khiếm Phiến và lên tiếng.

"......Lũ quỷ nhân sẽ do các Xích Hiệp Sĩ đảm nhiệm, còn mục tiêu của chúng ta là Quỷ Thần Khiếm Phiến. Như thế được không?"

"Cứ giao cho tôi."

"Làm ơn."

Sau khi mỉm cười nhẹ với Fran, cậu bé liền giơ cao cánh tay cơ giới của mình lên cao và lớn tiếng hét vang.

"Thức tỉnh đi, Cơ Giới Sĩ Quải Xích Hiệp Sĩ Vương! Chiến Kị Chariot!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện