Jean đã bị Raranfruura làm trọng thương sau khi đỡ đòn thay cho Amanda. Mặc dù không nguy hiểm đến tính mạng, vết thương của anh ta không nhẹ đến mức chúng tôi có thể nhắm mắt bỏ qua.
『Các Thây Ma Anh Hùng! Dừng chân Raranfruura lại!』
Tôi sử dụng Thần Tâm Linh Lực hòng tách Raranfruura ra khỏi Jean rồi ra lệnh cho tất cả tấn công cô ta. Chúng tôi chạy đến Jean ngay sau đó.
"Jean, không sao chứ?"
"Ừm...... Tôi nghĩ là ổn cả. Nhờ Mark hết."
Mark thì đã mất đi sức mạnh của mình, và bốn cánh tay của nó đã tan rã. Hiện tại, chúng tôi cần chữa trị cho Jean càng sớm càng tốt.
Giữa lúc ấy, Fran nhận ra điều gì đó.
"Nameless, biến mất."
『Cái gì?』
Đúng như Fran nói, Nameless đã biến mất. Tôi cố gắng tìm kiếm khí tức của hắn nhưng bất thành. Hắn đã lỉnh mất ngay khi chúng tôi dời tâm trí của mình sang Jean!
Hắn chạy đi đâu mới được chứ? Rút lui? Nếu thế thì chẳng còn cách nào khác. Ít nhất thì chúng tôi bây giờ sẽ có thể tập trung toàn bộ lực lượng lên Raranfruura.
Nhưng nếu hắn chỉ đang lẩn trốn đâu đó quanh đây hòng chờ cơ hội tấn công thì sẽ rất nguy hiểm. Tôi vẫn nên kiểm tra thật kĩ lần nữa.
Ngay lúc mà tôi định tìm kiếm một cách cẩn thận hơn......
"GUAah!"
"Kakakaka! Chết đi!"
Ngay trước sự sửng sốt của chúng tôi, ngực của Jean đã bị nắm đấm của Nameless đâm thủng.
『Vô lý! Hắn không hề tỏa ra sự hiện diện nào cả!』
Điên rồ, cả tôi và Fran đều không thể nhận ra Nameless trước khi quá muộn.
Chúng tôi chỉ có thể trối trân nhìn trái tim của Jean, đang gần ngay sát bên mình, đã bị xuyên thủng từ sau lưng. Một khối lượng máu khổng lồ tuông ra như thác lũ từ vết thương hở.
"Kukuku! Đã đã chờ đợi khoảnh khắc bốn cánh tay chết tiệt của ngươi bị vô hiệu hóa lâu lắm rồi!"
『Khoan đã! Đó chính là năng lực xuyên thấu của Zerais!』
Làm thế nào hắn có thể tiếp cận được chúng tôi mà không bị phát giác? Câu trả lời nằm ở tay trái của Nameless.
Hắn đang cầm một cây đoản kiếm có hình dáng quái gở và màu tím độc hại. Không có gì phải nghi ngờ nữa, hắn chính xác là Ma Kiếm Zerais. Khi Zerais vẫn còn sống, hắn có kĩ năng cho phép thân thể của hắn trở nên xuyên thấu. Rõ ràng là sau khi đã trở thành một thanh kiếm, hắn vẫn còn sở hữu kĩ năng đó.
Chỉ có điều tôi và Fran đã hoàn toàn loại trừ khả năng Nameless đang che dấu Zerais.
Đó là vì nhát chém đã xẻ nửa hắn. Hắn đã có thể hoàn toàn nguyên vẹn sau nhát chém ấy nếu hắn còn giữ Zerais trên tay nên chúng tôi đã kết luận hắn thật sự không có gã.
Hắn đã đi xa đến vậy tất cả chỉ để chuẩn bị cho lúc này.
"Jean!"
"Kukakakaka! Có kêu la gì cũng vô ích thôi! Hắn chết rồi! Đây! Nếu ngươi muốn xác của hắn như thế thì nhận lấy!"
Nameless rút tay của hắn ra khỏi người Jean rồi nhảy lùi lại. Máu tiếp tục tuông ra từ lỗ hổng trên ngực Jean, còn anh ta thì đổ rạp ngay tại chỗ.
Fran chẳng đoái hoài gì đến chỗ máu đang phun lên người con bé mà đón lấy Jean ngay.
Cơ thể của Jean như con rối đứt dây, sinh lực và ma lực tiếp tục bị suy yếu với tốc độ chóng mặt.
"Jean! Jean!"
Fran toàn lực sử dụng Maximum Heal và Táo Tạo Cao Tốc để làm vết thương đóng miệng, nhưng Jean đã không bao giờ tỉnh dậy. Ngược lại, tim của anh ta đã――
(Master! Nâng cấp ma pháp chữa trị! Làm ơn!)
『......Hiểu rồi.』
Tuy cơ hội rất nhỏ bé, chúng tôi vẫn buộc lòng phải thử.
Tôi tập trung điểm tiến hóa của mình vào Ma Pháp Chữa Trị, nâng nó lên Lv.Max. Rồi tôi ngay lập tức sử dụng kĩ năng mình mới học được.
『Jean, đừng bỏ cuộc! Vishnu!』
Hiệu quả của nó thật sự chỉ có thể gọi là phi thường. Tầm ảnh hưởng của nó bao trọn cả căn phòng, ngay lập tức hồi phục cho tất cả những ai người sử dụng coi là đồng minh của mình.
Vết thương thì đóng miệng, sức lực thì hồi phục, và lượng máu đã mất cũng được thêm đầy. Khả năng của nó choáng ngợp đến nỗi chữa trị được cả bệnh tật, xứng đáng để được coi là phép màu thật sự.
Tuy nhiên, lượng ma lực tôi phải tiêu thụ cũng thật không tưởng. Có lẽ nó còn phụ thuộc vào số lượng và độ nặng của vết thương tôi chữa trị cho nữa.
Có lẽ người đã khiến tôi phải tiêu tốn nhiều nhất là Pesona và Maleficent.
Vishnu, trước sự ngạc nhiên của tôi, thậm chí có ảnh hưởng tích cực cho cả linh hồn dù chỉ nhỏ nhoi. Nhưng xét đến việc linh hồn là thứ chỉ có Thần Linh mới can thiệp được, sự nhỏ nhoi ấy trên thực tế lại vô cùng đáng kinh ngạc.
Về cơ bản, tôi đã cạn kiệt mất một nửa bình ma lực của mình chỉ sau một lần sử dụng. Nếu là người bình thường thì hoặc nó đã không được kích hoạt, hoặc sinh lực của họ đã bị cạn kiệt rồi.
Nhịp thở của Pesona trở nên ổn định hơn, còn nét mặt hung dữ của Maleficent thì dịu được đôi chút. Thật là một sự may mắn......
Nhưng tình trạng của Jean thì chẳng hề được cải thiện. Anh ta không hề thở và tôi cũng không nghe thấy tim anh ta đập lại. Hơi ấm cơ thể đang biến mất, và máu tiếp tục tuông ra từ làn da đã trắng toát của Jean.
"Jean!"
"Kukakaka! Hắn đã chết rồi!"
"Dối trá! Jean là một chiêu hồn sư tuyệt vời! Không cách nào anh ta sẽ chết được!"
"Thật ngu xuẩn! Ta phải nói bao nhiêu lần......"
"Làm ơn đừng để tôi ngã nhé."
"!"
Nameless trố mắt ra vì kinh ngạc.
Chúng tôi cũng kinh ngạc chẳng kém, bởi Jean đột nhiên tỉnh lại.
Hể? Anh ta còn sống ư? Nhưng trái tim của anh ta......
Với một gương mặt trống rỗng, Jean bất ngờ lấy ra từ túi mình một thứ gì đó màu trắng. Nó vừa mang ma pháp không-thời gian, vừa có một chút tà khí.
Khoan đã. Nó không phải là một ma đạo cụ, mà là một con undead nhỏ?
"Tôi đã có được thứ mình muốn......Theo thỏa thuận, cậu đã có thể......"
Ngay sau đó, con undead đột nhiên phát sáng rực rỡ. Chớp mắt sau, đã có một bóng người xuất hiện. Không phải là con undead vừa biến hình, mà nó đã tráo vị trí của mình với bóng người đó.
Người vừa bước ra mang một sự hiện diện đặc biệt. Bấy giờ, một nguồn tà khí đặc quánh bọc lấy người thằng bé trông cứ như một bộ giáp vậy.
Đôi mắt của cậu ta dán chặt lấy Nameless, trước khi hét lên như dã thú.
"Tìm thấy ngươi rồiiii!"
Cậu ta là người quen của chúng tôi.
"! Giọng nói ấy!"
『Đó chính xác là Sierra!』