Thả nốt bom nhé, trans xin phép tạm nghỉ đến hết thứ 4 tuần sau nha, sau đó lại có thêm chap mới.
--------------------------
Chúng tôi đi ngược lại đường xuống để dẫn Solas trở về mặt đất. Dù cho tôi đã hồi phục cho cậu ta, nhưng cậu ta vẫn mất kha khá máu, thành ra Solas di chuyển khá chậm chạp. Dù vậy, trái ngược lại với dự đoán của tôi, bằng cách nào đó, cậu ta không ngã hay dừng giữa chừng mà vẫn đều đều theo sau Fran.
Tôi đã cho rằng cậu ta mang hạng F bởi vì cậu ta nói nhóm của mình gồm mạo hiểm gia hạng D, E và F, nhưng dường như khả năng của cậu ta ngang với hạng E.
「Này Fran, em có dùng kĩ năng phát hiện nào không? Anh khá chắc rằng em có. Bản thân anh chỉ có mỗi Phát hiện hiện diện.」
「Nn.」
Solas có vẻ như là loại người nói nhiều. Cậu ta ít nhiều nói liên tục và chẳng ngậm miệng lại dù cho Fran chỉ gật đầu đáp lại mọi điều cậu nhóc nói.
Chúng tôi có thể di chuyển khá nhanh trong hầm ngục nhờ vào việc các cạm bẫy mà chúng tôi gỡ vẫn chưa được phục hồi. Tôi không chắc rằng chúng còn bị vô hiệu hóa đủ lâu để chúng tôi vượt qua tầng thứ năm và thứ sáu, nhưng tôi chắc chắn mong rằng chúng tôi đủ thời gian, bởi vì bẫy ở đây khó xử lý hơn khá nhiều.
Hai gã đàn ông xuất hiện trước mặt chúng tôi khi chúng tôi di chuyển về phía đường ra.
「Ê này.」
「Nn. Chào.」
「Hử…? Chỉ có hai đứa bây thôi à?」
「Không thể nào. Chúng chỉ là trẻ con. Chẳng có cách nào hai đứa nhóc này có thể một mình đi sâu đến thế này.」
「P-phải, đúng đó. Nhóm của hai đứa ở đâu?」
Cả hai gã đều ngạc nhiên khi thấy Fran và Solas khám phá hầm ngục một mình. Tôi cũng chẳng thể trách họ. Họ là một minh chứng cho những phản ứng bình thường khi ai đó sử dụng những tiêu chuẩn thông thường để đánh giá chúng tôi. Tuy nhiên, họ sớm lấy lại bình tĩnh sau khi hỏi chúng tôi một vài câu hỏi.
「Vậy hai đứa thực sử ở đây một mình?」
「Và hai đứa là mạo hiểm gia?」
「Con sói đó à gia quyến của nhóc sao?」
「Cứ thoải mái đi cùng chúng tôi một chút nếu hai đứa bị tách khỏi nhóm của mình.」
「Này, đó không phải là một ý tưởng tệ đâu!」
「Vậy hả? Vậy ta đi thôi.」
Có lẽ họ là người tốt khi lo lắng cho Fran và Solas…
Không phải.
Thẩm định qua họ lập tức cho tôi biết họ xấu xa đến đâu.
Hai gã đó không chỉ có kĩ năng trộm cặp, tra tấn, đe dọa và lừa gạt, mà thậm chí còn bị đánh dấu với danh hiệu nói rằng họ là những kẻ sát nhân.
Tôi lập tức đoán rằng kế hoạch của chúng là tiếp cận các mạo hiểm gia với một thái độ thân thiện và tấn công họ lúc họ lơ là cảnh giác. Bạn thường sẽ nghĩ rằng thẻ hầm ngục hoàn toàn có thể sử dụng để chứng minh một kẻ đã giết hại một mạo hiểm gia khác với hệ thống ghi chép, nhưng rất tiếc không phải. Chúng chỉ ghi lại những lần tiêu diệt ma thú và không thể được sử dụng để chứng minh rằng ai đó đã phạm tội trong phạm vi hầm ngục.
Tôi cảm nhận được một gã nữa đang lén lút đằng sau chúng tôi nên tôi cho rằng chúng là những kẻ đã tấn công nhóm của Solas – cơ mà cũng không thật sự quan trọng. Dù cho thế nào, chúng là kẻ địch mà chúng tôi phải hạ, chỉ vậy thôi.
『Cẩn thận nhé Fran, chúng là trộm』
(Nn.)
(Gâu?)
『Có chuyện gì sao, Urushi?』
(Gấu gấu?)
Dường như, cậu nhóc hỏi vì sao tôi sử dụng thẩm định, bởi vì Dias đã cảnh báo chúng tôi cẩn trọng hơn khi sử dụng kĩ năng này.
Cậu ta cũng có lí, nhưng tôi nhanh chóng giải thích cho hành động của mình. Dias cảnh báo rằng nên cẩn thận khi đụng chạm đến hoàng tộc, cụ thể là trong những khi trước mặt công chúng. Ông ta còn ít nhiều giải thích rằng người khác đôi khi có thể nổi điên khi bị thẩm định bởi vì nó được coi là phá vỡ phép lịch sử thông thường. Một trong những điểm chính của ông ta là sử dụng nó trong những trường hợp nhất định có thể khiến bạn bị bắt quả tang và coi là một mưu mô hay âm mưu nào đó nếu bạn không cẩn thận.
Hầm ngục, dù gì, cũng là một tường hợp hoàn toàn khác. Bạn không thể không sử dụng Thẩm định trong trường hợp này, bằng chứng là việc ai đó có thể dễ dàng gặp những kẻ đần độn như những gã này. Nếu có bất cứ điều gì, việc sử dụng nó bình thường hơn không sử dụng. Bạn thực sự cần có một sự ngu ngốc đặc biệt để tin vô điều kiện ai đó bạn vừa mới gặp, đặc biệt là khi người đó có mang theo vũ khí.
Điều duy nhất bạn có thể bị coi là bất lịch sự trong trường hợp này là thực sự tỏ ra đáng nghi. Vẫn có khả năng một điều không hay xảy đến nếu sử dụng Thẩm định bừa bãi, ngay cả trong hầm ngục, nhưng điều đó chỉ xảy ra nếu một nhóm có những kĩ năng siêu hiếm có thể gây hại cho người thẩm định chúng. Mà ngay cả khi đó, tôi vẫn thành thật nói rằng việc thẩm định họ vẫn đáng để mạo hiểm.
Tôi cũng chẳng phiền nếu ở vào vị thế bị thẩm định đâu. Dù gì thì tôi cho rằng hợp lí và chẳng có gì đáng than phiền nếu ai đó muốn thẩm định chúng tôi để có thể tin tưởng tụi tôi nếu chúng tôi gặp họ ở trong một hầm ngục.
『Đó là lí do, vậy nên đừng lo lắng về điều đó nữa, nhóc.』
Tôi giản thích xong xuôi suy nghĩ của mình cho Urushi ngay khi mấy gã kia bắt đầu mất kiên nhẫn với việc Fran im lặng chẳng nói năng gì.
「Vậy, nhóm của nhóc ở đâu?」
Một trong hai gã bắt đầu nói với một giọng điệu khó chịu, có vẻ là hắn chẳng thể diễn thêm chút nào nữa.
「Nn?」
『Fran, hãy cố gắng giữ cho một trong số chúng còn sống nếu có thể. Tốt nhất là gã nào có vẻ như là thủ lĩnh của chúng.』
(Phần còn lại?)
『Sẽ rất khó để đưa toàn bộ bọn chúng về thành phố chỉ với chúng ta, vận nên em cứ thoải mái xử lý chúng nếu muốn.』
(Nn. Đã rõ.)
『Chỉ số của chúng không thấp lắm đâu nên hãy cẩn thận. Urushi, nhóc phụ trách bảo vệ Solas.』
(Grừ!)
Ngay cả khi đã nói ở trên, tôi vẫn chẳng thể không nghĩ đến khả năng chúng không phải nhóm đã tấn công Solas. Chúng có thể chỉ là kẻ xấu đã giải nghệ nhưng chưa được chấp nhận trở lại với dân cư. Khả năng cho trường hợp đó thực sự rất nhỏ, nhưng dù sao tôi vẫn mong rằng chúng sẽ hành động trước, để chứng minh rằng chúng thực sự là kẻ xấu.
May mắn thay, hành động tiếp theo của chúng dường như đáp lại mong đợi của tôi; một trong số chúng hết kiên nhẫn và bắt đầu tấn công chúng tôi.
「Ugh, sao cũng được, vậy là đủ lắm rồi.」
Gã nói điều đó dường như là thủ lĩnh, và những lời của hắn như là một dấu hiệu. Kẻ đang lén lút phía sau Fran lập tức rút dao và lao về phía cô bé với một tốc độ kinh ngạc.
Dù cho kẻ tấn công chỉ là một kẻ trộm, tôi phải công nhận rằng hắn không hề tệ trong chiến đấu. Đặc biệt là tôi đã cảm giác rằng hắn xứng đáng được khen khi vẫn giữ cảnh giác. Hắn ta chẳng hề lơ là khi ở gần Fran ngay cả khi đó chri là một cô bé, hắn ta giữ cảnh giác và cố gắng tung ra những đòn đánh ngăn cản việc Fran phản công lại. Nói cách khác, hắn ta không hoàn toàn lao đầu vào trận chiến mà cố gắng đảm bảo rằng hắn luôn có thể rút lui khi không thể hoàn thành mục đích.
『Hắn ta là một kẻ cẩn thận đấy, nhưng chưa đủ đâu.』
「Cái gì!?」
Tôi chặn lưỡi dao của hắn lại và cắt ngang cổ hắn với Phong ma pháp trước khi hắn kịp phục hồi từ cú sốc từ tay khi mất hoàn toàn động năng và cứng đờ tại chỗ.
「Hả!? Cái gì!?」
Solas hoàn toàn bối rối khi mà tình thế liên tục thay đổi đến chóng mặt.
「Daz!」
「Guah!」
Fran chặt một trong số chúng ra thành từng mảnh, đồng thời đánh bay một gã khác với mặt phẳng trên lưỡi kiếm của tôi.
「Gruaaahh!」
Gã đó bị đánh bay mạnh đến mức hắn làm nứt cả tường khi hắn va vào nó. Hai tay và xương sườn của hắn trông như đã gãy ngay lập tức. Xương sóng của hắn cũng trông thảm hại không kém.
「Tại sao…」
「Quá rõ ràng.」
「Cái đ**… m*…」
Hắn ta trả lời Fran với một tiếng rên rĩ yếu đuối trước khi ngất đi, hoàn toàn mất ý thức.
(Master, làm sao đây?)
『Chúng ta đi về thành phố trước đã để có thể giao gã mà chúng ta bắt được cho Công hội. Em có thể được thưởng vì đã bắt được hắn, nhớ không? Chúng ta có thể bắt hắn nói ra rằng hắn làm việc với ai nữa.』
Solas tiếp cận gã kia hi chúng tôi đang tính xem làm gì với hắn ta và lập tức vung kiếm với không một chút do dự nào.
Hành động của Fran đáp trả lại tạo ra một tiếng keng lớn vang khắp hành lang hầm ngục.
Gã mà chúng tôi “bán hành” cho gần chết có thể kết thúc ở chin tầng địa ngục dưới chân Fran nếu chúng tôi không chặn lại đòn đánh của Solas.
「Giải thích?」
「X-Xin lỗi, nhìn thấy hắn lần nữa làm anh muốn…」
Hóa ra những kẻ này chúng chính là những kẻ đã tấn công Solas cùng nhóm của cậu ta. Cậu ta cuối cùng cũng rút kiếm lại, nhưng vẫn tiếp tục tung những ánh mắt hình viên đạn tóe lửa về gã khốn nạn mà chúng tôi vừa bắt được.
--------------------------
Chúng tôi đi ngược lại đường xuống để dẫn Solas trở về mặt đất. Dù cho tôi đã hồi phục cho cậu ta, nhưng cậu ta vẫn mất kha khá máu, thành ra Solas di chuyển khá chậm chạp. Dù vậy, trái ngược lại với dự đoán của tôi, bằng cách nào đó, cậu ta không ngã hay dừng giữa chừng mà vẫn đều đều theo sau Fran.
Tôi đã cho rằng cậu ta mang hạng F bởi vì cậu ta nói nhóm của mình gồm mạo hiểm gia hạng D, E và F, nhưng dường như khả năng của cậu ta ngang với hạng E.
「Này Fran, em có dùng kĩ năng phát hiện nào không? Anh khá chắc rằng em có. Bản thân anh chỉ có mỗi Phát hiện hiện diện.」
「Nn.」
Solas có vẻ như là loại người nói nhiều. Cậu ta ít nhiều nói liên tục và chẳng ngậm miệng lại dù cho Fran chỉ gật đầu đáp lại mọi điều cậu nhóc nói.
Chúng tôi có thể di chuyển khá nhanh trong hầm ngục nhờ vào việc các cạm bẫy mà chúng tôi gỡ vẫn chưa được phục hồi. Tôi không chắc rằng chúng còn bị vô hiệu hóa đủ lâu để chúng tôi vượt qua tầng thứ năm và thứ sáu, nhưng tôi chắc chắn mong rằng chúng tôi đủ thời gian, bởi vì bẫy ở đây khó xử lý hơn khá nhiều.
Hai gã đàn ông xuất hiện trước mặt chúng tôi khi chúng tôi di chuyển về phía đường ra.
「Ê này.」
「Nn. Chào.」
「Hử…? Chỉ có hai đứa bây thôi à?」
「Không thể nào. Chúng chỉ là trẻ con. Chẳng có cách nào hai đứa nhóc này có thể một mình đi sâu đến thế này.」
「P-phải, đúng đó. Nhóm của hai đứa ở đâu?」
Cả hai gã đều ngạc nhiên khi thấy Fran và Solas khám phá hầm ngục một mình. Tôi cũng chẳng thể trách họ. Họ là một minh chứng cho những phản ứng bình thường khi ai đó sử dụng những tiêu chuẩn thông thường để đánh giá chúng tôi. Tuy nhiên, họ sớm lấy lại bình tĩnh sau khi hỏi chúng tôi một vài câu hỏi.
「Vậy hai đứa thực sử ở đây một mình?」
「Và hai đứa là mạo hiểm gia?」
「Con sói đó à gia quyến của nhóc sao?」
「Cứ thoải mái đi cùng chúng tôi một chút nếu hai đứa bị tách khỏi nhóm của mình.」
「Này, đó không phải là một ý tưởng tệ đâu!」
「Vậy hả? Vậy ta đi thôi.」
Có lẽ họ là người tốt khi lo lắng cho Fran và Solas…
Không phải.
Thẩm định qua họ lập tức cho tôi biết họ xấu xa đến đâu.
Hai gã đó không chỉ có kĩ năng trộm cặp, tra tấn, đe dọa và lừa gạt, mà thậm chí còn bị đánh dấu với danh hiệu nói rằng họ là những kẻ sát nhân.
Tôi lập tức đoán rằng kế hoạch của chúng là tiếp cận các mạo hiểm gia với một thái độ thân thiện và tấn công họ lúc họ lơ là cảnh giác. Bạn thường sẽ nghĩ rằng thẻ hầm ngục hoàn toàn có thể sử dụng để chứng minh một kẻ đã giết hại một mạo hiểm gia khác với hệ thống ghi chép, nhưng rất tiếc không phải. Chúng chỉ ghi lại những lần tiêu diệt ma thú và không thể được sử dụng để chứng minh rằng ai đó đã phạm tội trong phạm vi hầm ngục.
Tôi cảm nhận được một gã nữa đang lén lút đằng sau chúng tôi nên tôi cho rằng chúng là những kẻ đã tấn công nhóm của Solas – cơ mà cũng không thật sự quan trọng. Dù cho thế nào, chúng là kẻ địch mà chúng tôi phải hạ, chỉ vậy thôi.
『Cẩn thận nhé Fran, chúng là trộm』
(Nn.)
(Gâu?)
『Có chuyện gì sao, Urushi?』
(Gấu gấu?)
Dường như, cậu nhóc hỏi vì sao tôi sử dụng thẩm định, bởi vì Dias đã cảnh báo chúng tôi cẩn trọng hơn khi sử dụng kĩ năng này.
Cậu ta cũng có lí, nhưng tôi nhanh chóng giải thích cho hành động của mình. Dias cảnh báo rằng nên cẩn thận khi đụng chạm đến hoàng tộc, cụ thể là trong những khi trước mặt công chúng. Ông ta còn ít nhiều giải thích rằng người khác đôi khi có thể nổi điên khi bị thẩm định bởi vì nó được coi là phá vỡ phép lịch sử thông thường. Một trong những điểm chính của ông ta là sử dụng nó trong những trường hợp nhất định có thể khiến bạn bị bắt quả tang và coi là một mưu mô hay âm mưu nào đó nếu bạn không cẩn thận.
Hầm ngục, dù gì, cũng là một tường hợp hoàn toàn khác. Bạn không thể không sử dụng Thẩm định trong trường hợp này, bằng chứng là việc ai đó có thể dễ dàng gặp những kẻ đần độn như những gã này. Nếu có bất cứ điều gì, việc sử dụng nó bình thường hơn không sử dụng. Bạn thực sự cần có một sự ngu ngốc đặc biệt để tin vô điều kiện ai đó bạn vừa mới gặp, đặc biệt là khi người đó có mang theo vũ khí.
Điều duy nhất bạn có thể bị coi là bất lịch sự trong trường hợp này là thực sự tỏ ra đáng nghi. Vẫn có khả năng một điều không hay xảy đến nếu sử dụng Thẩm định bừa bãi, ngay cả trong hầm ngục, nhưng điều đó chỉ xảy ra nếu một nhóm có những kĩ năng siêu hiếm có thể gây hại cho người thẩm định chúng. Mà ngay cả khi đó, tôi vẫn thành thật nói rằng việc thẩm định họ vẫn đáng để mạo hiểm.
Tôi cũng chẳng phiền nếu ở vào vị thế bị thẩm định đâu. Dù gì thì tôi cho rằng hợp lí và chẳng có gì đáng than phiền nếu ai đó muốn thẩm định chúng tôi để có thể tin tưởng tụi tôi nếu chúng tôi gặp họ ở trong một hầm ngục.
『Đó là lí do, vậy nên đừng lo lắng về điều đó nữa, nhóc.』
Tôi giản thích xong xuôi suy nghĩ của mình cho Urushi ngay khi mấy gã kia bắt đầu mất kiên nhẫn với việc Fran im lặng chẳng nói năng gì.
「Vậy, nhóm của nhóc ở đâu?」
Một trong hai gã bắt đầu nói với một giọng điệu khó chịu, có vẻ là hắn chẳng thể diễn thêm chút nào nữa.
「Nn?」
『Fran, hãy cố gắng giữ cho một trong số chúng còn sống nếu có thể. Tốt nhất là gã nào có vẻ như là thủ lĩnh của chúng.』
(Phần còn lại?)
『Sẽ rất khó để đưa toàn bộ bọn chúng về thành phố chỉ với chúng ta, vận nên em cứ thoải mái xử lý chúng nếu muốn.』
(Nn. Đã rõ.)
『Chỉ số của chúng không thấp lắm đâu nên hãy cẩn thận. Urushi, nhóc phụ trách bảo vệ Solas.』
(Grừ!)
Ngay cả khi đã nói ở trên, tôi vẫn chẳng thể không nghĩ đến khả năng chúng không phải nhóm đã tấn công Solas. Chúng có thể chỉ là kẻ xấu đã giải nghệ nhưng chưa được chấp nhận trở lại với dân cư. Khả năng cho trường hợp đó thực sự rất nhỏ, nhưng dù sao tôi vẫn mong rằng chúng sẽ hành động trước, để chứng minh rằng chúng thực sự là kẻ xấu.
May mắn thay, hành động tiếp theo của chúng dường như đáp lại mong đợi của tôi; một trong số chúng hết kiên nhẫn và bắt đầu tấn công chúng tôi.
「Ugh, sao cũng được, vậy là đủ lắm rồi.」
Gã nói điều đó dường như là thủ lĩnh, và những lời của hắn như là một dấu hiệu. Kẻ đang lén lút phía sau Fran lập tức rút dao và lao về phía cô bé với một tốc độ kinh ngạc.
Dù cho kẻ tấn công chỉ là một kẻ trộm, tôi phải công nhận rằng hắn không hề tệ trong chiến đấu. Đặc biệt là tôi đã cảm giác rằng hắn xứng đáng được khen khi vẫn giữ cảnh giác. Hắn ta chẳng hề lơ là khi ở gần Fran ngay cả khi đó chri là một cô bé, hắn ta giữ cảnh giác và cố gắng tung ra những đòn đánh ngăn cản việc Fran phản công lại. Nói cách khác, hắn ta không hoàn toàn lao đầu vào trận chiến mà cố gắng đảm bảo rằng hắn luôn có thể rút lui khi không thể hoàn thành mục đích.
『Hắn ta là một kẻ cẩn thận đấy, nhưng chưa đủ đâu.』
「Cái gì!?」
Tôi chặn lưỡi dao của hắn lại và cắt ngang cổ hắn với Phong ma pháp trước khi hắn kịp phục hồi từ cú sốc từ tay khi mất hoàn toàn động năng và cứng đờ tại chỗ.
「Hả!? Cái gì!?」
Solas hoàn toàn bối rối khi mà tình thế liên tục thay đổi đến chóng mặt.
「Daz!」
「Guah!」
Fran chặt một trong số chúng ra thành từng mảnh, đồng thời đánh bay một gã khác với mặt phẳng trên lưỡi kiếm của tôi.
「Gruaaahh!」
Gã đó bị đánh bay mạnh đến mức hắn làm nứt cả tường khi hắn va vào nó. Hai tay và xương sườn của hắn trông như đã gãy ngay lập tức. Xương sóng của hắn cũng trông thảm hại không kém.
「Tại sao…」
「Quá rõ ràng.」
「Cái đ**… m*…」
Hắn ta trả lời Fran với một tiếng rên rĩ yếu đuối trước khi ngất đi, hoàn toàn mất ý thức.
(Master, làm sao đây?)
『Chúng ta đi về thành phố trước đã để có thể giao gã mà chúng ta bắt được cho Công hội. Em có thể được thưởng vì đã bắt được hắn, nhớ không? Chúng ta có thể bắt hắn nói ra rằng hắn làm việc với ai nữa.』
Solas tiếp cận gã kia hi chúng tôi đang tính xem làm gì với hắn ta và lập tức vung kiếm với không một chút do dự nào.
Hành động của Fran đáp trả lại tạo ra một tiếng keng lớn vang khắp hành lang hầm ngục.
Gã mà chúng tôi “bán hành” cho gần chết có thể kết thúc ở chin tầng địa ngục dưới chân Fran nếu chúng tôi không chặn lại đòn đánh của Solas.
「Giải thích?」
「X-Xin lỗi, nhìn thấy hắn lần nữa làm anh muốn…」
Hóa ra những kẻ này chúng chính là những kẻ đã tấn công Solas cùng nhóm của cậu ta. Cậu ta cuối cùng cũng rút kiếm lại, nhưng vẫn tiếp tục tung những ánh mắt hình viên đạn tóe lửa về gã khốn nạn mà chúng tôi vừa bắt được.
Danh sách chương