Fran lấy tôi đánh vào cây thương của Luzerio khiến không gian xung quanh nhờ các tia lửa xuất hiện liên tục mà rực sáng.
Em ấy mạnh hơn hắn ta nhiều, nhưng vì cần giữ hắn thở tốt để thu thập thông tin nên không thể tung hết sức. Chưa hết là hắn ta, kẻ vốn đã khá mạnh, đang nổi điên. Tên này đủ khả năng để ngang cơ với cả hạng C.
Tổng hợp các yếu tố trên lại đã khiến cho trận chiến giữa Fran và hắn tương đối cân bằng. Và hắn cũng biết rõ là nhờ đó mà hắn vẫn chưa được Diêm Vương mời uống trà.
「Đ*t m*! Sao mày không chết đi, con nhãi chó đẻ!」
「Từ chối.」
「Đ*t m*! Đ*t Đ*t Đ*t Đ*t Đ*t! Cái đ*t m* gì mà con nhãi này có thể mạnh như vậy!?」
「Chấp nhận thực tế đi.」
「Ngậm mồmmmm!!」
Rất có thể hắn đang định chơi đùa với con bé, tuy nhiên thực tế đã tặng hắn một cú tát khỏi cơn mơ mộng khi hóa ra, hắn mới là kẻ bị đùa giỡn. Đến tận bây giờ, hắn thậm chí còn chả gây lên Fran nổi một vết xước, khiến hắn phải la hét trong cay đắng.
Tốt nhất là dần hắn càng nhanh càng tốt để còn có thể đuổi kịp Rynford, tuy nhiên khả năng kháng thuộc tính lôi của hắn tương đối cao nên rất có khả năng Stun Bolt sẽ không có tác dụng.
『Được rồi, anh sẽ ‘chơi’ hắn ngay lần va chạm tiếp theo. Nếu có thể, đừng giết.』
(Đã hiểu.)
「Chết đi con chó!!」
Tôi kích hoạt Wind Wall mà không cần niệm ngay khoảnh khắc mà Luzerio vươn ngọn giáo của mình về phía trước, khiến điểm đâm bị chệch một chừng đáng kể so với ban đầu dự tính.
「Cái gì!?」
「Sơ hở.」
Fran lập tức hất văng vũ khí của hắn đi, và tôi liền sau đó thi triển một kĩ năng khác.
『Stun Bolt!』
「Garghghggh!!」
Ừ, tôi biết là hắn đâu nào tê liệt được nhanh vậy.
「Đ*t m* con nhãi ch* đẻ!!」
Stun Bolt chỉ khiến hắn đau đớn một lúc, nên hắn lập tức chạy đến chỗ cây thương của mình. Có điều, hắn sau đó liền bị cản trở bởi Urushi. Cậu nhỏ đã nhảy ra từ bóng của hắn và tặng cho một cú đớp ngay chân đẹp hết sức.
「Gâu!」
「Graahhghghgh!!」
Chân phải của hắn đã hoàn toàn bị xé ra khỏi cơ thể. Hắn đổ gục xuống vì thiếu sự cân bằng và nhìn chằm chằm vào chi bị cắn rời của mình một cách đầy kinh ngạc.
「...C-Chân tao! Chân taoo!!!」
Hắn vừa nghiến răng, vừa lườm Fran và Urushi bằng một tia căm hận và điên loạn, gần như đang cố nguyền rủa cả hai vậy.
Tuy nhiên, thấy Fran chĩa cây kiếm về mình là hắn đầu hàng ngay. Con dao mà hắn rút ra từ đâu chẳng rõ cũng tự động rơi xuống, và hắn nằm ườn đó luôn.
「Thông tin về Rynford.」
「Mày muốn biết cái mẹ gì?」
「Mô tả.」
「Ha, Rynford là quái vật đúng nghĩa. Hắn ta có khả năng chúc phúc người khác với sức mạnh của Evil God, khiến chúng ta có thể vứt cái vỏ con người chó đẻ này để phát triển và tiến hóa!」
Sức mạnh của Evil God? Nah chịu, gì chứ cái danh hiệu của Bluke, đếu đời nào tôi gọi nó là ‘phát triển’ đâu. Tên này nghĩ cái của khỉ gì trong đầu vậy nhỉ? Hắn tự nguyện biến thành cái thứ đó, trong khi tất cả những gì hắn có thể làm liền sau là điên cuồng tàn phá khắp mọi nơi? Đúng rồi, tôi chịu, gì chứ cố hiểu suy nghĩ của mấy thành phần có tư tưởng lệch lạc kiểu này thì thôi tôi thua.
「Mục tiêu của Rynford?」
「Rynford chỉ có một mục tiêu duy nhất: Sức mạnh tối thượng!」
「Nn? Nghĩa là hồi sinh Evil God?」
Suy nghĩ của tôi cũng phần nào giống với Fran. Tôi cũng cho rằng hắn đang cố gọi thằng cha đó dậy hay gì đấy tương tự.
「Mày bị ngu à? Thế giới sẽ bị tận diệt nếu Evil God hồi sinh. Mày nghĩ chúng tao muốn chết chắc? Đéo nhá, mày chẳng thể giết người hay đ*t đi*m nếu chết.」
Vậy về căn bản, hắn muốn sử dụng sức mạnh của Evil God? Nhưng làm thế nào có thể, nếu hắn không phải là một tông đồ? 「Evil God là một kẻ như cái tên, hắn thống trị cái ác. Hắn sẽ không ngần ngại chia sẻ sức mạnh của mình cho người như ta.」
À, đã hiểu. Tên đó rất sẵn lòng giúp đỡ cái ác, dù chúng có tôn thờ hắn ta hay không.
「Rynford ở đâu?」
「Hắn ta đã di chuyển đến một cứ điểm khác được chuẩn bị bởi Bluke.」
「Địa điểm?」
「Hahahahaahah! Muốn biết chứ gì? Được thôi. Nó ngay bên cạnh dinh thự của Lãnh Chúa, bên phải trung tâm thị trấn. Một vị trí hoàn hảo để nhấn chìm cả cái thị trấn Barbra chó đẻ này trong ma thuật!」
Bạn biết đó, hắn hợp tác đến nực cười. Bộ hắn bị đần hay gì đó à?
Ngay khi suy nghĩ kiểu đó vút qua tâm trí tôi, thì cũng là lúc chiếc nhẫn của hắn vỡ tan trong khi tỏa ra ánh sáng mờ nhạt; Luzerio gần như vụt biến mất.
「Gyahahaha! Sơ hở nhá con nhãi!」
Hắn xuất hiện trở lại ở chỗ cách chúng tôi mười mét. Có vẻ như khả năng của chiếc nhẫn đó là cho phép hắn thoái lui một khoảng cách ngắn. Sau khi dịch chuyển, hắn cười một tràn to khiếp, sau đó lôi ra một lọ nước và nốc cạn nó.
「Mày biết tại sao tao bằng lòng trả lời không? Bởi đằng nào đi nữa, mày cũng sẽ chết ngay tại đây!」
Vừa dứt câu, xung quanh hắn đã bắt đầu tỏa ra một làn khí tức màu đen. Hắn đã đạt đến trạng thái giống như Bluke khi nãy.
Thẩm định cho thấy hắn ta đã nhận thêm tính trạng Enraged. Chắc cú là thứ mà hắn vừa uống là nước ma pháp Hàng-Rynford-Làm. Nói cách khác, hắn tự biến chính mình thành Evil Human. Tuy làm vậy chẳng khác tự sát, nhưng hắn vẫn làm.
Đống thịt quanh vùng vừa bị cắt rời lập tức nổi bong bóng, như kiểu đã sẵn sàng để hồi phục.
「Tao sẽ xé mày thành từng mảnhaughghgh!!」
Bạn cứ đùa làm mình sợ, quỷ sứ à~
Ngay lúc mà hắn dịch chuyển đi, tôi cũng dịch chuyển theo bằng Short Jump. Chúng tôi biết quá rõ chuyện đã xảy ra với Bluke rồi, và làm như chúng tôi sẽ để nó lặp lại lần nữa ấy. Xin lỗi nhưng đây đếu phải là anime nhé cưng, không có hiệu ứng nổ đùng đoàn, đứng múa may vài bài rồi biến hình đâu, và tụi này cũng đếu có kiên nhẫn để vừa nhai bắp rang, vừa đứng xem nhé.
Fran giữ chặt cái hàm của hắn trong trạng thái mở ngay khi tốc biến đến bên cạnh. Nếu muốn, em ấy hoàn toàn có thể tăng thêm lực mà nghiền nát nó, nhưng thay vì thế, con bé đẩy hắn té ngược ra sau cái rầm.
「Uống.」
「Guạndwqndjasak!」
Fran gọi kho đa chiều của mình ra ngay tại vị trí lòng bàn tay của mình để ép hắn uống Water of Recovery. Hắn không thể đóng mồm hay nhả chúng ra, thành thử, uống được một ngụm hơi bị lớn.
「Gaaahhh! Gahahhhhh! Greruaughghg!」
Kết quả là cả hai trạng thái bất thường kia đều dung dăn dung dẻ, tay trong tay biến đi đâu mất; Đột ngột mất đi sức mạnh làm cho khuôn mặt của hắn khi nhìn Fran trở nên đầy bất ngờ và trống rỗng.
「Cái chó gì... mày đã làm cái chó gì!?」
「Chữa trạng thái bất thường.」
「Đ-Đéo thể nào. Đéo thể nào! C-C-C-Chuyện gì đã xảy ra với sức mạnh của ta!? Sức mạnh của ta!? Đ*ttttttttt m*!!! Tao sẽ giết chết m* mày, con chó c—!!」
「Hmph.」
Fran tặng hắn một cú móc hoàn hảo ngay vào hàm khiến hắn bất tỉnh tại chỗ và đổ gục xuống.
「Im đi.」
Dường như tiếng gào rú to đến phi thường của hắn ta làm tai của em ấy bị nhức.
『Anh đoán là làm vậy cũng được.』
Giờ sao đây nhỉ? Hắn biết rất nhiều thứ, nên chúng tôi thật sự mừng vì đã giữ hắn còn sống thành công. Tuy nhiên, tình hình là không biết nên lôi đầu hắn đi cùng, hay giao do cảnh vệ. May thay, dòng suy nghĩ của chúng tôi bị cắt đứt bởi những tiếng bước chân hối hả hướng về phía này.
「Cô ổn chứ?」
Người đội trưởng chào chúng tôi ngay khi anh ta đến. Đúng lúc thật. Chúng tôi nhanh chóng đưa ra cả thông tin vừa thu được lẫn hắn ta.
Ơ mà chờ đã. Luzerio mạnh hơn rất nhiều so với họ, để nguyên vậy chả ổn chút nào.
「Wah!」
Tôi cắt tiệt cái chân cuối cùng của hắn bằng phong phép. Giờ khỏi chân cẳng gì để chống cự nữa, nên chắc được rồi ha. Chúng tôi nhanh chóng niệm ma pháp hồi phục để khiến vết thương đóng miệng, nên vấn đề duy nhất còn lại là vì đau mà hắn đã choàng tỉnh, tuy nhiên Fran cũng giải quyết được nó lập tức bằng cách bồi cho hắn thêm cú nữa.
Anh thanh niên đội trưởng vô thức bật ra tiếng la trước cảnh tượng... không mấy ưa nhìn kia. Anh ta lúc này chắc cũng chẳng phân biệt được ai mới là người xấu ở đây.
(Master đừng để ý. Đằng cũng sẽ thành vậy.)
Ừ công nhận, quả là hơi muộn để lo lắng việc đó. Họ vốn đã phát rét trước chúng tôi từ lâu rồi mà.
(Nn. Quan trọng hơn: Tiến lên.)
『Đúng vậy, chúng ta cần phải tập trung vào công việc.』
Nhất là khi chúng tôi đã biết được vị trí của Rynford.
Tiếp tục men theo con đường ngầm, chúng tôi được dẫn đến một cánh vườn hoang ở khu vực quý tộc. Tôi đã hi vọng rằng đích đến cũng tại ngay đó luôn, nhưng sự đời làm gì mượt mà đến thế được. Nơi này không nằm bên phải dinh thự quý tộc, tính ra còn cách nó khá xa nữa, nhưng nếu bạn cố thì vẫn thấy được nơi đó.
『Được rồi, lên nào.』
「Nn.」
「Gâu?」
『Gì vậy Urushi?』
「Gâu gâu gâu!」
Cậu ta dường như muốn hướng đến vị trí ngược đường với dinh thự lãnh chúa.
『Đó là nơi mà mùi hương chỉ ra vị trí của Zerais?』
「Gâu!」
Vậy tức là Zerais và Rynford tách nhau ra để làm theo kế hoạch riêng của mình? Hay nơi mà Luzerio vừa nhắc đến chỉ là giả mạo? Hắn không dối trá chút nào, tuy nhiên vẫn phải nghĩ đến trường hợp tên đó chỉ là con tốt thí nên thông tin hắn nắm giữ không được chính xác.
『Hmm... nên làm sao đây... Nên tin lời của Luzerio, hay đuổi theo Zerais...?』
Trong tình huống này, tốt nhất là chúng tôi nên theo đuổi kịch bản có tỉ lệ thành công cao nhất. Nhờ mũi của Urushi, chúng tôi muốn tóm Zerais khi nào chẳng được, nên sẽ chẳng hại gì khi truy lùng Rynford đầu tiên.
『Hiện tại cứ hướng đến quận quý tộc đi. Chúng ta sẽ săn Rynford đầu tiên.』
「Nn, đã hiểu.」
「Gâu.」
Urushi sử dụng Air Jump để hướng đến dinh thự lãnh chúa bằng đường chim bay. Nhìn xuống, chúng tôi có thể thấy các hiệp sĩ lăng xăng chạy khắp nơi trong thị trấn; Dường như Dannan đã thật sự thực hiện xong xuôi phần việc của mình.
Cuộc hành trình của chúng tôi đột nhiên bị cắt quãng bởi một tiếng la thất thanh; Bên dưới là một người phụ nữ bị tấn công bởi một thứ gì đó giống con lật đật Daruma màu da bò tối, hay chính xác hơn, một Evil Human.
(Trans//: Daruma)
Chúng tôi đang vội, nhưng chưa đến mức phải phó mặc cô ấy như vậy.
『Urushi.』
「Gâu!」
Urushi lao thẳng về phía con Evil Human để cho Fran chém hắn một phát ngay cổ khi cả hai vụt qua.
Tuy nhiên nó vẫn chưa chết. Cái đầu của nó chưa đứt hẳn.
「Gruruooohhhh!」
Hắn đã nhận thấy đòn tấn công đang lao đến, nên nó đã kịp thời giơ tay lên để thí nhằm bảo vệ cái mạng của mình.
_______________
Thông tin chung
Chủng: Evil Human (Thực thể tà ác)
Cấp: 1
Trạng thái: Điên loạn, cuồng nộ.
HP: 227
MP: 110
STR: 107
VIT: 117
AGI: 66
INT: 36
MGC: 77
DEX: 55
Kĩ năng
Intimidation: Lv 4
Presence Detection: Lv 3
Sword Arts: Lv 4
Martial Arts: Lv 3
Night Vision
Đặc kĩ
Evil Art: Lv.2
Danh hiệu
Servant to the Evil God
Trang bị
Steel Longsword
Mô tả
Không rõ.
_______________
Ồ, tên này mạnh đấy chứ. Bộ hắn vốn là mạo hiểm giả hay gì đó à? Dường như hắn vẫn còn lưu lại một số kĩ năng trước kia của mình. Nói cách khác, mối nghi ngờ của tôi đã đúng: Sức mạnh khi còn là người cao bao nhiêu, thì hóa quỷ sẽ được gia cường bấy nhiêu.
Hmmm... Tuy nhiên, tôi dám thề là mình đã từng bắt gặp hắn ở chỗ nào đó. Nhưng là nơi nào...?
(Mạo hiểm giả. Gây loạn ở quầy hàng.)
『À đúng ha! Quả thật, giờ thì anh nhớ ra rồi.』
Hắn gây hấn với quầy chúng tôi nên bị Colbert đá đít. Hắn từng là... mạo hiểm giả hạng F, nhưng giờ đây thì tương đương với hạng D. Vỡi, ấn tượng thiệt chứ đùa.
Dù cho thế, chúng tôi vẫn chẳng mất nhiều công sức để giải quyết hắn ta; Đòn thứ hai của Fran đã cắt hắn ra làm đôi. Máu và các chất lỏng tương tự trào ra từ cái xác đầy cơ bắp khi hai nửa của nó tách khỏi nhau.
「Hiiiiiiihhhh!」
Người phụ nữ chúng tôi vừa cứu được trở nên tái nhợt khi chứng kiến cảnh tượng đó, tuy nhiên cô ấy sau đó cũng xoay sở để cảm ơn chúng tôi.
「T-Thật sự cảm ơn vì đã cứu mạng.」
Chết dở thật... làm gì đây? Không thể cứ để cổ ở đây được, nhiều khả năng sẽ còn con khác lao ra nữa.
「Nn.」
「Hả? Kyaah!」
「Cố chịu, chỉ chút thôi.」
Fran nhấc cô ấy lên và đặt trên lưng của Urushi rồi lập tức phóng đến chỗ các hiệp sĩ khi họ xuất hiện trong tầm mắt. Cổ la hét khiếp, nhưng việc đó hoàn toàn có thể thông cảm được.
「Kyaaaaahhhhhh!!!!」
Đằng nào thì làm gì có ai bình tĩnh nổi khi đột nhiên một con sói cao ba mét không biết từ đâu nhảy ra, và bị nó lôi đi với vận tốc nực cười?
「Kyaaaaahhhhhh!!!!」
Tôi thiệt tình hi vọng cổ sẽ không bị chấn thương tâm lý sau vụ này.
Em ấy mạnh hơn hắn ta nhiều, nhưng vì cần giữ hắn thở tốt để thu thập thông tin nên không thể tung hết sức. Chưa hết là hắn ta, kẻ vốn đã khá mạnh, đang nổi điên. Tên này đủ khả năng để ngang cơ với cả hạng C.
Tổng hợp các yếu tố trên lại đã khiến cho trận chiến giữa Fran và hắn tương đối cân bằng. Và hắn cũng biết rõ là nhờ đó mà hắn vẫn chưa được Diêm Vương mời uống trà.
「Đ*t m*! Sao mày không chết đi, con nhãi chó đẻ!」
「Từ chối.」
「Đ*t m*! Đ*t Đ*t Đ*t Đ*t Đ*t! Cái đ*t m* gì mà con nhãi này có thể mạnh như vậy!?」
「Chấp nhận thực tế đi.」
「Ngậm mồmmmm!!」
Rất có thể hắn đang định chơi đùa với con bé, tuy nhiên thực tế đã tặng hắn một cú tát khỏi cơn mơ mộng khi hóa ra, hắn mới là kẻ bị đùa giỡn. Đến tận bây giờ, hắn thậm chí còn chả gây lên Fran nổi một vết xước, khiến hắn phải la hét trong cay đắng.
Tốt nhất là dần hắn càng nhanh càng tốt để còn có thể đuổi kịp Rynford, tuy nhiên khả năng kháng thuộc tính lôi của hắn tương đối cao nên rất có khả năng Stun Bolt sẽ không có tác dụng.
『Được rồi, anh sẽ ‘chơi’ hắn ngay lần va chạm tiếp theo. Nếu có thể, đừng giết.』
(Đã hiểu.)
「Chết đi con chó!!」
Tôi kích hoạt Wind Wall mà không cần niệm ngay khoảnh khắc mà Luzerio vươn ngọn giáo của mình về phía trước, khiến điểm đâm bị chệch một chừng đáng kể so với ban đầu dự tính.
「Cái gì!?」
「Sơ hở.」
Fran lập tức hất văng vũ khí của hắn đi, và tôi liền sau đó thi triển một kĩ năng khác.
『Stun Bolt!』
「Garghghggh!!」
Ừ, tôi biết là hắn đâu nào tê liệt được nhanh vậy.
「Đ*t m* con nhãi ch* đẻ!!」
Stun Bolt chỉ khiến hắn đau đớn một lúc, nên hắn lập tức chạy đến chỗ cây thương của mình. Có điều, hắn sau đó liền bị cản trở bởi Urushi. Cậu nhỏ đã nhảy ra từ bóng của hắn và tặng cho một cú đớp ngay chân đẹp hết sức.
「Gâu!」
「Graahhghghgh!!」
Chân phải của hắn đã hoàn toàn bị xé ra khỏi cơ thể. Hắn đổ gục xuống vì thiếu sự cân bằng và nhìn chằm chằm vào chi bị cắn rời của mình một cách đầy kinh ngạc.
「...C-Chân tao! Chân taoo!!!」
Hắn vừa nghiến răng, vừa lườm Fran và Urushi bằng một tia căm hận và điên loạn, gần như đang cố nguyền rủa cả hai vậy.
Tuy nhiên, thấy Fran chĩa cây kiếm về mình là hắn đầu hàng ngay. Con dao mà hắn rút ra từ đâu chẳng rõ cũng tự động rơi xuống, và hắn nằm ườn đó luôn.
「Thông tin về Rynford.」
「Mày muốn biết cái mẹ gì?」
「Mô tả.」
「Ha, Rynford là quái vật đúng nghĩa. Hắn ta có khả năng chúc phúc người khác với sức mạnh của Evil God, khiến chúng ta có thể vứt cái vỏ con người chó đẻ này để phát triển và tiến hóa!」
Sức mạnh của Evil God? Nah chịu, gì chứ cái danh hiệu của Bluke, đếu đời nào tôi gọi nó là ‘phát triển’ đâu. Tên này nghĩ cái của khỉ gì trong đầu vậy nhỉ? Hắn tự nguyện biến thành cái thứ đó, trong khi tất cả những gì hắn có thể làm liền sau là điên cuồng tàn phá khắp mọi nơi? Đúng rồi, tôi chịu, gì chứ cố hiểu suy nghĩ của mấy thành phần có tư tưởng lệch lạc kiểu này thì thôi tôi thua.
「Mục tiêu của Rynford?」
「Rynford chỉ có một mục tiêu duy nhất: Sức mạnh tối thượng!」
「Nn? Nghĩa là hồi sinh Evil God?」
Suy nghĩ của tôi cũng phần nào giống với Fran. Tôi cũng cho rằng hắn đang cố gọi thằng cha đó dậy hay gì đấy tương tự.
「Mày bị ngu à? Thế giới sẽ bị tận diệt nếu Evil God hồi sinh. Mày nghĩ chúng tao muốn chết chắc? Đéo nhá, mày chẳng thể giết người hay đ*t đi*m nếu chết.」
Vậy về căn bản, hắn muốn sử dụng sức mạnh của Evil God? Nhưng làm thế nào có thể, nếu hắn không phải là một tông đồ? 「Evil God là một kẻ như cái tên, hắn thống trị cái ác. Hắn sẽ không ngần ngại chia sẻ sức mạnh của mình cho người như ta.」
À, đã hiểu. Tên đó rất sẵn lòng giúp đỡ cái ác, dù chúng có tôn thờ hắn ta hay không.
「Rynford ở đâu?」
「Hắn ta đã di chuyển đến một cứ điểm khác được chuẩn bị bởi Bluke.」
「Địa điểm?」
「Hahahahaahah! Muốn biết chứ gì? Được thôi. Nó ngay bên cạnh dinh thự của Lãnh Chúa, bên phải trung tâm thị trấn. Một vị trí hoàn hảo để nhấn chìm cả cái thị trấn Barbra chó đẻ này trong ma thuật!」
Bạn biết đó, hắn hợp tác đến nực cười. Bộ hắn bị đần hay gì đó à?
Ngay khi suy nghĩ kiểu đó vút qua tâm trí tôi, thì cũng là lúc chiếc nhẫn của hắn vỡ tan trong khi tỏa ra ánh sáng mờ nhạt; Luzerio gần như vụt biến mất.
「Gyahahaha! Sơ hở nhá con nhãi!」
Hắn xuất hiện trở lại ở chỗ cách chúng tôi mười mét. Có vẻ như khả năng của chiếc nhẫn đó là cho phép hắn thoái lui một khoảng cách ngắn. Sau khi dịch chuyển, hắn cười một tràn to khiếp, sau đó lôi ra một lọ nước và nốc cạn nó.
「Mày biết tại sao tao bằng lòng trả lời không? Bởi đằng nào đi nữa, mày cũng sẽ chết ngay tại đây!」
Vừa dứt câu, xung quanh hắn đã bắt đầu tỏa ra một làn khí tức màu đen. Hắn đã đạt đến trạng thái giống như Bluke khi nãy.
Thẩm định cho thấy hắn ta đã nhận thêm tính trạng Enraged. Chắc cú là thứ mà hắn vừa uống là nước ma pháp Hàng-Rynford-Làm. Nói cách khác, hắn tự biến chính mình thành Evil Human. Tuy làm vậy chẳng khác tự sát, nhưng hắn vẫn làm.
Đống thịt quanh vùng vừa bị cắt rời lập tức nổi bong bóng, như kiểu đã sẵn sàng để hồi phục.
「Tao sẽ xé mày thành từng mảnhaughghgh!!」
Bạn cứ đùa làm mình sợ, quỷ sứ à~
Ngay lúc mà hắn dịch chuyển đi, tôi cũng dịch chuyển theo bằng Short Jump. Chúng tôi biết quá rõ chuyện đã xảy ra với Bluke rồi, và làm như chúng tôi sẽ để nó lặp lại lần nữa ấy. Xin lỗi nhưng đây đếu phải là anime nhé cưng, không có hiệu ứng nổ đùng đoàn, đứng múa may vài bài rồi biến hình đâu, và tụi này cũng đếu có kiên nhẫn để vừa nhai bắp rang, vừa đứng xem nhé.
Fran giữ chặt cái hàm của hắn trong trạng thái mở ngay khi tốc biến đến bên cạnh. Nếu muốn, em ấy hoàn toàn có thể tăng thêm lực mà nghiền nát nó, nhưng thay vì thế, con bé đẩy hắn té ngược ra sau cái rầm.
「Uống.」
「Guạndwqndjasak!」
Fran gọi kho đa chiều của mình ra ngay tại vị trí lòng bàn tay của mình để ép hắn uống Water of Recovery. Hắn không thể đóng mồm hay nhả chúng ra, thành thử, uống được một ngụm hơi bị lớn.
「Gaaahhh! Gahahhhhh! Greruaughghg!」
Kết quả là cả hai trạng thái bất thường kia đều dung dăn dung dẻ, tay trong tay biến đi đâu mất; Đột ngột mất đi sức mạnh làm cho khuôn mặt của hắn khi nhìn Fran trở nên đầy bất ngờ và trống rỗng.
「Cái chó gì... mày đã làm cái chó gì!?」
「Chữa trạng thái bất thường.」
「Đ-Đéo thể nào. Đéo thể nào! C-C-C-Chuyện gì đã xảy ra với sức mạnh của ta!? Sức mạnh của ta!? Đ*ttttttttt m*!!! Tao sẽ giết chết m* mày, con chó c—!!」
「Hmph.」
Fran tặng hắn một cú móc hoàn hảo ngay vào hàm khiến hắn bất tỉnh tại chỗ và đổ gục xuống.
「Im đi.」
Dường như tiếng gào rú to đến phi thường của hắn ta làm tai của em ấy bị nhức.
『Anh đoán là làm vậy cũng được.』
Giờ sao đây nhỉ? Hắn biết rất nhiều thứ, nên chúng tôi thật sự mừng vì đã giữ hắn còn sống thành công. Tuy nhiên, tình hình là không biết nên lôi đầu hắn đi cùng, hay giao do cảnh vệ. May thay, dòng suy nghĩ của chúng tôi bị cắt đứt bởi những tiếng bước chân hối hả hướng về phía này.
「Cô ổn chứ?」
Người đội trưởng chào chúng tôi ngay khi anh ta đến. Đúng lúc thật. Chúng tôi nhanh chóng đưa ra cả thông tin vừa thu được lẫn hắn ta.
Ơ mà chờ đã. Luzerio mạnh hơn rất nhiều so với họ, để nguyên vậy chả ổn chút nào.
「Wah!」
Tôi cắt tiệt cái chân cuối cùng của hắn bằng phong phép. Giờ khỏi chân cẳng gì để chống cự nữa, nên chắc được rồi ha. Chúng tôi nhanh chóng niệm ma pháp hồi phục để khiến vết thương đóng miệng, nên vấn đề duy nhất còn lại là vì đau mà hắn đã choàng tỉnh, tuy nhiên Fran cũng giải quyết được nó lập tức bằng cách bồi cho hắn thêm cú nữa.
Anh thanh niên đội trưởng vô thức bật ra tiếng la trước cảnh tượng... không mấy ưa nhìn kia. Anh ta lúc này chắc cũng chẳng phân biệt được ai mới là người xấu ở đây.
(Master đừng để ý. Đằng cũng sẽ thành vậy.)
Ừ công nhận, quả là hơi muộn để lo lắng việc đó. Họ vốn đã phát rét trước chúng tôi từ lâu rồi mà.
(Nn. Quan trọng hơn: Tiến lên.)
『Đúng vậy, chúng ta cần phải tập trung vào công việc.』
Nhất là khi chúng tôi đã biết được vị trí của Rynford.
Tiếp tục men theo con đường ngầm, chúng tôi được dẫn đến một cánh vườn hoang ở khu vực quý tộc. Tôi đã hi vọng rằng đích đến cũng tại ngay đó luôn, nhưng sự đời làm gì mượt mà đến thế được. Nơi này không nằm bên phải dinh thự quý tộc, tính ra còn cách nó khá xa nữa, nhưng nếu bạn cố thì vẫn thấy được nơi đó.
『Được rồi, lên nào.』
「Nn.」
「Gâu?」
『Gì vậy Urushi?』
「Gâu gâu gâu!」
Cậu ta dường như muốn hướng đến vị trí ngược đường với dinh thự lãnh chúa.
『Đó là nơi mà mùi hương chỉ ra vị trí của Zerais?』
「Gâu!」
Vậy tức là Zerais và Rynford tách nhau ra để làm theo kế hoạch riêng của mình? Hay nơi mà Luzerio vừa nhắc đến chỉ là giả mạo? Hắn không dối trá chút nào, tuy nhiên vẫn phải nghĩ đến trường hợp tên đó chỉ là con tốt thí nên thông tin hắn nắm giữ không được chính xác.
『Hmm... nên làm sao đây... Nên tin lời của Luzerio, hay đuổi theo Zerais...?』
Trong tình huống này, tốt nhất là chúng tôi nên theo đuổi kịch bản có tỉ lệ thành công cao nhất. Nhờ mũi của Urushi, chúng tôi muốn tóm Zerais khi nào chẳng được, nên sẽ chẳng hại gì khi truy lùng Rynford đầu tiên.
『Hiện tại cứ hướng đến quận quý tộc đi. Chúng ta sẽ săn Rynford đầu tiên.』
「Nn, đã hiểu.」
「Gâu.」
Urushi sử dụng Air Jump để hướng đến dinh thự lãnh chúa bằng đường chim bay. Nhìn xuống, chúng tôi có thể thấy các hiệp sĩ lăng xăng chạy khắp nơi trong thị trấn; Dường như Dannan đã thật sự thực hiện xong xuôi phần việc của mình.
Cuộc hành trình của chúng tôi đột nhiên bị cắt quãng bởi một tiếng la thất thanh; Bên dưới là một người phụ nữ bị tấn công bởi một thứ gì đó giống con lật đật Daruma màu da bò tối, hay chính xác hơn, một Evil Human.
(Trans//: Daruma)
Chúng tôi đang vội, nhưng chưa đến mức phải phó mặc cô ấy như vậy.
『Urushi.』
「Gâu!」
Urushi lao thẳng về phía con Evil Human để cho Fran chém hắn một phát ngay cổ khi cả hai vụt qua.
Tuy nhiên nó vẫn chưa chết. Cái đầu của nó chưa đứt hẳn.
「Gruruooohhhh!」
Hắn đã nhận thấy đòn tấn công đang lao đến, nên nó đã kịp thời giơ tay lên để thí nhằm bảo vệ cái mạng của mình.
_______________
Thông tin chung
Chủng: Evil Human (Thực thể tà ác)
Cấp: 1
Trạng thái: Điên loạn, cuồng nộ.
HP: 227
MP: 110
STR: 107
VIT: 117
AGI: 66
INT: 36
MGC: 77
DEX: 55
Kĩ năng
Intimidation: Lv 4
Presence Detection: Lv 3
Sword Arts: Lv 4
Martial Arts: Lv 3
Night Vision
Đặc kĩ
Evil Art: Lv.2
Danh hiệu
Servant to the Evil God
Trang bị
Steel Longsword
Mô tả
Không rõ.
_______________
Ồ, tên này mạnh đấy chứ. Bộ hắn vốn là mạo hiểm giả hay gì đó à? Dường như hắn vẫn còn lưu lại một số kĩ năng trước kia của mình. Nói cách khác, mối nghi ngờ của tôi đã đúng: Sức mạnh khi còn là người cao bao nhiêu, thì hóa quỷ sẽ được gia cường bấy nhiêu.
Hmmm... Tuy nhiên, tôi dám thề là mình đã từng bắt gặp hắn ở chỗ nào đó. Nhưng là nơi nào...?
(Mạo hiểm giả. Gây loạn ở quầy hàng.)
『À đúng ha! Quả thật, giờ thì anh nhớ ra rồi.』
Hắn gây hấn với quầy chúng tôi nên bị Colbert đá đít. Hắn từng là... mạo hiểm giả hạng F, nhưng giờ đây thì tương đương với hạng D. Vỡi, ấn tượng thiệt chứ đùa.
Dù cho thế, chúng tôi vẫn chẳng mất nhiều công sức để giải quyết hắn ta; Đòn thứ hai của Fran đã cắt hắn ra làm đôi. Máu và các chất lỏng tương tự trào ra từ cái xác đầy cơ bắp khi hai nửa của nó tách khỏi nhau.
「Hiiiiiiihhhh!」
Người phụ nữ chúng tôi vừa cứu được trở nên tái nhợt khi chứng kiến cảnh tượng đó, tuy nhiên cô ấy sau đó cũng xoay sở để cảm ơn chúng tôi.
「T-Thật sự cảm ơn vì đã cứu mạng.」
Chết dở thật... làm gì đây? Không thể cứ để cổ ở đây được, nhiều khả năng sẽ còn con khác lao ra nữa.
「Nn.」
「Hả? Kyaah!」
「Cố chịu, chỉ chút thôi.」
Fran nhấc cô ấy lên và đặt trên lưng của Urushi rồi lập tức phóng đến chỗ các hiệp sĩ khi họ xuất hiện trong tầm mắt. Cổ la hét khiếp, nhưng việc đó hoàn toàn có thể thông cảm được.
「Kyaaaaahhhhhh!!!!」
Đằng nào thì làm gì có ai bình tĩnh nổi khi đột nhiên một con sói cao ba mét không biết từ đâu nhảy ra, và bị nó lôi đi với vận tốc nực cười?
「Kyaaaaahhhhhh!!!!」
Tôi thiệt tình hi vọng cổ sẽ không bị chấn thương tâm lý sau vụ này.
Danh sách chương