「Vậy thì Andou-kun, chúng mình đi thôi nhỉ? 」
「Nnn, xem nào」 *lén nhìn*
.
[『Dù thế nào đi chăng nữa thì còn lâu onii-chan sẽ nghĩ ra được một kế hoạch hẹn hò. Thế nên, với tư cách là imouto của anh, em sẽ đề xuất một kế hoạch hẹn hò thay cho anh và anh cứ thế mà làm theo kế hoạch. Hãy thực hiện kế hoạch một cách thật thà nhất để tránh cư xử thô lỗ với Asakura-senpai! 』
Rồi nó đưa cho mình một tờ giấy nhớ… đầu tiên là? Kế hoạch ①
『Có lẽ Asakura-san chưa ăn sáng nhỉ? Em nghĩ là Asakura-senpai sẽ đến chỗ hẹn sớm hơn chút, thế nên việc đầu tiên phải làm là mời chị ấy đi ăn! 』
Hiểu rồi, nếu là đi ăn thì… chắc chắn phải là Matsu*ya[note9684] ! Nn? Vẫn còn ghi nữa này…
Lưu ý
『Em nghĩ là thế này vẫn bất khả thi với onii-chan, cơ mà… xin đừng có điên mà mời chị ấy tới một cửa hàng gyudon! Đối phương của anh là Asakura-senpai, một cô gái! Thế nên em khuyên anh nên mới chị ấy tới một quán cà phê, ở đó phụ nữ có thể ăn uống bất cứ thứ gì mà họ không hề ngần ngại! Có ba quán cà phê khá tốt gần chỗ hẹn, và nếu anh lúng túng chả biết chọn quán nào, em sẽ chọn cho anh!
Cách để mời chị ấy là-----』
Ô hô… cám ơn em gái nhiều! Em đúng là hệ thống chỉ đường hoàn cmn hảo!]
(Không biết Andou-kun đang nhìn gì thế nhỉ…? Hả! Đ-Đừng nói là, lẽ nào Andou-kun đã lập kế hoạch hẹn hò cho ngày hôm nay sao?! Có vẻ đó là kế hoạch mà Andou-kun đã nghĩ ra. Mình chắc chắn cậu ấy đã kiểm tra kế hoạch trước rồi, thế nên nhất định sẽ không có sai sót nào cả! N-Nếu vậy, mình sẽ giả vờ như không nhận ra để không làm Andou-kun bị ngượng!)
[Đ-Được rồi! Mình sẽ mời Asakura-san tới một quán cà phê!]
.
「A-Asakura-san! 」
「Aaa- trời hôm nay xanh ghê--- Nn, có chuyện gì thế? Andou-kun. 」
.
(Tới rồi!)
.
「Có một quán cà phê rất ngon ở gần đây. Nếu cậu muốn, chúng ta ăn trưa ở đó trước nhé? 」 ← Giọng đều đều
.
(Andou-kun, tại sao cậu nói giọng đều đều như thể đang đọc kịch bản dựng sẵn vậy…? Hà! Lẽ nào Andou-kun đang lo lắng?! À hiểu rồi! Trong mấy ngày mình phát cuồng vì Andou-kun, suýt thì quên mất mình là cô gái xinh đẹp nhất trường! Chẳng phải vì Andou-kun đang hẹn hò với mình, nữ sinh nổi tiếng nhất trường, ắt hẳn cậu ấy sẽ phải lo lắng rồi?! Yep, phải rồi. Chắc chắn là vậy luôn! Cho dù ngay lúc này mình cố gắng chịu đựng con tim đang muốn vọt ra khỏi lồng ngực và thả lỏng khuôn mặt, vậy mà trong khi đó Andou-kun không lo lắng tí gì thì chẳng công bằng chút nào! Ufufu… nhưng mà, nếu Andou-kun đó mà lại để ý mình nhiều đến nỗi bồn chồn không yên, với tư cách là một cô gái tốt bụng, mình sẽ giả vờ như không biết gì cả!)
.
「O-Oaaa! Thiệt á? Đúng lúc mình cũng thấy đói nữa. Bụng đói meo luôn! 」 ← Giọng đều đều
.
[Ngon rồi! Mình đã mời được cô ấy! Với cả hình như Asakura-san cũng không nhận ra mình đang đọc tờ giấy nhớ của em gái mình… Không ngờ mình diễn đạt đến vậy!]
(P-Phù… Không hiểu sao mình lại có thể trả lời cậu ấy bình thường như mọi khi! Andou-kun hình như cũng không nhận ra mình đang bồn chồn ứ chịu nổi. Không ngờ mình diễn đạt đến vậy!)
.
「T-Thế thì, chúng ta đi nhé? 」 ← Giọng đều đều
「Đ-Được thôi」 ← Giọng đều đều
.
[Khỉ thật… mình không phải là Pretty C*re, nhưng trống ngực mình cứ đập liên hồi.]
.
「…………」*thình* *thịch*
.
(Ưưư… tim mình từ nãy giờ cứ đập hoài à.)
.
「…………」*thình thịch!* *thình thịch!*
.
[(N-Nhưng… cứ nắm tay thế này, đối phương sẽ biết mình đang lo lắng mất… Xin đừng để con tim rộn ràng này bị phát hiện!)]
_______________________
Cập nhật link Fanpage:
「Nnn, xem nào」 *lén nhìn*
.
[『Dù thế nào đi chăng nữa thì còn lâu onii-chan sẽ nghĩ ra được một kế hoạch hẹn hò. Thế nên, với tư cách là imouto của anh, em sẽ đề xuất một kế hoạch hẹn hò thay cho anh và anh cứ thế mà làm theo kế hoạch. Hãy thực hiện kế hoạch một cách thật thà nhất để tránh cư xử thô lỗ với Asakura-senpai! 』
Rồi nó đưa cho mình một tờ giấy nhớ… đầu tiên là? Kế hoạch ①
『Có lẽ Asakura-san chưa ăn sáng nhỉ? Em nghĩ là Asakura-senpai sẽ đến chỗ hẹn sớm hơn chút, thế nên việc đầu tiên phải làm là mời chị ấy đi ăn! 』
Hiểu rồi, nếu là đi ăn thì… chắc chắn phải là Matsu*ya[note9684] ! Nn? Vẫn còn ghi nữa này…
Lưu ý
『Em nghĩ là thế này vẫn bất khả thi với onii-chan, cơ mà… xin đừng có điên mà mời chị ấy tới một cửa hàng gyudon! Đối phương của anh là Asakura-senpai, một cô gái! Thế nên em khuyên anh nên mới chị ấy tới một quán cà phê, ở đó phụ nữ có thể ăn uống bất cứ thứ gì mà họ không hề ngần ngại! Có ba quán cà phê khá tốt gần chỗ hẹn, và nếu anh lúng túng chả biết chọn quán nào, em sẽ chọn cho anh!
Cách để mời chị ấy là-----』
Ô hô… cám ơn em gái nhiều! Em đúng là hệ thống chỉ đường hoàn cmn hảo!]
(Không biết Andou-kun đang nhìn gì thế nhỉ…? Hả! Đ-Đừng nói là, lẽ nào Andou-kun đã lập kế hoạch hẹn hò cho ngày hôm nay sao?! Có vẻ đó là kế hoạch mà Andou-kun đã nghĩ ra. Mình chắc chắn cậu ấy đã kiểm tra kế hoạch trước rồi, thế nên nhất định sẽ không có sai sót nào cả! N-Nếu vậy, mình sẽ giả vờ như không nhận ra để không làm Andou-kun bị ngượng!)
[Đ-Được rồi! Mình sẽ mời Asakura-san tới một quán cà phê!]
.
「A-Asakura-san! 」
「Aaa- trời hôm nay xanh ghê--- Nn, có chuyện gì thế? Andou-kun. 」
.
(Tới rồi!)
.
「Có một quán cà phê rất ngon ở gần đây. Nếu cậu muốn, chúng ta ăn trưa ở đó trước nhé? 」 ← Giọng đều đều
.
(Andou-kun, tại sao cậu nói giọng đều đều như thể đang đọc kịch bản dựng sẵn vậy…? Hà! Lẽ nào Andou-kun đang lo lắng?! À hiểu rồi! Trong mấy ngày mình phát cuồng vì Andou-kun, suýt thì quên mất mình là cô gái xinh đẹp nhất trường! Chẳng phải vì Andou-kun đang hẹn hò với mình, nữ sinh nổi tiếng nhất trường, ắt hẳn cậu ấy sẽ phải lo lắng rồi?! Yep, phải rồi. Chắc chắn là vậy luôn! Cho dù ngay lúc này mình cố gắng chịu đựng con tim đang muốn vọt ra khỏi lồng ngực và thả lỏng khuôn mặt, vậy mà trong khi đó Andou-kun không lo lắng tí gì thì chẳng công bằng chút nào! Ufufu… nhưng mà, nếu Andou-kun đó mà lại để ý mình nhiều đến nỗi bồn chồn không yên, với tư cách là một cô gái tốt bụng, mình sẽ giả vờ như không biết gì cả!)
.
「O-Oaaa! Thiệt á? Đúng lúc mình cũng thấy đói nữa. Bụng đói meo luôn! 」 ← Giọng đều đều
.
[Ngon rồi! Mình đã mời được cô ấy! Với cả hình như Asakura-san cũng không nhận ra mình đang đọc tờ giấy nhớ của em gái mình… Không ngờ mình diễn đạt đến vậy!]
(P-Phù… Không hiểu sao mình lại có thể trả lời cậu ấy bình thường như mọi khi! Andou-kun hình như cũng không nhận ra mình đang bồn chồn ứ chịu nổi. Không ngờ mình diễn đạt đến vậy!)
.
「T-Thế thì, chúng ta đi nhé? 」 ← Giọng đều đều
「Đ-Được thôi」 ← Giọng đều đều
.
[Khỉ thật… mình không phải là Pretty C*re, nhưng trống ngực mình cứ đập liên hồi.]
.
「…………」*thình* *thịch*
.
(Ưưư… tim mình từ nãy giờ cứ đập hoài à.)
.
「…………」*thình thịch!* *thình thịch!*
.
[(N-Nhưng… cứ nắm tay thế này, đối phương sẽ biết mình đang lo lắng mất… Xin đừng để con tim rộn ràng này bị phát hiện!)]
_______________________
Cập nhật link Fanpage:
Danh sách chương