「Andou-kun, ta nghỉ một chút nhỉ? 」
「À, cậu nói đúng. Không hiểu sao ta đã học hơn một tiếng rồi à… Mà này, tớ chưa bao giờ học nhiều thế này ngoài giờ học đâu. 」
「Chưa bao giờ học nhiều thế này, như là trong…… Andou-kun, đó là lí do tại sao tất cả số điểm ngoài môn toán của cậu thấp đấy. Hơn nưa, cậu không học bình thường chút nào à? 」
「Nếu có thời gian học thì thà đọc light novel còn hơn. 」 *thẳng cmn thắn*
.
(Mình hoàn toàn hiểu được cảm giác này! Nhưng dù nếu mình học bình thường, không thể được 100 điểm, không thể chấp nhận nổi Andou-kun chả học tí gì mà lại đạt điểm tối đa…)
.
「Chờ đã, nếu cậu không học hành gì thì cậu làm bài tập về nhà lúc nào? Mà trước hết, cậu làm thế nào mà được 100 điểm môn toán mà không học hành nghiêm chỉnh? 」
「Nn, bài tập về nhà? Nếu là bài tập về nhà thì tớ làm nó ở trường rồi. Trong suốt tiết học. 」
「Ể! Trong cả tiết học á!? L-là sao? 」
「Ờ thì, môn toán toàn kiểu như là, câu hỏi xuất hiện có ở tiết tiếp theo đúng không? Đó là lí do tại sao trong suốt tiết học, tớ đã ghi nhớ nội dung sẵn trong tiết trước, thế nên trong lớp tớ sẽ chuẩn bị cho tiết tiếp theo. Thế nên trong vở của mình, tớ toàn giải hết trong tiết trước đã giải sẵn. 」
「Cơ bản ghê… Chỉ khi thời gian trong tiết học cậu sẽ kiếm nguyên liệu cho tiết học ngày hôm đó và chuẩn bị cho tiết học tiếp theo với cả ôn bài và thế là bài tập giải quyết sạch sẽ? 」
「Ừ , là thế đó. 」
「Andou-kun…… cậu làm nhiều toán vậy, thế còn đâu thời gian cho các môn khác? 」
「Thì ~ tớ không giỏi học thuộc và ba cái vụ đó. 」
「Bộ toán không phải là học thuộc à? 」
「Không không nhé, toán là 『tính toán』 mà.」
「Vậy là thế hở? Mình không biết…… nhưng, cậu đọc light novel mà vẫn kém môn Nhật ngữ ể. 」
「Ahaha…… Tớ viết thì không sao, nhưng kanji và văn học cổ điển không kham nổi! 」
「Uufu, phải rồi nhể. 」
.
(Vì vài lí do mà mình nghĩ Andou-kun là kiểu người thiên về nghệ thuật, nhưng cậu ấy không ngờ là con người khoa học tự nhiên. Mình sẽ không bao giờ tưởng tượng ra nổi chuyện này khi mà mình chỉ nhìn cậu ấy suốt. Haa…… Trước kia, mình chỉ muốn nói chuyện với Andou-kun về light novel thôi mà giờ---)
.
「Mình, muốn biết nhiều hơn về Andou-kun…」
「Ể. 」
「Hể?! 」
.
[Éc, Asakura-san vừa nói cái gì thế!? Muốn biết nhiều hơn về mình? Tại sao…… Không thể nào---!!]
(Ôi không! Sao mình lại nói chuyện đó bật ra khỏi miệng…… A, Andou-kun chắc đã nghe thấy rồi!?)
.
「Asakura-san, vừa nãy là……」
「C-cậu lộn rồi! Andou-kun, đó là…… hahahaha」
.
*Cạch!*
.
「「!?」」
.
[Tiếng động này…… ể, muộn thế này rồi sao!]
(Không thể nào! Có người về nhà! Có lẽ là……)
.
*Rầm!*
.
『Về rồi đây ~~…… Ủa? Này, ai ghé qua nhà----?』
「A-Andou-kun! Có vẻ có người về nhà nhưng…… Có lẽ nào là bố mẹ cậu? 」
「Nah, về tầm này… Khả năng là em gái tớ」
.
(………. Ể!?)
.
「Em gái của cậu!? 」
「À, cậu nói đúng. Không hiểu sao ta đã học hơn một tiếng rồi à… Mà này, tớ chưa bao giờ học nhiều thế này ngoài giờ học đâu. 」
「Chưa bao giờ học nhiều thế này, như là trong…… Andou-kun, đó là lí do tại sao tất cả số điểm ngoài môn toán của cậu thấp đấy. Hơn nưa, cậu không học bình thường chút nào à? 」
「Nếu có thời gian học thì thà đọc light novel còn hơn. 」 *thẳng cmn thắn*
.
(Mình hoàn toàn hiểu được cảm giác này! Nhưng dù nếu mình học bình thường, không thể được 100 điểm, không thể chấp nhận nổi Andou-kun chả học tí gì mà lại đạt điểm tối đa…)
.
「Chờ đã, nếu cậu không học hành gì thì cậu làm bài tập về nhà lúc nào? Mà trước hết, cậu làm thế nào mà được 100 điểm môn toán mà không học hành nghiêm chỉnh? 」
「Nn, bài tập về nhà? Nếu là bài tập về nhà thì tớ làm nó ở trường rồi. Trong suốt tiết học. 」
「Ể! Trong cả tiết học á!? L-là sao? 」
「Ờ thì, môn toán toàn kiểu như là, câu hỏi xuất hiện có ở tiết tiếp theo đúng không? Đó là lí do tại sao trong suốt tiết học, tớ đã ghi nhớ nội dung sẵn trong tiết trước, thế nên trong lớp tớ sẽ chuẩn bị cho tiết tiếp theo. Thế nên trong vở của mình, tớ toàn giải hết trong tiết trước đã giải sẵn. 」
「Cơ bản ghê… Chỉ khi thời gian trong tiết học cậu sẽ kiếm nguyên liệu cho tiết học ngày hôm đó và chuẩn bị cho tiết học tiếp theo với cả ôn bài và thế là bài tập giải quyết sạch sẽ? 」
「Ừ , là thế đó. 」
「Andou-kun…… cậu làm nhiều toán vậy, thế còn đâu thời gian cho các môn khác? 」
「Thì ~ tớ không giỏi học thuộc và ba cái vụ đó. 」
「Bộ toán không phải là học thuộc à? 」
「Không không nhé, toán là 『tính toán』 mà.」
「Vậy là thế hở? Mình không biết…… nhưng, cậu đọc light novel mà vẫn kém môn Nhật ngữ ể. 」
「Ahaha…… Tớ viết thì không sao, nhưng kanji và văn học cổ điển không kham nổi! 」
「Uufu, phải rồi nhể. 」
.
(Vì vài lí do mà mình nghĩ Andou-kun là kiểu người thiên về nghệ thuật, nhưng cậu ấy không ngờ là con người khoa học tự nhiên. Mình sẽ không bao giờ tưởng tượng ra nổi chuyện này khi mà mình chỉ nhìn cậu ấy suốt. Haa…… Trước kia, mình chỉ muốn nói chuyện với Andou-kun về light novel thôi mà giờ---)
.
「Mình, muốn biết nhiều hơn về Andou-kun…」
「Ể. 」
「Hể?! 」
.
[Éc, Asakura-san vừa nói cái gì thế!? Muốn biết nhiều hơn về mình? Tại sao…… Không thể nào---!!]
(Ôi không! Sao mình lại nói chuyện đó bật ra khỏi miệng…… A, Andou-kun chắc đã nghe thấy rồi!?)
.
「Asakura-san, vừa nãy là……」
「C-cậu lộn rồi! Andou-kun, đó là…… hahahaha」
.
*Cạch!*
.
「「!?」」
.
[Tiếng động này…… ể, muộn thế này rồi sao!]
(Không thể nào! Có người về nhà! Có lẽ là……)
.
*Rầm!*
.
『Về rồi đây ~~…… Ủa? Này, ai ghé qua nhà----?』
「A-Andou-kun! Có vẻ có người về nhà nhưng…… Có lẽ nào là bố mẹ cậu? 」
「Nah, về tầm này… Khả năng là em gái tớ」
.
(………. Ể!?)
.
「Em gái của cậu!? 」
Danh sách chương