「Asakura-san, tớ đang nghĩ nên ghé qua góc light novel trước, được không?」

「Ư, ừ… Tớ không phiền đâu」

「Góc light novel ở gần đây thôi nên đi nào!」

.

(Tại sao mình với Andou-kun đang cùng nhau tới hiệu sách lớn sau giờ học? Có lẽ mình lại nằm mơ nữa ư! Không, ngay cả đây không giống thật lắm, thì đây vẫn là thật…ah! Người ta gọi đây là 『hẹn hò』đúng không nhỉ!? Kyaa! Hẹn hò với một tên mình còn chưa bao giờ đi cùng! Không được không được, nếu mình cứ nghĩ nhiều về nó thì mặt mình sẽ chuyển đỏ và mình sẽ không thể nhìn Andou-kun bình thường mất…)

[Asakura-san có vẻ mệt. Đúng là cô ấy vẫn tức giận bởi vụ Ribbon Gremlin Sketch? Mình đoán là vậy…

vì sau lúc ấy, Asakura-san tức giận vừa nện mình bằng bức chân dung cô ấy vẽ mình như một gã đẹp trai quá mức thừa thãi vừa nói 『Andou-kun đồ ngốc!』… Có lẽ cô ấy cũng chẳng muốn đi tới hiệu sách với một kẻ cô độc như mình. Nhưng nó thật sự không giống với 『hẹn hò』, chỉ là mình muốn xin lỗi cho vụ Gremlin --]

Vài tiếng trước

ーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーー

ーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーー

ーーーーーーーーーー

「Tớ xin lỗi Asakura-san!」

「Không sao đâu……mình cũng có lỗi vì đã đánh cậu bằng bức chân dung…và rốt cuộc thì mặt mình chắc cũng giống với con Gremlin huh」

[Nhất định lúc này Asakura-san hơi na ná con Gremlin trong Majimon[note2841]… Nhưng nếu mình phát biểu câu này, tâm trạng Asakura-san cũng chẳng khá lên mà mình chỉ bị lũ đực rựa trong trường cho ăn hành xào tỏi thôi.]

「À! Asakura-san thường đọc light novel đúng không?」

「……eh, sao cậu biết?」

「À, ừ. Xin lỗi… thật ra trong giờ nghỉ, tớ thường thấy cậu đọc tiểu thuyết trên『Narou』」

ーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーー

ーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーー

ーーーーーーーーーー

[Và đó là lý do mình rủ Asakura-san tới hiệu sách mình hay ghé trên đường về nhà, nhưng cuối cùng thì nó vẫn là một ý kiến tồi ư?]

.

「…………」

「…………」

.

(Đ-Đúng rồi. Mình nhớ ra rồi! Mình nhớ là Andou-kun đã nói 『Nói tớ loại light novel cậu thích…, dù tựa đề là gì thì tớ sẽ mua tặng cậu』hoặc lời nào đó nghe như điều ước của Rồng thần, và do mình vui khi nói chuyện với cậu ấy hay do mình xấu hổ khi cậu ấy biết mình thích light novel mà sao mình phản ứng kì lạ vừa phấn khích… hay là khi mình nhận ra Andou-kun biết rằng mình thích tiểu thuyết, trong tâm trí mình tự nhiên muốn hét lên 『Vậy là cậu ấy đã nhận ra mình đọc Naroooou! 』bằng tất cả sức lực của mình. Hả? Không lẽ là tới tận giờ cậu ấy không chỉ biết mình thích light novel, cậu ấy còn hoàn toàn không quan tâm sự thật là cô gái đẹp nhất trường có sở thích giống cậu ấy! Cái gì rứa! Jeez, thật vô cảm!)

[Tuy vậy ngay lúc này, bằng một lý do trong sáng, mình đang ở cùng với Asakura-san, ngay cả cô ấy là người đẹp đáng thất vọng có trăm biểu cảm, cô ấy vẫn là người đẹp số một của trường nên… một cô gái và một tên cô độc số một trong trường như mình có thể tình cờ nói chuyện với nhau được… Đúng rồi, mình sẽ ngay lập tức tặng cô ấy light novel trước ngày mai, và mình sẽ chắc chắc không tiếp xúc với cô ấy một lần nào nữa! Nếu không thì chuỗi cô độc của mình sẽ đứt với những hiểu lầm kì lạ mất!]

.

「Asakura-san, cậu thích cuốn light novel nào?」

「Oh, oh đúng rồi! Mình tự hỏi mình nên chọn cuốn nào đây~」

.

[Được rôi! Nếu mình vượt qua vụ mua sắm này, từ ngày mai trở đi mình trở về thành một bạn cùng lớp bình thường!]

(V-Với cơ hội này, mình sẽ có thể nói chuyện nhiều hơn với Andou-kun kể từ ngày mai trở đi…ufufu)
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện