- Hừ. Dám đập bãi của chúng ta, muốn chết. A Bưu, Sấu Tử, lập tức triệu tập người của các ngươi. A Bưu mang ba mươi hảo thủ đi theo tôi. Sấu Tử dẫn người ở phía sau áp trận, phòng ngừa có người thừa dịp loạn đánh tới. Phong Tử, cậu dẫn người giải quyết tốt hậu quả cùng an trí cho các huynh đệ bị thương. Tất cả đi theo tôi.

Tần Thiên lạnh lùng nói, sau đó liền đứng dậy đi ra khỏi cửa.

Mới ra khỏi cửa, chuông điện thoại của Tần Thiên liền vang lên. Hắn lấy ra nhìn, là Thạch Trung Ngọc gọi tới. Tần Thiên liền lập tức nghe máy.

- Này, Tần lão đệ, chuyện gì vừa xảy ra? Quán rượu của tôi tại sao lại bị đập phá? Thạch Trung Ngọc bên kia điện thoại, giọng nói rất bình thản, thật giống như không có quan hệ gì. Nhưng Tần Thiên không cho là như vậy.

- Thạch ca, anh yên tâm, tôi sẽ cho anh một đáp án hài lòng. Anh giúp tôi chăm sóc bên cảnh sát cục cho tốt là được. Tối nay hành động có thể sẽ rất lớn.

Tần Thiên thản nhiên nói.

- Tốt, tôi chờ tin tức tốt của cậu.

Thạch Trung Ngọc bên kia nói xong liền cúp máy. Tần Thiên cũng cất điện thoại, nhưng ngay sau đó mang người nhanh chóng chạy qua phía Thạch Trung Ngọc bên kia.

Giờ phút này, ở Thạch Trung Ngọc bên kia, cả cửa quán rượu toàn là người bị đả thương, toàn bộ khách bên trong chạy sạch, đồ vật bên trong bị nện rối tinh rối mù, ba bốn mươi tên hỗn hỗn tay cầm thiết côn hoặc đứng chắn trước cửa, hoặc là ngồi, tựa hồ đang chờ một người đặc biệt nào đó.

Trong nhóm người này, cầm đầu là một đại hồ tử, thân hình cao lớn khôi ngô, cơ bắp nở nang. Thêm vào đó là một cặp kính đen lúc đêm khuya, cầm trong tay một thanh đao tây qua rỉ máu. Dưới chân hắn là cả đám nhân viên người toàn là máu, cũng không có chết đi, nhưng tay chân tất cả đều tàn phế.

- Hừ. Thiên bang, chết cười tao, chỉ là một đám bèo bọt mà thôi.

Tên đeo kính đen nhìn khắp mặt đất ngổn ngang mà kinh thường cười lạnh, đao trong tay vẩy từng giọt máu xuống đất, thoạt nhìn thật kinh người.

Tần Thiên bên này, Phì Bưu cùng với Sấu Tử rất nhanh tập trung người đầy đủ, cùng là áo T-shirt màu đen, cầm trong tay ống tuýp, sải bước thẳng hướng quán rượu Thạch Trung Ngọc bên kia. Đông đảo một trăm người, nhìn qua khí thế mười phần, người đi đường chung quanh nhìn thấy lập tức rối rít tránh né.

- A Bưu, mang người đi theo tôi. Sấu Tử, coi trọng phía sau, đừng cho kẻ nào thừa dịp nước đục thả câu.

Tần Thiên phân phó nói, ngay sau đó cùng với Phì Bưu và hơn ba mươi huynh đệ hướng quán rượu Thạch Trung Quán bước tới, sắc mặt mọi người không đổi.

Nhóm người nhanh chóng đi tới quán Thạch Trung Ngọc. Từ thật xa, Tần Thiên đã nhìn thấy tình cảnh của quán rượu, trong mắt không khỏi lộ ra một tia sát ý, dưới chân nện bước càng thêm nhanh, rất nhanh liền đi tới trước quầy rượu.

Bọn người đập phá quán rượu thấy Tần Thiên mang người tới, rối rít đứng lên, hướng Tần Thiên vây lại, cả đám mặt mũi đều là bất thiện. Lão đại của bọn chúng là tên kính đen nhìn Tần Thiên tới, lập tức lắc đầu, lộ vẻ mặt khinh thường. Hắn hướng Tần Thiên tới, hai bên nhân mã dồn thành một khối. Trong nháy mắt, tràng diện liền tràn đầy một cỗ mùi máu tươi nồng đậm, một cuộc ác chiến sắp bắt đầu.

- Mày chính là lão Đại của đám Thiên bang rẻ rách kia sao?

Nam tử đeo kính đen đi đến trước mặt Tần Thiên, giọng nói bất thiện, liếc xéo mắt đánh giá Tần Thiên, trong mắt đầy vẻ khinh thường.

- Mày là thằng nào, sao lại đập bãi của tao?

Tần Thiên nhìn tên kính đen thản nhiên nói.

- Tao là bố mày đấy, tao đập bãi của mày đấy, mày khó chịu à? Làm gì được tao nào, mày cắn tao sao?

Tên đeo kính đen nghiêng khảm đao hướng về phía Tần Thiên lớn lối nói.

- Bãi của tao, còn có tiểu đệ của tao, cũng bị mày đả thương. Lấy ra một trăm ngàn, tao liền thả mày đi.

Tần Thiên nhìn kính đen nam tử thản nhiên nói, không nóng không lạnh.

- Ha ha ha... Nhóc con, mày uy hiếp tao? Chết cười tao mất. Một cái thế lực vừa lên mà thôi, lại dám uy hiếp tao. Mày muốn chết sao?

Nam tử vừa nói trực tiếp đưa tay đâm vào ngực Tần Thiên một cái, Tần Thiên nhất thời không phòng bị liên tiếp lui về phía sau. Phì Bưu lập tức liền muốn vung gậy đi tới, lại bị Tần Thiên ngăn cản.

- Rất tốt, đủ lớn lối.

Tần Thiên nhìn một chút vào ngực mình bị nam tử lưu lại một vệt máu tươi thản nhiên nói.

- Lớn lối thì thế nào, mày có thể làm gì tao sao? Mày không phải là rất có khả năng sao? Thoáng cái tiêu diệt sáu cái thế lực sao? Hiện tại làm sao kinh sợ như vậy? Tới đi, đánh với ta0, xem làm sao mày dám đánh với tao?

Tên đeo kính đen vừa nói, một bên xô đẩy chặn đường Tần Thiên, thần thái cùng bộ dáng cũng cực kỳ lớn lối. Thiên bang huynh đệ cũng nhịn không được rồi, nhưng Tần Thiên còn chưa lên tiếng, ai cũng không dám động.

Lúc này, chuông điện thoại của Tần Thiên lại vang lên. Tần Thiên lấy ra vừa nhìn, là Sấu tử điện thoại, lập tức nghe máy.

- Thiên ca, anh nói không sai, quả nhiên có mai phục. Con mẹ nó chính là một đám hổ giấy, đám mai phục chung quanh quầy rượu mới là quân chủ lực. Ở trước mặt anh chỉ là một chi tạp quân, ở đây mới là một tổ hợp các thế lực. Tôi mới bắt được một tên tiểu đệ của chúng nó hỏi ra. Bọn họ chuẩn bị bọc hậu chúng ta. Đợi đến khi chúng ta động thủ trước, bọn chúng sẽ từ trong ra ngoài từ ngoài vào trong vây giết chúng ta.

Sấu Tử ở điện thoại bên kia nói.

- Tốt, biết rồi. Bên này tôi sẽ động thủ trước, cậu bên kia xem rồi hành động.

Tần Thiên nói xong lập tức liền cúp điện thoại, đưa điện thoại di động để trong túi áo. Vừa rồi hắn vẫn không có động thủ, chính là vì đợi tin tức từ Sấu Tử.

- Nhóc con, đánh tao đi. Mày sợ sao? Đánh tao đi.

Tên đeo kính đen lại một lần nữa lớn lối, một tay hướng ngực Tần Thiên đấm tới. Nhưng là lần này hắn không chạm được tới đến Tần Thiên được, hơn nữa, đã vĩnh viễn mất đi tánh mạng.

- Chết.

Tần Thiên quát lạnh, trực tiếp một phát bắt được cánh tay nam tử, mạnh mẽ liền xuất thủ. Trong nháy mắt, đầu gối hung hăng ngực đỉnh đập vào ngực nam của nam tử. Một cước này, Tần Thiên căn bản cũng không có nương tay, một lực mạnh mẽ chính diện đập xuống.

- Chết đi.

- A.

Trong nháy mắt, một tiếng kêu kinh thiên thảm thiết vang lên, cuộc chiến đấu này trong nháy mắt khai hỏa. Đầu gối Tần Thiên trực tiếp đem lồng ngực nam tử đánh lún sâu vào, xương toàn bộ vỡ vụn, một cái xương sườn lại càng trực tiếp đâm xuyên qua trái tim tên kia, gai xương sống cùng đâm ra ngoài. Xương màu trắng, máu tươi tràn lan. Nam tử chẳng qua là hét thảm một tiếng, tánh mạng còn lại vẫn chưa tới ba giây đồng hồ thời gian. Một cái tay khác của Tần Thiên trực tiếp đoạt lấy thanh đao trong tay kẻ kia.

- Đi tìm chết.

Tần Thiên trực tiếp một đao chém ngang đầu, một đao sắc gọn trực tiếp cướp đi tính mạng hắn.

Trong nháy mắt, toàn trường yên tĩnh.

Đám hỗn hỗn chung quanh nhìn tràng diện kinh dị này liền lập tức bị làm cho ngơ ngẩn. Đây là cái gì? Người cầm đầu bên mình không tới mười giây liền bị Tần Thiên trực tiếp chém giết. Hơn nữa tràng diện lại máu tanh như vậy, thủ đoạn lại tàn nhẫn như vậy, quá kinh khủng. Trong giây lát, hai bên nhân mã cũng là sửng sốt. Không ít tên vừa bước chân vào giang hồ nhìn thấy cảnh kinh dị như vậy liền nôn thốc ra.

Thiên bang huynh đệ nhìn lão đại của mình cư nhiên đáng sợ như vậy, trong mắt tràn đầy vẻ rung động, đối với Tần Thiên sùng bái tới cực điểm.

- Diệt bọn nó.

Tần Thiên quát to.

Trong nháy mắt, huynh đệ Thiên bang lập tức liền vung dao găm hướng đối diện giết tới.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện