- Em... Em nói nhăng gì đó thế Tiểu Nhã? Cái kia, đi thôi, chúng ta đi ra ngoài thôi.

Tần Thiên nhìn Triệu Tiểu Nhã đầu đầy hắc tuyến nói, tám phần là vì chuyện sờ bộ ngực Lý Phỉ Nhi trong phòng bị Triệu Tiểu Nhã thấy được.

Triệu Tiểu Nhã nhìn Tần Thiên muốn đi ra ngoài, trực tiếp liền đẩy cửa, khóa trái lại, sau đó chắn trước mặt Tần Thiên, tức giận nhìn Tần Thiên nói:

- Tần Thiên ca ca, anh không cần gạt em. Em đã nghe được rồi, anh đừng hòng nói dối.

- Anh, anh nào có nói dối đâu, anh nói sự thật mà.

Tần Thiên nhìn Triệu Tiểu Nhã đầu đầy đổ mồ hôi mà nói.

- Ô ô ô... Tần Thiên ca ca, anh thật hư hỏng, muốn thân thể người ta, lại còn cùng nữ nhân, làm cho em quá thất vọng. Em muốn nói cho chị Tiêu Du, anh khi dễ em.

Triệu Tiểu Nhã nhìn Tần Thiên quệt mồm, ra bộ ủy khuất đáng thương nói. Vừa nói lập tức đi ra, Tần Thiên vội vàng kéo nàng lại.

- Đừng, ngàn vạn đừng.

Tần Thiên vội vàng nói. Tiểu nha đầu này thật là cái gì cũng dám nói, thật không biết trong đầu nàng rốt cuộc đang suy nghĩ gì.

- Không được, trừ phi anh cũng phải sờ ngực em như vậy, nếu không em liền đi nói cho chị Tiêu Du.

Triệu Tiểu Nhã nhìn Tần Thiên nói, rồi đứng thẳng ưỡn ngực lên, cầm lấy bán tay Tần Thiên áp vào. Tần Thiên nhất thời cảm giác một mảnh nhu nhuyễn, mềm mại cực kỳ thoải mái, nhưng lại nghĩ đến nàng là con của Triệu Nhã Chi, lập tức liền tỉnh táo lại.

- Tiểu Nhã, em đừng hồ đồ, mau buông tay.

Tần Thiên nói, liền rút tay ra. Triệu Tiểu Nhã cũng không tiếp tục ôm tay hắn, mà mạnh mẽ cầm quần áo mở ra, sau đó trực tiếp cởi xuống, phong cảnh bên trong lập tức toàn bộ lộ ra ngoài.

Triệu Tiểu Nhã mặc bên trong là thứ lần trước đi mua cùng Tần Thiên, ở tiệm nội y, áo ngực gợi cảm, ngọn núi trắng muốt cao cao, ngạo nghễ đứng thẳng. Mặc dù không lớn như những nữ nhân khác, nhưng mà một tay không thể nắm xuể, vẫn hết sức hấp dẫn người ta.

- Em làm gì đó, mau mặc vào.

Tần Thiên vội vàng nói, phía dưới đã có phản ứng rồi, đứng thẳng lên cao cao.

- Hì hì, Tần Thiên ca ca, anh có phải rất muốn hay không? Em nghe nói chuyện như vậy không thể nhẫn nhịn, sẽ làm tổn thương thân thể. Tiểu Nhã giúp anh có được không? Triệu Tiểu Nhã nhìn Tần Thiên ngượng ngùng nói, đưa tay lên, ôm lấy eo Tần Thiên, nhất thời một hơi thở thơm mát của thiếu nữ chui vào mũi phả vào mặt Tần Thiên, hắn vội vàng nghĩ muốn đẩy nàng ra. Không nghĩ tới, đột nhiên đại sát khí của mình bị Triệu Tiểu Nhã một tay chế trụ.

- A. Tốt, nóng.

Triệu Tiểu Nhã xấu hổ nói, Tần Thiên đã thoải mái thiếu chút nữa phun ra rồi.

- Tiểu Nhã, em mau buông ra, không thể như vậy.

Tần Thiên vội vàng nói, đưa tay gỡ tay nàng ra. Hắn thật không nghĩ tới bàn tay nhỏ bé của Triệu Tiểu Nhã bắt đầu động, nhất thời Tần Thiên cảm giác được một trận thoải mái, sảng khoái.

- Không cần, Tần Thiên ca ca, anh sợ cái gì, tiểu Nhã cũng là người của anh rồi, để tiểu Nhã giúp anh.

Triệu Tiểu Nhã nhìn Tần Thiên nói, động tác trên tay không khỏi tăng nhanh mấy lần, thoải mái làm Tần Thiên dần mơ hồ.

- Mụ nó, mặc kệ, xong việc đã tính sau, chỉ cần không đi vào là được.

Tần Thiên thầm nghĩ, vốn là tay đang hướng đến tay của Triệu Tiểu Nhã trực tiếp chuyển hướng lên bờ mông nhỏ, lần lên phía trên, dùng sức nắm.

- A...

Triệu Tiểu Nhã nhất thời kêu lên, thân thể mạnh mẽ run rẩy, sắc mặt chợt ửng hồng.

- Tần Thiên ca ca, anh thật là hư, sờ nơi đó của em.

Triệu Tiểu Nhã ngượng ngùng nói.

- Cũng là do tiểu yêu tinh em làm hại. Nhìn xem anh hảo hảo thu thập em.

Tần Thiên nói rồi một tay nâng mặt Triệu Tiểu Nhã lên, mạnh mẽ liền hướng miệng nhỏ của nàng hôn xuống, đầu lưỡi nhanh chóng chui vào tận cùng bên trong Triệu Tiểu Nhã, ngậm lấy cái lưỡi nhỏ trắng mịn thơm tho của nàng, bắt đầu mãnh liệt hút vào.

- Ô ô.

Triệu Tiểu Nhã nhất thời cả người run rẩy, tay nhỏ bé gắt gao nắm lấy đại sát khí của Tần Thiên, cái miệng nhỏ nhắn vụng về đáp lại Tần Thiên, thân thể mềm nhũn ra, một cái tay khác theo bản năng ở sau lưng Tần Thiên vuốt ve sờ loạn.

Tần Thiên vừa hôn Triệu Tiểu Nhã, vừa đưa tay tháo áo ngực của nàng, bàn tay to nhanh chóng nắm khối cầu trăng mịn, bắt đầu nhẹ nhàng vân vê nhào nặn. Triệu Tiểu Nhã nhất thời thở gấp liên tục, hai chân mạnh mẽ kép chặt. Ở bên dưới, trên mặt sân cỏ mới lún phún mọc đã phun ra chút nước mưa, có chút ngứa ngáy.

Tay còn lại của Tần Thiên cũng không chịu kém, lần đến khối cầu còn lại, hai tay đồng thời vuốt ve làm Triệu Tiểu Nhã liên tục kêu khẽ, toàn thân run rẩy.

- Tiểu nha đầu, em thật hại chết người.

Tần Thiên tách Triệu Tiểu Nhã ra nhìn nàng nói. Triệu Tiểu Nhã nhất thời ngượng ngùng cúi đầu, không dám nhìn Tần Thiên. Tần Thiên nhìn mình đầy tay là cầu thịt, lại thêm một trận kích động, một tay bế lấy Triệu tiểu Nhã nhấc lên, đặt nàng trên giường. Sau đó hắn cúi đầu, ngậm lấy nhúm màu hồng trên khối cầu, nhẹ nhàng hút, dùng đầu lưỡi di chuyển đánh xung quanh.

- Ừ. A...

Triệu tiểu Nhã nhẹ nhàng kêu lên, hai tay gắt gao đan chặt vào nhau, hai chân theo bản năng kẹp chặt, mài mài vào nhau. Đám lông đen phía dưới đã ướt mộtmảng lớn, lan sang cả đùi rồi.

Tần Thiên thấy được phản ứng của Triệu Tiểu Nhã, mạc dù cũng rất muốn, nhưng mà dù sao nàng cũng là con gái Triệu Nhã Chi, chính mình không thể làm như vậy. Cho nên không có muốn nàng, tính làm theo lần trước, như vậy hai người đều giải quyết được.

Nghĩ xong, miệng Tần Thiên rời ra, hai tay lật váy Triệu Tiểu Nhã lên, lập tức cầm lấy tiểu khố, kéo ra ngoài. Vừa nhìn Tần Thiên suýt đã phun máu rồi, lại là viền tơ hơi mờ, thấp thoáng thấy quang cảnh bên trong.

- Đẹp mắt không, Tần Thiên ca ca?

Triệu Tiểu Nhã nhìn Tần Thiên ngượng ngùng hỏi, cố ý đem hai chân mở ra, để cho Tần Thiên nhìn rõ.

- Em đúng là tiểu yêu tinh, xem anh thu thập em thế nào?

Tần Thiên cười tà nói, vừa nói vừa đưa tay lên, trực tiếp dùng ngón cái cùng ngón trỏ nhấc hai bên viền tơ lên, sau đó kẹp lại, lập tức tạo thành một cái dây vải nhỏ, trực tiếp xiết vào. Ở giữa vùng đất hoa thơm cỏ lạ kia, đụng phải hai bên bờ suối, nhất thời luồng chất lỏng, dinh dính tràn ra ngoài. Triệu Tiểu Nhã không nhịn được hô lên một tiếng, nghĩ đến Lý Phỉ Nhi đang ở nhà, Triệu Tiểu Nhã liền gắt gao áp chế, nhưng cảm giác truyền đến như cũ vẫn làm cho nàng phun nước, phát run.

Tần Thiên nhìn phản ứng Triệu Tiểu Nhã, lập tức kéo cái dây vải nhỏ, xiết vào trong. Nhất thời Triệu Tiểu Nhã thêm thở gấp, bên trong sân cỏ phun ra lượng nước mưa lớn, tràn đầy chiếc giường, ướt một mảng lớn.

- Tần Thiên... Ca ca, anh thật hư.

Triệu Tiểu Nhã nói đứt quãng, cái loại cảm giác thoải mái này làm cho nàng nói không nên lời, phía dưới ngứa ngáy muốn chết. Hiện trong lòng nàng cực kỳ khát vọng Tần Thiên có thể nhanh vào hơn một chút, chỉ là xấu hổ không dám mở miệng, chỉ có thể chờ động tác của Tần Thiên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện