Phương pháp đổi chỗ ở lớp tôi cũng bình thường.
Mỗi chỗ ngồi sẽ được đánh số, ai bốc trúng số nào thì ngồi chỗ nấy.
Chỉ là, nếu cứ để mọi thứ diễn ra bình thường như thế, định mệnh bí ẩn nào đó sẽ khiến Shimotsuki không thể tách ra khỏi Ryuuzaki. Như thể mối duyên phiền phức mang tên Bạn thuở nhỏ đang gắn hai người lại với nhau ấy.
Để có thể cắt đứt nó, lần này có vẻ như cô sẽ 『gian lận』.
Vì đã được giao trọng trách làm thăm, nhất định không được để vụt mất cơ hội này.
Hôm qua cô đã nói như vầy:
『Tớ sẽ dán thăm vào bốn góc trên bên trong hộp. Ufufu... Chắc chắn đây sẽ là đối sách hoàn hảo để chống lại Ryuuzaki-kun!』
Biện pháp bất chính đại khái là như thế.
Chia lớp học thành bốn phần, giả sử Ryuuzaki ngồi ở ghế sau bên trái. Lúc đó, tôi được yêu cầu lấy thăm ở phía trước bên phải của hộp thăm.
Có vẻ như ở bốn góc trên bên trong hộp, mỗi góc đều được dán 2 cái thăm. Cái bên phải sẽ liên kết với phần bên phải của lớp, tóm lại là như thế.
『Sau khi lấy xong, nhớ phải xử lý hết mấy cái thăm ở những góc còn lại nhé. Tớ chỉ dán hờ thôi nên sẽ dễ rớt ra lắm, chắc chẳng ai phát hiện được đâu』
......Mà tôi nghĩ chẳng ai buồn để ý việc đổi chỗ có bị gian lận hay không đâu.
Cho dù có bị phát hiện thì chắc cũng chẳng phải vấn đề gì lớn. Cùng lắm thì giáo viên chủ nhiệm Suzuki-sensei sẽ bị sốc tí ấy mà.
Chỉ có Shimotsuki là căng thẳng với vụ chuyển chỗ này thôi.
Nhưng nếu không làm đến thế thì sẽ chẳng thể cắt đứt được cái duyên nợ này, và rồi mọi thứ sẽ trở nên tệ lắm.
Trong lúc đang nghĩ thế, tiết sinh hoạt ngắn[note42144] đã bắt đầu.
「Chào buổi sáng các em... Ui Shimotsuki, mém nữa là trễ rồi nhỉ~ Thực ra em đúng là trễ thật, nhưng chỉ có vài giây thôi nên cô cho qua đấy~」
Shimotsuki đến ngay lúc giáo viên cũng vừa vào lớp, trên tay đang mang theo một hộp nhìn như hộp rút thăm.
Hiếm khi thấy cậu ta tới sát giờ thế này.
「.........」
Bởi cái tính sợ người lạ, cô cúi đầu xin lỗi nhưng chẳng thể thốt ra được lời nào. Nhìn gương mặt không mảy may biến sắc làm người khác cứ tưởng cô chẳng hề bận tâm, nhưng thực ra Shimotsuki đang rất là căng thẳng, khiến cơ mặt đơ hết cả ra.
Từ khi quen biết cô, tôi đã biết thêm được nhiều điều.
Shimotsuki không hề vô cảm hay khó gần, cô chỉ là một đứa con gái hơi vô dụng, nhút nhát và không giỏi trong quan hệ xã giao.
「Được rồi, chuyển chỗ thôi nào~. Shimotsuki-san, em đã làm thăm chưa đó?」
「.........Dạ rồi」
Nghe thấy cô Suzuki hỏi thế, Shimotsuki đưa cái hộp ra.
「Ừm, cảm ơn em nhé. Vậy giờ cứ theo thứ tự mà bốc thăm thôi~」
Suzuki-sensei bắt đầu buổi đổi chỗ mà không hề nghĩ là đang bị gian lận.
Về thứ tự, lớp tôi không quyết định thứ tự bằng luật 50 âm[note42145] mà là bằng địa chỉ nơi cư trú, vậy nên tôi sẽ bốc thăm sau Ryuuzaki.
「Sao thế, Shiho? Hôm nay cậu suýt trễ, có chuyện gì à?」
「.........Không có gì đâu」
Như mọi khi, Ryuuzaki lại kiếm chuyện với Shimotsuki, nhưng cô trông có vẻ đang sầu não. Hiện giờ cô đang nhìn chăm chăm lên bảng, chẳng buồn để ý đến cậu ta.
「Có gì thì cứ nói tớ nhé? Dù gì cũng là bạn từ nhỏ với nhau, không cần phải khách sáo đâu. Hôm nay đúng là có đổi chỗ, nhưng kiểu gì chúng ta lại chẳng ngồi gần nhau... Lạ ghê nhỉ」
「.........」
Cho dù cậu ta có đang cười tươi rói như hoa, Shimotsuki cũng chẳng thèm quan tâm.
Đúng là ghét thật... nhưng chỉ đến hôm nay thôi, vậy nên cô vẫn đang cố kiềm chế.
Tôi cũng đang hóng vẻ mặt của Ryuuzaki khi nhận ra bản thân sẽ không thể ngồi gần Shimotsuki được nữa.
「Đã tới lượt của Ryuuzaki-san bốc thăm rồi đó~」
「Aa, em biết rồi. Tới liền đây, Suzuki-chan」
「Thiệt tình. Cô là giáo viên nên em không được thêm "-chan" đâu đó~」
Ryuuzaki rút thăm. Khi tôi đang ngóng xem sẽ rơi vào chỗ nào, ngạc nhiên thay, cậu ta lại bốc trúng ngay vị trí trung tâm.
Định mệnh.
Cho dù có gian lận để không phải gần nhau, cậu ta vẫn chọn được vị trí để ngồi gần Shimotsuki nhất có thể. Vị trí trung tâm chính là nơi gần nhất với cả bốn góc lớp rồi.
(Trường hợp này tính sao giờ?)
Vì Shimotsuki là người làm thăm, cô sẽ phải bốc cuối cùng. Chắc đây là để ngăn ngừa việc gian lận.... Thế thì để tôi chọn có ổn không đây.
Chắc là lấy cái ghế ở góc sau bên phải đi.
Đó là chỗ ngồi hiện tại của tôi luôn. Vì ở đây ánh nắng mặt trời sẽ chẳng chiếu vào cậu ta được, chắc cũng ổn.
「Tiếp theo là, Nakagawa... À không phải. Nakayama...san?」
Suzuki-sensei gọi tên tôi. Cho dù có là giáo viên chủ nhiệm, cô cũng chẳng nhớ tên tôi, chắc là do tồn tại mờ nhạt quá. Tôi cũng quen với việc bị giáo viên quên tên rồi nên cũng không bận tâm lắm.
Bước lên bục giảng rồi đưa tay vào trong hộp thăm, tôi lấy một miếng thăm ở góc trên phía sau bên phải rồi xử lý mấy lá thăm ở ba góc còn lại.
(Toang... Tốn nhiều thời gian hơn dự định rồi)
Tôi nghĩ thế khi đang lục lọi cái hộp.
May là Suzuki-sensei chỉ đang cười mà không nhận ra trò gian lận này.
「Ara ara? Bộ em trông chờ vào chỗ ngồi mới lắm hay sao mà lục lọi ghê thế?」
......Nhầm rồi cô ơi, mà thôi không sao.
「Dạ. Kiểu kiểu thế」
Hờ hững trả lời, tôi đưa cái thăm tôi rút được cho cô.
Dĩ nhiên là... không phải ghế sau cùng bên phải, mà là chỗ cạnh nó. Vậy giờ mà đúng theo kế hoạch thì Shimotsuki sẽ ngồi ngay chỗ hiện tại của tôi.
「.........?」
Tuy vậy, mọi thứ đều trót lọt, chỉ trừ duy nhất ánh nhìn nghi ngờ của Ryuuzaki.
Mà không sao, chắc chẳng lộ đâu. Mong là thế.
「Và cuối cùng là Shimotsuki-san~」
Đã đến lượt của Shimotsuki.
Cho dù có là cuối cùng, vì hôm nay có người nghỉ nên trong lớp còn tận 3 chỗ trống, và một trong số đó là ngay cạnh Ryuuzaki. Nếu xui thì Shimotsuki sẽ lại bị cái duyên nợ này bám mất... Nhưng lần này, sức mạnh của sự gian lận đã chiến thắng.
「Ừm, là ghế cuối lớp bên phải~. Còn 2 người kia thì sẽ chia nhau hai chỗ còn lại... Đến đây là hết rồi nhỉ?」
Shimotsuki bước đến cạnh tôi.
「Cái gì!?」
Giây phút đó, người ngạc nhiên nhất là Ryuuzaki.
Cậu ta chồm lên, trợn mắt nhìn chằm chằm cái bảng đen.
「T-thật đấy à...!」
Nhìn cái vẻ kinh ngạc kia làm tôi vô thức muốn cười.
Aa, không được... Giờ mà làm thế là bị phát hiện mất. Dù vậy, những cảm xúc đen tối đang tràn ngập trong tim tôi, khiến tôi không thể nhịn được cười.
Đừng có nghĩ mọi chuyện sẽ đúng như ý cậu, rõ chưa? Nữ chính có lẽ ghét cậu nhiều hơn cậu nghĩ đấy――
Mỗi chỗ ngồi sẽ được đánh số, ai bốc trúng số nào thì ngồi chỗ nấy.
Chỉ là, nếu cứ để mọi thứ diễn ra bình thường như thế, định mệnh bí ẩn nào đó sẽ khiến Shimotsuki không thể tách ra khỏi Ryuuzaki. Như thể mối duyên phiền phức mang tên Bạn thuở nhỏ đang gắn hai người lại với nhau ấy.
Để có thể cắt đứt nó, lần này có vẻ như cô sẽ 『gian lận』.
Vì đã được giao trọng trách làm thăm, nhất định không được để vụt mất cơ hội này.
Hôm qua cô đã nói như vầy:
『Tớ sẽ dán thăm vào bốn góc trên bên trong hộp. Ufufu... Chắc chắn đây sẽ là đối sách hoàn hảo để chống lại Ryuuzaki-kun!』
Biện pháp bất chính đại khái là như thế.
Chia lớp học thành bốn phần, giả sử Ryuuzaki ngồi ở ghế sau bên trái. Lúc đó, tôi được yêu cầu lấy thăm ở phía trước bên phải của hộp thăm.
Có vẻ như ở bốn góc trên bên trong hộp, mỗi góc đều được dán 2 cái thăm. Cái bên phải sẽ liên kết với phần bên phải của lớp, tóm lại là như thế.
『Sau khi lấy xong, nhớ phải xử lý hết mấy cái thăm ở những góc còn lại nhé. Tớ chỉ dán hờ thôi nên sẽ dễ rớt ra lắm, chắc chẳng ai phát hiện được đâu』
......Mà tôi nghĩ chẳng ai buồn để ý việc đổi chỗ có bị gian lận hay không đâu.
Cho dù có bị phát hiện thì chắc cũng chẳng phải vấn đề gì lớn. Cùng lắm thì giáo viên chủ nhiệm Suzuki-sensei sẽ bị sốc tí ấy mà.
Chỉ có Shimotsuki là căng thẳng với vụ chuyển chỗ này thôi.
Nhưng nếu không làm đến thế thì sẽ chẳng thể cắt đứt được cái duyên nợ này, và rồi mọi thứ sẽ trở nên tệ lắm.
Trong lúc đang nghĩ thế, tiết sinh hoạt ngắn[note42144] đã bắt đầu.
「Chào buổi sáng các em... Ui Shimotsuki, mém nữa là trễ rồi nhỉ~ Thực ra em đúng là trễ thật, nhưng chỉ có vài giây thôi nên cô cho qua đấy~」
Shimotsuki đến ngay lúc giáo viên cũng vừa vào lớp, trên tay đang mang theo một hộp nhìn như hộp rút thăm.
Hiếm khi thấy cậu ta tới sát giờ thế này.
「.........」
Bởi cái tính sợ người lạ, cô cúi đầu xin lỗi nhưng chẳng thể thốt ra được lời nào. Nhìn gương mặt không mảy may biến sắc làm người khác cứ tưởng cô chẳng hề bận tâm, nhưng thực ra Shimotsuki đang rất là căng thẳng, khiến cơ mặt đơ hết cả ra.
Từ khi quen biết cô, tôi đã biết thêm được nhiều điều.
Shimotsuki không hề vô cảm hay khó gần, cô chỉ là một đứa con gái hơi vô dụng, nhút nhát và không giỏi trong quan hệ xã giao.
「Được rồi, chuyển chỗ thôi nào~. Shimotsuki-san, em đã làm thăm chưa đó?」
「.........Dạ rồi」
Nghe thấy cô Suzuki hỏi thế, Shimotsuki đưa cái hộp ra.
「Ừm, cảm ơn em nhé. Vậy giờ cứ theo thứ tự mà bốc thăm thôi~」
Suzuki-sensei bắt đầu buổi đổi chỗ mà không hề nghĩ là đang bị gian lận.
Về thứ tự, lớp tôi không quyết định thứ tự bằng luật 50 âm[note42145] mà là bằng địa chỉ nơi cư trú, vậy nên tôi sẽ bốc thăm sau Ryuuzaki.
「Sao thế, Shiho? Hôm nay cậu suýt trễ, có chuyện gì à?」
「.........Không có gì đâu」
Như mọi khi, Ryuuzaki lại kiếm chuyện với Shimotsuki, nhưng cô trông có vẻ đang sầu não. Hiện giờ cô đang nhìn chăm chăm lên bảng, chẳng buồn để ý đến cậu ta.
「Có gì thì cứ nói tớ nhé? Dù gì cũng là bạn từ nhỏ với nhau, không cần phải khách sáo đâu. Hôm nay đúng là có đổi chỗ, nhưng kiểu gì chúng ta lại chẳng ngồi gần nhau... Lạ ghê nhỉ」
「.........」
Cho dù cậu ta có đang cười tươi rói như hoa, Shimotsuki cũng chẳng thèm quan tâm.
Đúng là ghét thật... nhưng chỉ đến hôm nay thôi, vậy nên cô vẫn đang cố kiềm chế.
Tôi cũng đang hóng vẻ mặt của Ryuuzaki khi nhận ra bản thân sẽ không thể ngồi gần Shimotsuki được nữa.
「Đã tới lượt của Ryuuzaki-san bốc thăm rồi đó~」
「Aa, em biết rồi. Tới liền đây, Suzuki-chan」
「Thiệt tình. Cô là giáo viên nên em không được thêm "-chan" đâu đó~」
Ryuuzaki rút thăm. Khi tôi đang ngóng xem sẽ rơi vào chỗ nào, ngạc nhiên thay, cậu ta lại bốc trúng ngay vị trí trung tâm.
Định mệnh.
Cho dù có gian lận để không phải gần nhau, cậu ta vẫn chọn được vị trí để ngồi gần Shimotsuki nhất có thể. Vị trí trung tâm chính là nơi gần nhất với cả bốn góc lớp rồi.
(Trường hợp này tính sao giờ?)
Vì Shimotsuki là người làm thăm, cô sẽ phải bốc cuối cùng. Chắc đây là để ngăn ngừa việc gian lận.... Thế thì để tôi chọn có ổn không đây.
Chắc là lấy cái ghế ở góc sau bên phải đi.
Đó là chỗ ngồi hiện tại của tôi luôn. Vì ở đây ánh nắng mặt trời sẽ chẳng chiếu vào cậu ta được, chắc cũng ổn.
「Tiếp theo là, Nakagawa... À không phải. Nakayama...san?」
Suzuki-sensei gọi tên tôi. Cho dù có là giáo viên chủ nhiệm, cô cũng chẳng nhớ tên tôi, chắc là do tồn tại mờ nhạt quá. Tôi cũng quen với việc bị giáo viên quên tên rồi nên cũng không bận tâm lắm.
Bước lên bục giảng rồi đưa tay vào trong hộp thăm, tôi lấy một miếng thăm ở góc trên phía sau bên phải rồi xử lý mấy lá thăm ở ba góc còn lại.
(Toang... Tốn nhiều thời gian hơn dự định rồi)
Tôi nghĩ thế khi đang lục lọi cái hộp.
May là Suzuki-sensei chỉ đang cười mà không nhận ra trò gian lận này.
「Ara ara? Bộ em trông chờ vào chỗ ngồi mới lắm hay sao mà lục lọi ghê thế?」
......Nhầm rồi cô ơi, mà thôi không sao.
「Dạ. Kiểu kiểu thế」
Hờ hững trả lời, tôi đưa cái thăm tôi rút được cho cô.
Dĩ nhiên là... không phải ghế sau cùng bên phải, mà là chỗ cạnh nó. Vậy giờ mà đúng theo kế hoạch thì Shimotsuki sẽ ngồi ngay chỗ hiện tại của tôi.
「.........?」
Tuy vậy, mọi thứ đều trót lọt, chỉ trừ duy nhất ánh nhìn nghi ngờ của Ryuuzaki.
Mà không sao, chắc chẳng lộ đâu. Mong là thế.
「Và cuối cùng là Shimotsuki-san~」
Đã đến lượt của Shimotsuki.
Cho dù có là cuối cùng, vì hôm nay có người nghỉ nên trong lớp còn tận 3 chỗ trống, và một trong số đó là ngay cạnh Ryuuzaki. Nếu xui thì Shimotsuki sẽ lại bị cái duyên nợ này bám mất... Nhưng lần này, sức mạnh của sự gian lận đã chiến thắng.
「Ừm, là ghế cuối lớp bên phải~. Còn 2 người kia thì sẽ chia nhau hai chỗ còn lại... Đến đây là hết rồi nhỉ?」
Shimotsuki bước đến cạnh tôi.
「Cái gì!?」
Giây phút đó, người ngạc nhiên nhất là Ryuuzaki.
Cậu ta chồm lên, trợn mắt nhìn chằm chằm cái bảng đen.
「T-thật đấy à...!」
Nhìn cái vẻ kinh ngạc kia làm tôi vô thức muốn cười.
Aa, không được... Giờ mà làm thế là bị phát hiện mất. Dù vậy, những cảm xúc đen tối đang tràn ngập trong tim tôi, khiến tôi không thể nhịn được cười.
Đừng có nghĩ mọi chuyện sẽ đúng như ý cậu, rõ chưa? Nữ chính có lẽ ghét cậu nhiều hơn cậu nghĩ đấy――
Danh sách chương