Ryuuzaki biến mất vào trong khu rừng đêm.
Ở một nơi không xa, sự chuẩn bị cho lửa trại đã sắp xong. Lửa đã bắt đầu cháy giữa tiếng hò reo của đám đông xung quanh.
Ở nơi lửa cháy không có bóng dáng Ryuuzaki.
Nhân vật chính-sama vẫn đang lẩn trốn.
Người sẽ đưa tay ra cứu giúp cậu ta... chỉ có thể là cô gái đó.
「......Ryouma onii-chan đúng là chẳng biết nhỉ」
Đột nhiên xuất hiện từ trong bóng tối là em gái kế của tôi, Azusa.
Có vẻ con bé đã nghe được cuộc nói chuyện lúc nãy giữa tôi và Ryuuzaki.
「Em không định nghe lén đâu... Nhưng nhìn Ryouma onii-chan lạ lắm nên em mới tới xem thử. Rồi đột nhiên hai người bắt đầu nói chuyện với nhau... nên em nghe hết cả rồi」
Con bé trông có vẻ hối lỗi, nhưng vì bất khả kháng nên đành chịu thôi.
Chưa kể... Trong câu chuyện, Azusa phải là người biết được nỗi đau của Ryuuzaki.
Vì người có thể cứu nhân vật chính-sama, không ai khác ngoài chính những nữ phụ.
Những cô gái đó toàn phải chịu bất công.
Họ sẵn sàng quên mình mà hi sinh bản thân, chỉ để người mình yêu có thể hạnh phúc.
Một tồn tại như thế... Khi Azusa biết được chuyện của Ryuuzaki, con bé nhìn cũng rất đau đớn.
「Ryouma onii-chan nhìn như sắp khóc ấy」
「......Đúng vậy nhỉ」
「Vẻ mặt đó, lần đầu em thấy đó」
「......Ừm」
「Đó không phải vẻ mặt của Ryouma onii-chan mà em yêu」
「......Vậy à」
「Vậy nên... Azusa không thể làm lơ được」
Thế thì em cứ đuổi theo đi.
Cứ lờ đi anh như mọi khi rồi làm những gì em muốn đi.
Vậy mà con bé vẫn cứ đứng yên do dự nhìn tôi, như thể đang mong gì đó.
「Nhưng mà, onii-chan... Em không có đủ dũng khí」
Giọng con bé run rẩy vang lên.
Cho dù chỉ là anh em kế... những lời nghẹn ngào của con bé vẫn khiến tim tôi đau nhói.
「......Những lúc thế này, em lại trở về chế độ em gái nhỉ」
Ác quá đấy.
Cho dù đã cắt đứt quan hệ với một đứa 『không phải onii-chan lý tưởng』 như tôi, con bé vẫn cầu cứu tôi khi thuận tiện, thật là không công bằng mà.
「Ừm, em hiểu rồi. Xin lỗi anh nhé... Chỉ là, lần cuối thôi. Onii-chan, xin anh đấy... Hãy động viên em đi... Cho đứa em gái tệ hại này sức mạnh... để có thể chịu được nỗi đau đi...」
Con bé đã hiểu.
Hiểu được rằng từ giờ... mọi thứ sẽ rất đau đớn.
Vì chính Azusa, chính con bé... là người sắp thổ lộ tình cảm với Ryuuzaki.
Nếu truyền đạt tình cảm của mình vào lúc này, chắc chắn sẽ chẳng thể thành công được.
Ryuuzaki lúc này đang rất đau đớn vì đã mất đi thanh mai trúc mã của mình, chắc hẳn trong đầu cậu ta lúc này chỉ có hình ảnh của Shimotsuki mà thôi... Nhưng Azusa không thể chấp nhận cứ để Ryuuzaki đau khổ mãi như thế.
Vậy nên con bé mới muốn xoa dịu nỗi đau đó bằng lời 『tỏ tình』 của mình.
Có lẽ Azusa cảm thấy ổn với việc đó... cho dù kết quả có là bị từ chối đi chăng nữa.
「.........Nếu đây là con đường Azusa đã chọn」
Phận làm anh, tôi không thể ngăn cản con bé được.
Tôi không muốn đứa em gái quan trọng của mình phải đau đớn.
Nhưng đây chính là lựa chọn của con bé.
Có lẽ đây chính là ý nghĩa của việc yêu Ryuuzaki Ryouma, một nhân vật chính harem.
Vậy nên những gì tôi có thể làm chỉ có một.
「Cố lên nhé. Vì em 『đã từng』 là đứa em gái đáng yêu của anh... vậy nên mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi. Nếu là Azusa, biết đâu Ryuuzaki sẽ đồng ý không chừng. Cũng vì Azusa đáng yêu lắm mà」
Tôi cổ vũ mạnh nhất có thể chỉ để cho con bé cảm thấy yên lòng.
Nhưng, gia đình đúng là một thứ kỳ lạ... Ngay cả những lời bình thường cũng có thể khiến lòng mình nhẹ nhõm hơn rất nhiều.
「......Ừm, cảm ơn anh. Đúng vậy nhỉ, Azusa đáng yêu mà... vậy nên chắc chắn sẽ không sao đâu」
Con bé nói thế rồi mỉm cười, một nụ cười thân thiện và dễ gần mà tôi đã không còn được nhìn thấy từ lâu.
Đúng là đáng yêu thật.
「À mà... Nếu được thì, anh đừng đến nhìn thất bại của Azusa nhé. Ừm... Không thấy thì tốt hơn. Tại vì, onii-chan là một người tốt bụng mà...」
Azusa trở nên u ám, giờ đây trên gương mặt đó chỉ còn lại một nụ cười ra vẻ can đảm.
Đây chính là biểu cảm mà tôi không hề thích.
「Em đi nhé」
Và sau đó Azusa đuổi theo Ryuuzaki.
Bóng lưng nhỏ bé kia bước đi thong thả như thể đang mong tôi đuổi theo, trái ngược với những lời vừa rồi.
......Aaaa, anh hiểu rồi.
Azusa, anh sẽ dõi theo em.
Vậy nên, hãy cố lên nhé――
Ở một nơi không xa, sự chuẩn bị cho lửa trại đã sắp xong. Lửa đã bắt đầu cháy giữa tiếng hò reo của đám đông xung quanh.
Ở nơi lửa cháy không có bóng dáng Ryuuzaki.
Nhân vật chính-sama vẫn đang lẩn trốn.
Người sẽ đưa tay ra cứu giúp cậu ta... chỉ có thể là cô gái đó.
「......Ryouma onii-chan đúng là chẳng biết nhỉ」
Đột nhiên xuất hiện từ trong bóng tối là em gái kế của tôi, Azusa.
Có vẻ con bé đã nghe được cuộc nói chuyện lúc nãy giữa tôi và Ryuuzaki.
「Em không định nghe lén đâu... Nhưng nhìn Ryouma onii-chan lạ lắm nên em mới tới xem thử. Rồi đột nhiên hai người bắt đầu nói chuyện với nhau... nên em nghe hết cả rồi」
Con bé trông có vẻ hối lỗi, nhưng vì bất khả kháng nên đành chịu thôi.
Chưa kể... Trong câu chuyện, Azusa phải là người biết được nỗi đau của Ryuuzaki.
Vì người có thể cứu nhân vật chính-sama, không ai khác ngoài chính những nữ phụ.
Những cô gái đó toàn phải chịu bất công.
Họ sẵn sàng quên mình mà hi sinh bản thân, chỉ để người mình yêu có thể hạnh phúc.
Một tồn tại như thế... Khi Azusa biết được chuyện của Ryuuzaki, con bé nhìn cũng rất đau đớn.
「Ryouma onii-chan nhìn như sắp khóc ấy」
「......Đúng vậy nhỉ」
「Vẻ mặt đó, lần đầu em thấy đó」
「......Ừm」
「Đó không phải vẻ mặt của Ryouma onii-chan mà em yêu」
「......Vậy à」
「Vậy nên... Azusa không thể làm lơ được」
Thế thì em cứ đuổi theo đi.
Cứ lờ đi anh như mọi khi rồi làm những gì em muốn đi.
Vậy mà con bé vẫn cứ đứng yên do dự nhìn tôi, như thể đang mong gì đó.
「Nhưng mà, onii-chan... Em không có đủ dũng khí」
Giọng con bé run rẩy vang lên.
Cho dù chỉ là anh em kế... những lời nghẹn ngào của con bé vẫn khiến tim tôi đau nhói.
「......Những lúc thế này, em lại trở về chế độ em gái nhỉ」
Ác quá đấy.
Cho dù đã cắt đứt quan hệ với một đứa 『không phải onii-chan lý tưởng』 như tôi, con bé vẫn cầu cứu tôi khi thuận tiện, thật là không công bằng mà.
「Ừm, em hiểu rồi. Xin lỗi anh nhé... Chỉ là, lần cuối thôi. Onii-chan, xin anh đấy... Hãy động viên em đi... Cho đứa em gái tệ hại này sức mạnh... để có thể chịu được nỗi đau đi...」
Con bé đã hiểu.
Hiểu được rằng từ giờ... mọi thứ sẽ rất đau đớn.
Vì chính Azusa, chính con bé... là người sắp thổ lộ tình cảm với Ryuuzaki.
Nếu truyền đạt tình cảm của mình vào lúc này, chắc chắn sẽ chẳng thể thành công được.
Ryuuzaki lúc này đang rất đau đớn vì đã mất đi thanh mai trúc mã của mình, chắc hẳn trong đầu cậu ta lúc này chỉ có hình ảnh của Shimotsuki mà thôi... Nhưng Azusa không thể chấp nhận cứ để Ryuuzaki đau khổ mãi như thế.
Vậy nên con bé mới muốn xoa dịu nỗi đau đó bằng lời 『tỏ tình』 của mình.
Có lẽ Azusa cảm thấy ổn với việc đó... cho dù kết quả có là bị từ chối đi chăng nữa.
「.........Nếu đây là con đường Azusa đã chọn」
Phận làm anh, tôi không thể ngăn cản con bé được.
Tôi không muốn đứa em gái quan trọng của mình phải đau đớn.
Nhưng đây chính là lựa chọn của con bé.
Có lẽ đây chính là ý nghĩa của việc yêu Ryuuzaki Ryouma, một nhân vật chính harem.
Vậy nên những gì tôi có thể làm chỉ có một.
「Cố lên nhé. Vì em 『đã từng』 là đứa em gái đáng yêu của anh... vậy nên mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi. Nếu là Azusa, biết đâu Ryuuzaki sẽ đồng ý không chừng. Cũng vì Azusa đáng yêu lắm mà」
Tôi cổ vũ mạnh nhất có thể chỉ để cho con bé cảm thấy yên lòng.
Nhưng, gia đình đúng là một thứ kỳ lạ... Ngay cả những lời bình thường cũng có thể khiến lòng mình nhẹ nhõm hơn rất nhiều.
「......Ừm, cảm ơn anh. Đúng vậy nhỉ, Azusa đáng yêu mà... vậy nên chắc chắn sẽ không sao đâu」
Con bé nói thế rồi mỉm cười, một nụ cười thân thiện và dễ gần mà tôi đã không còn được nhìn thấy từ lâu.
Đúng là đáng yêu thật.
「À mà... Nếu được thì, anh đừng đến nhìn thất bại của Azusa nhé. Ừm... Không thấy thì tốt hơn. Tại vì, onii-chan là một người tốt bụng mà...」
Azusa trở nên u ám, giờ đây trên gương mặt đó chỉ còn lại một nụ cười ra vẻ can đảm.
Đây chính là biểu cảm mà tôi không hề thích.
「Em đi nhé」
Và sau đó Azusa đuổi theo Ryuuzaki.
Bóng lưng nhỏ bé kia bước đi thong thả như thể đang mong tôi đuổi theo, trái ngược với những lời vừa rồi.
......Aaaa, anh hiểu rồi.
Azusa, anh sẽ dõi theo em.
Vậy nên, hãy cố lên nhé――
Danh sách chương