「Etto... Giờ tớ vô nhà được chưa?」

Tôi có cảm giác nếu cứ để tiếp tục thế này thì màn cãi vã sẽ mãi chẳng kết thúc được, nên đành phải cắt đứt cuộc nói chuyện của hai vị.

「Shiho, vào phòng khách mà tiếp tục đi cậu」

「Ufufu. Ừ nhỉ, vì em gái Azunyan đây đáng yêu quá khiến tớ vô thức muốn chọc thêm nữa♪ Cậu biết đó, con bé này mặt mày cứ xị xuống mãi cho đến tận lúc nãy, cả biểu cảm cũng khó chịu nữa. Nhưng từ khi Koutarou-kun về cái là trông khoẻ lên hẳn, thật tốt quá」

「K-không phải... Không có chuyện đó đâu. Ở với Shimotsuki-san thì Azusa lúc nào cũng thế mà」

「Không phải Shimotsuki-san, gọi tớ là 『Onee-chan』 đi nào?」

......Chẳng lẽ, Shimotsuki đang cố gắng cổ vũ tinh thần cho Azusa à? Azusa đã luôn suy sụp từ vụ của Ryuuzaki. Giờ đây con bé chẳng còn hăng hái và ngày nào cũng lờ đờ, nhưng có vẻ như từ khi bắt đầu nói chuyện với Shiho, biểu hiện của Azusa đã trở nên sáng sủa hơn nhiều.

「Ưư...... Đủ lắm rồi」

Cuối cùng Azusa cũng chẳng nói gì, sau đó chạy như muốn trốn về phía phòng khách. Phù... Cuối cùng cũng được cởi giày ra.

Tôi cùng Shiho bước về phía phòng khách như đang đuổi theo Azusa.

「Koutarou-kun hôm nay đã vất vả rồi. Mới hết hè thôi mà cậu đã tới trường được..... Ừm, giỏi lắm giỏi lắm♪ Còn tớ thì chẳng nhớ là hôm nay đi học luôn, Koutarou-kun đúng là chín chắn ghê」

「......Tớ thì lại nghĩ do Shiho buông thả quá đấy chứ」

Tôi thấy vậy cũng bình thường thôi, thế nên đừng có đánh giá tôi cao quá.

Đã vô dụng thì ở đâu cũng vô dụng. Mặc dù cả lời nói và hành vi của cô đều nhã nhặn, cả bầu không khí cũng khiến người ta cảm nhận được sự thông minh, thế mà... cô lại chỉ là một đứa ngốc, à không. Một chút thôi, chắc thế?

Mà đó cũng là một điểm thu hút của Shiho.

Cả sự vô dụng cũng là một vẻ đẹp―― cứ cho là thế đi.

「Thế, Onii-chan, đồ ăn vặt của em đâu rồi? Anh mua chưa thế?」

Ngay khi chúng tôi bước vào phòng khách, Azusa đang ngồi trên sofa liền đưa tay ra đòi đồ ăn vặt. Gần đây con bé đã trở nên thèm đồ ăn vặt với số lượng lớn. Biết là để xả stress, nhưng mà... tôi nghĩ cứ mãi thế này thì chẳng tốt cho sức khoẻ cho lắm, mong con bé tiết chế lại hơn.

「Chuyện đó thì, anh đã đi mua, nhưng mà......」

「Yay♪ Cảm ơn an......Ơ, ể~. Sao lại là khô mực với sukonbu[note42659]? Em đâu có uống rượu, vậy nên em cũng đâu cần đồ nhắm đâu」

「......Vì em ăn bánh kẹo nhiều quá đó. Nếu đói bụng thì cứ ăn cơm đàng hoàng đi」

「Muuu...... Không phản biện được...」

Dù có nói này nói nọ nhưng Azusa vẫn cầm khô mực mà nhai. Nhìn con bé cứ như mấy con thú con đang nhai quả hạch ấy.

――Và một Shiho đứng nhìn cuộc nói chuyện của hai anh em nãy giờ, đột nhiên nhéo tay tôi.

Nhìn cái má phình to này không khác gì con cá nóc nhím.

「Lăng nhăng là không được!」

「......Cả cái này cũng không được à」

Chỉ là đi mua đồ và một cuộc trò chuyện rất ư là bình thường của hai anh em thôi, mà xem ra ý thức của Shiho cũng tính cả mấy cái này vào mục lăng nhăng.

「Mà Azunyan chơi xấu quá...... Có thể sai onii-chan làm việc giúp mình là một đặc quyền của em gái, tớ có cảm giác cậu ta đang khoe mẽ cái đặc quyền đó với tớ ấy. T-tớ cũng cũng có thể bắt Koutarou-kum liếm chân tớ nếu muốn đó nhé!」

「S-sao lại đi ganh đua thế? Onii-chan, ác tâm của cô ta lộ rõ luôn rồi kìa!?」

「Này! Nàynàynàynày! Lại dựa dẫm ngay vào onii-chan rồi kìa! Thế là ăn gian đó...... Tớ vẫn chưa thua đâu nhé. Quyết định rồi, Koutarou-kun? Từ bây giờ tớ cũng sẽ làm em gái cậu, và tớ sẽ cho Azunyan thấy sự khác biệt」

「Vì cái gì chứ!? Nè, sao cái người này lại nhắm vào em thế!? Onii-chan cũng có phải của Azusa đâu, và em cũng đâu có độc chiếm anh đâu chứ」

......Xin lỗi nhé, Azusa.

Shiho có hơi "tận tâm", ừm...... hình như cậu ta đã coi Azusa là tình địch của mình rồi thì phải.

Mà, đến cả tôi cũng chẳng dự đoán được việc cậu ta sẽ thi đấu với em gái thật của mình về độ em gái.

Xin lỗi em, những hãy cố thoả hiệp với cậu ta thêm ít lâu nhé.

Anh chắc rằng Shiho rồi sẽ thoả mãn sau khi tận hưởng đã đời cái cảm giác em gái này thôi――

=============

"Hikou-san,

Cảm ơn vì review của bạn!

Dù vẫn còn thiếu kinh nghiệm, nhưng mỗi ngày tôi vẫn đang cố khiến nhịp độ sau khi đọc trở nên tốt nhất có thể.

Tôi sẽ rất vui nếu bạn tận hưởng thành quả này, dù chỉ là một chút.

Từ giờ mong bạn chiếu cố!"
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện