Nghĩ lại thì tôi vẫn chưa kể cho Shimotsuki việc mình có em gái kế.
Chắc là cô vẫn luôn lầm tưởng rằng tôi sống một mình.
Vậy việc cô nghĩ Azusa vừa về là 『đứa con gái tôi dan díu』 cũng không lạ... mà thực ra tôi cũng chưa chắc.
Mà không, bình thường thì người ta sẽ nhận ra ngay mà. Bên cạnh phòng tôi trên tầng hai là căn phòng có có treo biển 『Azusa』, đã thế đồ đạc đang phơi ngoài ban công có thể nhìn thấy từ phòng khách cũng là của Azusa. Nếu cô quan sát tốt hơn thì chắc chắn sẽ nhận ra rằng ở nhà còn có người khác.
Chẳng lẽ ngoài tôi ra thì cô chẳng nhìn thấy gì hết? Nếu đến mức đó thật thì khác nào cô đang say đắm t... làm quái gì có chuyện đó được. Tôi đúng là một tên nhân vật nền hay ảo tưởng quá đà mà.
Mà Shimotsuki cũng khá là vô dụng, nên có không nhận ra cũng không lạ.
Ít ra cũng làm ơn đừng hiểu nhầm theo kiểu kỳ quặc giúp tôi.
「......Ủa? Chúng ta có khách hả?」
Phía ngược lại, Azusa đã nhận ra là có ai đến thăm sau khi thấy được giày của Shimotsuki tại lối vào, nên ngạc nhiên bước thẳng đến phòng khách.
Con bé có một gương mặt trẻ con cùng mái tóc đen hai bím.
Khoảnh khắc Azusa và Shimotsuki hình thấy nhau, cả hai ngạc nhiên tròn cả mắt.
「Ể? Tại sao Shimotsuki-san lại ở đây?」
Câu hỏi đương nhiên.
Nhìn thấy một Shimotsuki mà chỉ có thể gặp ở trường lại đang ngồi trong nhà mình, con bé ngạc nhiên cũng không lạ.
「Nya, Nya, Nyak... Nyakayama-kun, chờ đã!」
Và phía bên này, Shimotsuki cũng choáng váng vì sự hiện diện của Azusa.
Sự xuất hiện của bạn cùng lớp, lại là một người cô không ngờ nữa, đã kích hoạt tính rụt rè của cô theo một cách rất ngoạn mục.
Vừa lúc bị sự căng thẳng chiếm lấy, cô nói chuyện như cắn phải lưỡi. Dù vậy cô vẫn có gì đó cần nói nên mới ghé mặt vào tai tôi.
「 Cậu bỏ tớ đi gian díu với đứa con gái khác có ngực chỉ to hơn tớ một tí thật đấy à? Tàn nhẫn quá, ít ra cũng phải lăng nhăng với đứa nào ngực to đi chứ... Q-quả thật của tớ có hơi nhỏ, nhưng so với cổ thì cũng có khác biệt mấy đâu. Chưa kể, nhỏ nhắn vầy phải lỗi của tớ đâu, do gene của papa với mama đó chứ, quá đáng quá đi」
Không, tớ còn chẳng hiểu cậu đang giận cái gì nữa... Nếu cứ tiếp tục xuôi theo Shimotsuki thì hiểu lầm sẽ chẳng được giải quyết mất, vậy nên tôi cắt ngang.
「Để tớ giới thiệu cho cậu. Đây là em gái kế của tớ, Azusa... Nhìn xem, họ của chúng tớ giống nhau mà? Dù sinh cùng năm nhưng tớ là anh kế, cũng vì sinh nhật tớ sớm hơn Azusa một tí」
Trước tiên thì cho Shimotsuki biết đã, rồi tôi quay qua phía Azusa. Con bé đang nhìn tôi và Shimotsuki với một ánh mắt kỳ lạ.
「Onii-chan... Chuyện này là sao?」
「Àà, ừm, thực ra anh với Shimotsuki đã trở thành bạn bè, vậy nên anh mời cậu ta tới nhà chơi...? Ừm, tóm lại là anh mời đến nói chuyện chơi ấy mà. Xin lỗi vì đã để em phải giật mình」
Thay vì là mời, nói là bị bám đuôi thì đúng hơn. Nhưng tôi không thể nói thẳng sự thật ra thế nên thôi cứ mập mờ đã.
Azusa ngây ngốc nhìn tôi. Ừ, tôi hiểu cảm giác này mà... Một người như tôi có thể làm bạn với Shimotsuki đúng là một chuyện đáng kinh ngạc.
Mà đã trễ rồi, có nghĩ thêm về chuyện này cũng vô ích.
Chắc những lời giải thích vừa rồi cũng đã đủ xoá đi những hiểu lầm của Shimotsuki.
「Vì là anh em nên không có chuyện lăng nhăng gì đâu. Giờ cậu đã hiểu chưa?」
Lần này tôi thì thầm vào tai Shimotsuki một cách rõ ràng.
Mà bạn bè thì làm gì có khái niệm lăng nhăng, nhưng tôi cứ nói để đề phòng.
Nhưng vẻ mặt của Shimotsuki trông vẫn chưa bằng lòng cho lắm.
「Anh em kế, đúng là bất công mà... Ưư, trong Anime thì chắc cú sẽ thành nữ chính luôn. Làm sao không thể yêu nhau khi có thể ở dưới một mái nhà lâu thế được! Vậy ra ngay từ đầu tớ đã thua rồi à... Ưư, đau quá. Đã thế thì tớ sẽ xử Nakayama-kun để biến cậu thành của riêng tớ」
「Ác quá má」
Đừng có xử tôi chứ.
Mà chắc chỉ là đùa thôi.
Tôi mong đó chỉ là đùa thôi.
「Nói sao nhỉ... Chắc là cậu hiểu nhầm rồi, chúng tớ chỉ là anh em thôi. Không phải đối tượng yêu đương gì đâu, vậy nên cứ an tâm đi」
Nói mấy cái này làm tôi ngượng chết.
Nhưng nếu không nói thì Shimotsuki sẽ cứ ỉu xìu mãi mất, vậy nên tôi cũng cố gắng nói cho rõ.
「Chỉ có Shimotsuki là người bạn duy nhất của tớ... Còn Azusa cũng chỉ là em gái thôi」
Sự thật là thế, Azusa cũng chỉ là em gái mà thôi.
Không hơn, không kém.
Với Azusa, tôi cũng chỉ là một tồn tại mang tên Anh trai mà thôi.
Chưa kể luật là chỉ khi 『ở trong nhà』mới thế.
Bước một bước ra ngoài là mối quan hệ anh em này cũng không còn nữa, chỉ là anh em trên hộ khẩu mà thôi.
Đó là những gì chúng tôi đã hứa với nhau, vậy nên tiến triển xa hơn giữa bọn tôi là chuyện không thể.
「T-thật hả? Em kế không phải là đối tượng yêu đương hả!? R-ra đây chính là hiện thực... Ngạc nhiên dễ sợ, lần đầu tớ biết đó. Ừm, ra là thế... Vậy thì tớ không còn thua nữa rồi. Ufufu, thế là đủ vui rồi. May quá」
Ngay khi nhận ra mình đã lầm, Shimotsuki trông vui vẻ hẳn ra.
Được yêu mến một cách thẳng thắn thế này làm tôi bối rối không biết nên phản ứng thế nào.
Chẳng lẽ... Shimotsuki coi tôi là đối tượng yêu đương à? Vậy nên cậu ta mới ghen khi tôi thân thiết với mấy đứa con gái khác?
Có thể làm tôi hiểu lầm đến mức này, Shimotsuki đúng là giỏi thả thính mà.
Ít nhất tôi mong cậu cũng chịu để ý đến cảm xúc của tên nhân vật nền này hơn chút――
Chắc là cô vẫn luôn lầm tưởng rằng tôi sống một mình.
Vậy việc cô nghĩ Azusa vừa về là 『đứa con gái tôi dan díu』 cũng không lạ... mà thực ra tôi cũng chưa chắc.
Mà không, bình thường thì người ta sẽ nhận ra ngay mà. Bên cạnh phòng tôi trên tầng hai là căn phòng có có treo biển 『Azusa』, đã thế đồ đạc đang phơi ngoài ban công có thể nhìn thấy từ phòng khách cũng là của Azusa. Nếu cô quan sát tốt hơn thì chắc chắn sẽ nhận ra rằng ở nhà còn có người khác.
Chẳng lẽ ngoài tôi ra thì cô chẳng nhìn thấy gì hết? Nếu đến mức đó thật thì khác nào cô đang say đắm t... làm quái gì có chuyện đó được. Tôi đúng là một tên nhân vật nền hay ảo tưởng quá đà mà.
Mà Shimotsuki cũng khá là vô dụng, nên có không nhận ra cũng không lạ.
Ít ra cũng làm ơn đừng hiểu nhầm theo kiểu kỳ quặc giúp tôi.
「......Ủa? Chúng ta có khách hả?」
Phía ngược lại, Azusa đã nhận ra là có ai đến thăm sau khi thấy được giày của Shimotsuki tại lối vào, nên ngạc nhiên bước thẳng đến phòng khách.
Con bé có một gương mặt trẻ con cùng mái tóc đen hai bím.
Khoảnh khắc Azusa và Shimotsuki hình thấy nhau, cả hai ngạc nhiên tròn cả mắt.
「Ể? Tại sao Shimotsuki-san lại ở đây?」
Câu hỏi đương nhiên.
Nhìn thấy một Shimotsuki mà chỉ có thể gặp ở trường lại đang ngồi trong nhà mình, con bé ngạc nhiên cũng không lạ.
「Nya, Nya, Nyak... Nyakayama-kun, chờ đã!」
Và phía bên này, Shimotsuki cũng choáng váng vì sự hiện diện của Azusa.
Sự xuất hiện của bạn cùng lớp, lại là một người cô không ngờ nữa, đã kích hoạt tính rụt rè của cô theo một cách rất ngoạn mục.
Vừa lúc bị sự căng thẳng chiếm lấy, cô nói chuyện như cắn phải lưỡi. Dù vậy cô vẫn có gì đó cần nói nên mới ghé mặt vào tai tôi.
「 Cậu bỏ tớ đi gian díu với đứa con gái khác có ngực chỉ to hơn tớ một tí thật đấy à? Tàn nhẫn quá, ít ra cũng phải lăng nhăng với đứa nào ngực to đi chứ... Q-quả thật của tớ có hơi nhỏ, nhưng so với cổ thì cũng có khác biệt mấy đâu. Chưa kể, nhỏ nhắn vầy phải lỗi của tớ đâu, do gene của papa với mama đó chứ, quá đáng quá đi」
Không, tớ còn chẳng hiểu cậu đang giận cái gì nữa... Nếu cứ tiếp tục xuôi theo Shimotsuki thì hiểu lầm sẽ chẳng được giải quyết mất, vậy nên tôi cắt ngang.
「Để tớ giới thiệu cho cậu. Đây là em gái kế của tớ, Azusa... Nhìn xem, họ của chúng tớ giống nhau mà? Dù sinh cùng năm nhưng tớ là anh kế, cũng vì sinh nhật tớ sớm hơn Azusa một tí」
Trước tiên thì cho Shimotsuki biết đã, rồi tôi quay qua phía Azusa. Con bé đang nhìn tôi và Shimotsuki với một ánh mắt kỳ lạ.
「Onii-chan... Chuyện này là sao?」
「Àà, ừm, thực ra anh với Shimotsuki đã trở thành bạn bè, vậy nên anh mời cậu ta tới nhà chơi...? Ừm, tóm lại là anh mời đến nói chuyện chơi ấy mà. Xin lỗi vì đã để em phải giật mình」
Thay vì là mời, nói là bị bám đuôi thì đúng hơn. Nhưng tôi không thể nói thẳng sự thật ra thế nên thôi cứ mập mờ đã.
Azusa ngây ngốc nhìn tôi. Ừ, tôi hiểu cảm giác này mà... Một người như tôi có thể làm bạn với Shimotsuki đúng là một chuyện đáng kinh ngạc.
Mà đã trễ rồi, có nghĩ thêm về chuyện này cũng vô ích.
Chắc những lời giải thích vừa rồi cũng đã đủ xoá đi những hiểu lầm của Shimotsuki.
「Vì là anh em nên không có chuyện lăng nhăng gì đâu. Giờ cậu đã hiểu chưa?」
Lần này tôi thì thầm vào tai Shimotsuki một cách rõ ràng.
Mà bạn bè thì làm gì có khái niệm lăng nhăng, nhưng tôi cứ nói để đề phòng.
Nhưng vẻ mặt của Shimotsuki trông vẫn chưa bằng lòng cho lắm.
「Anh em kế, đúng là bất công mà... Ưư, trong Anime thì chắc cú sẽ thành nữ chính luôn. Làm sao không thể yêu nhau khi có thể ở dưới một mái nhà lâu thế được! Vậy ra ngay từ đầu tớ đã thua rồi à... Ưư, đau quá. Đã thế thì tớ sẽ xử Nakayama-kun để biến cậu thành của riêng tớ」
「Ác quá má」
Đừng có xử tôi chứ.
Mà chắc chỉ là đùa thôi.
Tôi mong đó chỉ là đùa thôi.
「Nói sao nhỉ... Chắc là cậu hiểu nhầm rồi, chúng tớ chỉ là anh em thôi. Không phải đối tượng yêu đương gì đâu, vậy nên cứ an tâm đi」
Nói mấy cái này làm tôi ngượng chết.
Nhưng nếu không nói thì Shimotsuki sẽ cứ ỉu xìu mãi mất, vậy nên tôi cũng cố gắng nói cho rõ.
「Chỉ có Shimotsuki là người bạn duy nhất của tớ... Còn Azusa cũng chỉ là em gái thôi」
Sự thật là thế, Azusa cũng chỉ là em gái mà thôi.
Không hơn, không kém.
Với Azusa, tôi cũng chỉ là một tồn tại mang tên Anh trai mà thôi.
Chưa kể luật là chỉ khi 『ở trong nhà』mới thế.
Bước một bước ra ngoài là mối quan hệ anh em này cũng không còn nữa, chỉ là anh em trên hộ khẩu mà thôi.
Đó là những gì chúng tôi đã hứa với nhau, vậy nên tiến triển xa hơn giữa bọn tôi là chuyện không thể.
「T-thật hả? Em kế không phải là đối tượng yêu đương hả!? R-ra đây chính là hiện thực... Ngạc nhiên dễ sợ, lần đầu tớ biết đó. Ừm, ra là thế... Vậy thì tớ không còn thua nữa rồi. Ufufu, thế là đủ vui rồi. May quá」
Ngay khi nhận ra mình đã lầm, Shimotsuki trông vui vẻ hẳn ra.
Được yêu mến một cách thẳng thắn thế này làm tôi bối rối không biết nên phản ứng thế nào.
Chẳng lẽ... Shimotsuki coi tôi là đối tượng yêu đương à? Vậy nên cậu ta mới ghen khi tôi thân thiết với mấy đứa con gái khác?
Có thể làm tôi hiểu lầm đến mức này, Shimotsuki đúng là giỏi thả thính mà.
Ít nhất tôi mong cậu cũng chịu để ý đến cảm xúc của tên nhân vật nền này hơn chút――
Danh sách chương