Dã ngoại là một sự kiện cắm trại định hướng thường niên.

Vào tháng 6, sau khi những học sinh đã quen dần với trường lớp, nhà trường sắp xếp trước sự kiện này như một phần thưởng cho tụi tôi vì đã vượt qua được bài kiểm tra giữa kỳ.

Địa điểm là một công viên tự nhiên nằm cách trường 2 tiếng đi xe buýt. Có vẻ như chúng tôi cũng có thể trú lại qua đêm ở chỗ trọ này luôn.

Mục đích chính của sự kiện này là để giao lưu.

Vì đã dần nhớ mặt nhớ tên các bạn cùng lớp, đây chính là lúc để học sinh thân thiết với nhau hơn - là những gì giáo viên chủ nhiệm Suzuki-sensei đã nói với tụi tôi.

Có vẻ như mấy việc như nấu cơm ngoài trời, thi thể thao, thi can đảm hay đốt lửa trại đều đã được lên kế hoạch sẵn.

Hừm......Nhà trường chắc chỉ mong học sinh có thể vui vẻ, nhưng với mấy đứa không bạn không bè không quan hệ như tôi thì sự kiện này chỉ mang đến nỗi đau.

Thành viên hội trốn trong nhà Shimotsuki

cũng có cùng chung cảm giác với tôi thì phải, vì vào ngày tập trung trông sắc mặt cô chẳng tốt cho lắm.

「Ưư...... Đuối quá...... Nếu không có Nakayama-kun, chắc giờ này tớ trúng gió nằm ngủ ở nhà cho rồi」

Các học sinh cần tập trung dưới sân trường nên tụi tôi phải ra ngoài.

Đồ thể thao[note42285] là trang phục đã được nhà trường quyết định trước, nó mang một màu xanh đậm đơn giản. Dù thế thì Shimotsuki trông vẫn rất xinh trong bộ đồ này, đúng là lụa đẹp vì người mà.

Chưa kể hôm nay cô còn đang đội một cái mũ rơm, chắc hẳn là để tránh bị cháy nắng. Hơi kỳ lạ khi cô không chọn mũ lưỡi trai thay vì mũ rơm, nhưng nhìn chung thì vẫn xinh nên tôi không ý kiến gì.

So với mấy đứa con gái xung quanh thì cô nhìn lấp lánh nổi bật hơn hẳn, hôm nay cũng vẫn đáng yêu ghê.

「Cả ánh nhìn cũng nhiều nữa... Tớ nhẵng thể nhói nổi」

Đến phát âm cũng trở nên kỳ lạ mất rồi, miệng cô cũng mở ít hơn thường ngày, chắc là đang căng thẳng lắm. Mà một Shimotsuki không nói nhiều trông vẫn đáng yêu quá.

「Haiz... Nhắc mới nhớ, chỗ ngồi trên xe buýt được xếp theo số thứ tự nhỉ? Nghĩa là tớ phải ngồi cạnh tên đó à...」

Lớp tụi tôi xếp thứ tự theo địa chỉ chứ không phải bảng chữ cái, vì thế nên Shimotsuki sẽ phải ngồi cạnh người gần nhà cậu ta là Ryuuzaki.

Có khó chịu cũng đành chịu thôi.

Rồi cô cười dịu dàng nói với tôi rằng.

「Ufufu. Thể chất của tớ khiến tớ dễ say xe lắm... Vì thế tớ phải đổi chỗ, không thì lại nôn lên người ngồi cạnh mất. Ừm, nên giờ tớ đi xin Suzuki-sensei đây」

Nói thế xong, Shimotsuki lon ton chạy đi.

Cái thiết lập kỳ lạ gì đây... cậu vừa chém đúng không...

Chắc hẳn cô ghét ngồi cạnh Ryuuzaki đến mức phải làm thế này đây mà.

Nhìn những bước chân nhẹ tênh kia... tôi cứ ngỡ như cô đang được nâng đỡ bởi đôi cánh của thiên thần ấy.

......Không, ảo giác đấy.

Gần đây Shimotsuki càng lúc càng đáng yêu đến mức kỳ lạ. Càng hiểu cô hơn, tôi lại càng bị cô cuốn hút.

Tí nữa là tôi thần thánh hoá cô mất rồi.

Có lẽ Shimotsuki đã thành công thoát khỏi Ryuuzaki nhờ xin phép Suzuki-sensei rồi thì phải, tại lúc lên xe, cô ngồi ngay ghế trước tôi.

Thế giờ ai sẽ ngồi vào cái ghế trống kia đây? Dạo này khi nhìn vào tình hình harem của Ryuuzaki, tôi có cảm giác Azusa đang chiếm ưu thế... Cơ hội thế này chắc con bé sẽ không bỏ lỡ đâu.

Chưa kể tụi tôi cũng có chung địa chỉ nơi cư trú, vậy nên số thứ tự cũng nằm kế nhau luôn... Nhưng tôi nghĩ lần này mình sẽ phải ngồi một mình rồi.

Mà cũng không sao, ít ra cũng được thư giãn tí.

「O, onii-chan... à không. Nakayama-kun, hôm nay chúng ta ngồi gần nhau nhỉ. Ah, nếu có thể thì cho Azusa ngồi cạnh cửa sổ được không」

Trái với dự tính, Azusa bước tới cạnh tôi.

Lúc này chỗ ngồi cạnh Ryuuzaki đang trống cơ mà... nếu là con bé của hiện tại thì chắc chắn sẽ chiếm trước vị trí đó ngay, đúng là không ngờ.

「......Cạnh Ryuuzaki vẫn còn trống đấy?」

Tôi nghĩ có thể là con bé vẫn chưa nhận ra, nhưng làm gì có chuyện Azusa lại không biết được.

「Em biết. Nhưng hôm nay thì không sao. Chỉ là em muốn nói chuyện với onii-ch... e hèm. Mình muốn nói chuyện với Nakayama-kun chút. Thực ra, lần này... Azusa quyết định sẽ làm một việc quan trọng」

Azusa định ngồi xuống, mà vì bản thân hiện đang ngồi cạnh cửa sổ nên tôi đành phải nhường chỗ cho con bé rồi dịch sang ghế bên cạnh. Hôm trước con bé có bảo là đừng cư xử như anh em ở bên ngoài... thế mà lúc như này con bé vẫn có thể vô thức nói ra mấy câu ích kỷ như 『Em muốn ngồi cạnh cửa sổ』, trông có khác gì mấy lời của một đứa em gái đâu.

Mà có thể dễ dàng chấp nhận được cái tính ích kỷ này, chắc thói quen của một thằng anh trai đã ăn sâu vào máu tôi rồi.

Vì đang mãi suy nghĩ về mấy thứ linh tinh này, tôi hết hồn khi nghe được những lời tiếp theo của Azusa.

「Azusa... sẽ tỏ tình với Ryouma onii-chan」

「――――!?」

Tôi ngạc nhiên đến nỗi đơ người ra.

Aa, có lẽ đã đến thời điểm những mối quan hệ xung quanh Ryuuzaki trở nên phức tạp hơn rồi.

Lời tỏ tình này của Azusa rồi sẽ trở thành ngòi nổ, châm ngòi cuộc chiến dữ dội trong dàn harem của Ryuuzaki.

Chính là nó: sự thông báo trước cho cao trào trong tương lai của câu chuyện.

Đó là một 『Báo hiệu』, không thể sai được――
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện