Chiếc xe buýt bắt đầu lăn bánh, rời xa khu dân cư và từ từ tiến về phía rừng núi. Trong xe, Suzuki-sensei cố gắng lấy lại tinh thần cho lũ học sinh đang chán nản bằng việc giả vờ làm người dẫn đường.
「Thực ra mấy ngày trước cô có đi xem mắt đó~. Đã 32 tuổi rồi mà vẫn chưa có tấm chồng nào, bố mẹ cô đang hối kinh lắm~. Nhưng màà, cô thì lại mong có thể cưới được một anh bạch mã hoàng tử tuyệt vời cơ, thành ra buổi xem mắt vừa rồi hơi bị khó khăn luôn đó~」
Dù đã cố gắng nhưng câu chuyện của Suzuki-sensei chẳng thú vị tí nào, nên sự chán nản vẫn cứ nằm đó. Học sinh trong xe ai nấy đều đang nói chuyện với nhau hết, chẳng ai thèm nghe câu chuyện đau thương của Suzuki-sensei cả.
Tôi chợt nhìn lên phía trước xe thì thấy bóng dáng Shimotsuki đang ngồi ngay ghế trước mặt. Chỉ duy nhất một mình cô vì đây là ghế dành riêng cho một người. Cô tựa mình vào cửa sổ và chẳng động đậy gì cả, chắc là đang ngủ rồi.
Cuối cùng thì cũng chẳng có ai ngồi cạnh Ryuuzaki. Không như Azusa, các cô gái còn lại trong dàn harem của Ryuuzaki đang kiềm chế lẫn nhau, dẫn đến trạng thái lúc này đang là đình chiến. Giờ mà có ai ngồi vào là sẽ gây bất hoà ngay, nên rốt cuộc chẳng ai chịu chiếm lấy cái vị trí kia.
「Oi oi, chỉ mỗi mình ngồi một mình thì buồn thật đấy... Mà thôi không sao, mình chẳng cần bạn bè. Vì sự cô độc chính là minh chứng cho sức mạnh của con người mà」
Như mọi khi, tên này có ở một mình cũng ồn ào được. Và cũng như mọi khi, dàn harem xung quanh cười khúc khích khi nghe thấy thế.
Tự bảo mình cô độc trong khi lại có nguyên cái hậu cung kia, đúng là một thân phận sang chảnh. Mà, chắc cái cô độc kia cũng chỉ là thời trang mà thôi.
――chiếc xe buýt vẫn cứ tiếp tục đi giữa tình trạng này.
Azusa ngồi cạnh chợt nhỏ giọng bắt chuyện với tôi.
「Ryouma onii-chan trông vui thật, chắc là nhờ có Shimotsuki-san tham gia đây mà... Shimotsuki-san có thể trạng yếu nên mấy vụ thế này hoàn toàn chẳng tham gia luôn, Ryouma onii-chan nói với em thế đó」
......Chắc với Ryuuzaki là thế.
Sự thật là vì cô ấy chả muốn bị bám theo bởi Ryuuzaki - người cô ghét, nên mới không đi, nhưng thôi chuyện này cứ để trong lòng đã.
「Đây là bí mật nhé... Thực ra Shimotsuki-san cũng không định đi đâu. Ban đầu lúc em mời thì Shimotsuki-san từ chối, bảo là 『mình không hợp với mấy thứ này』」
Nhắc mới nhớ, hội Azusa được nhờ đi thuyết phục Shimotsuki tham gia nhóm thì phải.
「Nhưng mà... sau khi em bảo 『onii-chan cũng ở trong nhóm đó』 thì cô ấy ngay lập tức OK luôn. Chuyện này em chưa nói cho Ryouma onii-chan đâu, anh nhớ giữ bí mật nhé」
...Aa, ra là vậy.
Trước đó tôi thực sự ngạc nghiên khi biết cô đồng ý dễ thế, nhưng giờ thì tôi đã hiểu được lý do.
Azusa cũng biết tôi thân với Shimotsuki, vậy nên mới dùng cái này để dụ thành công được Shimotsuki vào nhóm.
「Em cũng ngạc nhiên lắm khi chuyện thuyết phục dễ hơn em nghĩ... Đã thế Ryouma onii-chan cũng vui nữa, nên chuyện này có hơi phức tạp ha」
Azusa cười khô khốc.
Con bé thường mang một nụ cười thân thiện và dễ gần, nhưng từ khi quen biết Ryuuzaki, nụ cười đó dần dần càng trở nên u buồn hơn. Thật là đáng tiếc mà.
「Azusa đã từng nghĩ sẽ không để bản thân thua đâu... Nhưng mà cứ thế này thì em sẽ mãi thua Shimotsuki-san mất. Vậy nên đợt dã ngoại này em quyết định sẽ thổ lộ tình cảm của mình」
Và thế là con bé vào thẳng vấn đề chính luôn.
Tự nhiên lại quyết định tỏ tình thế này... Đúng là tồn tại của Shimotsuki quá to lớn mà.
「Bên cạnh đó, em có nghe được điềm rằng nếu mình thổ lộ tình cảm với người mình yêu thương cạnh lửa trại của buổi dã ngoại, lời tỏ tình chắc chắn sẽ thành công. Vậy nên, ừm... Tuy chỉ là chút an ủi, nhưng em sẽ tin vào điềm<1> này và cố gắng」
......Điềm[note42300] à.
Đây đúng là một công cụ tuyệt vời để thúc tiến câu chuyện.
Điềm là một lý do thuyết phục để có thể bám víu vào, và thường dùng thay đổi một mối quan hệ đang bị trì trệ.
Có lẽ điềm này sẽ trở thành bước ngoặc to lớn trong câu chuyện của Ryuuzaki.
Haiz... Dù chẳng biết chuyện gì sẽ xảy ra, nhưng giờ tôi đang rất bất an cho tương lai sắp tới――
「Thực ra mấy ngày trước cô có đi xem mắt đó~. Đã 32 tuổi rồi mà vẫn chưa có tấm chồng nào, bố mẹ cô đang hối kinh lắm~. Nhưng màà, cô thì lại mong có thể cưới được một anh bạch mã hoàng tử tuyệt vời cơ, thành ra buổi xem mắt vừa rồi hơi bị khó khăn luôn đó~」
Dù đã cố gắng nhưng câu chuyện của Suzuki-sensei chẳng thú vị tí nào, nên sự chán nản vẫn cứ nằm đó. Học sinh trong xe ai nấy đều đang nói chuyện với nhau hết, chẳng ai thèm nghe câu chuyện đau thương của Suzuki-sensei cả.
Tôi chợt nhìn lên phía trước xe thì thấy bóng dáng Shimotsuki đang ngồi ngay ghế trước mặt. Chỉ duy nhất một mình cô vì đây là ghế dành riêng cho một người. Cô tựa mình vào cửa sổ và chẳng động đậy gì cả, chắc là đang ngủ rồi.
Cuối cùng thì cũng chẳng có ai ngồi cạnh Ryuuzaki. Không như Azusa, các cô gái còn lại trong dàn harem của Ryuuzaki đang kiềm chế lẫn nhau, dẫn đến trạng thái lúc này đang là đình chiến. Giờ mà có ai ngồi vào là sẽ gây bất hoà ngay, nên rốt cuộc chẳng ai chịu chiếm lấy cái vị trí kia.
「Oi oi, chỉ mỗi mình ngồi một mình thì buồn thật đấy... Mà thôi không sao, mình chẳng cần bạn bè. Vì sự cô độc chính là minh chứng cho sức mạnh của con người mà」
Như mọi khi, tên này có ở một mình cũng ồn ào được. Và cũng như mọi khi, dàn harem xung quanh cười khúc khích khi nghe thấy thế.
Tự bảo mình cô độc trong khi lại có nguyên cái hậu cung kia, đúng là một thân phận sang chảnh. Mà, chắc cái cô độc kia cũng chỉ là thời trang mà thôi.
――chiếc xe buýt vẫn cứ tiếp tục đi giữa tình trạng này.
Azusa ngồi cạnh chợt nhỏ giọng bắt chuyện với tôi.
「Ryouma onii-chan trông vui thật, chắc là nhờ có Shimotsuki-san tham gia đây mà... Shimotsuki-san có thể trạng yếu nên mấy vụ thế này hoàn toàn chẳng tham gia luôn, Ryouma onii-chan nói với em thế đó」
......Chắc với Ryuuzaki là thế.
Sự thật là vì cô ấy chả muốn bị bám theo bởi Ryuuzaki - người cô ghét, nên mới không đi, nhưng thôi chuyện này cứ để trong lòng đã.
「Đây là bí mật nhé... Thực ra Shimotsuki-san cũng không định đi đâu. Ban đầu lúc em mời thì Shimotsuki-san từ chối, bảo là 『mình không hợp với mấy thứ này』」
Nhắc mới nhớ, hội Azusa được nhờ đi thuyết phục Shimotsuki tham gia nhóm thì phải.
「Nhưng mà... sau khi em bảo 『onii-chan cũng ở trong nhóm đó』 thì cô ấy ngay lập tức OK luôn. Chuyện này em chưa nói cho Ryouma onii-chan đâu, anh nhớ giữ bí mật nhé」
...Aa, ra là vậy.
Trước đó tôi thực sự ngạc nghiên khi biết cô đồng ý dễ thế, nhưng giờ thì tôi đã hiểu được lý do.
Azusa cũng biết tôi thân với Shimotsuki, vậy nên mới dùng cái này để dụ thành công được Shimotsuki vào nhóm.
「Em cũng ngạc nhiên lắm khi chuyện thuyết phục dễ hơn em nghĩ... Đã thế Ryouma onii-chan cũng vui nữa, nên chuyện này có hơi phức tạp ha」
Azusa cười khô khốc.
Con bé thường mang một nụ cười thân thiện và dễ gần, nhưng từ khi quen biết Ryuuzaki, nụ cười đó dần dần càng trở nên u buồn hơn. Thật là đáng tiếc mà.
「Azusa đã từng nghĩ sẽ không để bản thân thua đâu... Nhưng mà cứ thế này thì em sẽ mãi thua Shimotsuki-san mất. Vậy nên đợt dã ngoại này em quyết định sẽ thổ lộ tình cảm của mình」
Và thế là con bé vào thẳng vấn đề chính luôn.
Tự nhiên lại quyết định tỏ tình thế này... Đúng là tồn tại của Shimotsuki quá to lớn mà.
「Bên cạnh đó, em có nghe được điềm rằng nếu mình thổ lộ tình cảm với người mình yêu thương cạnh lửa trại của buổi dã ngoại, lời tỏ tình chắc chắn sẽ thành công. Vậy nên, ừm... Tuy chỉ là chút an ủi, nhưng em sẽ tin vào điềm<1> này và cố gắng」
......Điềm[note42300] à.
Đây đúng là một công cụ tuyệt vời để thúc tiến câu chuyện.
Điềm là một lý do thuyết phục để có thể bám víu vào, và thường dùng thay đổi một mối quan hệ đang bị trì trệ.
Có lẽ điềm này sẽ trở thành bước ngoặc to lớn trong câu chuyện của Ryuuzaki.
Haiz... Dù chẳng biết chuyện gì sẽ xảy ra, nhưng giờ tôi đang rất bất an cho tương lai sắp tới――
Danh sách chương