Mồm miệng cô ta đang hoạt động rất nhiệt tình.
「Tôi quả đúng là một diễn viên tốt. Đến cả trái tim của Ryouma cũng đã bị tôi cướp lấy một cách hoàn mĩ rồi...... Nihihi, đơn giản hơn tôi nghĩ. Một thằng con trai đáng thương bị chi phối bởi khao khát được thừa nhận sẽ đổ đứ đừ chỉ với việc được khẳng định một chút ha」
Việc câu chuyện vẫn đang diễn ra đúng theo bản tóm lược trông cũng thú vị thật.
「Mà sao Ryouma lại chẳng chịu động não thế? Lúc nào cậu ta cũng hành động dựa theo cảm xúc của bản thân...... cứ như thú vật ấy. Nếu không thì sao cậu ta lại có thể hề hước đến mức này được」
「......Không hẳn là không động não đâu. Cậu ta chỉ bị ngu thôi. Vì đần độn với cảm xúc người khác nên cậu ta chỉ có thể nghe theo cảm xúc của bản thân」
「Koutarou, tôi đã từng bảo là tôi chẳng quan tâm đến quá trình rồi mà nhỉ? Dựa vào kết quả thì có nghĩ gì cũng như nhau cả thôi...... Nếu là một cậu trai bình thường thì chắc hẳn sẽ chẳng tới mức phản bội cả Yuzuki và Kirari chỉ vì đổ một ai khác đâu đúng không? Nihihi, đúng là một con người đơn giản mà」
Có vẻ như Ryuuzaki đến cả trong mắt của Mary-san cũng kỳ lạ.
「Thú thật thì cả tôi cũng chẳng hiểu sao người ta lại yêu được loại người như cậu ta. Dù đã luôn kè kè cạnh cậu ta từ hồi chuyển trường thế mà tôi lại chẳng thể hiểu được vẻ thu hút của cậu ta nằm ở chỗ nào nữa. Chẳng hiểu nổi Yuzuki và Kirari luôn ấy」
「Chẳng hiểu à...... Đúng thật, cả tôi cũng chẳng hiểu nổi」
Dù có tìm ra được lý do thì đó cũng chẳng phải một câu trả lời thoả đáng.
Lý do có thể tóm gọn lại trong một câu là 『Vì nó là main』. Dù bạn có nghĩ ra thêm được bao nhiêu cái lý do khác để bổ sung đi nữa, thì toàn bộ nó cũng chỉ là bóp méo mà thôi.
Cuối cùng thì cũng nhờ cái chủ nghĩa cơ hội mà Ryuuzaki mới có thể được nhiều gái thích, đó là những gì tôi nghĩ.
Vậy nên phát ngôn của Mary-san mới vào thẳng trọng tâm.
Không hổ danh người sáng tạo tự xưng. Có vẻ như cô ta rất giỏi phân tích nhân vật.
「Ryouma thật sự có phước đấy. Cậu ta có thể tự phụ đến mức này dù chẳng có điểm gì nổi bật do chính bản thân mình nỗ lực đạt được. Đây chính là điểm khác biệt to lớn giữa Koutarou và cậu ta」
「Điểm khác biệt à...... Không phải chỉ thế đâu. Tôi và Ryuuzaki hoàn toàn khác nhau đấy」
「Làm gì có? Mỗi địa vị là khác nhau thôi chứ hai người khá là tương đồng đấy biết không? Chỉ có điều, Koutarou khiêm tốn...... nhiều đến mức trở thành một kẻ tự ti, còn Ryouma thì lại tự tin thái quá hoá tự phụ, nên trông như hoàn toàn trái ngược luôn」
......Góc nhìn đó mới mẻ thật.
Tuy không thể bằng lòng nhưng tôi vẫn hiểu được. Ra vậy, tôi và Ryuuzaki đều như nhau trên phương diện chẳng tự mình tạo ra được gì cả.
Sự khác nhau chỉ là tự ti và tự cao―― là những gì Mary-san nói.
「Nếu có gì khác xảy ra thì có lẽ Koutarou đã trở thành Ryouma. Và nếu có gì thay đổi thì có lẽ Ryouma sẽ trở thành Koutarou. Địa vị thay đổi và tên ngạo mạn may mắn sẽ rơi xuống địa ngục...... Aaah, một câu chuyện tuyệt vời đó chứ」
Ra là vậy. Vì tôi và Ryuuzaki có cốt lõi như thế nên Mary-san mới chọn chúng tôi.
「Câu chuyện vẫn đang diễn ra theo đúng như tóm lược. Tình tiết đã bố trí xong. Cả dạo đầu cũng đã được xử lý đàng hoàng. Những phần khác cũng đã hoàn tất. Giờ chỉ còn ráp lại nữa là xong」
Trông như cái 『romcom hệ đáng đời』 mà Mary-san mong mỏi cuối cùng cũng sắp hoàn tất rồi.
「Vì đã định là sẽ yêu mỗi mình tôi, Ryouma sẽ ngu ngốc cắt đứt quan hệ với những nữ phụ khác. Với niềm tin rằng những cảm xúc của mình sẽ đơm hoa kết trái, cậu ta quyết định sẽ thổ lộ tình cảm của mình vào lễ hội văn hoá. Nhưng đời chẳng ai ngờ nữ chính lại thích một thằng con trai khác―― và đó chính là Koutarou. Tuy chỉ là một tên nhân vật nền, cậu ta lại là người mà Ryouma cực kỳ căm ghét. Một Ryouma đã thất bại nặng nề giờ bắt đầu bấu víu vào những nữ phụ mà mình đã ruồng bỏ, nhưng họ chẳng còn thật lòng để ý tới cậu nữa và chính cậu ta lại là người bị ruồng bỏ. Chưa kể, thật ra những nữ phụ kia lại có một mối duyên sâu đậm với Koutarou trong quá khứ. Đứa em kế, thanh mai trúc mã cùng cô bạn đã từng thân, cả ba người họ dần dần cảm nhận được sự thu hút của Koutarou qua thời gian. Và họ oà khóc xin lỗi cậu ta vì đã phản bội, rồi sau đó gia nhập dàn harem của một thiếu niên đã từng là nhân vật nền. Cứ như thế, không chỉ nữ chính mà Koutarou cũng đã có được một cuộc sống hạnh phúc với cả những nữ phụ. Về phía Ryouma, trong lúc bị nỗi hối hận xâu xé thì cuối cùng cậu ta cũng nhận ra bản thân đã may mắn đến nhường nào, và sau đó cậu ta bấu víu vào quá khứ mà sống một cuộc đời lẻ loi đáng thương. Cuộc sống lại chẳng diễn ra tốt đẹp, và cậu ta bỏ cả quảng đời cô độc của mình để nuối tiếc về những gì đáng lẽ mình phải làm―― trong khi tận hưởng cảm giác sảng khoái sau khi thấy câu chuyện thành ra như thế, tôi sẽ nói...」
......Dài thế má.
Đã thế lại không đáng yêu tí nào như những gì Shiho nói, câu chuyện của cô ta khiến tôi nghe xong chỉ thấy khó chịu.
Nhưng tôi chỉ yên lặng không chen ngang, vì cô ta trông như sắp thoả mãn rồi.
「――Đáng đời mày! nhỉ?」
Chuẩn, cả câu chốt cũng hoàn hảo.
Phù, cuối cùng cũng xong...... giờ thì tôi mệt lắm rồi đây――
「Tôi quả đúng là một diễn viên tốt. Đến cả trái tim của Ryouma cũng đã bị tôi cướp lấy một cách hoàn mĩ rồi...... Nihihi, đơn giản hơn tôi nghĩ. Một thằng con trai đáng thương bị chi phối bởi khao khát được thừa nhận sẽ đổ đứ đừ chỉ với việc được khẳng định một chút ha」
Việc câu chuyện vẫn đang diễn ra đúng theo bản tóm lược trông cũng thú vị thật.
「Mà sao Ryouma lại chẳng chịu động não thế? Lúc nào cậu ta cũng hành động dựa theo cảm xúc của bản thân...... cứ như thú vật ấy. Nếu không thì sao cậu ta lại có thể hề hước đến mức này được」
「......Không hẳn là không động não đâu. Cậu ta chỉ bị ngu thôi. Vì đần độn với cảm xúc người khác nên cậu ta chỉ có thể nghe theo cảm xúc của bản thân」
「Koutarou, tôi đã từng bảo là tôi chẳng quan tâm đến quá trình rồi mà nhỉ? Dựa vào kết quả thì có nghĩ gì cũng như nhau cả thôi...... Nếu là một cậu trai bình thường thì chắc hẳn sẽ chẳng tới mức phản bội cả Yuzuki và Kirari chỉ vì đổ một ai khác đâu đúng không? Nihihi, đúng là một con người đơn giản mà」
Có vẻ như Ryuuzaki đến cả trong mắt của Mary-san cũng kỳ lạ.
「Thú thật thì cả tôi cũng chẳng hiểu sao người ta lại yêu được loại người như cậu ta. Dù đã luôn kè kè cạnh cậu ta từ hồi chuyển trường thế mà tôi lại chẳng thể hiểu được vẻ thu hút của cậu ta nằm ở chỗ nào nữa. Chẳng hiểu nổi Yuzuki và Kirari luôn ấy」
「Chẳng hiểu à...... Đúng thật, cả tôi cũng chẳng hiểu nổi」
Dù có tìm ra được lý do thì đó cũng chẳng phải một câu trả lời thoả đáng.
Lý do có thể tóm gọn lại trong một câu là 『Vì nó là main』. Dù bạn có nghĩ ra thêm được bao nhiêu cái lý do khác để bổ sung đi nữa, thì toàn bộ nó cũng chỉ là bóp méo mà thôi.
Cuối cùng thì cũng nhờ cái chủ nghĩa cơ hội mà Ryuuzaki mới có thể được nhiều gái thích, đó là những gì tôi nghĩ.
Vậy nên phát ngôn của Mary-san mới vào thẳng trọng tâm.
Không hổ danh người sáng tạo tự xưng. Có vẻ như cô ta rất giỏi phân tích nhân vật.
「Ryouma thật sự có phước đấy. Cậu ta có thể tự phụ đến mức này dù chẳng có điểm gì nổi bật do chính bản thân mình nỗ lực đạt được. Đây chính là điểm khác biệt to lớn giữa Koutarou và cậu ta」
「Điểm khác biệt à...... Không phải chỉ thế đâu. Tôi và Ryuuzaki hoàn toàn khác nhau đấy」
「Làm gì có? Mỗi địa vị là khác nhau thôi chứ hai người khá là tương đồng đấy biết không? Chỉ có điều, Koutarou khiêm tốn...... nhiều đến mức trở thành một kẻ tự ti, còn Ryouma thì lại tự tin thái quá hoá tự phụ, nên trông như hoàn toàn trái ngược luôn」
......Góc nhìn đó mới mẻ thật.
Tuy không thể bằng lòng nhưng tôi vẫn hiểu được. Ra vậy, tôi và Ryuuzaki đều như nhau trên phương diện chẳng tự mình tạo ra được gì cả.
Sự khác nhau chỉ là tự ti và tự cao―― là những gì Mary-san nói.
「Nếu có gì khác xảy ra thì có lẽ Koutarou đã trở thành Ryouma. Và nếu có gì thay đổi thì có lẽ Ryouma sẽ trở thành Koutarou. Địa vị thay đổi và tên ngạo mạn may mắn sẽ rơi xuống địa ngục...... Aaah, một câu chuyện tuyệt vời đó chứ」
Ra là vậy. Vì tôi và Ryuuzaki có cốt lõi như thế nên Mary-san mới chọn chúng tôi.
「Câu chuyện vẫn đang diễn ra theo đúng như tóm lược. Tình tiết đã bố trí xong. Cả dạo đầu cũng đã được xử lý đàng hoàng. Những phần khác cũng đã hoàn tất. Giờ chỉ còn ráp lại nữa là xong」
Trông như cái 『romcom hệ đáng đời』 mà Mary-san mong mỏi cuối cùng cũng sắp hoàn tất rồi.
「Vì đã định là sẽ yêu mỗi mình tôi, Ryouma sẽ ngu ngốc cắt đứt quan hệ với những nữ phụ khác. Với niềm tin rằng những cảm xúc của mình sẽ đơm hoa kết trái, cậu ta quyết định sẽ thổ lộ tình cảm của mình vào lễ hội văn hoá. Nhưng đời chẳng ai ngờ nữ chính lại thích một thằng con trai khác―― và đó chính là Koutarou. Tuy chỉ là một tên nhân vật nền, cậu ta lại là người mà Ryouma cực kỳ căm ghét. Một Ryouma đã thất bại nặng nề giờ bắt đầu bấu víu vào những nữ phụ mà mình đã ruồng bỏ, nhưng họ chẳng còn thật lòng để ý tới cậu nữa và chính cậu ta lại là người bị ruồng bỏ. Chưa kể, thật ra những nữ phụ kia lại có một mối duyên sâu đậm với Koutarou trong quá khứ. Đứa em kế, thanh mai trúc mã cùng cô bạn đã từng thân, cả ba người họ dần dần cảm nhận được sự thu hút của Koutarou qua thời gian. Và họ oà khóc xin lỗi cậu ta vì đã phản bội, rồi sau đó gia nhập dàn harem của một thiếu niên đã từng là nhân vật nền. Cứ như thế, không chỉ nữ chính mà Koutarou cũng đã có được một cuộc sống hạnh phúc với cả những nữ phụ. Về phía Ryouma, trong lúc bị nỗi hối hận xâu xé thì cuối cùng cậu ta cũng nhận ra bản thân đã may mắn đến nhường nào, và sau đó cậu ta bấu víu vào quá khứ mà sống một cuộc đời lẻ loi đáng thương. Cuộc sống lại chẳng diễn ra tốt đẹp, và cậu ta bỏ cả quảng đời cô độc của mình để nuối tiếc về những gì đáng lẽ mình phải làm―― trong khi tận hưởng cảm giác sảng khoái sau khi thấy câu chuyện thành ra như thế, tôi sẽ nói...」
......Dài thế má.
Đã thế lại không đáng yêu tí nào như những gì Shiho nói, câu chuyện của cô ta khiến tôi nghe xong chỉ thấy khó chịu.
Nhưng tôi chỉ yên lặng không chen ngang, vì cô ta trông như sắp thoả mãn rồi.
「――Đáng đời mày! nhỉ?」
Chuẩn, cả câu chốt cũng hoàn hảo.
Phù, cuối cùng cũng xong...... giờ thì tôi mệt lắm rồi đây――
Danh sách chương