「Cô mới đi đâu về đấy?」
Tâm trạng con hồng trông tệ kinh khủng.
Cô ta hiện đang phồng má bất mãn lườm tôi.
Tôi không rõ cứ thế này đứng ngoài cửa có nên không nhưng xem ra không đáp thì tôi cũng khỏi vào nhà.
Đúng là hết cách mà.
「Tôi đi mua đồ thôi. Nhìn nguyên liệu không đủ」
「Thật không đấy? Nguyên liệu trong tủ lạnh còn nhiều lắm mà nhỉ」
「Chừng đó vẫn không đủ đâu」
Dù rằng đã tức khắc đáp lại và lời thanh minh không hề điêu.
Nhưng thâm tâm tôi có hơi ngạc nhiên vì cô ta đã chỉ ra một điểm rất bén.
Trên thực tế nguyên liệu không thiếu gì đúng như cô ta đã nói. Tất cả đã được chuẩn bị đầy đủ trong tủ lạnh vì dù sao tôi cũng là một thiên tài ưu tú không thiếu sót mà.
Thế nhưng tại sao con hồng lại biết nhỉ.
Kururi nắm được thường thức dù bản thân là tiểu thư nhà giàu, điều đó đúng, nhưng cũng vì là tiểu thư nên cô ta sẽ không thấm được thường thức của thường dân. Chí ít thì con người cô ta sẽ không bao giờ lo lắng về nguyên liệu dự trữ.
「Tiểu thư nhà giàu mà lại nhòm vào tủ lạnh cơ đấy, bình dân gớm nhỉ」
「Cô bớt cái kiểu gọi mỉa 『tiểu thư』 đó giùm tôi」
「Nhưng bình thường cô có ngó qua bao giờ đâu?」
「Chứ cô nghĩ tôi thế là tại ai hả? Tại cô trốn làm bữa sáng nên tôi mới phải lục tủ lạnh kiểm tra đấy」
......Àà, thì ra là vậy.
Khi cuối cùng đã nắm được tình hình, tôi bất giác nhếch miệng cười khẩy.
À không nhé, không phải tôi nhắm đến viễn cảnh này đâu.
Nói lại là tôi thiên tài, mà thiên tài thì sao có chuyện quên làm bữa sáng được.
"Nhưng biết đâu...... biết đâu lại có gì đó xảy ra giữa hai cô cậu này", suy nghĩ đó chính là động lực để tôi chủ đích làm ngơ xem thử.
Thế mà không ngờ màn đánh cược nhỏ đấy lại phát huy hiệu quả hơn tôi nghĩ nữa.
「Hê――. Tiểu thư-sama chuẩn bị bữa sáng giùm tôi luôn à? Cảm ơn nhiều nhá」
「Mồm với miệng nghe mà ngứa cả tai. Cô cũng rõ tôi làm gì biết nấu ăn mà, bớt giỡn hộ tôi cái. Nakayama là người chuẩn bị bữa sáng chứ không phải tôi」
Ờờ, thế mới phải.
Chứ cô đời nào lại có được skill nấu ăn của dân thường.
Tôi cũng đoán được Nakayama sẽ là người vào bếp nếu tôi không làm.
Qua event này, tôi nghĩ con hồng sẽ cho ra cái gì đó hơi hơi kích thích kiểu như cảm động hay cảm ơn cậu ta, nhưng không ngờ...... tình hình lại phát sinh một 『event』 còn hơn cả dự đoán của tôi nữa.
「Ôi thôi nào, sao lại chỉ có Koutarou làm được? Nếu chỉ có cậu ta thì cô đâu cần lục tủ lạnh đâu...... thế nên hai người, đã làm bữa sáng cùng nhau nhỉ?」
Bằng giọng điệu siêu cấp lịch sự, tôi giả nai giải thích tình hình như để cô ta nắm thực tế thêm lần nữa.
Không tận mắt chứng kiến hiện trường thì thông tin cũng không chính xác, nhưng với Mary hiện đang ở chế độ thức tỉnh này, tôi có thể 『thấy』 rất rõ luôn.
――Event nấu ăn.
Lúc tôi không có đây thì hai người này đã có tiến triển.
Trong câu chuyện, mấy vụ hợp tác thường đóng vai trò đặc biệt trong việc khiến quan hệ của nam chính và nữ chính sâu đậm hơn.
Tôi cũng không ngờ một nữ phụ...... và một cựu nhân vật nền lại có thể phát động một event 『đậm chất nhân vật chính』 như thế luôn.
Linh cảm cho tôi biết bước ngoặc đúng là đang đến rồi.
Dòng chảy của câu chuyện đang thay đổi.
Chỉ cần động tay chút là tiến triển sẽ lan rộng ngay.
Và với tôi, chuyện này sao mà không vui cho được――