Kỳ nghỉ hè năm nay chúng tôi đến chơi tại bãi biển tư nhân của nhà Kurumizawa-san.
Và tại bãi biển nằm xa khu dân cư này, cho đến hôm qua ngoài tụi tôi ra thì hầu như chẳng còn ai khác.
Cũng nhờ vắng người mà hai cô nàng sợ ánh mắt đám đông như Shiho với Azusa mới có thể thoải mái vui chơi, vậy mà hôm nay tự nhiên lại đông người khiến họ sốc nặng.
Giờ nơi đây không khác gì một bãi biển công cộng.
Về độ tuổi thì...... phần lớn là những người trẻ. Con gái thì mang đồ bơi còn con trai thì trưng ra làn da rám nắng.
Tôi cảm thấy đôi chút kỳ lạ, bởi một bãi biển bình thường nên có thêm chút không khí gia đình mới phải. Cứ như có ai đó cố tình tập trung những người cùng độ tuổi lại đây vậy.
「Ờm......」
Dự định ban đầu của tôi là thong thả tản bộ trên bãi biển.
À không, nếu không ngại ánh mắt người khác thì tản bộ vẫn được thôi. Ý tôi là dù có nhiều người, những người ở đây vẫn không đến mức đông nghịt và số lượng cao lắm cũng chỉ đến khoảng một trăm.
Nhưng dù vậy, quả nhiên hai người họ vẫn cảm thấy không thoải mái.
「Có hơi...... mệt rồi đây」
Shiho chùng vai, thì thầm với một vẻ mặt khó khăn.
Có thể thấy vẻ khoái chí từ nãy đã hóa thành chán nản.
Trước mắt cô là một nhóm nam nữ tầm năm người đang ồn ào lớn tiếng. Chắc là đến biển nên cao hứng đây...... Chưa kể giờ vẫn chưa trưa mà trên tay họ đã có lon bia rồi.
Với trẻ con thì sự tiếp cận của người lớn là một điều đáng sợ không thể diễn tả thành lời. Đặc biệt là với những tên con trai ồn ào không biết tiết chế thì nói khó chịu không thôi vẫn chưa đủ.
Đến cả tôi còn thấy thế thì chẳng biết Shiho với Azusa sẽ cảm thấy kinh khủng như nào nữa.
「O, onii-chan...... Anh không muốn tản bộ thì về nhé? Azusa cũng sẽ đi cùng anh mà」
Coi bộ cả Azusa cũng không còn tâm trạng tản bộ nữa rồi.
Con bé vẫn tinh tướng với tôi như mọi khi, chỉ có điều khí thế đã yếu hơn nhiều so với trước. Đã thế em ấy còn nấp sau lưng tôi cứ như đang cảm nhận được ánh nhìn xung quan...... Khoan, chờ đã? Cảm nhận được, ánh nhìn xung quanh?
Tôi giật mình quan sát xung quanh để rồi nhận ra, rằng có rất nhiều người hiện đang nhìn ngó Shiho.
「Ê con bé kia nhìn xinh ghê mày」
「Cũng được phết. Hay lại bắt chuyện đi」
「Thằng nhóc đứng bên là bạn trai nhỏ à? Thế thì thành phá đám mất」
「Dăm ba mấy thằng nhóc. Triển được, không phải lo」
......Không ổn rồi. Lúc tôi nhận ra thì đã quá trễ.
Đám con trai trẻ tuổi kia đặc biệt nhìn chằm chằm vào Shiho. Nếu cả tôi còn nghe được tiếng họ thì không đời nào Shiho với đôi tai nhạy bén lại không nghe được.
「Ưmmmm......」
Nguyên nhân nhìn cô ấy khó khăn suốt từ nãy là đây sao.
Tại sao tôi không nhận ra nhanh hơn? Nếu là bình thường...... nếu quan sát xung quanh tốt hơn, tôi đã có thể nhanh chóng nhận ra sự khó chịu của Shiho rồi.
À không, nhưng mà...... bình tĩnh lại đã.
Trách cứ bản thân để sau đi. Dù sao bọn họ cũng chưa gọi.
Chỉ cần trốn khỏi đây thật nhanh thì không saoーー tôi đã ngây thơ nghĩ thế.
Nhưng như để chế nhạo suy nghĩ đó, nhóm ba tên con trai tiếp cận chúng tôi.
「Yo, cho tụi anh xin chút thời gian nha?」
「Cô em đây dễ thương phết. Mấy tuổi rồi nhỉ?」
「Đi chơi với tụi anh chút nhé?」
Đó là một nhóm con trai tuổi tầm đại học đầu nhuộm đủ màu.
Tôi nuốt nước bọt vào khoảnh khắc bị đám người nhìn quá giống nhân vật này gọi.
Đã đến giờ phút này rồi, thế mà tại sao...... cái 『event tán tỉnh』 lại phát động vậy hả.
Câu chuyện đáng lẽ phải kết thúc rồi cơ màーー
=============
Cảm ơn mọi người vì đã đọc!
Cũng nhờ những độc giả các bạn mà hiện tại bộ truyện đã được 69500 điểm.
Chỉ còn 500 nữa thôi là được 70000 điểm rồi, mong các bạn hãy cổ vũ thông qua Đánh giá và Bookmark, sự cổ vũ của mọi người sẽ giúp tôi có thêm động lực cập nhật trong tương lai.
Ngoài ra, vào 20/10 sắp tới tập 5 sẽ được xuất bản. Tôi sẽ rất mừng nếu mọi người đọc cả phiên bản sách đấy.
Về mặt câu chuyện thì tập 5 sẽ là kết thúc. Nhân dịp này mong mọi người vẫn ủng hộ m(__)m