Trans và edit: GàX1128 ( Bản dịch phi lợi nhuận, chỉ update trên Wattpad và Docln NhokGa2811, không reup dưới mọi hình thức)

Đoạn intro mà tất cả mọi người trong nước đều đã quá quen thuộc lướt qua và giọng hát sôi động dội thẳng vào tai.

Tôi bắt đầu bằng cách tạo dáng pose iconic nhất của bài hát mà tôi nhớ được.

Một giám khảo chợt phun ra một ngụm nước anh ấy vừa uống.

Ồ tôi cũng vậy! Tôi cũng thích em ~ (아, 나도 그래! 널 좋아하는걸~)

Cảm giác tim đập rộn rã ~! Giống như popcorn! (심장이 뛰는 이! 기분은~ 팝콘 같아!)

POP! POP!

Nhịp điệu bùng nổ ~터지는 비트가 막 울려~ 

Trái tim tôi đang tràn ngập cảm giác này! 가슴 가득 넘치는 이 느낌!

Youngrin, người yêu cầu tôi nhảy, là người duy nhất gật đầu nghiêm túc, theo dõi chăm chú những động tác chân đơn giản. Có vẻ như cô ấy là người chuyên nghiệp duy nhất ở đây.

Thời đó thì hầu hết bạn bè đồng lứa với tôi đều có thể nhảy được một đoạn của bài hát này.

POP! POP!

 Em là Popcorn của tôi~Oh yeah! (넌 나의 Popcorn~ Oh Yeah!) 

 Trái tim của tôi (내 맘을)

 CON CON CON CON

 Kiểm soát nó! (Control 해~)

Là đoạn điệp khúc của <POP ☆ CON>, trình bày bởi

Mallang Dalcom. Bài hát được phát hành cách đây 10 năm có thể làm rung động màng nhĩ một cách mạnh mẽ. Từng bị gọi là "bài hát cấm" của CSAT, nó là thủ phạm chính trong việc phá hỏng bài kiểm tra listening của học sinh năm đó vì ca từ và sự gây nghiện ngập điên rồ của nó.

Nhân tiện, lúc đó tôi cũng phải thi CSAT. Nhưng tôi không thể thi lại vì nghèo.

 POP POP!

 POPCORN ~ (Ooh ~)

Nó cũng nổi tiếng vì rất nhiều người đã upload các bản cover dance, và cũng vì vũ đạo không khó lắm. Nói cách khác, nó ở level mà ngay cả trẻ em lớp mẫu giáo cũng có thể nhảy được.

Tôi hẳn sẽ bị chửi rủa nếu như tôi nhảy nó vào lúc bài hát còn đang ở đỉnh cao của xu hướng 10 năm trước. Nhưng tôi đã chọn bài hát này vì tôi nghĩ rằng tôi có thể biến nó thành một bài chỉnh sửa ký ức và biến nó thành một tình huống hài hước. (Trans: Kí ức bị chỉnh sửa (추억 보정) có nghĩa là "những hoài niệm làm cho mọi thứ trở nên đẹp hơn". Ví dụ, bạn sẽ nhớ nhung và mong coi lại bộ phim tệ hại mà bạn đã xem khi còn nhỏ.)

Tất nhiên, tôi vẫn giữ vẻ mặt nghiêm túc trong khi đang nhảy. Ngay cả khi những người khác đang nhìn và coi màn trình diễn này như trò đùa, tôi vẫn cảm thấy khó chịu khi phải cười như các thí sinh còn lại.

Tôi phải tạo ấn tượng rằng dù không giỏi, nhưng tôi đã rất nỗ lực để chuẩn bị cho việc nhảy.

Tất nhiên là tôi đã làm việc rất chăm chỉ. Bởi vì tôi đã nâng level của mình lên trong khi tập nhảy bài này. Với thành tựu <Điệu nhảy đầu tiên> và <Điệu nhảy thứ 10>., các giám khảo vỗ tay và cười lớn, có vẻ tôi đã làm sai ở đâu đó- nhưng tôi không quan tâm. Họ sẽ đưa ra nhận xét cho tôi sau.

Tôi ngừng nhảy sau khi thực hiện động tác cuối cùng của câu đầu tiên.

Khi tôi cúi đầu chào và lấy lại hơi, tiếng reo hò bùng nổ như thể tôi đã tỉnh lại.

- Em cảm ơn.

Youngrin là người đầu tiên cầm micro, nhưng biên đạo nhảy đã phát biểu trước.

Anh ấy đã cười nhiều đến mức mắt đỏ hẳn lên. Cười ra cả nước mắt.

- Chà...tôi chưa bao giờ nghĩ nó sẽ xuất hiện ở đây. Hình như Moondae ssi mới 10 tuổi khi POP ☆ CON được phát hành nhỉ? Đừng nói là em đã bắt đầu chuẩn bị cho mấy chương trình tìm kiếm talent từ lúc đó nhé? Trans và edit: GàX1128 ( Bản dịch phi lợi nhuận, chỉ update trên Wattpad và Docln NhokGa2811, không reup dưới mọi hình thức)

- Không phải ạ, em chuẩn bị vì em là một fan hâm mộ của Mallang Dalcom Sunbaenim. (Trans: Sunbaenim- Tiền bối (선배님) là một người có kinh nghiệm hơn nhiều trong cùng trường học, công ty hoặc nhóm.)

- Pfft, hahaha!

Thông tin thêm, album gần đây nhất của Mallang Dalcom được phát hành cách đây 4 năm. Tôi chợt nhận ra không hề bình thường chút nào khi nói một thanh niên 20 tuổi là fan hâm mộ của một nhóm đã qua thời kỳ hoàng kim. Nghe có vẻ hơi xu nịnh một chút. Nhưng quá muộn để bào chữa rồi.

Cũng vì tôi không thể nói lý do thật sự là tôi muốn được debut bằng mọi giá rồi.

Biên đạo đã hỏi tôi câu hỏi này lại cười phá lên. Hẳn rồi.

Bên cạnh anh ấy, Mudie lẩm bẩm một cách thích thú.

- Ah... Dễ thương quá ~

- Bạn đã làm việc chăm chỉ. Đầu tiên, tôi phải công nhận sự nỗ lực của bạn.

Nam thần tượng giám khảo đã đỡ lời. Khuôn mặt anh ấy không còn sự nghi ngờ nào nữa. Anh ấy đã tin kinh nghiệm của tôi chỉ là con số 0.

Sau đó Youngrin mới mở miệng.

- Nhưng điều đó không có nghĩa là bạn đã làm tốt.

Tôi biết vụ này sẽ xảy ra mà. Họ sẽ làm một phân cảnh với các góc nhìn cận cảnh, hiệu ứng âm thanh tạo cảm giác căng thẳng nữa. Ngoài ra, dòng 'Du – dung!' có thể sẽ xuất hiện, dòng caption màu đỏ thì lớn hơn ba lần.

Tôi đại khái đã đoán được cách họ chỉnh sửa cảnh này.

Tôi đành im lặng chờ nghe nốt lời nhận xét.

- Đầu tiên, ngay khi bạn bắt đầu tôi đã thấy được là bạn nhảy hoàn toàn không có kỹ năng. Mặc dù bạn có thể nhận được đánh giá tích cực cho bầu không khí hiện tại của chúng tôi, nhưng các nhiệm vụ trong tương lai của bạn sẽ rất khó khăn nếu tiếp tục như vậy

- Em sẽ đối mặt với bất cứ điều gì xảy ra theo cách của em.

Không phải tôi, mà là cửa sổ trạng thái.

Không quan tâm đến mấy lời đãi bôi của tôi, Youngrin gật đầu một cách trầm trọng.

- Tốt.

Và cô ấy nói thêm với một biểu cảm thoải mái hơn

-...Dù sao thì, tôi đã nhìn thấy nỗ lực của bạn. Tốt lắm.

- Cảm ơn giám khảo ạ.

Tôi nghĩ hôm nay tôi đã nói 'Cảm ơn' mười lần. Đây có phải là điều mà tôi sẽ thường xuyên phải làm trong tương lai không?

Sau đó, các giám khảo đang trao đổi ý kiến mà không qua micrô, vì vậy tôi không thể nghe thấy họ nói gì.

Tại thời điểm này, một luật tàn khốc khác của chương trình được tiết lộ.

Ban đầu, tất cả các thứ hạng được liệt kê từ 1 đến 77 trong lần đánh giá đầu tiên. Sau đó, họ sẽ xếp hạng thí sinh theo thứ tự của bảng xếp hạng. Hơn nữa, sau khi được xếp hạng, không có nghĩa là thí sinh đã an toàn ở vị trí đó. Thứ hạng có thể bị đẩy lùi và thí sinh sẽ buộc phải rời khỏi ghế để nhường chỗ cho người thi sau nhưng thể hiện tốt hơn.

Thứ hạng tạm thời này cũng sẽ được sử dụng cho vòng tiếp theo ngay sau khi chúng được công bố.

Ngoài ra, điểm đặc biệt của chương trình này là quay lại khoảnh khắc các cấp bậc thấp hơn bị đẩy khỏi ghế, sau đó ngồi ở ghế hạng chót và khóc lóc suy sụp.

May mắn thay, tôi không ở trong tình huống như vậy.

Xếp hạng của tôi là...có lẽ là top 24?

- Xếp hạng của Park Moondae là....vị trí thứ 17!

Họ đã nâng thứ hạng của tôi lên khoảng 5 bậc để cố quay một cảnh mà thứ hạng của tôi bị đẩy xuống, có nghĩa là thứ hạng thực tế của tôi gần như đúng với những gì tôi dự tính.

"Mình lên được 4 hoặc 5 bậc có lẽ vì bầu không khí mình tạo ra."

Tôi không chắc liệu các giám khảo có bị phân tâm bởi bầu không khí này lâu hay không, nhưng thời gian qua đi, họ có lẽ sẽ đẩy tôi ra để ghế cho mấy đứa nhóc trung học (Trans: Theo ý tôi hiểu thì nam9 nghĩ hạng mình cao do các giám khảo thích cách ổng nhảy bài kia siêu hài, nhưng khi mấy tts trẻ hơn, tài giỏi hơn xuất hiện thì ổng sẽ bị mấy giám khảo quên béng đi và đá đít khỏi vị trí này)

Tự nhiên tôi thấy hơi buồn cười khi nghĩ đến tình huống đó. Tôi cúi đầu:

- Em cảm ơn ạ

- Tôi sẽ nghiêm khắc chỉ dạy cho bạn, bạn sẽ xếp hạng cao hơn vào lần tới thôi.

Biên đạo cười nói. Nếu mà tôi không khá hơn, tôi sẽ bị thay thế ngay lập tức, nhưng mà xin lỗi nhé, trong tay tôi có hệ thống.

"Hi vọng họ sẽ lấy cảnh biên đạo nhảy hứng thú với màn thi của mình."

Tôi cúi đầu chào một lần nữa và đi đến vị trí xếp hạng của mình.

Những chiếc ghế có ghi các cấp bậc trên đó. Hạng càng cao, ghế càng nhiều màu sắc hơn và mềm mại hơn. Sự khác biệt thứ cấp đã bắt đầu lộ dần ra, tuy nhỏ nhưng đủ rõ ràng

Ghế ở vị trí thứ 17 mà tôi ngồi là một chiếc ghế da, cái loại mà mấy ông giám đốc điều hành công ty sẽ ngồi ấy.

Khi tôi ngồi xuống, người tham gia ngồi ở vị trí thứ 15 ở phía đối diện chào tôi. Cậu ta có vẻ bằng tuổi Park Moondae, có vẻ ngoài làm người ta khá ấn tượng.

- Xin chào ~

- Xin chào.

- Cậu hát siêu hay luôn!

- Cảm ơn. Tôi cũng thấy cậu làm rất tốt

- Vậy hả? Hahaha!

Tôi không thể nói gì hơn vì không xem kỹ màn trình diễn của cậu ta, nhưng theo đánh giá theo cấp bậc của cậu ấy, thì tất nhiên bài thi của cậu ấy ổn.

Thí sinh nọ cười lớn và chỉ vào bảng tên trên ngực mình.

- Tên tôi là Lee Sejin!

-....!

Thầm thờ dài, tôi đáp lại với vẻ mặt dày nhất có thể.

- Tên tôi là Park Moondae. Mong được chỉ giáo nhiều hơn.

- Tôi cũng vậy. Hãy giúp đỡ tôi trong thời gian tới nhé~.

Tôi kết thúc cuộc trò chuyện một cách tự nhiên và nhìn về phía trước, vừa hay thí sinh tiếp theo ra sân khấu. Nhưng tâm trí tôi cứ quay cuồng về cái tên mà tôi vừa nghe thấy.

Lee Sejin.

Là tên của một người đã ra mắt chính thức thông qua show. Có nên nói rằng đây là người đã được hứa hẹn một suất debut qua quan hệ?

Nhưng rồi có một scandal lớn. Một năm sau khi chương trình kết thúc, cậu ta vướng vào một vị bê bối nghiêm trọng. Cậu ta bị nghi ngờ là người vận chuyển chất cấm.

Tôi đang làm việc ở một nhà hàng Gukbap gần Đài Truyền hình khi nghe thấy tên cậu ta được nhắc đến trên bản tin lúc 9h.

 [Lee Sejin, cựu 'Idol Joint-Stock Company', bị bắt vì nghi ngờ vận chuyển ma túy.]

...Tốt nhất là đừng nên nói chuyện với cậu ta. Biết dừng đúng lúc rất quan trọng mà.

Giờ chắc tôi nên tranh thủ thời gian để kiểm tra cửa sổ trạng thái nhỉ?

 [Tên: Park Moondae (Ryu Gunwoo)]

Level: 5

Title : Không có

Vocal : A-

Dance : D

Visual : C+

Talent : C

Đặc điểm : Tiềm năng vô hạn

Trạng thái bất thường: Ra mắt hoặc chết

Điểm còn lại: 1

Trước hết, tôi đã kiếm thêm được một điểm do lên level ngay lúc tôi đang ở trên sân khấu.

Tôi nghĩ là nhờ đạt được thành tựu < Sân khấu đầu tiên>. Đối với các yếu tố vũ đạo và tài năng, chúng có vẻ như chúng được nâng cấp chỉ nhờ phần trình diễn của tôi. Trong lúc tôi tập thì không thấy gì cả, phải chăng nó cần có người xem công nhận thì mới bắt đầu kích hoạt? Tôi còn không biết các tiêu chí là gì đây.

Dù sao thì, trong khi luyện tập tôi cũng có thể mơ hồ cảm nhận được rồi—. Có vẻ như "Park Moondae" không có năng khiếu về vũ đạo. Trình độ nhảy của tôi lúc đầu là D, bằng với trình độ của một người bình thường. Nhưng nếu tôi đầu tư thêm 2 hoặc 3 điểm cho dance trong tương lai, tôi nghĩ mình có thể làm được bất cứ điều gì.

Tuy nhiên, tôi đã phát hiện ra một điều mới trong phần "Visual" ở thanh trạng thái.

Mặc dù tôi không thêm bất kỳ điểm nào cho "Visual", chỉ số của tôi vẫn được cải thiện vì tôi đã cẩn trọng hơn với bề ngoài của mình.

Nói cách khác, tôi có thể tăng chỉ số của mình một cách độc lập mà không cần dùng điểm thưởng của hệ thống. Và đó là tín hiệu tích cực.

Và một cửa sổ pop up bất thường nữa xuất hiện. Một cái be bé bên cạnh cửa sổ trạng thái.

[Trình diễn thành công!]

 Bạn đã gây ấn tượng sâu sắc với đa số khán giả!

 Bốc thăm khả năng đặc biệt ☜ Ấn vào đây! (Trans: Gacha timeeeee)

"Lại xuất hiện ba cái thứ kỳ lạ rồi"

Tuy nhiên, sử dụng cả mấy từ như "thành công" và "ấn tượng" thì cá là phần thưởng sẽ không tệ lắm.

Tôi giả vờ chạm vào tóc mình rồi tranh thủ ấn vào. Sau đó, một thứ khá thú vị xuất hiện.

Đó là hình ảnh của một thứ như vòng quay các lựa chọn màu bạc. Cần gạt cạnh đó

đã được kéo nên giờ nó đang xoay khá nhanh. Rồi tốc độ dần chậm lại. Chẳng mấy chốc mà tôi đã có thể đọc được mấy cái lựa chọn. Chỉ một vài trong số đó là màu đồng, trong khi hầu hết đều có màu xám.

 [Trái tim khỏe mạnh]

 [Xóa bỏ vận rủi]

 [Nước mắt cá sấu]

 [Chờ chết rồi hẵng ngủ]

 [Nhìn tôi này!]

[....]

"...."

Này, sẽ tốt hơn khi để mấy cái tên mà người ta nhìn vào là hiểu đặc tính của nó, đúng chứ, còn đây thì—.

Toàn ba cái tên tệ hại gì

đâu không.Tôi nhìn vào máy đánh bạc mà không có kỳ vọng gì. Dù sao thì nó cũng dừng lại sớm thôi.

 Dung dung... dung!

Nó dừng ở khe màu đồng.

[Khả năng Đặc Biệt: Đạt được "Chờ chết rồi hẵng ngủ (D)"!]

Khi được kích hoạt, bạn sẽ không cảm thấy mệt mỏi kể cả khi bạn không ngủ tý nào.

Trải nghiệm của phần thưởng sẽ tăng đến 30% từ 00:01 đến 04:00.

Kéo dài trong một tuần, chỉ sử dụng một lần.

"....!"

Thật không ngờ nha. Là một đặc tính có vẻ rất hữu ích. Tuy nhiên, cái tên của nó giống như trêu ngươi tôi vậy.

Dù sao thì, nó được gọi là "bốc thăm", và quả đúng là trên mặt chữ, trò chơi may rủi.

Tôi thấy cũng hay ho phết. Tự nhiên có yếu tố may rủi xuất hiện, kiểu đại loại như "đen thôi đỏ thì thì hên quá"

Tôi xác nhận đặc tính "Chờ chết rồi hẵng ngủ (chưa kích hoạt)" đã được thêm vào phần đặc điểm ở cuối của thanh trạng thái.

Phải bình tĩnh coi coi khi nào là thời điểm tốt nhất để sử dụng nó mới được.

- Thí sinh Kang Minjo... vị trí thứ 56!

Quá trình đánh giá vẫn đang tiếp tục. Ngoài cái vị bị bắt vì phân phối ma túy bên cạnh tôi, các thành viên sẽ debut trong tương lai vẫn chưa thấy ra sân khấu. Tôi ngồi đó và quan sát khi người tham gia tiếp theo bước lên sân khấu.

Một thanh niên có thân hình mảnh khảnh, tay chân dài miên man bước lên sân khấu.

Tôi thấy cậu ấy chỉ lên có một mình, có thể là một thí sinh độc lập.

Có thể nghe thấy những tiếng xì xào giữa những thí sinh khác ở khu vực ghế ngồi quanh tôi. Tất nhiên, không phải do cậu ấy tham gia một mình.

- Ồ!

- Đỉnh thế!

Điều này là do thí sinh này rất đẹp trai. Tôi thậm chí có thể nghe thấy tiếng các giám khảo thán phục không hề giấu diếm từ phía dưới.

- Trông cậu ấy trông như một con nai ấy~

Theo quan điểm của tôi, đây là một khuôn mặt đẹp trai đến mức có thể được debut thẳng luôn.

Tôi còn nghĩ với cái level đẹp trai này, cậu ấy còn không cần phải tham gia một chương trình sống còn ấy chứ? Tôi chắc rằng cậu ta sẽ có job liên hệ ngay sau khi chương trình này kết thúc thôi.

Tuy nhiên, khi tôi kiểm tra bảng tên trên ngực cậu ấy. Là một cái tên mà tôi chưa bao giờ nghe đến trước đây.

 [Seon Ahyun]

Nếu mà cậu ấy không thể debut dù có khuôn mặt đẹp trai đó, hẳn là do cậu ta không có tài năng gì cả. Bởi vì cậu ấy còn có vẻ đẹp trai hơn hầu hết các nam thần tượng mà tôi đã từng bán dữ liệu.

Thì, nếu xét theo tiêu chí của cửa sổ trạng thái - tất cả các chỉ số khác ngoại trừ visual, có lẽ là khoảng giữa cấp F và D.

"Giá mà mình có thể nhìn thấy cửa sổ trạng thái của người khác thì ngon."

Rồi bất chợt, ngay sau khi tôi vừa nghĩ đến điều đó, một cửa sổ thực sự xuất hiện bên cạnh thí sinh kia.

"....!"

Có nghĩa là tôi cũng có thể xem cửa sổ trạng thái của mấy người khác hả?

[Tên: Seon Ahyun]

Vocal : B- (A)

Dance : A

Visual : A+ (S+)

Talent : B (A+)

Đặc điểm : Ý chí (không hoạt động.)

Trạng thái bất thường: Thiếu tự tin

Là một bảng trạng thái đỉnh cao. Đến mức tôi nghĩ cậu ấy sẽ dễ dàng lọt vào top 10. Giá trị trong ngoặc liệu có phải là tốc độ tăng trưởng tối đa không nhỉ? Nếu đúng vậy thì cậu ta quả thật có một tương lai đầy hứa hẹn ở phía trước.

Tuy nhiên, dòng cuối cùng làm tôi chú ý nhất

 [Hiệu ứng trạng thái: Thiếu tự tin]

Với khuôn mặt đó á?

Nếu cậu ta có tật kiêu ngạo còn dễ hiểu hơn đó.

Dù sao thì, nhìn thấy khả năng của người khác cũng là một lợi thế to lớn. Chỉ dựa vào khả năng này thôi thì sau này tôi có thể cọ xát với bất cứ công ty quản lý nào, chả lo chết đói. (Trans: Nam9 nghĩ có thể dùng khả năng này để đàm phán với công ty giải trí, chọn ra những người tiềm năng có thể debut)

Trong khi đang nhìn vào các chỉ số một cách thích thú, tôi nghe MC nói.

- Vâng, xin thí sinh vui lòng giới thiệu bản thân!

Và Seon Ahyun cầm micro lên.

Tay cậu ấy đang run rẩy.

- X, xi, xin chào—

-....!

Có vẻ cậu ấy không nói lắp vì lo lắng. Cậu ấy tự làm bản thân hoảng loạn vì cách nói chuyện vụng về của mình. Đó là một triệu chứng đặc trưng của chứng rối loạn ngôn ngữ.

Ngoài ra, tôi thấy cậu ấy cũng rất ý thức về chứng rối loạn ngôn ngữ của mình. Tôi có nên đề cập rằng tôi thậm chí còn có thể cảm thấy sự lo lắng và bối rối tột cùng của cậu ấy không? Và đó hẳn là nguyên do. Tôi đã nhanh chóng hiểu ra tại sao cửa sổ trạng thái của Seon Ahyun lại như vậy.

Họ hoàn toàn thể biên chứng nói lắp của cậu ấy thành một câu chuyện cảm động, cùng với hình ảnh và kỹ năng như thế kia, tại sao cậu ấy không được debut?

Đúng như dự đoán, chủ yếu vấn đề là từ mục hiệu ứng trạng thái- sự thiếu tự tin? Nếu tôi có thể tìm hiểu thêm chi tiết thì tố—.

 [Thiếu tự tin]

Tôi coi thường chính bản thân mình.

Tất cả các chỉ số đều giảm hai cấp.

"....!"

Đột nhiên, một cửa sổ pop up lại xuất hiện.

Tôi không ngờ mình có thể kiểm tra chi tiết chỉ bằng cách nghĩ về nó.

"Quá hữu dụng"

Tôi cũng cần kiểm tra lại hiệu ứng trạng thái của mình để xem mình còn bao nhiêu thời gian.

- Ahyun, có phải...bạn có chứng khó nói chuyện không?

- Em, em... Uhm, khi em còn nhỏ, em đã gặp tai nạn....

- Ah...

Trên sân khấu, một câu chuyện bi kịch vừa mới bắt đầu. Nói chính xác hơn, thì là Seon Ahyun đang cố gắng giải thích tình trạng của mình, còn đội ngũ sản xuất thì đang cố gắng biến nó thành một cái cần câu view.

Những phản hồi giả tạo cũng đang được thể hiện từ những thí sinh quanh tôi.

Ví dụ như, cái anh chàng đang lắc đầu và biểu cảm buồn bã sẽ được quay cận cảnh và dùng cảnh đó như một cảnh react.

"Làm gì thế hả trời..."

Họ không nên phản ứng theo cách này với một chủ đề nhạy cảm như vậy chứ. Ngược lại, nếu cứ tập trung chỉnh sửa theo hướng như vậy, thì có khác nào "một kiểu bạo lực ngầm" đâu. ( Trans: nam9 nghĩ nên bình thường hóa bệnh của Ahyun, thay vì tỏ ra quan tâm quá hay tội nghiệp thương hại cậu ấy, nó sẽ chỉ làm cậu ấy thêm căng thẳng, sợ hãi)

Thay vì trở nên kích động, tôi chỉ đơn giản là nhìn chằm chằm về phía trước với biểu cảm "Tôi hiểu rồi."

Sau khi nói đôi ba lời tốt đẹp, ban giám khảo cẩn trọng yêu cầu thí sinh bắt đầu sân khấu của mình

- Vậy Ahyeon-gun, chúng tôi có thể xem màn trình diễn của bạn không?

- V, vâng...

Sân khấu của cậu ấy cũng không tệ như người ta nghĩ. Tổng thể coi như đạt chuẩn của một bài thi tốt. Nhưng như vậy có nghĩa là nếu cửa sổ trạng thái là chính xác, thì thực ra thí sinh này đang làm tệ hơn khả năng thực tế của cậu ta.

- Seon Ahyun-gun đứng ở vị trí thứ 18!

Đây là những gì sẽ xảy ra khi không có đủ EQ hoặc thậm chí là chiến lược rõ ràng. Cậu ấy được xếp hạng thấp hơn cả tôi ngay cả với cái bảng trạng thái tuyệt vời đó.

Dù sao, đánh giá của giám khảo vẫn là tốt, có thể vì họ nghĩ rằng kỹ năng của cậu ấy đã đủ hoặc vì họ không muốn nói bất cứ điều gì tệ hại với thí sinh này.

- Làm tốt lắm ~

- Tôi rất mong chờ biểu hiện của cậu lần tới.

Ban giám khảo dành cho thí sinh những lời động viên nồng nhiệt. Một số người thậm chí còn giơ ngón tay cái lên đồng tình.

Nhưng khuôn mặt của Seon Ahyun tối sầm lại khi cậu ấy cúi chào thật sâu.

Theo hướng dẫn của MC, cậu ấy rời sân khấu và ngồi xuống cạnh tôi như không có chuyện gì xảy ra.

"...."

Tôi nghĩ có lẽ nên chào hỏ—.

Seon Ahyun nhìn chằm chằm vào chỗ ngồi của tôi nhưng không nói chuyện.

Tôi cũng không muốn để cả hai rơi vào tình huống phớt lờ nhau. Nhưng nhỡ mình nói chuyện làm vậy cậu ấy khó chịu thì sao. Nghĩ thế, tôi đành chỉ gật đầu chào.

Seon Ahyun ngạc nhiên và cúi đầu chào lại.

- Tiếp theo là 5 thí sinh sẽ được đánh giá! Choi Jinsoo, Hongseong—

Tôi thầm nhẩm đếm số người còn lại và thở dài.

Còn cả một chặng đường dài phía trước.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện