"Chi —— " Âm thanh thắng xe vang lên trong bãi đậu xe.

Lưu An rất hưng phấn mà xuống xe. Trong lòng hắn chưa từng có kích động như vậy, hưng phấn như vậy! Bởi vì, chứng cứ phạm tội của phó thị trưởng đã được mình nộp lên Ban Kỷ Luật Thanh Tra, lần này cái ghế Phó thị trưởng nhất định giữ không được!

Hiện tại là cơ hội của mình! Lưu An là một người rất biết tính toán. Hiện tại hắn lại bắt đầu dốc sức nghĩ cách chiếm được cảm tình Hàn Tuyết.

Thế lực sau lưng nàng tuyệt đối không phải là hắn có thể tưởng tượng được. Đáng tiếc Hàn Tuyết lại nổi danh là "Nữ thanh thiên "! Hiện tại hắn thật đúng là có cảm giác con chuột đang kéo con rùa!

"Đúng rồi! Diệp Hi! Hiện tại cũng chỉ có hy vọng vào tên tiểu tử kia! Nếu là hắn nói giúp ta với Hàn Tuyết, ta đây rốt cuộc không cần lo lắng." Lưu An vừa đi một bên vừa lẩm bẩm.

"Diệp Hi, rốt cuộc thích cái gì đây?"

Dường như, Diệp Hi cũng không giống như thiếu tiền a! Như vậy, nữ nhân...

"Nữ nhân sao? Tiểu hài tử, hiểu được cách chơi nữ nhân sao?"

Lưu An một trận cười khổ.Lưu An ngồi ở trên ghế, ánh mắt lại rơi vào cái di động của lão bà trên ghế sa lon.

"Thiệt là, cũng không cất kỹ." Bạn đang đọc chuyện tại Truyện FULL

Hắn tiện tay cầm điện thoại di động lên, nhưng nghĩ lại, bỗng nhiên có chút tò mò thê tử của mình bình thời gặp gỡ hạng người nào đây? Chẳng qua là, khi hắn mở tin nhắn lại bỗng nhiên ngây dại!

"Người nào a?"

Lúc này, một mỹ phụ mặc đồ ngủ màu trắng đi ra, thân thể nhỏ nhắn xinh xắn luôn thu hút nam nhân, khí chất phong vận làm cho người ta phải mê muội, Lam Thục Nghi sau khi nghe tiếng cửa mở liền vội vã chạy ra xem.

"Là ta."
"Nha."


Mà Lam Thục Nghi thấy trượng phu của mình ngồi trên ghế, mặc dù trả lời với giọng rất nhạt nhẽo, nhưng trái tim lại chợt bắt đầu kịch liệt gia tốc! Bởi vì điện thoại di động của mình vừa vặn giống như để quên để ở chỗ này! Nếu là đổi lại bình thời sẽ không có gì, nhưng là hiện tại...

"Ta có chút mệt mỏi, về thư phòng trước đi!"

Lưu An trong lòng bỗng nhiên sinh ra một cổ hận ý, chẳng qua là bị hắn cố ý áp chế xuống. Lướt qua thê tử của mình, trong tâm hắn càng thêm run rẩy!

"Phanh."

Đóng cửa thư phòng, hắn mới thở phào nhẹ nhỏm, nhưng thân thể của hắn lại không ngừng run rẩy. Bàn tay lấy ra cái di động của lão bà, ánh mắt không nhúc nhích mà nhìn tin nhắn nho nhỏ trên màn hình!

"Lam a di a, chồng ngươi lúc nào buổi tối cũng không trở về nhà, ngươi có thể gọi điện thoại cho ta nha"

Diệp Hi thế nhưng nhắn cho thê tử của mình một tin như vậy! Bất quá, làm Lưu An an lòng bởi vì hắn thấy được lão bà của mình trả lời: "Ngươi tên khốn kiếp này! Cút đi cho ta!"

"Diệp Hi... Chẳng lẽ... Thích lão bà của ta?"

"Diệp Hi hắn, có phải hay không thật sự yêu thích lão bà của ta?"

Lưu An đột nhiên cảm giác được mình giống như cầm thú! Thiên, mình mới vừa suy nghĩ cái gì a! Đối phó với một ít nam nhân háo sắc, Lưu An đều dùng mỹ nữ để hạ thủ! Nhưng Diệp Hi lại không giống với lúc trước! Bởi vì, mình còn phải dựa vào mẹ của hắn để lên chức!

"Nếu như..."

Lưu An trong đầu bỗng nhiên tưởng tượng ra tình cảnh thê tử của mình vụng trộm với tiểu nam hài này ! Hắn không biết thê tử của mình có phải hay không vẫn duy trì trinh tiết, không bao giờ phản bội lại mình, nhưng đáy lòng hắn lại luôn luôn khát vọng quyền lực!

Thật quá mâu thuẫn
Đăng bởi: ๖ۣۜFA ℒụ☪ Շ¡ểų ℘ɦụทջ
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện