To lớn, mềm mại, tràn đầy co dãn!
Đây là cảm giác đầu tiên! Hai vú mềm mại, cho dù bị nịt vú ngăn cản cũng không có để cho xúc cảm tuyệt vời ấy biến mất, ngược lại càng nhiều thêm nét mông lung thần bí!
"A..."
Bộ ngực truyền đến từng đợt tê dại, Lâm Uyển Tình cảm thấy thân thể đang trống không càng thêm nóng rực!
"Tiểu quỷ đầu!"
Hai chân Lâm Uyển Tình kẹp lấy phần eo của Diệp Hi, một tay bắt lấy bàn tay tà ác của hắn đang ôm trọn bầu vú của mình, càng thêm ra sức năm chặt lấy, tựa như muốn đem tòa nhũ phong dính chặt lấy ma trảo của hắn!
"Píp píp... Píp píp..."
Đang lúc một đôi thục nữ cùng chính thái có chút tình mê ý loạn, điện thoại trong phòng lại vang lên!
Oanh!
Hai trái tim vốn đang mê muội thoáng cái tỉnh táo lại!
"Người nào a? Không lẽ là cảnh sát kiểm tra phòng!"
Lúc này Diệp Hi cũng không dừng lại mà có một chút hưng phấn, hắn dùng một tay đỡ lấy vòng eo của mỹ phụ, một tay khác sờ nắn hai vú đầy đặn, để cho nhũ phong ở trong tay của mình biến hóa đủ các loại hình dáng! Text được lấy tại Truyện FULL
Vào giờ khắc này, Lâm Vãn Tình hiện lên vô số ý niệm trong đầu!
Áp lực đạo đức lại làm cho nàng muốn trở nên càng thêm điên cuồng hơn! Lúc nào cũng phải đóng vai một mỹ phụ đoan trang, lạnh lùng khiến nàng luôn bị bao vây, bị đè nén trong nhiều năm, một khi phóng túng tuyệt đối là không có cách nào có thể ngăn cản được nàng!
"Không cần quản nó!"
Lâm Uyển Tình hô hấp dồn dập, lúc này nàng bỗng nhiên đem người của mình cúi xuống, hoàn toàn nằm trên người tiểu chính thái, đôi môi mỏng manh không ngờ lại hôn lên môi Diệp Hi!
Lúc này, tại tòa nhà thị chính thành phố Hoa Hải.
"Uy, tỷ tỷ, là ta."
Mới vừa ấn nút trả lời, điện thoại liền truyền tới thanh âm: "Buổi trưa này chị có rãnh rổi hay không? Có thể đi ra ngoài không?"
"Tiểu Vân? Em cũng không phải không biết chị hiện tại đang loay hoay bể đầu sứt trán rồi sao!"
Vừa nghe giọng muội muội của mình, Hàn Tuyết trong lòng cũng đã đoán được mục đích của nàng tìm đến mình. Hiện tại, chồng của nàng đang gặp nguy hiểm, thân làm vợ nàng như thế nào lại có thể ngồi nhìn! Hơn nữa hiện tại Hàn Tuyết đã thu thập được chứng cứ phạm tội của phó thị trưởng. Chỉ cần tìm hiểu nguồn gốc, trượng phu của nàng Trần Duệ tuyệt đối trốn không thoát!
"Chị, hai chị em chúng ta đã lâu không nói chuyện. Dù sao buổi trưa được nghỉ ngơi, vậy trưa nay em đến nhé!" Hàn Vân lúc này có điểm giống tiểu cô nương đang làm nũng.
"Được rồi, ở địa phương nào?"
Trong lòng Hàn Tuyết thở dài, dù sao cũng phải đối mặt với muội muội. Cho dù hiện tại nàng còn không biết ứng xử thế nào với vị muội phu của mình.
"Hắc hắc, tỷ tỷ chị nhìn xuống dưới lầu."
"A!"
Hàn Tuyết cầm lấy điện thoại đi tới cửa sổ, lại thấy bên cạnh tòa nhà chính phủ đã đỗ một chiếc xe con màu đen, đứng bên cạnh xe là một nữ tử tre trung!
Đúng! Chính là một nữ tử trẻ trung!
Hàn Vân mặc một đôi giày bó màu đen theo phong cách Châu Âu! Trên người của nàng mặc loại váy liền thân hiện tại đang rất được lưu hành, váy đen giày đen, còn đeo một đôi kính lạnh lùng màu đen!
"Em làm gì mà mặc thành như vậy?" Hàn Tuyết vừa buồn cười, vừa tò mò nhìn muội muội của mình
"Bất quá, nếu em không nói cho chị biết, chị còn thật không nhận ra!"
"Hì hì, được rồi tỷ tỷ! Nhanh xuống đây đi!" Hàn Vân thúc giục.
"Không được. Chị cũng không muốn tin tức ngày mai giật tít "Nữ thị trưởng cùng thiếu nữ áo đen mập mờ trên phố" a !"
"Cho em xin, ai dám viết như vậy, em lập tức để cho hắn đi cải tạo!"
Hàn Vân giơ giơ quả đấm của mình, lấy từ trong xe một cái túi giơ giơ lên, nói: "Chị nhìn này, y phục em cũng giúp chị chuẩn bị xong. chúng ta lại không phải đi làm chuyện xấu, chẳng qua là đi thẩm mỹ viện SPA mà thôi! Chẳng lẽ nữ thị trưởng thì không thể đi thẩm mỹ viện sao?"
"Được rồi, chị nói không lại em!"
Hàn Tuyết một bên lắc đầu, một bên nhìn muội muội của mình."Em cầm quần áo lên đây."
Bất quá, nàng vẫn có chút lo lắng, nàng lo lắng muội muội của mình sẽ ứng xử thế nào. Đối với Trần Duệ, Hàn Tuyết căn bản không có ý nghĩ muốn bỏ qua cho hắn! Muội muội của mình ở chung một chỗ với hắn sớm muộn cũng phải chịu thương tâm! Hắn là người như thế nào nàng đều hiểu rõ.
Hoặc, lúc mới bắt đầu, Trần Duệ đích xác là một nam nhân tốt. Nhưng trải qua quyền lợi và kim tiền hun đúc đã tạo thành một người đàn ông tham vọng! Hiện tại, làm cho nàng cảm thấy nhức đầu là muội muội của mình và cô cháu gái.
"Hai vị, mời đi bên này!"
Nữ phục vụ viên dẫn các nàng vào sương phòng hào hoa nhất, nàng không biết hai người này là ai, nhưng cấp trên của mình đã thông báo, cho dù hai nữ nhân này muốn đập phá thẩm mỹ viện này thì cũng không thể ngăn cản mà còn phải tận tình giúp đỡ, cho nên thái độ của nữ phục vụ vô cùng kính cẩn, giọng nói êm dịu hơn ngày thường vô số lần!
"Ngươi đi ra ngoài trước, chúng ta trước tiên ngâm sữa tắm một chút." Hàn Vân vẫy tay với nữ phục vụ viên, khi nàng đóng cửa lại, nàng mới bỏ kính đen xuống.
Hàn Tuyết đột nhiên hỏi: "Em mang chị ra ngoài chỉ là muốn cùng nhau đi SPA sao?"
"Khanh khách, nếu không tỷ tỷ còn tưởng em muốn tìm chị có chuyện gì nữa?"
Nghe muội muội của mình nói như thế, Hàn Tuyết tự nhiên thấy đau xót. Nhẹ nhàng mà thở dài, nàng đi vào một phòng thay đồ, hai tay nhẹ nhàng mà đem mình y phục trên người từng điểm cởi ra.
"Tỷ tỷ, làm sao chị lại chậm chạp như vậy a!"
Lúc Hàn Tuyết đi ra, muội muội Hàn Vân cũng đã ngâm mình vào bồn tắm chứa nồng đậm mùi sữa thơm.
"Em a, thật sự là quá mức xa xỉ!"
Hàn Tuyết trợn mắt nhìn vẻ mặt say mê của muội muội một cái, nhưng cũng từ từ để cho thân thể của mình ngâm xuống làn nước. Một khắc ngâm xuống, nàng cảm thấy sữa tắm ôn hòa thật sự rất thư thái. Hương sữa say lòng người làm cho trong nội tâm nàng cảm nhận được thập phần thích thú.
"Chị!"
Hàn Vân tựa sát vào tỷ tỷ của mình, ôm lấy một cánh tay của nàng. Bất quá, Hàn Tuyết lại đột nhiên cảm giác được, khuỷu tay của mình đụng phải song nhũ to không kém bản thân. Nàng có chút xấu hổ không dám nhìn muội muội.
Trong lúc Hàn Tuyết đang phiền lòng, Diệp Hi lúc này lại ở trong tình cảnh trái ngược hoàn toàn, hắn đang cảm nhận được một nụ hôn say mê! Lâm Vãn Tình thật sự đã vong tình! Nàng cảm thấy mình hiện tại rất tà ác!
Bởi vì dưới người nàng là một đứa bé trai mà thôi! Hắn thậm chí còn không có cao bằng mình! Quan trọng nhất là, Diệp Hi là nhi tử của mối tình đầu đã từng vứt bỏ mình! Nàng cảm thấy, mình hiện tại giống như đang trả thù, xâm phạm nhi tử của hắn!
Trong lúc điên cuồng, không ngờ nàng lại vứt bỏ khăn tắm trên người Diệp Hi xuống! Nàng nằm ở trên người Diệp Hi, cả người cảm thấy càng ngày càng khó chịu!
Cảm thấy thân thể nhanh muốn nổ tung! Nàng không khống chế được thân thể của mình! Mặc dù nàng biết mình cùng Diệp Hi hành động như vậy sẽ bị nghìn người thóa mạ, nhưng vào giờ khắc này, nàng đã không thể ngưng! Bất giác nàng hơi ngồi dậy, bàn tay búp măng lần mò bắt lấy tiểu đệ đệ đã cứng rắn và nóng hổi của Diệp Hi.
Theo thân thể run run, nàng từ từ trầm xuống, chỉ thấy nhục bổng cứng rắn đang từng điểm từng điểm mà biến mất ở giữa hai chân nàng! Mật huyệt đã lâu không được trượng phu động tới, lúc này đã bị dâm thủy thấm ướt, hai mép *** đang từng điểm từng điểm mà tách ra, dẫn theo đầu *** to lớn của tiểu nam hài!
"Thật...lớn!"
Lâm Vãn Tình kìm lòng không được mà rên rỉ, hai tay chống lên lồng ngực Diệp Hi làm điểm tựa, bắt đầu chuyển động cái mông của mình! Mật huyệt chặt cắn nuốt toàn bộ nhục bổng của Diệp Hi!
"A... Cảm giác như bị thiêu đốt... Cứng quá... Thật lớn... Ân... Toàn bộ đều cắm vào... A... A... Hảo... A... A..."
Quyết định muốn phóng túng làm Lâm Vãn Tình thật thập phần dâm đãng, lúc này nàng vặn vẹo toàn thân, dùng mật huyệt của mình không ngừng nuốt chửng côn thịt của hắn!
"A... Thật đẹp... A... Thật sâu... Ân... Tiểu tử... Ân... Thật to... A... A... Làm chết ta... A... Cái đó nóng quá... Ân..."
Theo dục hỏa phát tiết, Lâm Vãn Tình gia tăng cường độ chuyển động của bờ mông, để cho âm đạo của nàng cắn hút nhục bổng của Diệp Hi, trong cái miệng nhỏ nhắn vô ý thức rên rỉ: "Á... Không được... Muốn... Đến..."
Đang khi nói chuyện, thân thể của nàng dồn dập mà co rút, run rẩy, mị nhãn nhắm thật chặt, má lúm đồng tiền bị kích tình đỏ hồng, lực đẩy sâu trong âm đạo càng thêm áp bách.
Nghĩ tới nữ nhân cưỡi trên người mình chính là mối tình đầu của ba ba ngày xưa, Diệp Hi cảm giác được thập phần kích thích, hai tay ôm bờ eo của nàng, tiểu thanh long từ dưới đội lên mà lên tháo nước, quy đầu to lớn ấn vào tận tử cung mỹ phụ hiệu trưởng!
"A... Muốn chết! Nhanh... Nhanh rút..."
Đâm đến chỗ sâu nhất, Lâm Vãn Tình cảm thấy nhục bổng của Diệp Hi trở nên bành trướng, tựa hồ đến thời điểm xuất tinh! Nhưng nàng lại phát giác giữa hai chân của mình đã không có khí lực để đứng lên! Mà Diệp Hi còn đang tháo nước mình!
"Không được! Không nên bắn ở bên trong!"
Lâm Vãn Tình chống lồng ngực Diệp Hi, tuy nhiên hắn không để cho dương vật rời khỏi âm đạo của mình!
"A di... Ân... Ta bắn cho ngài!"
Diệp Hi bỗng nhiên tăng động tác đút vào, mãnh liệt tháo nước khiến quy đầu bắn luồng tinh dịch như núi lửa phun trào, toàn bộ bắn vào sâu trong tử cung nàng!
"Thật nóng!"
Mỹ phụ cả người đều co rút, không ngờ ở thời điểm Diệp Hi xuất tinh lại một lần nữa đạt đến cao trào!
Đăng bởi: ๖ۣۜFA ℒụ☪ Շ¡ểų ℘ɦụทջ
Đây là cảm giác đầu tiên! Hai vú mềm mại, cho dù bị nịt vú ngăn cản cũng không có để cho xúc cảm tuyệt vời ấy biến mất, ngược lại càng nhiều thêm nét mông lung thần bí!
"A..."
Bộ ngực truyền đến từng đợt tê dại, Lâm Uyển Tình cảm thấy thân thể đang trống không càng thêm nóng rực!
"Tiểu quỷ đầu!"
Hai chân Lâm Uyển Tình kẹp lấy phần eo của Diệp Hi, một tay bắt lấy bàn tay tà ác của hắn đang ôm trọn bầu vú của mình, càng thêm ra sức năm chặt lấy, tựa như muốn đem tòa nhũ phong dính chặt lấy ma trảo của hắn!
"Píp píp... Píp píp..."
Đang lúc một đôi thục nữ cùng chính thái có chút tình mê ý loạn, điện thoại trong phòng lại vang lên!
Oanh!
Hai trái tim vốn đang mê muội thoáng cái tỉnh táo lại!
"Người nào a? Không lẽ là cảnh sát kiểm tra phòng!"
Lúc này Diệp Hi cũng không dừng lại mà có một chút hưng phấn, hắn dùng một tay đỡ lấy vòng eo của mỹ phụ, một tay khác sờ nắn hai vú đầy đặn, để cho nhũ phong ở trong tay của mình biến hóa đủ các loại hình dáng! Text được lấy tại Truyện FULL
Vào giờ khắc này, Lâm Vãn Tình hiện lên vô số ý niệm trong đầu!
Áp lực đạo đức lại làm cho nàng muốn trở nên càng thêm điên cuồng hơn! Lúc nào cũng phải đóng vai một mỹ phụ đoan trang, lạnh lùng khiến nàng luôn bị bao vây, bị đè nén trong nhiều năm, một khi phóng túng tuyệt đối là không có cách nào có thể ngăn cản được nàng!
"Không cần quản nó!"
Lâm Uyển Tình hô hấp dồn dập, lúc này nàng bỗng nhiên đem người của mình cúi xuống, hoàn toàn nằm trên người tiểu chính thái, đôi môi mỏng manh không ngờ lại hôn lên môi Diệp Hi!
Lúc này, tại tòa nhà thị chính thành phố Hoa Hải.
"Uy, tỷ tỷ, là ta."
Mới vừa ấn nút trả lời, điện thoại liền truyền tới thanh âm: "Buổi trưa này chị có rãnh rổi hay không? Có thể đi ra ngoài không?"
"Tiểu Vân? Em cũng không phải không biết chị hiện tại đang loay hoay bể đầu sứt trán rồi sao!"
Vừa nghe giọng muội muội của mình, Hàn Tuyết trong lòng cũng đã đoán được mục đích của nàng tìm đến mình. Hiện tại, chồng của nàng đang gặp nguy hiểm, thân làm vợ nàng như thế nào lại có thể ngồi nhìn! Hơn nữa hiện tại Hàn Tuyết đã thu thập được chứng cứ phạm tội của phó thị trưởng. Chỉ cần tìm hiểu nguồn gốc, trượng phu của nàng Trần Duệ tuyệt đối trốn không thoát!
"Chị, hai chị em chúng ta đã lâu không nói chuyện. Dù sao buổi trưa được nghỉ ngơi, vậy trưa nay em đến nhé!" Hàn Vân lúc này có điểm giống tiểu cô nương đang làm nũng.
"Được rồi, ở địa phương nào?"
Trong lòng Hàn Tuyết thở dài, dù sao cũng phải đối mặt với muội muội. Cho dù hiện tại nàng còn không biết ứng xử thế nào với vị muội phu của mình.
"Hắc hắc, tỷ tỷ chị nhìn xuống dưới lầu."
"A!"
Hàn Tuyết cầm lấy điện thoại đi tới cửa sổ, lại thấy bên cạnh tòa nhà chính phủ đã đỗ một chiếc xe con màu đen, đứng bên cạnh xe là một nữ tử tre trung!
Đúng! Chính là một nữ tử trẻ trung!
Hàn Vân mặc một đôi giày bó màu đen theo phong cách Châu Âu! Trên người của nàng mặc loại váy liền thân hiện tại đang rất được lưu hành, váy đen giày đen, còn đeo một đôi kính lạnh lùng màu đen!
"Em làm gì mà mặc thành như vậy?" Hàn Tuyết vừa buồn cười, vừa tò mò nhìn muội muội của mình
"Bất quá, nếu em không nói cho chị biết, chị còn thật không nhận ra!"
"Hì hì, được rồi tỷ tỷ! Nhanh xuống đây đi!" Hàn Vân thúc giục.
"Không được. Chị cũng không muốn tin tức ngày mai giật tít "Nữ thị trưởng cùng thiếu nữ áo đen mập mờ trên phố" a !"
"Cho em xin, ai dám viết như vậy, em lập tức để cho hắn đi cải tạo!"
Hàn Vân giơ giơ quả đấm của mình, lấy từ trong xe một cái túi giơ giơ lên, nói: "Chị nhìn này, y phục em cũng giúp chị chuẩn bị xong. chúng ta lại không phải đi làm chuyện xấu, chẳng qua là đi thẩm mỹ viện SPA mà thôi! Chẳng lẽ nữ thị trưởng thì không thể đi thẩm mỹ viện sao?"
"Được rồi, chị nói không lại em!"
Hàn Tuyết một bên lắc đầu, một bên nhìn muội muội của mình."Em cầm quần áo lên đây."
Bất quá, nàng vẫn có chút lo lắng, nàng lo lắng muội muội của mình sẽ ứng xử thế nào. Đối với Trần Duệ, Hàn Tuyết căn bản không có ý nghĩ muốn bỏ qua cho hắn! Muội muội của mình ở chung một chỗ với hắn sớm muộn cũng phải chịu thương tâm! Hắn là người như thế nào nàng đều hiểu rõ.
Hoặc, lúc mới bắt đầu, Trần Duệ đích xác là một nam nhân tốt. Nhưng trải qua quyền lợi và kim tiền hun đúc đã tạo thành một người đàn ông tham vọng! Hiện tại, làm cho nàng cảm thấy nhức đầu là muội muội của mình và cô cháu gái.
"Hai vị, mời đi bên này!"
Nữ phục vụ viên dẫn các nàng vào sương phòng hào hoa nhất, nàng không biết hai người này là ai, nhưng cấp trên của mình đã thông báo, cho dù hai nữ nhân này muốn đập phá thẩm mỹ viện này thì cũng không thể ngăn cản mà còn phải tận tình giúp đỡ, cho nên thái độ của nữ phục vụ vô cùng kính cẩn, giọng nói êm dịu hơn ngày thường vô số lần!
"Ngươi đi ra ngoài trước, chúng ta trước tiên ngâm sữa tắm một chút." Hàn Vân vẫy tay với nữ phục vụ viên, khi nàng đóng cửa lại, nàng mới bỏ kính đen xuống.
Hàn Tuyết đột nhiên hỏi: "Em mang chị ra ngoài chỉ là muốn cùng nhau đi SPA sao?"
"Khanh khách, nếu không tỷ tỷ còn tưởng em muốn tìm chị có chuyện gì nữa?"
Nghe muội muội của mình nói như thế, Hàn Tuyết tự nhiên thấy đau xót. Nhẹ nhàng mà thở dài, nàng đi vào một phòng thay đồ, hai tay nhẹ nhàng mà đem mình y phục trên người từng điểm cởi ra.
"Tỷ tỷ, làm sao chị lại chậm chạp như vậy a!"
Lúc Hàn Tuyết đi ra, muội muội Hàn Vân cũng đã ngâm mình vào bồn tắm chứa nồng đậm mùi sữa thơm.
"Em a, thật sự là quá mức xa xỉ!"
Hàn Tuyết trợn mắt nhìn vẻ mặt say mê của muội muội một cái, nhưng cũng từ từ để cho thân thể của mình ngâm xuống làn nước. Một khắc ngâm xuống, nàng cảm thấy sữa tắm ôn hòa thật sự rất thư thái. Hương sữa say lòng người làm cho trong nội tâm nàng cảm nhận được thập phần thích thú.
"Chị!"
Hàn Vân tựa sát vào tỷ tỷ của mình, ôm lấy một cánh tay của nàng. Bất quá, Hàn Tuyết lại đột nhiên cảm giác được, khuỷu tay của mình đụng phải song nhũ to không kém bản thân. Nàng có chút xấu hổ không dám nhìn muội muội.
Trong lúc Hàn Tuyết đang phiền lòng, Diệp Hi lúc này lại ở trong tình cảnh trái ngược hoàn toàn, hắn đang cảm nhận được một nụ hôn say mê! Lâm Vãn Tình thật sự đã vong tình! Nàng cảm thấy mình hiện tại rất tà ác!
Bởi vì dưới người nàng là một đứa bé trai mà thôi! Hắn thậm chí còn không có cao bằng mình! Quan trọng nhất là, Diệp Hi là nhi tử của mối tình đầu đã từng vứt bỏ mình! Nàng cảm thấy, mình hiện tại giống như đang trả thù, xâm phạm nhi tử của hắn!
Trong lúc điên cuồng, không ngờ nàng lại vứt bỏ khăn tắm trên người Diệp Hi xuống! Nàng nằm ở trên người Diệp Hi, cả người cảm thấy càng ngày càng khó chịu!
Cảm thấy thân thể nhanh muốn nổ tung! Nàng không khống chế được thân thể của mình! Mặc dù nàng biết mình cùng Diệp Hi hành động như vậy sẽ bị nghìn người thóa mạ, nhưng vào giờ khắc này, nàng đã không thể ngưng! Bất giác nàng hơi ngồi dậy, bàn tay búp măng lần mò bắt lấy tiểu đệ đệ đã cứng rắn và nóng hổi của Diệp Hi.
Theo thân thể run run, nàng từ từ trầm xuống, chỉ thấy nhục bổng cứng rắn đang từng điểm từng điểm mà biến mất ở giữa hai chân nàng! Mật huyệt đã lâu không được trượng phu động tới, lúc này đã bị dâm thủy thấm ướt, hai mép *** đang từng điểm từng điểm mà tách ra, dẫn theo đầu *** to lớn của tiểu nam hài!
"Thật...lớn!"
Lâm Vãn Tình kìm lòng không được mà rên rỉ, hai tay chống lên lồng ngực Diệp Hi làm điểm tựa, bắt đầu chuyển động cái mông của mình! Mật huyệt chặt cắn nuốt toàn bộ nhục bổng của Diệp Hi!
"A... Cảm giác như bị thiêu đốt... Cứng quá... Thật lớn... Ân... Toàn bộ đều cắm vào... A... A... Hảo... A... A..."
Quyết định muốn phóng túng làm Lâm Vãn Tình thật thập phần dâm đãng, lúc này nàng vặn vẹo toàn thân, dùng mật huyệt của mình không ngừng nuốt chửng côn thịt của hắn!
"A... Thật đẹp... A... Thật sâu... Ân... Tiểu tử... Ân... Thật to... A... A... Làm chết ta... A... Cái đó nóng quá... Ân..."
Theo dục hỏa phát tiết, Lâm Vãn Tình gia tăng cường độ chuyển động của bờ mông, để cho âm đạo của nàng cắn hút nhục bổng của Diệp Hi, trong cái miệng nhỏ nhắn vô ý thức rên rỉ: "Á... Không được... Muốn... Đến..."
Đang khi nói chuyện, thân thể của nàng dồn dập mà co rút, run rẩy, mị nhãn nhắm thật chặt, má lúm đồng tiền bị kích tình đỏ hồng, lực đẩy sâu trong âm đạo càng thêm áp bách.
Nghĩ tới nữ nhân cưỡi trên người mình chính là mối tình đầu của ba ba ngày xưa, Diệp Hi cảm giác được thập phần kích thích, hai tay ôm bờ eo của nàng, tiểu thanh long từ dưới đội lên mà lên tháo nước, quy đầu to lớn ấn vào tận tử cung mỹ phụ hiệu trưởng!
"A... Muốn chết! Nhanh... Nhanh rút..."
Đâm đến chỗ sâu nhất, Lâm Vãn Tình cảm thấy nhục bổng của Diệp Hi trở nên bành trướng, tựa hồ đến thời điểm xuất tinh! Nhưng nàng lại phát giác giữa hai chân của mình đã không có khí lực để đứng lên! Mà Diệp Hi còn đang tháo nước mình!
"Không được! Không nên bắn ở bên trong!"
Lâm Vãn Tình chống lồng ngực Diệp Hi, tuy nhiên hắn không để cho dương vật rời khỏi âm đạo của mình!
"A di... Ân... Ta bắn cho ngài!"
Diệp Hi bỗng nhiên tăng động tác đút vào, mãnh liệt tháo nước khiến quy đầu bắn luồng tinh dịch như núi lửa phun trào, toàn bộ bắn vào sâu trong tử cung nàng!
"Thật nóng!"
Mỹ phụ cả người đều co rút, không ngờ ở thời điểm Diệp Hi xuất tinh lại một lần nữa đạt đến cao trào!
Đăng bởi: ๖ۣۜFA ℒụ☪ Շ¡ểų ℘ɦụทջ
Danh sách chương