Y Thư Thanh đứng trước Vân Môn, là người chiêu đãi, trên mặt đầy tươi cười, dẫn các nhân vật đến từ khắp nơi đi vào trong Vân Môn.
Mà đứng bên cạnh Y Thư Thanh, trước sơn môn hùng vĩ tráng lệ của Vân Môn, còn có môn chủ của Vân Môn là Trọng Vĩnh Nguyên.
Trọng Vĩnh Nguyên.

Năm xưa, là một tán tu trong Thái Huyền tiên vực, danh tiếng không hiển hách, năm đó từng được Cố Vân Kiếm chỉ bảo, hơn nữa, còn bái nhập môn hạ Cố Vân Kiếm, là vị đệ tử duy nhất của Cố Vân Kiếm.
Nhưng mà, cũng chỉ là đệ tử ký danh!

Cho dù Thần Môn quật khởi, Trọng Vĩnh Nguyên cũng chưa từng xuất hiện trong Thần Môn, mà được Cố Vân Kiếm bồi dưỡng ở bên ngoài, không ai biết đến.
Thần Môn bị diệt.

Trọng Vĩnh Nguyên sáng lập Vân Môn dưới chỉ thị của Cố Vân Kiếm, làm cho. Vân Môn phát triển lớn mạnh tại mảnh đất Trung Vực phức tạp hỗn loạn này.
Đương nhiên, trong đó cũng có sự giúp đỡ trong tối ngoài sáng của Cố Vân Kiếm.

Hiện nay, Tỉnh Ma tộc và Nguyệt Ma tộc bị chém ch.ết, Trọng Vĩnh Nguyên cuối cùng cũng lộ mặt.
Y Thư Thanh nhìn Trọng Vĩnh Nguyên mặt mày hồng hào, không khỏi cười vì sao sư phụ ngươi không chính thức nhận ngươi làm đệ tử quan môn
nói không?"

*đệ tử quan môn: là đệ tử cuối cùng mà sư phụ nhận, sau đó không thu nhận thêm bất kỳ đệ tử nào nữa.
"A? Vì sao?" Trọng Vĩnh Nguyên tò mò hỏi.



"Bởi vì sư tổ ngươi đấy!" Y Thư Thanh vui tươi hớn hở nói: "Bây giờ sư tổ ngươi đã trở về, nếu ngươi có thể lấy lòng sư tổ ngươi, vậy thì..."
Trọng Vĩnh Nguyên lập tức hiểu ra.
"Đa tạ Y đại ca chỉ điểm."
"Khách sáo rồi, khách sáo rồi."

Hôm nay là ngày hội ngộ của những nhân vật đứng đầu Thái Huyền tiên vực. Có thể bước vào Vân Môn, ít nhất cũng phải là Tiên Đế.
Lúc này.
Bên trong Vân Môn.
Trong một khu vườn, Tần Ninh bị mọi người vây quanh như sao vây lấy trăng.

Tiên Tôn Cổ Thương, Tiên Tôn Mặc Hữu Ngư... mười mấy vị đại nhân vật Tiên Tôn trong Thái Huyền tiên vực, ai nấy đều hỏi han ân cần với Tân Ninh.

Mấy người như lâu chủ Bán Tiên Lâu Kha Hưng An, thành chủ Thiên Võ Thành Thiên Ôn Luân, tộc trưởng Phương tộc Phương Hoằng Hóa, môn chủ Xích Diễm tiên môn Xích Cẩn Ngôn này, căn bản muốn chen miệng vào cũng không được.

Xích Cẩn Ngôn xinh đẹp đứng một bên, nhìn Tân Ninh bị vây quanh, không khỏi nói: "Ta thật không ngờ, hắn lại là Hồn Vô Ngân chuyển thế trở về, nếu không phải mấy người Y Thư Thanh, Y Thư Mạn... nhận ra, ta tuyệt đối không dám tin"

Còn Phương Hoằng Hóa thì cười nói: "Ta cũng không ngờ tới, Hồn đại nhân lại trở về theo cách này."
Kha Hưng An và Thiên Ôn Luân đứng một bên, nhìn Tần Ninh, hai mắt sáng rực.
Hai người này, năm đó khi Hồn Vô Ngân còn là Thái Tuế Thần, bọn họ mới chỉ là Tiên Hoàng.

Mấy vạn năm nay, cũng nhờ có người của Thần Môn âm thầm giúp đỡ, hai người mới đạt đến Tiên Đế đại viên mãn.
Mà năm đó, bọn họ nhìn Tân Ninh hoàn toàn là kính ngưỡng, tôn sùng. Hiện tại đã gặp được người sống. Tuy rằng đã thay đổi vẻ ngoài.

Nhưng nhiều năm trôi qua, hai người Thiên Ôn Luân và Kha Hưng An nhìn thấy Tần Ninh, vẫn là cái kiểu người hâm mộ thấy thần tượng.
Xích Cẩn Ngôn liếc mắt nhìn, cười nhạo nói: "Hai tên này, thật là mất mặt..." Phương Hoằng Hóa cười cười, không nói gì.

Hiện tại những Tiên Tôn Tiên Đế ở đây, đều là những người đã biết thân phận thật sự của Tân Ninh.

Dù sao trận chiến ngày đó, Tân Ninh vạch trần thân phận ở trước mặt Y Thư Thanh, Y Thư Mạn. Lúc đó hỗn chiến nên cũng không có bao nhiêu người chú ý, mọi người tuy tò mò, nhưng cũng chỉ có thể lấy lý do Tân Ninh là huynh trưởng của Mục Huyền Thần để giải thích.

Hiện tại, thân phận Tần Ninh coi như vẫn được giữ bí mật.
Trong vườn hoa náo nhiệt lạ thường.
Lúc này, Diệp Nam Hiên, Thần Tinh Dịch đang ngồi cùng một chỗ với mấy người Ân Thiên, vừa uống rượu vừa nói chuyện phiếm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện