Tôi tự hỏi không biết Camille có ổn không…

Mặc dù bản thân cũng đang làm bài kiểm tra nhưng tôi không thể không lo lắng liệu Camille có giải được mấy câu hỏi hay không.

Trong lúc làm bài tập, kể cả khi không có hình xăm ma thuật, nàng ấy vẫn gần như có thể giải quyết nhanh gọn.

Nàng ấy đã học hành chăm chỉ đến như thế, nên tôi cũng muốn nàng sẽ nhận lại được đền đáp xứng đáng.

Với tôi thì hoàn toàn thong thả, tôi đã hoàn tất toàn bộ số câu hỏi ngay cả trước khi buổi kiểm tra kết thúc. Giờ tôi chẳng có gì khác để làm.

Tôi chợt nhìn thấy Mei Zakro trong cùng phòng thi. Raiga Transbaal đang làm bài thi vào trường này nên cô ta cũng đăng ký theo, tôi nghĩ vậy.

Năm ngoái họ đã chính thức đính hôn.

Cha của Raiga, Vương Gia có vẻ không lấy gì làm hài lòng, nhưng tôi nghe rằng Raiga đã bỏ ngoài tai hết thảy.

Có thể là hắn ta đã tới tuổi nổi loạn, nhưng mà càng ngày Raiga càng trở nên ít vâng lời Vương Gia hơn so với hồi đó. Với chúng tôi thì chuyện này là điều gì đó đáng mừng.

Kai Zakro đã biến mất, nhưng có vài tin đồn về việc cậu ta đã quay trở về nhà Bá Tước hay việc cậu ta đã ra nước ngoài du học.

"Và như vậy, bài thi kết thúc."

Cùng lúc với giọng nói của giám thị, những tờ giấy thi trên bàn chúng tôi biến mất.

Cùng với tiếng ồn từ những người đang tán gẫu, các thí sinh đứng dậy khỏi ghế của mình. Tôi cũng rời đi vào lúc đó.

Nghĩ là tôi sẽ đi đón Điện Hạ và Camille.

Lúc này, tôi đã gửi đi một tin nhắn ma thuật, nói là: "tôi đang đến đón hai người."

*

"Điện Hạ!"

"Ahh, Achille."

Nhận được tin nhắn của tôi, Điện Hạ đã xuất hiện tại điểm mà tôi hẹn trước.

Tuy nhiên, ngài ấy đã bị bao vây bởi cả đống phụ nữ. Lúc nào cũng vậy, quả là một sự nổi tiếng đáng kinh ngạc.

Ngay lúc này lại không có Camille ở đây để ngăn cản họ.

"Ngươi sẽ đi gặp Camille chứ?"

"Vâng."

"Phòng thi của nàng ấy ở xa hơn chỗ này một chút, phải không? Đi thôi."

Điện Hạ và tôi đang hướng tới tòa nhà mà Camille đang ở, nhưng bởi vì những nữ sinh đang cản đường, nên chúng tôi cũng chẳng nhích thêm được bao nhiêu.

Chuyện mấy cô con gái quý tộc đang ở đây vốn là chuyện không phải bàn rồi, nhưng ngay lúc này còn có những cô con gái quý tộc từ những quốc gia khác và con gái của những gia đình giàu có, và trên hết, thậm chí có cả những cô gái thường dân cũng bao quanh chúng tôi, nhìn ngắm từ đằng xa.

Tôi biết kiểu gì chuyện cũng thành ra thế này, nhưng mà Camille thực sự có vai trò quan trọng nhỉ.

Khi nàng ấy ở kế bên, Điện Hạ và tôi không cần lo việc bị phụ nữ bám đuôi nữa.

"Điện Hạ, chúng ta có nên băng qua không?"

"Mn, hẳn rồi."

Chúng tôi lấy ra một cây bút lông ngỗng nhỏ và dùng phép thuật mà Camille đã dạy để phóng lớn chúng lên.

Với ma thuật này, miễn là nó giống với hình dạng của một cây chổi, thì bất cứ thứ gì cũng có thể xài được, nhưng thường thì nó sẽ là một cây bút lông ngỗng.

Điện Hạ và tôi chuyển cây bút sang một bên rồi cưỡi lên nó và bay về phía bầu trời. Quả nhiên là mấy cô gái không lầy tới mức đuổi theo chúng tôi tới tận trên này.

Họ đang hò hét ồn ào cái gì đó nhưng tôi phớt lờ và chúng tôi hướng thẳng đến chỗ Camille.

Một lúc trước đó, tôi đã gửi một phép truyền tin cho Camille để chỉ định chỗ gặp mặt.

*

Gần chỗ Camille làm bài thi có rất nhiều thí sinh đang bu đông làm gì đó.

Địa điểm hẹn gặp dự tính từ trước đã bị tắt nghẽn.

"Thần tự hỏi là chọn chỗ này có phải là sai lầm không nhỉ... Thần không nghĩ là nó lại đông tới mức này."

"Thật hiếm khi thấy ngươi sai lầm nhỉ, Achille."

Trong cái đám đông lớn một cách kinh khủng đó, tôi bất ngờ bắt gặp hình ảnh Camille. Mái tóc hồng của nàng thuộc dạng hiếm nên nó cực kỳ nổi bật.

Camille đang đứng trong đám đông... hay tôi nên nói là nó giống như đám đông tụ tập với Camille làm trung tâm.

Camille đang đứng ngay chính giữa tâm của đám đông với vẻ mặt không cảm xúc.

Một số gã đang vẫy gọi nàng ấy... Chuyện này nhắc tôi nhớ, hôm nay nàng ấy không hề mang hình xăm ma thuật trên người! Nàng ấy đã nói đi nói lại là "làm vậy để tớ khỏi bị bắt oan về tội gian lận", và xuất hiện ở trường thi sau khi đã xóa hết toàn bộ hình xăm ma thuật.

Bất kể bạn nhìn thế nào, ngay lúc này, nàng ấy chỉ là một bishoujo bình thường. Chuyện này tệ rồi đây.

Tôi sốt ruột cố gắng đến bên nàng ấy, cùng với cây chổi, nhưng trước khi tôi kịp làm gì thì đám đông đã tự tách ra.

"Ta tự hỏi chuyện đang xảy ra vậy nhỉ."

Điện Hạ đang ở kế bên tôi, nhìn chằm chằm một cách tò mò.

"Đó là..."

"Điện Hạ, người biết gã đó sao?"

"Mmn, đó là Đệ Nhị Hoàng Tử của quốc gia láng giềng."

"...! Topageria?"

Nhị Hoàng Tử của Topageria băng qua đám đông lúc này đã dạt ra và đứng kế bên Camille.

Họ trông có vẻ đang nói chuyện một cách thân thiện.

Tôi cảm thấy lo ngại khi nhìn cảnh trước mặt mình.

Camille chắc không biết đâu, nhưng có lần cha nói với tôi là "Có một đề nghị cầu hôn dành cho Camille-sama đến từ quốc gia láng giềng."

Và đó chính là lý do vì sao mà cha và tôi đã phải gấp rút thúc đẩy chuyện đính hôn.

Người gửi cái đề nghị đó là…

"Ah! Royce-sama~ Achille~"

Có vẻ như Camille đã chú ý thấy chúng tôi. Nàng đang vẫy tay.

"Chào nhé, Tria-sama. Nếu mà cả hai dùng đậu hết sẽ thật tuyệt ha!"

Camille lấy ra cây bút lông như chúng tôi và cưỡi lên nó với một động tác quen thuộc.

Nàng đang bay về hướng chúng tôi.

"Vậy hai người bay tới đây à."

"Ừ... Mấy cô nàng đuổi theo bọn tớ khá là kinh khủng, nên bọn tớ phải chạy trốn và bay đến đây."

"Mọi người đúng là rất năng động nhỉ~ Dù rằng chỉ mới kết thúc bài kiểm tra... Nhân tiện thì, Camille, vừa nãy nàng đang nói chuyện với Đệ Nhị Hoàng Tử của quốc gia láng giềng phải không? Nàng biết cậu ta à?"

Hỏi hay lắm, Điện Hạ.

"Thay vì gọi là 'biết' thì bọn em chỉ vừa mới gặp nhau hôm nay. Bọn em thi chung phòng."

"Có vẻ hai người trở nên khá thân thiết nhỉ?"

"Vâng, có vẻ như cậu ấy cũng có hứng thú với ma thuật."

Hmm~? Thân thiết…

Cho tới giờ phút này, ở đâu đó trong tim tôi cảm thấy khá là yên tâm bởi vì không có bất cứ gã đàn ông nào tỏ ra hứng thú với Camille.

Và giờ thì sao? Ngay lúc nàng xóa đi những hình xăm trên người, đám đàn ông lập tức bu lại... Mặc dù trước tới giờ các người chưa bao giờ dành chút sự chú ý nào cho nàng cả.

Và tới hoàng tử Topageria.

Mặc dù việc đính hôn giữa hắn và Camille lẽ ra không còn bàn tới nữa…

Bởi vì họ cũng đã tính chuyện đính hôn với một tiểu thư nhà quý tộc khác, tôi đã đánh giá thấp sự hứng thú của hắn dành cho Camille.

Chuyện này tệ thật. Làm người hoàng tộc rõ ràng là không công bằng...
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện