Trước khi tôi nhận ra, tôi đã ở trong một căn phòng quen thuộc.

Nếu tôi không nhầm thì đây chính là căn tin của học viện. Tôi không thường dùng nó lắm nhưng ít nhất thì tôi biết đây chính là nơi đó.

Tại sao tôi lại ở một nơi như thế này? Mặc dù tới một lúc trước lẽ ra tôi vẫn đang phải ở đằng sau hội trường...

Trong lúc tôi đang nghĩ rằng chuyện này đúng thật là bí ẩn, tôi chợt nghe một giọng nữ nào đó cứ kyaa kyaa và làm ồn hết cả lên.

“Royce-sama~ Đừng nói vậy mà, hãy ăn cùng nhau nào ~ Đây, nói AA~HN đi nào♪”

Đó là tôi, đang quyến rũ Royce-sama bằng cái chất giọng ngọt ngào và nai tơ của mình…

Eh-, chuyện gì vậy? Chuyện gì đang xảy ra vậy?

Tôi, đang mặc một bộ đầm goth loli với cúc ngực được mở bung, và đang giữ cái muỗng ngay trước miệng Royce-sama.

Bởi vì đây là một cảnh tượng không thể tin được, tôi chẳng thể làm gì hơn ngoài việc đứng chớp chớp mắt.

Royce-sama thì đang mỉm cười gượng gạo.

*

Khung cảnh thay đổi.

Lần này, là tôi đang giẫm đạp lên bộ đầm dự tiệc của Nữ Chính.

“Cái đống giẻ rách này là gì đây nhỉ ~, ta tự hỏi luôn đó ~? Là tấm rèm rách nào đó sao, phải không nhỉ ~? Ái cha, ta thật là thô lỗ mà♪ Có người ở bên trong đống vải nè, phải không nhỉ? Cô ta trùm cái đống giẻ rách lên người nên ta không thấy được♪”

Đó là… tôi sao?

Không, không thể nào. Tôi đã từng nhìn thấy cảnh này trước đây…

Đây là những chuyện đã xảy ra giữa Camille Rhodolite và Nữ Chính Frau Monier ở trong game.

Nếu tôi nhớ đúng thì đây là cảnh mà Nữ Chính đi tới dự một buổi vũ hội của giới quý tộc cùng với Royce-sama và bị bắt nạt cũng như bị đạp lên người bởi Camille. Nó là cảnh mà Camille cố tình hất ly rượu và vài món ăn khác lên bộ đầm của Nữ Chính. Cô đúng là có nhân cách tồi tệ thật nhỉ, Camille.

Mà thì, tôi cũng đã phun vài thứ còn tệ hơn cả đồ ăn lên bộ đầm của Nữ Chính, nên tôi cũng không thể phát ngôn kiểu ích kỷ như vậy được…

“Thật khó chịu màaaa. Làm ơn đừng có xuất hiện trước mặt Royce-sama với cái bộ dạng đó, được chứ ~? Nếu ngài ấy mà phải ở bên cạnh một người phụ nữ bẩn thỉu như ngươi, chẳng phải là ngài ấy sẽ cảm thấy xấu hổ lắm sao?”

Camille rời đi trong khi nhạo báng Nữ Chính.

Thật ra thì, sau sự cố này, Nữ Chính được Royce-sama tìm thấy và rồi họ cùng nhau đi tới phòng riêng của ngài ấy rồi họ hôn nhau và làm vài chuyện khác.

*

Cảnh vật lại thay đổi.

Đây là cảnh mà Camille gọi Nữ Chính lên tầng thượng. Camille đang rất không vui về chuyện mà tình yêu của Nữ Chính dành cho Royce-sama cuối cùng cũng được đáp lại, và cố gắng chia rẽ hai người họ bằng cách thuê vài gã đàn ông để tấn công Nữ Chính và biến cô ta thành ‘hàng xài rồi’.

Cuối cùng, Camille thất bại và sau khi bị tóm, cô ta đã bị Achille xử lý không chút nương tay…

Thấy không? Bởi vì ngay trước khi cô ta kịp bắt đầu hành vi ác quỷ của mình, Royce-sama và Achille đã xuất hiện và cứu lấy Nữ Chính.

Royce-sama chém hạ mấy gã được thuê một cách tráng lệ và cứu lấy Nữ Chính. Nhân tiện thì Royce-sama này có thể dùng kiếm, đúng không? ...Và Achille này lại không có khả năng đánh nhau. Bởi vì tôi đã quen với hai người họ ở thế giới thực, thành ra khi nhìn họ trong game, cứ thấy có gì đó nó sai sai, nhỉ.

Khoảnh khắc mà mấy gã đàn ông lãnh lấy sự phán quyết giáng xuống đầu, Achille cũng bắt đầu tiến hành bắt giữ Camille. Khi mà đối phương chỉ là một cô gái quý tộc thì anh ấy lại tự tin quá nhỉ… Đồ Achille chết bầm.

Khi Achille nhìn vào Camille, ánh mắt anh ấy lạnh như băng.

Nếu, nếu như bản thân tôi phải nhận lấy cái ánh nhìn kiểu đó từ anh ấy… Chắc là tôi sẽ không thể chịu nổi đâu.

*

Cảnh vật lại thay đổi, và lần này khung cảnh là ở trong hầm ngục của lâu đài.

Đây là cái cảnh mà Camille bị trừng phạt. Và nó cũng chính là cảnh khiến cho game 『Quân Át Chủ Bài』bị gắn mác 15+.

“Mn…?”

Tôi vừa nghĩ như thế thì đột nhiên lại cảm thấy có gì đó sai sai.

“Huh? Tại sao mình lại bị xích thế này?”

Không phải là hình ảnh của Camille bị xích, mà vì lý do gì đó mà lại chính là bản thân tôi đang bị xích trong cái hầm ngục này… Chuyện này diễn ra lúc nào vậy chứ?

“T-, Tại sao chứuuuu! Chơ-... Royce-sama, Achille, tháo mấy cái này raaaa!”

Tuy nhiên, hai người họ lại không hề phản ứng. Royce-sama nhìn một cách lãnh đạm, còn Achille thì lại đang nhìn tôi như thể tôi là một bãi phân chó.

Đ-... Đồ nhẫn tâm!

Thôi đúng rồi, hai người họ là Royce-sama và Achille ở trong game. Cả hai đều rất ghét Camille.

… Thôi chết rồi. Cứ thế này thì tôi sẽ bị bạo hành mất! Và rồi sau đó nữa, bởi vì chính việc này mà đời sống xã hội của Camille sẽ bị hủy hoại hoàn toàn.

Dù rằng đây là trong mơ, tôi chắc chắn sẽ vượt qua được chuyện này!

“Achille, làm ơn! Cứu em, nhanh đi!”

Tuy nhiên, Achille lại chỉ nhìn vào tôi với đôi mắt lạnh băng.

...Tôi nên làm gì bây giờ?

“Ah-!”

Tôi chợt nhớ ra một thứ rất quan trọng.

Đúng rồi, đây là trong giấc mơ, nhưng hoàn toàn có khả năng là anh ấy sẽ nhìn tôi bằng ánh mắt thế này trong thực tế. Bởi vì tôi đã luôn giữ bí mật với anh ấy…

Rằng tôi tới từ một thế giới khác, rằng tôi biết về Achille và những người khác thông qua game…

Nếu họ biết rằng tôi, một mặt nào đó đã lợi dụng những kiến thức đó như một phương tiện thỏa mãn cho những cảm xúc lãng mạn trong game, tôi cam đoan rằng họ sẽ chắc chắn không cảm thấy tốt lành gì đâu.

“Không ổn rồi… Mình chắc chắn sẽ bị ghét mất.”

Mấy gã đàn ông đang tiến tới gần, còn Achille và Royce-sama lại quay lưng bước đi.

Mặc dù vậy, tôi vẫn vô thức nhìn theo họ để cầu xin một sự giải cứu.

“Achille… Cứu-”

*

“Camille!”

*

Bất ngờ, một giọng nói vang vọng khắp buồng giam.

“Achille?”

Mặc dù tôi vừa thấy anh ấy rời đi tức thì, tại sao chứ?

“Camille, dậy đi.”

Có vẻ như giọng nói mà tôi nghe đang phát ra từ phía trên đầu tôi. Khi tôi ngước mặt lên, dù là đang ở trong hầm ngục, vẫn có một tia sáng mờ mờ đang chiếu xuống.

“Achilleeee-!”

Tôi hét lên về phía ánh sáng. Khoảnh khắc đó, ánh sáng bùng nổ.

Và cứ thế, một luồng sáng chói chang bao bọc lấy thân tôi.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện