Hôm nay là lễ cưới của chị tôi, Deborah.
Bất chấp việc lúc nào cũng nói về chuyện sẽ cưới vào một nhà quyền thế nào đó, chị ấy cuối cùng lại kết hôn với một dân thường.
Mẹ kế và anh kế của tôi thì vô cùng phản đối cái đám cưới này, nhưng cha tôi thì lại về phe của Deborah và giúp chị ấy hiện thực hóa ước muốn của mình.
Deborah hôm nay đang mặc một cái đầm cưới, và nó không phải kiểu đầm lồng đèn như mọi lần nên cũng khiến tôi yên tâm một chút.
Có vẻ như phong cách của Desiree gần đây cũng chuyển từ lồng đèn sang mấy cái đầm bình thường.Tôi tự hỏi là chuyện quái gì đã xảy ra với hai chị em của tôi vậy…
Ừm thì, hãy để việc đó qua một bên... Hôm nay, Camille đang mặc một cái đầm eo cao màu xanh băng rất tươi mới. Tôi có hơi phiền về chuyện cái đầm có hơi ngắn một chút, nhưng nó lại hợp với nàng ấy vô cùng. Trang phục bình thường của nàng ấy là áo choàng, nên thực sự là rất hiếm hoi mới có cơ hội nhìn thấy nàng mặc đầm như hôm nay.
Hôm nay, toàn bộ hình xăm của nàng cũng đã bị xóa.
Chúng cũng từng bị xóa trong buổi lễ nhập học, nhưng mà... Một khi mà Camille xóa đi hình xăm của mình, cái thực tế là đám đàn ông ngay lập tức đảo ánh mắt về phía nàng ấy nó còn hơn cả khó chịu. Dù rằng bình thường bọn chúng chẳng bao giờ thèm liếc nhìn nàng một cái.
Đặc biệt là mấy người bạn của chú rể, những người hẳn không biết nàng là ai lại đang liên tục ném những ánh nhìn về phía nàng, bạo tới mức lộ liễu.
Camille thì vẫn là Camille thôi, bạn biết không. Mặc dù nàng cứ bơ mấy ánh nhìn đó đi là được rồi... Tại sao cứ phải nhìn trả lại mỗi lần như vậy chứ? Mấy gã này hẳn là có đủ động lực nên có vẻ như họ sẽ tiếp cận Camille bất cứ lúc nào, nên tôi ôm lấy nàng để ngăn chặn họ.
Sau lễ cưới, một buổi chiêu đãi sẽ được tổ chức tại biệt thự của chúng tôi.
Cho tới khi buổi chiêu đãi bắt đầu, có một bữa tiệc nhẹ đang được tổ chức trong sân vườn... Nhưng.
Camille, lúc này đang đi bên cạnh tôi lại đang có những hành động đáng ngờ. Cái cách mà nàng ấy cứ liếc nhìn mấy ly cocktail suốt từ nãy tới giờ không có qua mắt được tôi đâu.
"E-, Em không có uống đâu, anh biết mà. Dù sao thì em đã quyết định là sẽ không uống một chút nào hết."
Có vẻ như nàng ấy đang nhớ lại cái sự cố hồi lễ nhập học.
Tuy nhiên, từ cái ánh nhìn thèm muốn mà nàng đang dán lên mấy ly cocktail, sẽ chỉ là vấn đề thời gian cho tới khi nàng ấy rút lại lời phát biểu vừa rồi.
Tôi quyết định là sẽ đi lấy cho nàng ấy thứ gì đó để uống trước khi chuyện đó xảy ra. May mắn thay, có một cái bàn với vài loại cocktail không cồn đã được chuẩn bị sẵn ở gần đó.
Tôi quyết định sẽ để Camille chờ một chút và đi lấy một ly cho nàng.
Khi mà nó chỉ ở ngay đằng kia thôi, tôi hy vọng mọi chuyện sẽ ổn, nhưng mà... Đang trên đường đi lấy nước cho Camille, tôi bị bao vây bởi các cô con gái quý tộc một cách hào nhoáng.
Ngay trong đám cưới của chị tôi mà họ cũng thản nhiên làm những việc thế này thì... Tôi đánh lưỡi một tiếng thật nhỏ và không để ai biết.
Dĩ nhiên những cô nàng này đều đã biết tôi đã đính hôn với Camille.
Đó là tại sao những người này...hẳn là đang nhắm tới vị trí tình nhân của Hầu Tước Rhodolite tương lai.
Ở cái đất nước này, rất nhiều quý tộc có nhiều tình nhân, điển hình như cha tôi. Dù sao thì trước đây, thậm chí chính Camille cũng từng nói là sẽ ổn nếu tôi có tìm vài cô tình nhân; đó là chuyện bình thường. Không hiếm khi mà cả chồng và vợ đều có tình yêu ở bên ngoài.
"Nè, Achille-sama. Sao ngài không trò chuyện với em một lúc nhỉ?"
Đi chỗ khác chơi. Camille đang chờ tôi ở ngay kia kìa, cô hẳn là có thể thấy mà, đúng không...?
Họ hẳn là có quá nhiều sự tự tin về bản thân.
Bản thân Camille cũng là gái đẹp, nhưng bình thường thì nàng ấy luôn hành động như một con dở nên mấy cô con gái quý tộc không thèm bận tâm tới nàng ấy.
"Xin lỗi, hôn thê của tôi đang chờ."
"Nói chuyện một chút cũng có sao đâu mà?"
"Phải cưới một cô con gái Hầu Tước lập dị như vậy, Achille-sama thiệt là đáng thương..."
Đây là cái cách mà xã hội bình thường hay nhìn tôi. Mặc dù tôi đây mới là người đã thúc ép việc đính hôn, nhưng vì lý do gì đó mà người ta lại tỏ ra thông cảm với tôi mỗi khi gặp mặt.
"Đây là dịp mà người đẹp hội tụ, nên sẽ chẳng ai trách móc ngài đâu nếu ngài xõa một chút đâu."
Không, đây là đám cưới của chị tôi đó, cô có biết không vậy? Dám làm vậy ở nơi các quý tộc tụ họp, cô to gan tới mức nào vậy hả.
"Xin lỗi, tôi cũng đang có việc phải làm, nên có gì để khi khác."
"Thiệt tình đó, làm ơn đừng có nói mấy lời lạnh lùng như vậy mà!"
Một trong số các tiểu thư thậm chí còn bám vào tôi hơn trước. Thực tế là sau khi đưa nước cho Camille, tôi còn phải đi chào hỏi khách khứa nữa đó, cô biết không...
Nói gì thì tôi cũng là em trai của Deborah, nên tôi cũng phải đi vòng quanh để chào hỏi khách. Tôi đã chào hỏi trước và sau buổi lễ, nhưng vẫn còn những người khác mà tôi chưa chào.
Mặc dù bữa tiệc lần này chỉ là quy mô nhỏ, nhưng chúng tôi vẫn là quý tộc nên số lượng khách không phải chuyện đùa.
Cảm ơn cái sự hiện diện của mẹ kế tôi, thậm chí những quý tộc mà chúng tôi không hề thân cũng kéo tới cả một bầy. Mấy cô tiểu thư này là một trong số họ.
Như bạn có thể thấy, Điện Hạ không xuất hiện, nhưng ngài ấy có gửi lời chúc cũng như quà mừng.
"Achille-samaa"
Cô tiểu thư cứng đầu quấn tay vòng quanh cánh tay tôi.
Có phải cô ta là con gái thứ hai của nhà Tử Tước Wazzurri, không nhỉ...? Nếu tôi nhớ đúng thì trong số các con gái quý tộc, cô ta là người có gương mặt đẹp nhất, nhưng sự kiêu ngạo và tính huênh hoang của cô ta thì đặc biệt tỏa ra khắp người cô ta. Bạn có thể nói rằng tôi đang thù ghét đồng loại của mình, nhưng ít nhất thì tôi có thể làm tốt hơn cô ta, dù chỉ một chút.
"Dù sao thì chúng ta hiếm hoi lắm mới có cơ hội gặp nhau... chẳng phải vậy cũng ổn sao?"
Ổn cái búa! Nghiêm túc luôn đó, tha cho tôi cái đi; cô tính làm gì nếu Camille hiểu nhầm đây hả?
Mặc dù mọi chuyện đang tiếp diễn, tôi vẫn lo lắng cho Camille, nên tôi vô thức đưa mắt nhìn về phía nàng ấy, nhưng mà…
"...Không có."
Camille không có ở đó.
"Camille?"
Có khi nào nàng ấy nổi cơn ghen rồi bỏ đi đâu đó?
"...Cũng không ngạc nhiên gì. Dù sao thì cũng là Camille mà."
Nhưng rồi tôi lại lo về nơi mà nàng bỏ đi tới. Có khi nào nàng đi trò chuyện với mấy người lính khi nãy, hay có khi nào...?
"Mn?"
Trên bàn, ngay chỗ Camille vừa ngồi, là một ly rượu rỗng không.
Tôi có linh cảm rất tệ về vụ này.
"Nè, Achille? Cô vợ chưa cưới phiền phức đã đi rồi, nên chúng ta cũng đi thôi."
Trong khi tôi đang lo cho Camille, con gái nhà Tử Tước Wazzurri tiếp tục nói chuyện với tôi mà không chịu bỏ cuộc. Tất cả những cô con gái quý tộc khác đều đã bị đẩy lui vì vẻ ngoài xinh đẹp và sự mạnh mẽ của cô ta.
"Làm ơn thả tôi ra, tiểu thư Wazzurri."
"Ôi chao, ngài đâu cần phải nói chuyện xa cách vậy. Xin hãy gọi em là Elenore."
...Cả đời này tôi cũng sẽ không bao giờ gọi cô bằng cái tên đó.
-----------------------------------------------------
-----------------------------------------------------
Translator’s Note:
1 - Ở chương trước, tác giả có tiết lộ về nhóm máu của nhân vật. Hôm nay mình vừa bổ sung thêm 1 vài dòng “tính cách qua nhóm máu” để các bạn so sánh xem có đúng với nhân vật của mình không. Nên nếu bạn nào có hứng thú thì cứ quay lại ngó một cái. Nguồn từ Wikipedia.
Nhân tiện thì mình nhóm máu A. ^^
2 - Anh A máu A, chị C máu B ⇒ cháu Royce máu AB. Cũng có ý hết chứ không phải đùa, nhỉ? ^^
Bất chấp việc lúc nào cũng nói về chuyện sẽ cưới vào một nhà quyền thế nào đó, chị ấy cuối cùng lại kết hôn với một dân thường.
Mẹ kế và anh kế của tôi thì vô cùng phản đối cái đám cưới này, nhưng cha tôi thì lại về phe của Deborah và giúp chị ấy hiện thực hóa ước muốn của mình.
Deborah hôm nay đang mặc một cái đầm cưới, và nó không phải kiểu đầm lồng đèn như mọi lần nên cũng khiến tôi yên tâm một chút.
Có vẻ như phong cách của Desiree gần đây cũng chuyển từ lồng đèn sang mấy cái đầm bình thường.Tôi tự hỏi là chuyện quái gì đã xảy ra với hai chị em của tôi vậy…
Ừm thì, hãy để việc đó qua một bên... Hôm nay, Camille đang mặc một cái đầm eo cao màu xanh băng rất tươi mới. Tôi có hơi phiền về chuyện cái đầm có hơi ngắn một chút, nhưng nó lại hợp với nàng ấy vô cùng. Trang phục bình thường của nàng ấy là áo choàng, nên thực sự là rất hiếm hoi mới có cơ hội nhìn thấy nàng mặc đầm như hôm nay.
Hôm nay, toàn bộ hình xăm của nàng cũng đã bị xóa.
Chúng cũng từng bị xóa trong buổi lễ nhập học, nhưng mà... Một khi mà Camille xóa đi hình xăm của mình, cái thực tế là đám đàn ông ngay lập tức đảo ánh mắt về phía nàng ấy nó còn hơn cả khó chịu. Dù rằng bình thường bọn chúng chẳng bao giờ thèm liếc nhìn nàng một cái.
Đặc biệt là mấy người bạn của chú rể, những người hẳn không biết nàng là ai lại đang liên tục ném những ánh nhìn về phía nàng, bạo tới mức lộ liễu.
Camille thì vẫn là Camille thôi, bạn biết không. Mặc dù nàng cứ bơ mấy ánh nhìn đó đi là được rồi... Tại sao cứ phải nhìn trả lại mỗi lần như vậy chứ? Mấy gã này hẳn là có đủ động lực nên có vẻ như họ sẽ tiếp cận Camille bất cứ lúc nào, nên tôi ôm lấy nàng để ngăn chặn họ.
Sau lễ cưới, một buổi chiêu đãi sẽ được tổ chức tại biệt thự của chúng tôi.
Cho tới khi buổi chiêu đãi bắt đầu, có một bữa tiệc nhẹ đang được tổ chức trong sân vườn... Nhưng.
Camille, lúc này đang đi bên cạnh tôi lại đang có những hành động đáng ngờ. Cái cách mà nàng ấy cứ liếc nhìn mấy ly cocktail suốt từ nãy tới giờ không có qua mắt được tôi đâu.
"E-, Em không có uống đâu, anh biết mà. Dù sao thì em đã quyết định là sẽ không uống một chút nào hết."
Có vẻ như nàng ấy đang nhớ lại cái sự cố hồi lễ nhập học.
Tuy nhiên, từ cái ánh nhìn thèm muốn mà nàng đang dán lên mấy ly cocktail, sẽ chỉ là vấn đề thời gian cho tới khi nàng ấy rút lại lời phát biểu vừa rồi.
Tôi quyết định là sẽ đi lấy cho nàng ấy thứ gì đó để uống trước khi chuyện đó xảy ra. May mắn thay, có một cái bàn với vài loại cocktail không cồn đã được chuẩn bị sẵn ở gần đó.
Tôi quyết định sẽ để Camille chờ một chút và đi lấy một ly cho nàng.
Khi mà nó chỉ ở ngay đằng kia thôi, tôi hy vọng mọi chuyện sẽ ổn, nhưng mà... Đang trên đường đi lấy nước cho Camille, tôi bị bao vây bởi các cô con gái quý tộc một cách hào nhoáng.
Ngay trong đám cưới của chị tôi mà họ cũng thản nhiên làm những việc thế này thì... Tôi đánh lưỡi một tiếng thật nhỏ và không để ai biết.
Dĩ nhiên những cô nàng này đều đã biết tôi đã đính hôn với Camille.
Đó là tại sao những người này...hẳn là đang nhắm tới vị trí tình nhân của Hầu Tước Rhodolite tương lai.
Ở cái đất nước này, rất nhiều quý tộc có nhiều tình nhân, điển hình như cha tôi. Dù sao thì trước đây, thậm chí chính Camille cũng từng nói là sẽ ổn nếu tôi có tìm vài cô tình nhân; đó là chuyện bình thường. Không hiếm khi mà cả chồng và vợ đều có tình yêu ở bên ngoài.
"Nè, Achille-sama. Sao ngài không trò chuyện với em một lúc nhỉ?"
Đi chỗ khác chơi. Camille đang chờ tôi ở ngay kia kìa, cô hẳn là có thể thấy mà, đúng không...?
Họ hẳn là có quá nhiều sự tự tin về bản thân.
Bản thân Camille cũng là gái đẹp, nhưng bình thường thì nàng ấy luôn hành động như một con dở nên mấy cô con gái quý tộc không thèm bận tâm tới nàng ấy.
"Xin lỗi, hôn thê của tôi đang chờ."
"Nói chuyện một chút cũng có sao đâu mà?"
"Phải cưới một cô con gái Hầu Tước lập dị như vậy, Achille-sama thiệt là đáng thương..."
Đây là cái cách mà xã hội bình thường hay nhìn tôi. Mặc dù tôi đây mới là người đã thúc ép việc đính hôn, nhưng vì lý do gì đó mà người ta lại tỏ ra thông cảm với tôi mỗi khi gặp mặt.
"Đây là dịp mà người đẹp hội tụ, nên sẽ chẳng ai trách móc ngài đâu nếu ngài xõa một chút đâu."
Không, đây là đám cưới của chị tôi đó, cô có biết không vậy? Dám làm vậy ở nơi các quý tộc tụ họp, cô to gan tới mức nào vậy hả.
"Xin lỗi, tôi cũng đang có việc phải làm, nên có gì để khi khác."
"Thiệt tình đó, làm ơn đừng có nói mấy lời lạnh lùng như vậy mà!"
Một trong số các tiểu thư thậm chí còn bám vào tôi hơn trước. Thực tế là sau khi đưa nước cho Camille, tôi còn phải đi chào hỏi khách khứa nữa đó, cô biết không...
Nói gì thì tôi cũng là em trai của Deborah, nên tôi cũng phải đi vòng quanh để chào hỏi khách. Tôi đã chào hỏi trước và sau buổi lễ, nhưng vẫn còn những người khác mà tôi chưa chào.
Mặc dù bữa tiệc lần này chỉ là quy mô nhỏ, nhưng chúng tôi vẫn là quý tộc nên số lượng khách không phải chuyện đùa.
Cảm ơn cái sự hiện diện của mẹ kế tôi, thậm chí những quý tộc mà chúng tôi không hề thân cũng kéo tới cả một bầy. Mấy cô tiểu thư này là một trong số họ.
Như bạn có thể thấy, Điện Hạ không xuất hiện, nhưng ngài ấy có gửi lời chúc cũng như quà mừng.
"Achille-samaa"
Cô tiểu thư cứng đầu quấn tay vòng quanh cánh tay tôi.
Có phải cô ta là con gái thứ hai của nhà Tử Tước Wazzurri, không nhỉ...? Nếu tôi nhớ đúng thì trong số các con gái quý tộc, cô ta là người có gương mặt đẹp nhất, nhưng sự kiêu ngạo và tính huênh hoang của cô ta thì đặc biệt tỏa ra khắp người cô ta. Bạn có thể nói rằng tôi đang thù ghét đồng loại của mình, nhưng ít nhất thì tôi có thể làm tốt hơn cô ta, dù chỉ một chút.
"Dù sao thì chúng ta hiếm hoi lắm mới có cơ hội gặp nhau... chẳng phải vậy cũng ổn sao?"
Ổn cái búa! Nghiêm túc luôn đó, tha cho tôi cái đi; cô tính làm gì nếu Camille hiểu nhầm đây hả?
Mặc dù mọi chuyện đang tiếp diễn, tôi vẫn lo lắng cho Camille, nên tôi vô thức đưa mắt nhìn về phía nàng ấy, nhưng mà…
"...Không có."
Camille không có ở đó.
"Camille?"
Có khi nào nàng ấy nổi cơn ghen rồi bỏ đi đâu đó?
"...Cũng không ngạc nhiên gì. Dù sao thì cũng là Camille mà."
Nhưng rồi tôi lại lo về nơi mà nàng bỏ đi tới. Có khi nào nàng đi trò chuyện với mấy người lính khi nãy, hay có khi nào...?
"Mn?"
Trên bàn, ngay chỗ Camille vừa ngồi, là một ly rượu rỗng không.
Tôi có linh cảm rất tệ về vụ này.
"Nè, Achille? Cô vợ chưa cưới phiền phức đã đi rồi, nên chúng ta cũng đi thôi."
Trong khi tôi đang lo cho Camille, con gái nhà Tử Tước Wazzurri tiếp tục nói chuyện với tôi mà không chịu bỏ cuộc. Tất cả những cô con gái quý tộc khác đều đã bị đẩy lui vì vẻ ngoài xinh đẹp và sự mạnh mẽ của cô ta.
"Làm ơn thả tôi ra, tiểu thư Wazzurri."
"Ôi chao, ngài đâu cần phải nói chuyện xa cách vậy. Xin hãy gọi em là Elenore."
...Cả đời này tôi cũng sẽ không bao giờ gọi cô bằng cái tên đó.
-----------------------------------------------------
-----------------------------------------------------
Translator’s Note:
1 - Ở chương trước, tác giả có tiết lộ về nhóm máu của nhân vật. Hôm nay mình vừa bổ sung thêm 1 vài dòng “tính cách qua nhóm máu” để các bạn so sánh xem có đúng với nhân vật của mình không. Nên nếu bạn nào có hứng thú thì cứ quay lại ngó một cái. Nguồn từ Wikipedia.
Nhân tiện thì mình nhóm máu A. ^^
2 - Anh A máu A, chị C máu B ⇒ cháu Royce máu AB. Cũng có ý hết chứ không phải đùa, nhỉ? ^^
Danh sách chương