Tác giả: 鈴木大輔 (Suzuki Daisuke).
Ảnh minh họa: 閏月戈 (Uruu Gekka).
Quyển sách này nói về <một câu chuyện chán òm của hai người anh em sinh đôi, vì một lý do củ chuối nào đó mà họ đã phải sống xa cách nhau một thời gian dài, và đến bây giờ đã có thể quay trở về bên nhau dưới một mái nhà như xưa, với hy vọng có một cuộc sống mới thật bình dị> - "Brother complex đúng thật cũng có chỗ hơi bất tiện, nhưng chắc chắn một điều là nó không hề gây hại gì cả." "Vậy sao. Còn theo như tôi thấy thì chỉ riêng sự tồn tại của cậu thôi cũng đủ mang đến tai ương cho người khác rồi." "Tạm gác chuyện đó qua một bên, có vẻ như khoảng thời gian này Himenokouji Akito sẽ ghé thăm lần lượt từng nhà của chúng ta thì phải." "Fufu, Akito cuối cùng cũng chịu ghé qua nhà chị rồi ư. Thật sự mong đợi làm sao." "Hở!? Sao em chưa hề nghe nhắc gì tới chuyện này vậy! Onii-chan, thế này là thế nào!?" – Xin lỗi, đùa tí ấy mà, đây là một câu chuyện hài hướt và lãng mạn. Còn muốn biết thêm chi tiết về vụ ghé thăm nhà cửa thì hãy mở sách ra đọc sẽ rõ!
...... Và cậu tưởng rằng tôi sẽ đi nói cái câu đó sao? [TLNote: Bìa vol 2, “dù cho đó có là Onii-chan đi chăng nữa,... “
]
Bị não à?
Hay là muốn chết?
Thôi được rồi, bây giờ tới phần giới thiệu nhân vật. Đây là Himenokouji Akiko-san. Nếu mà đem so sánh với tôi thì, cô ta có cấp bậc thấp hơn trong Hội học sinh - giữ chức vụ thư kí, có ngực nhỏ hơn, và điểm số trong kiểm tra cũng tệ hơn tôi – nói chung người này chả có chỗ nào xuất sắc cả. À - điểm nổi bật duy nhất ở cô ta có lẽ chính là chứng brother-complex đã đạt tới cấp độ cực kì biến thái.
...... Giới thiệu cái gì mà giới thiệu, rõ ràng đây là cậu nói xấu tôi mà, không phải sao.
Himenokouji Akiko. Thư kí của hội học sinh. Bro-con.
Còn đây là Nikaido Arashi. Hội trưởng hội học sinh trường chúng tôi. Như cậu có thể thấy, ngoại hình của chị ta nó...... thế đấy, còn hành vi thì nói chung là cũng hết thuốc chữa rồi. Tôi chỉ hy vọng chị ta mau chóng tốt nghiệp nhanh nhanh khỏi trường dùm một chút, dù chỉ sớm hơn một ngày thôi cũng được. À mà, nếu bị đuổi học luôn thì càng tốt.
Ka ka ka. Như thường lệ, những lời em nói thật là tàn nhẫn.
Nikaido Arashi. Hội trưởng hội học sinh. Dục vọng vô bờ.
Người này là Sawatari Ginbe Haruomi-san. Vì cô ta mới chuyển đến trường được vài hôm, nên thành thật mà nói tôi cũng chưa nắm được cô ta là người như thế nào. Còn hiện tại thì mới có cái tên là khác người thôi, cách nói chuyện cũng vậy.
Người như cậu, không lẽ mỗi ngày không nói xấu người khác là cậu cảm thấy khó chịu trong người sao?
Sawatari Ginbe Haruomi. Thủ quỹ của hội học sinh. Bokukko.
[TLNote: 僕っ娘, loại con gái thích tự xưng là Boku. Xưng hô thường chỉ có con trai mới dùng.]
Và cuối cùng, tên này là Himenokouji Akito. Mặc dù bên ngoài mang chức vụ 'Trợ lý của Thư ký', nhưng thật ra có thể coi cậu ta là một nô lệ dài hạn của hội cũng được.
...... Ít ra thì làm ơn, dùng từ gì đó đại loại như là 'chân chạy vặt', hay cái gì đó nhẹ nhàng một chút không được sao.
Ừm, tôi nói nô lệ ở đây nghĩa là nô lệ tình dục ấy. Thành ra chiếu theo luật nhân quyền thì chẳng có vấn đề gì cả.
Không, giải thích như thế thì còn kinh khủng hơn. Bản thân nó còn nghiêm trọng hơn cả cái gọi là vấn đề nữa kìa.
Himenokouji Akito. Trợ lý Thư ký của hội học sinh. Anh trai của Akiko.
Ái chà, cuối cùng cũng đến màn chính của buổi diễn. Tôi là Nasuhara Anastasia. Hội phó của hội học sinh.
...... Thật là kinh khủng.
Ka ka ka. Đúng là khủng khiếp thật.
Biết nói sao đây nhỉ? Quả thực là không còn gì để diễn tả nữa rồi.
Tớ nghĩ rằng. Ờ thì, cái này đúng là phong cách của Nasuhara rồi.
Mọi người, làm ơn thôi cái thái độ nghi hoặc đó đi có được không. Lần này toàn bộ trách nhiệm đều đặt hết lên vai tôi, cho lên những thứ như thế này cũng chẳng có gì là lạ cả. Chưa kể lúc này tôi đã ăn mặc hết sức giản dị rồi đấy nhé.
Nasuhara Anastasia. Hội phó hội học sinh. Rất khó có thể giao tiếp.
Fuu.
Ráng giữ một nụ cười chuyên nghiệp trên môi đúng là mệt thật.
Ảnh minh họa: 閏月戈 (Uruu Gekka).
Quyển sách này nói về <một câu chuyện chán òm của hai người anh em sinh đôi, vì một lý do củ chuối nào đó mà họ đã phải sống xa cách nhau một thời gian dài, và đến bây giờ đã có thể quay trở về bên nhau dưới một mái nhà như xưa, với hy vọng có một cuộc sống mới thật bình dị> - "Brother complex đúng thật cũng có chỗ hơi bất tiện, nhưng chắc chắn một điều là nó không hề gây hại gì cả." "Vậy sao. Còn theo như tôi thấy thì chỉ riêng sự tồn tại của cậu thôi cũng đủ mang đến tai ương cho người khác rồi." "Tạm gác chuyện đó qua một bên, có vẻ như khoảng thời gian này Himenokouji Akito sẽ ghé thăm lần lượt từng nhà của chúng ta thì phải." "Fufu, Akito cuối cùng cũng chịu ghé qua nhà chị rồi ư. Thật sự mong đợi làm sao." "Hở!? Sao em chưa hề nghe nhắc gì tới chuyện này vậy! Onii-chan, thế này là thế nào!?" – Xin lỗi, đùa tí ấy mà, đây là một câu chuyện hài hướt và lãng mạn. Còn muốn biết thêm chi tiết về vụ ghé thăm nhà cửa thì hãy mở sách ra đọc sẽ rõ!
...... Và cậu tưởng rằng tôi sẽ đi nói cái câu đó sao? [TLNote: Bìa vol 2, “dù cho đó có là Onii-chan đi chăng nữa,... “
]
Bị não à?
Hay là muốn chết?
Thôi được rồi, bây giờ tới phần giới thiệu nhân vật. Đây là Himenokouji Akiko-san. Nếu mà đem so sánh với tôi thì, cô ta có cấp bậc thấp hơn trong Hội học sinh - giữ chức vụ thư kí, có ngực nhỏ hơn, và điểm số trong kiểm tra cũng tệ hơn tôi – nói chung người này chả có chỗ nào xuất sắc cả. À - điểm nổi bật duy nhất ở cô ta có lẽ chính là chứng brother-complex đã đạt tới cấp độ cực kì biến thái.
...... Giới thiệu cái gì mà giới thiệu, rõ ràng đây là cậu nói xấu tôi mà, không phải sao.
Himenokouji Akiko. Thư kí của hội học sinh. Bro-con.
Còn đây là Nikaido Arashi. Hội trưởng hội học sinh trường chúng tôi. Như cậu có thể thấy, ngoại hình của chị ta nó...... thế đấy, còn hành vi thì nói chung là cũng hết thuốc chữa rồi. Tôi chỉ hy vọng chị ta mau chóng tốt nghiệp nhanh nhanh khỏi trường dùm một chút, dù chỉ sớm hơn một ngày thôi cũng được. À mà, nếu bị đuổi học luôn thì càng tốt.
Ka ka ka. Như thường lệ, những lời em nói thật là tàn nhẫn.
Nikaido Arashi. Hội trưởng hội học sinh. Dục vọng vô bờ.
Người này là Sawatari Ginbe Haruomi-san. Vì cô ta mới chuyển đến trường được vài hôm, nên thành thật mà nói tôi cũng chưa nắm được cô ta là người như thế nào. Còn hiện tại thì mới có cái tên là khác người thôi, cách nói chuyện cũng vậy.
Người như cậu, không lẽ mỗi ngày không nói xấu người khác là cậu cảm thấy khó chịu trong người sao?
Sawatari Ginbe Haruomi. Thủ quỹ của hội học sinh. Bokukko.
[TLNote: 僕っ娘, loại con gái thích tự xưng là Boku. Xưng hô thường chỉ có con trai mới dùng.]
Và cuối cùng, tên này là Himenokouji Akito. Mặc dù bên ngoài mang chức vụ 'Trợ lý của Thư ký', nhưng thật ra có thể coi cậu ta là một nô lệ dài hạn của hội cũng được.
...... Ít ra thì làm ơn, dùng từ gì đó đại loại như là 'chân chạy vặt', hay cái gì đó nhẹ nhàng một chút không được sao.
Ừm, tôi nói nô lệ ở đây nghĩa là nô lệ tình dục ấy. Thành ra chiếu theo luật nhân quyền thì chẳng có vấn đề gì cả.
Không, giải thích như thế thì còn kinh khủng hơn. Bản thân nó còn nghiêm trọng hơn cả cái gọi là vấn đề nữa kìa.
Himenokouji Akito. Trợ lý Thư ký của hội học sinh. Anh trai của Akiko.
Ái chà, cuối cùng cũng đến màn chính của buổi diễn. Tôi là Nasuhara Anastasia. Hội phó của hội học sinh.
...... Thật là kinh khủng.
Ka ka ka. Đúng là khủng khiếp thật.
Biết nói sao đây nhỉ? Quả thực là không còn gì để diễn tả nữa rồi.
Tớ nghĩ rằng. Ờ thì, cái này đúng là phong cách của Nasuhara rồi.
Mọi người, làm ơn thôi cái thái độ nghi hoặc đó đi có được không. Lần này toàn bộ trách nhiệm đều đặt hết lên vai tôi, cho lên những thứ như thế này cũng chẳng có gì là lạ cả. Chưa kể lúc này tôi đã ăn mặc hết sức giản dị rồi đấy nhé.
Nasuhara Anastasia. Hội phó hội học sinh. Rất khó có thể giao tiếp.
Fuu.
Ráng giữ một nụ cười chuyên nghiệp trên môi đúng là mệt thật.
Danh sách chương