Ngày 20 tháng Tư, thứ Bảy.

Thay đổi. Phát triển. Sự chia ly? Tôi trở về phòng sau khi Mika đã ngủ, đón chào buổi sáng thứ bảy sau cả đêm không chợp mắt. Khi tôi nhận ra thì đã là mười giờ rồi.

Trong khi còn đang lăn lộn trên giường, tiếng chuông cửa vang lên. Các ứng cử viên em gái cứ thế đi vào mà chẳng cần xin phép.

Đã tới lúc quyết định, những chuyện đột ngột xảy ra gần đây khiến tôi cảm thấy khá là vui. Lúc còn nhỏ, tôi luôn bị bối rối mỗi khi nghe về những ứng cử viên em gái thế nhưng… tôi vẫn rất vui. Tôi cảm thấy mình chưa thực sự trưởng thành khi đối mặt với họ, và tôi cảm thấy mình như có thêm một gia đình khác ngoài ông bà nội vậy.

Tôi đứng dậy mở cửa và đập vào mắt tôi là hình ảnh tất cả các em ấy trong trang phục hầu gái.

Cả năm đều cúi đầu chào tôi, Tomomi như là một người đại diện, nhìn lên và nói

“Chúng em đã nhận được rất nhiều tình thương từ Nii-chan… vậy nên hôm nay, chúng em sẽ giải quyết một lượt luôn!”

“Cái cách em nói khiến anh cảm tưởng như mình sắp bị đánh hội đồng vậy ấy”

Sayuri bình tĩnh sửa lại

“Onii-sama. Có lẽ hơi đột ngột nhưng hôm nay tụi em sẽ trở thành hầu gái ạ.”

“Hầu gái… chuyện này là sao?”

“Bọn em thấy chỗ quần áo này trong chiếc hộp đựng mỹ phẩm đặt trước của phòng sáng nay. Chắc là Murasaki-san đã phân phát chúng đấy ạ”

Có vẻ Yuuki muốn nói gì đó nhưng lại giữ im lặng. Tôi cũng phần nào biết được điều mà em ấy muốn nói. Thiết kế của những bộ hầu gái này không nghi ngờ gì nữa, chúng chính là do ‘Undying Cicada’ thiết kế.

Mika mỉm cười trong khi đang ôm Maple - cũng đang mặc đồ như một hầu gái.

“Giờ đây nhé! Dù Maple có là con trai thì cũng sẽ phải mặc đồ nữ cho phù hợp với Mii-chan”

Selene quay mặt đi khi tôi nhìn em ấy. Em ấy biết rằng tôi đã nhận ra, cái phản ứng ấy hẳn là muốn tôi giữ im lặng.

Tomomi ưỡn ngực tự hào

“Em rất ngạc nhiên vì kích cỡ của nó vừa như in vậy. Ngực em không hề cảm thấy chật chội và cũng chẳng có chỗ nào thừa ra cả, kích cỡ này thật hoàn hảo. Bọn em không tốn công mấy khi thay đồ luôn! Đừng đứng đó mơ mộng nữa Nii-chan, vào bên trong thôi nào!”

“A-ừ, xin lỗi”

Hầu gái em gái mang hành lý của các em ấy vào, tôi lo rằng Tomomi với Sayuri sẽ lại đấu đá nhau nhưng có vẻ bây giờ mọi việc vẫn ổn.

Người vào sau cùng, Sayuri, chằm chằm nhìn tôi.

“Onii-sama, anh đã ăn gì chưa ạ?”

Cô bé mang theo một cái bảng kì lạ. Hẳn là đã có sự chuẩn bị và lập kế hoạch từ trước, hòa mình một cách khéo léo vào tư cách của một người hầu gái, quả thật rất giống với em ấy.

“Không, anh chưa ăn”

“Vậy thì em sẽ đi chuẩn bị ngay lập tức đây ạ”

Sayuri giống như một hầu gái trưởng vậy. Cô bé ngay lập tức lấy ra các nguyên liệu trong bếp. Khi trở lại phòng khách, tôi thấy Selene đặt lên bàn một bộ may vá

“…Cái khuy kia đứt ra rồi kìa. Em sẽ sửa lại, nhưng sẽ phải cởi khóa kéo của anh ra trước”

“Đúng là lo bò trắng răng."(nguyên mẫu That would be putting the cart before the horse)

Tomomi cắm một cái máy chơi game vào TV trong phòng khách

“Cùng chơi nào Nii-chan! Em có mang theo game này!”

Chỉ có vẻ ngoài là một hầu gái, còn em ấy thì vẫn hành xử như mọi khi

Tôi nghe thấy tiếng nói rụt rè của Yuuki

“E-Em… umm… Phải rồi. Em sẽ mát xa cho Nii-san!”

“Không, Nếu là mát xa thì anh đã được Mika phục vụ hôm qua rồi”

Mika đang ngồi trên đùi tôi trên ghế xô pha

“Nii-chama, nhan lên ào!”

Tomomi kết nối cái máy chơi game xong và đứng dậy

“Giờ thì, theo thứ tự nhé. Cho tới bữa trưa em sẽ chơi game cùng Nii-chan. Trong lúc đó Yuuki sẽ dọn phòng. Selene thì được phép lười biếng ở trong phòng Nii-chan. Sayuri phụ trách bữa trưa còn Mika ngồi đây cổ vũ cho Nii-chan nhé!”

Tôi nghĩ Sayuri sẽ phản đối Tomomi ngay lập tức, nhưng không

“… Em sẽ đi kiểm tra tủ đồ của Onii-chan”

Salane lặng lẽ đứng dậy, Yuuki cũng gật đầu

“Cứ để việc dọn dẹp cho em! A! Em cũng sẽ giặt cả quần áo nữa, Nii-chan hẳn là có rất nhiều đồ cần giặt”

“… Dọn dẹp?”

“S-Selene cũng muốn giúp sao?”

“... đúng vậy”

“T-T-Thế thì cùng làm nào”

Mặc dù không giỏi đối phó với con gái nhưng Yuuki vẫn mời Selene, thật là một sự tiến triển đáng ngạc nhiên. Sayuri từ trong bếp nói vọng ra

“Hơn một tiếng nữa là sẽ có đồ ăn đấy nhé!”

Tomomi ngay lập tức đáp lại Sayuri

“Được rồi. Vậy thì chơi thôi nào”

Vẫn đang ngồi trên đùi tôi, biểu hiện của Mika có chút lo lắng

“Nii-chama với Nee-chama, em nên cổ vũ cho ai đây?”

Tomomi mỉm cười dịu dàng và trả lời

“Mika cổ vũ cho Nii-chan cũng không sao đâu!”

“V-Vâng”

“Vậy thì Nii-chan, đấu với nhau nào! Hôm nay là một cuộc đua nhé!”

Tomomi mở giao diện điều khiển, game này là Go-kart dành cho hai người chơi, chúng tôi thay phiên nhau đấu với máy trong giải Grand Prix. Tomomi đã chọn loại này để tôi có thể thư giãn.

Cuối cùng, tôi đứng hạng nhất còn Tomomi đứng hạng hai

“Kuhh. Không tệ đâu Nii-chan. À không, chắc chắn là do có Mika cổ vũ rồi”

“Nii-chama tuyệt quá đi! Hạng nhất luôn! Nee-chama cũng hạng hai nữa nè!”

Tôi hoàn toàn bị bối rối, đột nhiên có chuyện gì với các em ấy vậy?

“À, ừ. Cảm ơn vì đã cổ vũ anh nhé Mika”

Ngày Thứ Bảy qua đi trong yên bình, bữa trưa do Sayuri chuẩn bị vẫn cực ngon như mọi khi. Tôi cũng muốn giúp rửa bát đĩa nhưng các em ấy không cho phép tôi động vào bất kì thứ gì cả.

Selene dùng máy loại bỏ xù lông mà em ấy mang theo rồi hút hết các xơ sợi trên quần áo của tôi. Cô bé đang chứng minh kĩ năng của mình bằng cách sửa lại nhũng chỗ bị sờn và cúc áo. Ngay cả những thứ trước đó tôi chẳng để ý cũng trở nên đẹp hơn

Mika thì chủ động giúp việc rửa chén.

Tomomi là người chỉ đạo. Em ấy chia đều thời gian ở bên tôi với mọi người theo thứ tự mà không hề than phiền. Em ấy trông như một sĩ quan quân sự vậy

Tôi có thể trải qua một ngày không lo nghĩ và mệt mỏi như thế này là nhờ các em ấy

Tất cả mọi người đều đi ngủ sớm cùng với Mika. Sau bữa tối mọi người lần lượt đi tắm, thay đồ hầu gái bằng pyjamas và cầm theo gối đứng tại phòng khách

Tomomi lại lần nữa đại diện đứng ra thỉnh cầu tôi

“Hôm nay tất cả mọi người ở đây sẽ ngủ cùng với Nii-chan nhé!”

“Tất cả mọi người chẳng phải có hơi chật sao”

Sayuri lắc đầu

“Không sao đâu ạ, chúng ta có thể dùng cái giường trong căn phòng lớn nhất ở đây mà”

Yuuki gật đầu đồng ý

“Em đã giặt sạch ga trải giường rồi”

Đôi mắt Mika sáng lên

“Ngủ cùng mọi người sẽ rất vui. Maple có thể tham gia không ạ?”

Selene nhẹ gật đầu

“… Được chứ!”

Tomomi tóm lấy tay và kéo tôi ra khỏi ghế xô pha

“Vậy thì ngủ thôi nào, Nii-chan!”

Cả Yuuki lẫn Sayuri cùng đẩy tôi từ sau lưng nữa, có vẻ như tôi không có quyền để từ chối.

“A-Anh hiểu rồi! Anh sẽ đi! Anh sẽ tự đi mà”

Tôi từ bỏ và bước vào căn phòng lớn nhất. Cho dù có là cái giường to nhất thì cũng không thể vừa vặn cho tất cả chúng tôi

“Nếu chúng ta nằm ngang ra thì mọi người có thể nằm cạnh nhau đấy”

Đề nghị của tôi bị Sayuri từ chối ngay lập tức

“Onii-sama, xin hãy nằm ở giữa giường và dang rộng tay chân ra đi ạ!”

“Nhưng nếu thế thì sẽ quá chật với mọi người đấy.”

“Không chật đâu ạ, làm vậy thì chúng ta có thể tiếp xúc gần gũi với nhau hơn.”

Ngay khi Sayuri nói vậy, Tomomi ôm lấy eo tôi

“Woahh, em làm gì vậy!”

“Cứ việc nằm xuống và ngủ đi Nii-chan!”

Sau khi bị đẩy xuống giường, Tomomi ôm lấy tay phải tôi

“Con chim đến sớm là con chim sẽ bắt được con sâu!”

“Vậy thì, em sẽ nằm đây.”

Sayuri ngay lập tức chiếm lấy tay trái

“… Còn em sẽ chiếm phần chân.”

Selene ôm lấy chân phải

“Thế thì em sẽ lấy nốt cái chân trái vậy.”

Như thể họ đang chia nhau đồ ăn vậy. Mình là cái gì cơ chứ, gà sao?!

“Mii-chan sẽ nằm đây ạ!”

Người cuối cùng là Mika và Maple, họ nằm ngay giữa bụng tôi. Thay vì là gà chiên, có lẽ gọi cái này là rô bốt hợp thể thì đúng hơn.

“Chúng ta sẽ ngủ như thế này thật sao?”

Tất cả các em ấy cùng gật đầu. Có lẽ là sẽ chẳng có ai nghe bất kì lời phản đối nào từ tôi nữa rồi.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện