Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân
Nhân tộc một phương cũng không biết cái ý nghĩ này có chính xác hay không, nhưng xem ra là không sai biệt lắm rồi, chuyện này có lẽ liên quan tới Huyết Linh đại điển gì đó của Linh tộc, cho nên bọn hắn mới thu thập huyết nhục của nhiều người mang về như vậy.
Đối với tình huống như thế này, các vị Thần cảnh cường giả kia đương nhiên cũng có phát giác, thế là không bao lâu sau liền có một đạo mệnh lệnh truyền đạt đi xuống.
Nhất Minh cầm ngọc bài trong tay nhìn thấy mệnh lệnh mới được ban bố, cũng không có cảm thấy bất ngờ, đổi lại là hắn, hắn cũng sẽ ra lệnh cho các thành viên trong tiểu đội hành động như vậy.
Nếu Linh tộc bên kia đã phái ra không ít nhân thủ đi thu gom huyết nhục mang về, vậy thì Nhân tộc bên này chỉ cần ngăn không cho chuyện này xảy ra là được, điều này cũng không phải là khó khăn gì.
Nhất Minh hắn lẳng lặng đứng tại đỉnh đồi bên trên, thu cất ngọc bài về sau, trong tay liền xuất ra một khối thủy tinh cầu.
Đây là chiến đồ trong toàn bộ chiến trường ở nơi đây, lần trước tiến vào chủ điện hắn cũng đã thuận tiện nhận lấy vật này, dù sao thì mỗi tiểu đội trưởng đều sẽ nhận được một phần, có thể nói, đây chính là thứ đồ vô cùng trọng yếu khi ra chiến trường, cũng nhờ vật này, các tu sĩ mới có thể biết mình nên đi hướng địa phương nào.
Nhất Minh cũng không có chần chờ mà tự hành bóp nát, lập tức liền có một cỗ lực lượng hướng về trong đầu của hắn xông đi vào, rất nhanh hắn liền nhìn thấy một mảnh chiến đồ hiện rõ ở trong tâm thần, không thể nghi ngờ, thủ đoạn này chí ít phải là Thần cảnh cường giả mới có thể làm được.
Cẩn thận quan sát một phen, chiến đồ được nhìn từ trên xuống dưới, cơ bản được phân chia ra làm bốn cái màu sắc khác nhau, đỏ vàng lam và xám.
Màu đỏ tượng trưng cho địch nhân, chính là Linh tộc một phương chiếm cứ địa vực, màu lam không cần phải nói chính là thuộc về Nhân tộc một phương.
Màu vàng so với hai màu còn lại phải nhỏ hơn rất nhiều, đa phần đều là những đốm nhỏ rải rác khắp nơi, có thể xem đây là những khu vực đang xảy ra đại chiến.
Cuối cùng là màu xám, thể hiện cho những địa vực chưa xác định được tình huống ở nơi đó.
Những tin tức này cũng không phải là những tin tức mới nhất từ chiến trường gửi về, nhưng cũng không kém là bao nhiêu, dù sao thì đây cũng chỉ là chiến đồ dùng một lần, nếu muốn có được chiến đồ có thể tùy lúc cập nhật tình huống, vậy thì phải hao tốn chiến công để hối đoái mới được.
Thời gian cấp bách, mỗi một khắc trôi qua, chiến trường đều đã diễn sinh không biết bao nhiêu kết cục, hắn phải nắm bắt thời gian hành động mới được, dựa theo những gì mà chiến đồ thể hiện ra, ở cái phương hướng bên kia còn đang xảy ra đại chiến vẫn chưa có dừng lại.
Mặc dù hắn có thể đại khái xác định phương hướng từ nơi này, nhưng cũng không có chính xác cho lắm, dù sao thì khoảng cách từ đây tới khu chiến trường bên kia vẫn còn xa lắm, trên đường tới đó còn phải xông qua hai ba khu vực đang xảy ra đại chiến nữa, với thực lực của hắn bây giờ, muốn gia nhập vào trận chiến của những chân nguyên cảnh đỉnh phong vẫn là quá sức.
Chính vì điều này mà hắn mới cẩn thận đánh giá về sau, hai chân phát lực, một tòa đỉnh đồi cứ thể bị hắn đạp cho ầm vang chấn động, thân hình tại giữa không trung hóa ra song dực, lập tức điều chỉnh phương hướng lao đi.
Tại bên trong phạm vi của khí độc, Nhất Minh cảm giác mình lại khôi phục về bộ dáng trước kia, bộ dáng nhỏ yếu không lúc nào là không tại cảnh giác tứ phương, lúc nào cũng chú ý tới ẩn nấp tự thân, ngay cả hành động cũng không dám lỗ mãng, dù sao thì hắn tới đây cũng chỉ có một thân một mình.
Đổi lại là bình thường, hắn cũng không cần cố kỵ nhiều như vậy, nhưng bây giờ chỉ còn lại bát mạch, ngay cả vận dụng thân pháp trốn chạy cũng không bằng lúc trước, cho nên đành phải thành cái dạng này.
Mỗi một bước bước ra, không lúc nào là hắn không nghe được thanh âm giao thủ khắp bốn phương tám hướng, uy thế của chân nguyên cảnh đỉnh phong hỗn chiến thành một đoàn không phải hắn có thể can thiệp đi vào, đành phải ẩn nấp tự thân, chậm rãi xuyên qua.
Trên đoạn đường này, một nơi có đại lượng Linh tộc tụ tập tại cùng một chỗ, đang cùng với võ giả của Nhân tộc chiến thành một đoàn, Nhất Minh với trường đao nơi tay, nhanh chóng từ một bên xuyên tạc đi vào, giết cho một đám võ giả của Linh tộc kinh hồn táng đảm, trước sau chỉ trôi qua một nén nhang, liền đem một đám Linh tộc chém sạch sành sanh, ngay cả cơ hội chạy thoát cũng không có.
Linh tộc muốn chạy, những tên võ giả kia làm sao để yên cho được, thế là có liên tiếp từng người xông lên ngăn cản bước chân, dần dần đều bị Nhất Minh cùng một đám võ giả liên thủ chém tận giết tuyệt, rất nhiều người cảm giác được thống khoái vô cùng, ánh mắt nhìn về phía Nhất Minh càng là bắn ra đạo đạo tinh quang!
“Hảo huynh đệ, thực lực của ngươi thật là mạnh a, không biết ngươi là thành viên của tiểu đội nào, có hứng thú hay không gia nhập tiểu đội của chúng ta a?”
Một trung niên với thân hình cao tám thước nhìn về phía Nhất Minh cười ha hả nói ra, hận không thể cùng với hắn kết bái huynh đệ thề thốt một trận.
Một trận chém giết này qua đi, những người bọn hắn đều nhận được không ít chiến công, cho nên càng nhìn Nhất Minh càng phát ra thèm khát, nếu như có được một vị huynh đệ như vậy, ngại gì không có chiến công hối đoái tài nguyên a!
Nhưng ngoài ý liệu của bọn hắn là, Nhất Minh cũng chỉ qua loa vài câu, sau đó liền mang tất cả những tên Linh tộc ở nơi đây hóa thành xương khô, đại lượng huyết dịch nhanh chóng hóa thành tầng tầng huyết hà bao bọc quanh thân, rất nhanh liền biến mất không thấy.
Một màn này khiến cho rất nhiều võ giả trợn mắt hốc mồm, một mặt không cách nào tin được!
Có người dường như nhận ra cái gì, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt của Nhất Minh nhìn qua, toàn thân nhịn không được run lên, sau lưng đều là đầy mồ hôi lạnh, ngay cả đứng vững cũng không cách nào đứng được.
“Các vị, bảo trọng!” Nhất Minh mỉm cười hướng về đám người nói ra một câu, sau đó liền đã ly khai nơi đây.
Động tĩnh ở bên dưới đương nhiên sẽ không thoát khỏi sự chú ý của những vị tu sĩ đang giao thủ ở bên trên, nhìn thấy những võ giả bên dưới bình yên vô sự, bọn hắn cũng không còn lo lắng cái gì, tận lực cùng với Linh tộc bên kia chiến thành một đoàn, uy thế bùng nổ, chấn động bát phương.
Còn về đoàn huyết hà bao phủ cả thân hình của tên thanh niên kia vào bên trong, bọn hắn cũng không có thời gian để ý tới, dù sao thì địch nhân ở trước mắt, cũng không có thời gian chú ý những chi tiết như thế này.
Theo thời gian trôi qua, Nhất Minh hắn đã liên tiếp xông vào các nơi trên chiến trường, liên tiếp đại sát tứ phương, giết cho Linh tộc võ giả đều là thây nằm la liệt, bạch cốt nằm thênh thang trên đất.
Khu vực bên dưới này mạnh nhất cũng chỉ là nửa bước chân nguyên mà thôi, tự nhiên ngăn không được hắn tùy ý làm bậy.
Đến thời điểm này, đây đã là khu chiến trường thứ ba mà hắn xông đi vào, đồng thời thời gian cũng đã trôi qua gần năm ngày.
Với hắn mà nói, muốn tiêu diệt những tên võ giả này kỳ thật rất đơn giản, bởi vì trên thân của hắn không hề có một chút chân nguyên ba động nào, tại không có chân chính xuất thủ trước đó, ai cũng không ngờ đến một tên võ giả lại có thực lực cường đại đến như vậy.
Thậm chí còn có võ giả Linh tộc điên cuồng xuất thủ công kích cũng không cách nào đánh tan huyết y trên người của hắn, đủ để thấy khí huyết của người này hùng hậu đến cực điểm.
Đến tận đây, đã có không ít võ giả trên tiền tuyến lan truyền về tin tức của người này, một thân huyết y cùng với trường đao trong tay, một mình trùng sát toàn bộ võ giả của Linh tộc, mỗi nơi đi qua đều là máu tươi tung tóe, khiến cho rất nhiều người không khỏi rung động!
Khi nhìn thấy đầu tin tức này, đã có không ít người âm thầm suy đoán thân phận của người kia, đương nhiên cũng có số lớn người sau khi nghe được cũng liền nhận ra ngay lập tức.
Một đồn mười, mười đồn trăm, trăm đồn ngàn, rất nhanh liền có rất nhiều võ giả đang gặp nguy hiểm ở phụ cận đều hướng về bên này chạy tới, ngay cả Nhất Minh đang hành tẩu tại bên trong chiến trường cũng không khỏi cảm thấy cổ quái!
“Vì sao ta lại cảm giác chiến trường đang tại hướng về phía bên này chạy tới đâu?”
Mang theo nghi hoặc trong lòng, hắn vẫn như cũ thu thập huyết dịch, còn chưa kịp luyện hóa, trong lòng Nhất Minh dường như cảm giác được cái gì, quay đầu hướng về một cái phương hướng nhìn lại.
Trên phương hướng kia, một hình bóng mơ hồ đang cấp tốc lướt đến, không có chút nào che giấu.