Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân
Tại bên trong quyền ảnh, Nhất Minh với tóc dài bay múa, huyết bào chiết xạ bầu trời ánh lên từng làn huyết quang, làm cho cả người của hắn đều là sát khí vô tận.

Thương khung nổ vang long trời, từng đầu thiểm điện liên tục lộn nhào ở bên trong, độc khí ở chung quanh cũng không chịu thua kém, nhao nhao hướng về nơi này hội tụ mà tới.

Bụi mù từ bên dưới bốc lên, tất cả những chân nguyên cảnh ở chung quanh chỉ bằng mắt thường đều không cách nào nhìn rõ tình trạng của Nhất Minh, chỉ dựa vào chân nguyên ba động, bọn hắn liền có thể biết Linh tộc bên kia lại có thêm một tên nữa vẫn lạc.

Tình huống này hoàn toàn vượt ra khỏi nhận biết của tất cả bọn hắn a!

Không ai ngờ tới, tên thiếu niên còn chưa ngưng tụ nguyên dịch kia lại có khả năng làm được như thế, không vì cái gì khác, bởi vì đồng dạng là chân nguyên cảnh nếu thực lực không vượt ra quá xa, muốn chém giết, đó quả thật là si tâm vọng tưởng.

Chính vì điều này mà mọi người mới chấn kinh vô cùng.
Sĩ khí của Nhân tộc bỗng dưng tăng mạnh, từng tiếng gào thét vang vọng bốn phương, Linh tộc bên kia cũng không chịu yếu thế, nhao nhao xuất thủ, càng thêm hung mãnh.



Nhất Minh lăng không lơ lửng trên cao nhìn xuống, một đôi con ngươi tràn đầy xích hồng không những không có tiêu tán đi từng tia tơ máu, mà còn ẩn ẩn nồng đậm thêm mấy phần.

Hắn đưa mắt nhìn lên thương khung bên trên, đại phong nhấc mái tóc của hắn không ngừng bay múa, ngay cả huyết bào trên thân cũng tung bay “phần phật” một đôi mắt tràn đầy sát ý dường như muốn xuyên thủng hắc lục vân phía trên, nhưng cho dù hắn có cố gắng như thế nào đi chăng nữa, cũng không cách nào làm được.

Hắn cảm nhận được tại bên trong hắc lục vân kia, uy thế tản mác ra càng thêm kinh khủng, hiển nhiên chính là do các vị tiền bối đang cùng Linh tộc bên kia giao phong kịch liệt, thế mà hắn lại cảm giác được từng đạo sát ý nhằm vào chính mình, điều này khiến cho thân thể của hắn không cách nào chịu nổi.

Hắn cắn chặt hàm răng, hai mắt xích hồng tựa như bị máu tươi nhuộm đỏ, toàn thân kịch liệt run rẩy, não hải càng là oanh minh tột độ, phảng phất như bất cứ lúc nào cũng có thể bị oanh thành cặn bã.

Loại cảm giác này khiến hắn thật sâu cảm giác được, chính mình rốt cuộc là yếu đến mức nào, còn chưa nhìn thấy được diện mạo của địch nhân là ai, chính mình liền không cách nào chịu nổi.

“Lão thất phu, đang đánh với ta mà còn có khả năng phân thần, ngươi đây là tựu tìm cái ch.ết!”

Một thanh âm già nua tại giữa thương khung vừa đột nhiên vang lên, trong chớp mắt liền có một tiếng nổ kinh thiên động địa, hắc vân vũ động, đại phong nhấc lên tầng tầng gợn sóng, càng là có từng đầu thiểm điện tựa như không muốn mạng vậy, liên miên rơi xuống, oanh vào bên trên đại địa.

Oanh minh truyền ra, từng phiến khu vực bị lôi đình tàn phá đều ầm vang bạo liệt, độc khí, ánh lửa cùng với đại phong cuộn trào mãnh liệt, mang tất cả mọi thứ đều toàn bộ tan biến, đưa mắt nhìn qua, đây chẳng khác nào là nhân gian luyện ngục a!
Nhất Minh hít sâu một hơi.

Hắn cảm nhận được sát ý rơi vào trên người mình đột nhiên biến mất không thấy, từng sợi tơ máu ở trong mắt cũng dần dần ảm đạm, thân thể cũng từ từ bình tĩnh trở lại, thế là hắn cũng không có kéo dài thời gian, bản thân liền hướng về thi thể của tên Linh tộc vừa rồi phóng đi.

Bàn tay xòe ra, một khối huyết cầu chậm rãi lơ lửng trong tay, bắt đầu hấp thu luyện hóa, một mạch mà thành.

Quá trình này hắn làm đã không biết bao nhiêu lần, mỗi lần đều có một loại cảm giác khác nhau, lần này càng thêm khác biệt, hắn chỉ cảm giác thân thể của mình có một tia rung động, sau đó liền biến mất không thấy gì nữa.

Cẩn thận cảm nhận một chút, dựa vào lần hấp thu này, bản thân chỉ có thể ngưng tụ ra thêm một sợi huyết tơ, điều này khiến hắn ẩn ẩn có chút suy đoán.

“Có lẽ là do tu vi của tên này quá yếu, kết hợp với việc huyết dịch của hắn cũng không có bao nhiêu đặc biệt, cho nên ta chỉ có thể ngưng tụ ra thêm một sợi mà thôi, hẳn là như vậy.” Nhất Minh thầm nghĩ trong lòng.

Dựa trên cảm giác của hắn, tên Linh tộc này chỉ là Chân Nguyên cảnh sơ kỳ mà thôi, một thân thực lực mặc dù đã gần tiếp cận trung kỳ, nhưng so với trung kỳ quả thật là có một khoảng cách nhất định.

Chính vì như thế mà hắn mới dễ dàng mang tên này đập ch.ết như vậy, ngay cả khả năng tự bạo cũng không làm được.
Nhất Minh lắc lắc đầu, bàn tay nhanh chóng trảo một cái, lại thêm một khối Lục Tinh Thạch rơi vào trong tay, nhanh chóng thu hồi, ánh mắt hướng sang chiến trường của La Duệ Quân nhìn một chút.

Liên tiếp là từng tràn ba động truyền ra, oanh minh quanh quẩn.
“La huynh thật mạnh, lấy một địch hai vẫn không rơi vào thế hạ phong, đây là sự lợi hại của Thiên Đạo Chân Nguyên sao?”

Nhất Minh nhìn tại giữa không trung có ba đạo thân ảnh đang lẫn nhau chém giết, lôi đình lan tràn ra tứ phương phảng phất như một vùng lôi hải, hai tên Linh tộc ở trong phạm vi này dường như không cách nào thoát thân ra được, tốc độ có vẻ bị làm chậm lại thì phải.

Mà La Duệ Quân với một thân lôi bào, tốc độ càng là nhanh không cách nào tưởng tượng, lấy tu vi của hắn đi xem xét, bản thân cho dù có cảm giác được, nhưng thân thể thì lại không cách nào có thể theo kịp.

“Xem ra, ta cần phải nhanh chóng tăng lên thực lực của bản thân mới được.” thần sắc của Nhất Minh cực kỳ rung động, La huynh vừa bước vào Chân Nguyên cảnh đã có thực lực thế này, ta càng không thể để bản thân tụt lại quá sâu.

Nhất Minh đưa mắt nhìn sang tên Linh tộc ở bên cạnh nữ tử kia, một thân khí tức của hắn giờ khắc này đã chập chờn tán loạn không vững, bản thân đang không ngừng tìm cách thoát khỏi lôi hải chạy ra, dù là như vậy, hắn muốn thoát thân cũng là không có cách nào làm được.

Mỗi khi hắn chạy ra vài chục trượng, thân hình của La Duệ Quân lại hướng về phía hắn phóng tới, công kích đồng loạt tung ra, chấn nhiếp toàn bộ tâm thần của hắn.

Trường thương trong tay càng là oanh kích mãnh liệt, tu vi của tên Linh tộc thanh niên kia chỉ ở vào mức độ sơ kỳ mà thôi, nếu không phải có nữ tử kia ngăn chặn, tên thanh niên này e rằng đã không biết ch.ết từ bao giờ.

Quan sát một vòng ở xung quanh về sau, Nhất Minh cũng không có nhiều lời, đại địa bên dưới liền oanh động một tiếng, một ánh hồng quang phóng lên tận trời, hướng về tên Linh tộc bên kia phóng đi, tốc độ càng là nhanh đến cực điểm.

Phát giác được khác thường, La Duệ Quân cùng với hai tên Linh tộc đều đưa mắt nhìn qua, chỉ thấy toàn thân của Nhất Minh được một đầu cự long bao phủ, tốc độ chỉ trong vài cái hô hấp liền đã vượt qua mấy chục trượng, không cần bao lâu bản thân liền sẽ vọt tới nơi này.

“Ha ha ha ha, xem ra trận chiến của chúng ta đã tới hồi kết rồi, ngươi có còn cái gì muốn nói nữa hay không?” La Duệ Quân cười to một trận, hướng về nữ tử tung ra một kích.

Lôi Thần Thương tản mác ra uy thế không cách nào tưởng tượng, chí ít là đối với chân nguyên cảnh chính là như thế, nếu không phải nữ tử này có linh bảo trên tay, muốn sống sót tới giờ khắc này quả thật là si tâm vọng tưởng.

Nữ tử cũng không hề đáp lại, thần sắc vẫn lạnh như băng không nói, tay nâng Đoạt Mệnh Hoa Tán hướng về một thương kia oanh kích, cả hai va chạm vào nhau lại lần nữa cuốn thành một đoàn, ba động cực kỳ mãnh liệt hóa thành tầng tầng gợn sóng tràn lan bốn phía, càng là có lôi đình tàn phá bừa bãi, oanh minh quanh quẩn.

Mà cũng vào thời khắc này, tên thanh niên Linh tộc kia đã dường như rơi vào tuyệt vọng, bởi vì nữ tử cũng không thèm để ý tới hắn, hắn liền biết bản thân chính mình đã không còn khả năng sống sót.

“Nếu đã như vậy… vậy thì các ngươi cũng đừng có trách ta!” hai mắt của hắn lộ ra hung quang, hai tay nhanh chóng kết hợp pháp quyết, bản thân lập tức phình to đi ra, hướng về phía La Duệ Quân phóng đi.

Nhìn thấy một màn này, La Duệ Quân với ánh mắt sâm nhiên, một thương hướng về nữ tử oanh tới, bàn tay còn lại thì hướng về tên thanh niên nhanh chóng trảo một cái, lôi đình phảng phất như hóa thành một cái bàn tay khổng lồ, tóm lại tại chỗ.

Tên Linh tộc gào lên giận dữ, bản thân càng là cố gắng bước tiến thêm vài bước, với khoảng cách này làm ra tự bạo, ảnh hưởng đối với hai người đang giao chiến không hề nhỏ một chút nào.

Nữ tử sau khi đón một kích của La Duệ Quân, bản thân liền không nói hai lời hướng về phía sau rút lui, bởi vì nàng cũng không muốn chính mình bị lõm sâu đi vào.
Chân Nguyên cảnh tự bạo, ngay cả nàng cũng không chắc chính mình sẽ toàn thân trở ra.

Nhìn thấy nữ tử kia đã rút lui về phía sau, La Duệ Quân cũng không có đuổi theo ý tứ, bản thân càng là cố gắng kiềm chế tên linh tộc kia lại tại nguyên địa, dù là như vậy, tên linh tộc thanh niên vẫn có thể từng bước tiếp cận tới gần, khóe miệng càng là cười dữ tợn đến cực điểm.

Theo khoảng cách của song phương càng lúc càng gần, La Duệ Quân đồng dạng cũng là lui về phía sau, vẫn duy trì ở khoảng cách hơn hai mươi trượng, tên thanh niên Linh tộc sau khi nhìn thấy cảnh này thì càng thêm bức thiết, hắn phẫn nộ quát chói tai một tiếng: “ch.ết đi cho ta!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện