Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân
Nhìn thấy tên thanh niên ngồi kế bên này đột nhiên kích động như vậy, khiến một đám người xung quanh không hiểu ra sao, bọn hắn còn tưởng đâu tên này lên cơn điên gì nữa chứ.
Sau một khắc, cả đám liền nhìn thấy tên thanh niên này mang toàn bộ vốn liếng trên người đặt vào ô đầu tiên kia.
Nhìn thấy cảnh này, cả đám người xung quanh đều hai mắt tỏa sáng!
Không nghĩ tới a, lại có một tên dê béo gia nhập, mà lại, tên này có vẻ không hiểu quy củ ở nơi này a!
Chiếu theo bình thường mà nói, nếu hắn chiến thắng thì có thể gom toàn bộ những tài phú của những người khác, chỉ cần chia lại hai thành cho chủ sự là được.
Nhưng hiện tại không giống a, đặt cược bao nhiêu chỉ có thể thu lại bấy nhiêu mà thôi, ngoài ra còn có một chút thu nhập ngoài định mức đặt cược.
Cho nên, khi đám người nhìn thấy túi trữ vật của tên này chứa nhiều linh thạch như vậy cũng rất là tâm động, bởi vì nếu như hắn thua cược mà nói, số lượng linh thạch sẽ nhiều hơn một phần, điều này có nghĩa là bọn hắn cũng được chia nhiều hơn một chút.
Đối với điều này, đám người đều nhìn về phía thanh niên mang theo một ánh mắt tán thưởng không thôi, trong lòng người nào người nấy đều phát ra một chữ:
“Non!”
Làm xong các loại chuẩn bị về sau, thanh niên lập tức chấp nhận khiêu chiến, thân hình của hắn bỗng dưng tại nguyên địa biến mất không thấy, điều này khiến một đám người bên cạnh ngơ ngác một chút, nhưng sau đó liền minh bạch chuyện gì đang xảy ra.
“Mẹ nó! Tên này quả thật là không nói đạo lý a!”
“Con bà nó! Hắn không thắng thì thôi nhé, hắn mà thắng cược lần này, lão tử chính là không phục!”
Nhất thời, một đám người xung quanh nhao nhao cả lên, đây chính là lỗ hổng khi đặt cược bằng thời gian mà không phải phân ra thắng bại, nếu như có người cố tình nhận thua mà nói, trận đánh cược sẽ lập tức không còn công bằng như trước.
Vì lẽ đó mà có rất nhiều người cảm thấy điều này không công bằng chút nào, suýt chút nữa là hủy đi lần đánh cược này, rất nhanh liền có người đứng ra nói một câu:
“Các vị xin an tĩnh một chút!”
“Ta biết quy tắc lần này còn có chút lỗ hổng, không bằng như vầy, chúng ta định ra thêm một quy tắc là được, người bị thiếu niên kia khiêu chiến thì không được phép đặt cược, thế nào?”
Lời này vừa ra, đám người liền nhao nhao gật đầu, không những thế, có người liền tung ra một hơi rất nhiều đầu thiết luật, nếu như có ai dám ngang nhiên hành động thiếu suy nghĩ mà nói, đại khái chính là muốn ch.ết!
Mà giờ khắc này, thanh niên kia ngay tại bên trong đấu chiến đài đang không ngừng run lẩy bẩy!
Hắn vốn dự định muốn chịu đựng ba mươi giây sau đó liền hô lên “nhận thua” hai tiếng, nhưng không nghĩ tới là, tên thiếu niên gọi “Minh Tôn” này thế mà ra tay dứt khoát như thế, hắn còn chưa kịp làm ra phản ứng liền bị tên này trấn áp nằm rạp trên mặt đất, muốn nhúc nhích cũng không có cách nào làm được.
Hắn cảm nhận được một loại lực lượng vô cùng khủng bố đang trấn áp tâm thần của hắn, khiến toàn bộ cơ thể tựa như có luồng điện chạy từ đầu xuống chân đồng dạng, toàn bộ da đầu đều nổi rợn cả lên, cả người đều tê!
Đối với điều này, Nhất Minh hoàn toàn bất đắc dĩ vô cùng, hắn bây giờ mới nhận ra được, chính mình còn chưa thể nào kiểm soát đao hồn một cách thành thục được a!
Một đao ra liền là toàn bộ lực lượng của đao hồn phóng thích ra ngoài, muốn kiểm soát uy lực cũng không cách nào làm được, trừ phi là bản thân chính mình không sử dụng đao hồn để chiến đấu, còn không thì không có cách nào kiểm soát lực lượng một cách thành thục cho được.
Giờ khắc này, Nhất Minh nhìn lấy thanh niên nằm rạp dưới đất không khỏi bất đắc dĩ, nếu như bây giờ chính mình thu hồi đao hồn mà nói, tên này ắt sẽ nhận thua ngay lập tức, nếu như vậy thì chả khác nào tự cầm đá nện chân mình, điều này tuyệt đối không thể xảy ra được a!
Thế là Nhất Minh đứng trước người hắn không có nhúc nhích, lẳng lặng nhìn lấy thanh niên mà không có bất kỳ cử động nào, chỉ có một thân khí thế vô cùng khủng bố bao phủ xung quanh người của hắn, hắn muốn mở miệng “nhận thua” cũng không cách nào toại nguyện cho được.
Thời gian trôi qua, hai người toàn bộ đã trở về bình đài bên trên, Nhất Minh không có hạ sát thủ, một người không còn bất gì đấu chí nào khiến hắn không cách nào ra tay cho được.
Nhận được Hổ lão truyền lại tin tức, Nhất Minh mới phát hiện chính mình thế mà vô tình cứu lão một mạng!
Trận cược rồi vừa lão đã cho vào không ít linh thạch, nếu như hắn không kéo dài thời gian như ước định mà nói, e rằng sẽ mất một bút tài phú khá là lớn a!
Trầm ngâm hồi lâu, Nhất Minh mới làm ra phán đoán, bằng vào chiến lực của mình bây giờ, muốn miểu sát đám võ giả này hẳn là không thành vấn đề, nếu là như vậy thì cũng nên đổi gió một tí a!
Miểu sát, chính mình có thể làm được, nhưng còn việc khống chế thời gian của trận đấu mà không khiến cho đối thủ có thể nhận thua, điều này chính mình cần phải thử nghiệm một chút a!
Nhất Minh cảm thấy, đao hồn vừa ra, đối thủ liền bị chấn nhiếp tại chỗ, tên thanh niên võ giả vừa rồi cũng là như thế, bản thân hắn muốn nhận thua cũng không cách nào mở miệng cho được.
Chính mình có thể lợi dụng chuyện này để rèn luyện khả năng khống chế lực tác động của đao hồn a, nếu như có thể thành thục điều khiển lực lượng mà nói, chính mình liền có thể tùy cơ ứng biến mà không tiêu hao quá nhiều.
Điều này cũng có thể giúp cho chiến lực của chính mình tăng lên một mảng lớn a, không giống như hiện tại chỉ có thể phát động rồi thu hồi đi, nhưng điều này cũng cần phải có thời gian luyện tập mới được, không phải một sớm một chiều liền có thể dễ dàng khống chế.
Đấu chiến đài là một sự lựa chọn không tệ để rèn luyện a!
Nghĩ như vậy, Nhất Minh tiếp tục lấy ra đấu chiến lệnh tiếp tục khiêu chiến sau đó đưa tin cho Hổ lão, nhận được tin tức, Hổ lão cũng không còn do dự cái gì, lập tức áp cược vào ô đầu tiên kia, đại biểu là giới hạn trong vòng một phút sẽ kết thúc chiến đấu.
Nhìn thấy lão già này đặt cược như vậy, có không ít người ánh mắt lấp lóe, liền đặt cược theo lão giả này, không vì cái gì khác, đám người bọn họ chú ý tới, một lão giả bình bình thường thường thế mà đa phần đều thắng cược a.
Nhưng để bọn hắn không hiểu là, từ trước tới giờ lão đều không có truyền tin cho ai, nhưng lần này lại xuất ra truyền tin lệnh, đây chẳng lẽ là trùng hợp thôi sao?
Rất nhanh, bọn hắn liền ý thức được không hợp lý, lão già này thế mà đặt cả hai lựa chọn, ô đầu tiên và ô thứ ba!
Điều này khiến cả đám không hiểu ra sao, chẳng lẽ nói, lão già này chính là đang giỡn chơi hay sao, lỡ như tên “Minh Tôn” kia kết thúc trong vòng ba phút thì làm thế nào?
Nhất thời, có người liền cắn răng một cái làm ra lựa chọn giống y hệt lão ta, con mẹ nó đây quả thật là hố cha a!
Đặt cược kiểu này thì không cách nào kiếm lời cho được, bởi vì cho dù có thành công thắng cược thì cũng là hòa vốn, nếu như đạp phải cứt chó mà nói, coi như gấp đôi nỗi đau!
Tâm thần cả đám giờ khắc này không cách nào yên ổn cho được, toàn bộ đều thấp thỏm không thôi, bọn hắn rất muốn thoái lui khỏi trận cược này nhưng không cách nào làm được a, chỉ vì đặt xong là không cách nào thu hồi, đây chính là thiết luật.
Nhìn thấy tên thiếu niên ngoài kia bắt đầu biến mất, nội tâm của cả đám đều hồi hộp không thôi.
Một khắc thời gian trôi qua, Nhất Minh liền trở lại bình đài phía trên.
“Ta quả thật là bất đắc dĩ a, hy vọng là đạo tâm của ngươi có thể giữ vững được đi!” Nhất Minh nhớ lại tràn cảnh lúc nảy không khỏi thở dài một hơi.
Tình cảnh một tên võ giả với sắc mặt tái nhợt không còn chút máu, quỳ rạp trên mặt đất cầu xin tha thứ vẫn không ngừng hiện hữu trước mắt.
Đối với điều này, Nhất Minh chỉ có thể cầu nguyện cho hắn một chút vậy, Nhất Minh cũng không vì điều này mà cảm thấy thương tiếc cái gì, dù sao thì chính mình cũng không có làm tổn thương đến thể xác của hắn, cho dù không cách nào tiến thêm được nữa cũng là do tâm của hắn quá yếu mà thôi.
Cũng không thể vì sự yếu kém của bản thân mà lại đi trách người khác không nương tay với chính mình a?
Chính mình thức tỉnh đao hồn về sau, những tên võ giả tại mức xếp hạng này quả thật là như gà con một dạng, chính mình muốn chém muốn giết bọn hắn cũng không cách nào phản kháng cho được.
Lắc lắc đầu, thu hồi những tạp niệm này, Nhất Minh tiếp tục đánh bảng, hắn hướng về một cái tên bên trong đấu chiến lệnh khiêu chiến một cái rồi lẳng lặng ngồi xếp bằng trên bình đài nhắm mắt chờ đợi.
Cảm tạ các sư huynh đệ rất nhiều a!
Các vị huynh đệ có yêu thích hãy đề cử, tặng quà a, hắc hắc!