Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân
Toàn bộ sự việc diễn ra tại bên trong Đao Vực đối với Nhất Minh mà nói, nó không khác gì một vài khoảnh khắc lâm vào cảm ngộ, sau khi đột phá ý cảnh chính thức giác tỉnh Đao Hồn về sau, Nhất Minh đặt chân lên bước thứ một trăm đã là cực hạn.

Hắn không còn cách nào khác ngoài việc rời khỏi nơi đó, Nhất Minh cũng không có ý định bước tiếp, chính mình trong thời gian đó đã có rất nhiều cảm ngộ, nếu như mang những cảm ngộ này tiêu hóa một chút mà nói, thực lực của chính mình liền có thể tăng lên một đoạn lớn a.

Đến khi hắn rời khỏi Đao Vực thời điểm, mở mắt ra, một đường vết rách kéo dài về phía trước hiện rõ trước mặt, tiếp theo đó chính là một cái chắp tay cúi đầu của người bạch y nam tử gọi là Phần Tiên xuất hiện trước mặt.

Một màn này khiến Nhất Minh không hiểu ra sao, chính mình vừa rời khỏi Đao Vực mà thôi, trong lúc chiến đấu đã xảy ra chuyện gì vậy a?

Nhất Minh cứ tưởng đâu, chính mình đi vào phía sau đại môn đó thì chiến đấu đã phải kết thúc từ lâu rồi chứ, bởi vì thân thể đã thoát ly chưởng khống của hắn rồi, thân thể đang lúc chiến đấu mà hồn thì lại bỏ đi nơi khác, đây không phải chịu ch.ết thì là cái gì?

Nhưng mọi chuyện cũng không giống như là tưởng tượng, thì ra mọi chuyện chỉ xảy ra trong vài cái hô hấp thôi a?
Nghĩ tới đây, Nhất Minh đối với vùng không gian đó càng thêm hứng thú, nếu như chính mình có thể ở trong đó tu luyện mà nói, tu vi chẳng phải sẽ trong mấy chốc tăng cao hay sao?



Ý tưởng này lóe lên trong đầu Nhất Minh, nhưng tiếp theo liền bị hắn quẳng lên đến tận mây xanh.

Lúc này hắn mới nhớ lại, trong lúc hắn suy kiệt lực lượng thời điểm, từng có lúc hắn xuất ra túi trữ vật lấy ra linh thạch nhưng cũng không có cách nào làm được, nếu đã như vậy thì làm sao tu luyện a, rõ ràng là cách nghĩ này không hề khả thi chút nào.

Nếu có tu luyện mà nói, thì chắc là chỉ tăng lên cảm ngộ về Đao đi!
Nhất Minh nhìn thấy một con tiểu long đang không ngừng xoay quanh ở trường đao trên tay, một con tiểu long màu hồng đang không ngừng uốn lượn trên đó, nhìn lấy điều này, Nhất Minh liền lộ ra một vệt mỉm cười.

Tâm niệm của Nhất Minh vừa động, tiểu long màu hồng giờ khắc này biến mất không thấy, hắn thu hồi lực lượng nhìn về phía Phần Tiên một tay ôm ngực thi lễ nói: “Đa tạ!”

Hai tiếng “đa tạ” này vừa ra, Phần Tiên liền sửng sốt một chút, nhưng rất nhanh liền minh bạch ý tứ của thiếu niên này, hắn gật gật đầu một cái rồi rời khỏi đấu chiến đài, Nhất Minh thấy thế cũng không có ở lại đây làm cái gì, bản thân liền xuất hiện tại bình đài bên trên.

Vốn dĩ trận cuối cùng này hắn không có ý định chiến đấu thêm, cho nên Mai Ngọc Long cùng với Hổ lão cũng đã trở về khách điếm rồi đi, chỉ còn lại một đám võ giả cùng nhau đánh cược mà thôi.

Trăng sáng treo cao, từng làn gió mát thổi thoang thoảng trên người, khiến một thiếu niên mặc một thân bạch y càng trở nên thu hút ánh nhìn rất nhiều, đặc biệt là thiếu niên này không những đẹp trai mà còn là một thiên kiêu nữa chứ.

Rất nhiều ánh mắt ngay lập tức nhìn về phía hắn mang theo ý dò xét, đối với điều này, Nhất Minh cũng không có quan tâm đến, hắn thoải mái rời khỏi bình đài hướng về phía khách điếm mà đi.
Sau trận đấu với Phần Tiên, chiến tích của Nhất Minh đã tăng lên một bậc!
214 thắng không thua!

Nhìn vào con số này, không ít những võ giả tại bình đài nơi đây đều âm thầm chậc lưỡi, ngay cả Lan Hoa cũng phải khâm phục người thiếu niên này không thôi.
Nhìn thấy thiếu niên cũng đã rời đi, nàng liền biết ngày hôm nay liền kết thúc rồi, cho nên nàng cũng không còn ở lại đánh cược thêm.


Tại bên trong khách điếm, sau khi Nhất Minh ăn uống tắm rửa hoàn tất xong, bản thân lại ngồi xếp bằng trên giường cảm ngộ một chút
Mặc dù chỉ là một chút, nhưng trong bất tri bất giác, đã là một tuần trôi qua.
Trong một tuần này, Nhất Minh đã khắc sâu ấn tượng về cách sử dụng Đao Hồn.

Không còn cách nào, chính mình vừa mới giác tỉnh Đao Hồn cho nên cần phải bế quan một chút, nếu không thì sẽ bỏ qua thời cơ tốt nhất để tiêu hoá những cảm ngộ này a.
Trong quá trình cảm ngộ này, Nhất Minh đột nhiên ý thức được chính mình thế mà lĩnh ngộ ra thêm một loại Đao pháp mới!

Viêm Long Vô Song!
Đây là một loại đao pháp lấy đao hồn lực lượng làm chủ, một đao ra mang theo một cỗ uy áp cùng với nhiệt lượng không cách nào chịu đựng nổi, theo trường đao huy động, đao hồn gào thét mà ra, hóa thành hai cái hồng long không ngừng đan xen vào nhau tựa như cái kéo một dạng, gào thét lên cao!

Cảm ngộ được một đao này khiến Nhất Minh kinh hỉ không thôi!
Hắn không nghĩ tới, chính mình giác tỉnh đao hồn về sau còn có loại chuyện tốt này.
Chẳng lẽ nói, sau này đao hồn thuế biến, chính mình không chừng còn ngộ ra thêm một loại đao pháp mới nữa a!
Đối với chuyện này, Nhất Minh rất là tâm động!

Trong thời gian này, hắn không ngừng nghiên cứu đao pháp mới này, hắn quyết định mang đao pháp này làm thức thứ nhất của hắn, đây chính là đao pháp đầu tiên mà hắn lĩnh ngộ ra được a, cho nên phải cẩn thận đối đãi một chút.
Đao Hồn thức thứ nhất: Viêm Long Vô Song!

Bất tri bất giác lại là một tuần trôi qua, Nhất Minh chìm đắm vào bên trong tự thân cảm ngộ, trong một tuần này hắn không có chủ động đi xuống bên dưới ăn uống mà phân phó tiểu nhị cứ mỗi ba ngày thì mang thức ăn lên trên gian phòng của hắn.

Ban đầu tiểu Hà rất là lo lắng cho vị tiện nghi ca ca này, nhưng sau khi nghe được Tuyết Ngưng giải thích thì nàng cũng không còn lo lắng nữa.

Mai Ngọc Long cùng với Hổ lão trong thời gian này cũng không có rảnh rỗi, hai người đều mang cái tên “Minh Tôn” thổi tới tận mây xanh, không thể nghi ngờ, cái tên “Minh Tôn” giờ khắc này đều đã vang vọng toàn bộ khu vực trung tâm của thành Liễu Tây.

Nhưng vì thiếu niên “Minh Tôn” này bỗng dưng biến mất không thấy, tất cả mọi người đều cho là người này đã bị người cho giết hay đại loại như vậy, đơn giản mà nói, theo lời kể của tất cả mọi người, lời đồn về tên “Minh Tôn” càng lúc càng không hợp thói thường.

Nào là toàn bộ đều một đao miểu sát võ giả đồng cấp, ngay cả thiên kiêu của các thế lực cũng không ngoại lệ bị đánh không ngóc đầu lên được, có thế lực không nhịn được ra tay xuất thủ cũng là bình thường vô cùng.

Tin tức này vừa ra, đám người đều ào ào nghị luận, mặc dù cái tên “Minh Tôn” này còn chưa tiến vào thiên kiêu bảng, nhưng cái chiến tích “một đao miểu sát” đã khiến không ít người tâm động, đáng giá được bọn hắn chú tâm nhìn tới.

Hầu như không có ai hoài nghi việc này, bởi vì người bị đánh thật sự quá nhiều đi, một hai người còn có thể không tin, nhưng hơn trăm người cũng trải nghiệm qua, ngươi không tin cũng không được a!

Mai Ngọc Long nhìn thấy tin tức tên “Minh Tôn” bị người cho đập ch.ết truyền đi với tốc độ không cách nào tưởng tượng nổi, càng lúc càng bay cao bay xa, khiến hắn tức giận không thôi.

Không còn cách nào, đành phải đứng ra đính chính một chút, tên “Minh Tôn” này không ai khác chính là bằng hữu của hắn và vẫn còn sống nhăn răng ra a, hiện giờ còn đang ở bên trong khách điếm bế quan đâu.

Tin tức này vừa ra, có rất nhiều người tiến về khách điếm dò xét một hai, sau quá trình nghe ngóng, mọi người đều biết được thiên kiêu của Mộ Dung thế gia lại bại vào tay của thiếu niên “Minh Tôn” này vào khoảng hai tuần trước.
Điều này thật khiến người ta không cách nào tin nổi a!

Mặc dù cái tên Phần Tiên bại hai mươi trận, nhưng ai ai cũng biết, thanh niên này chưa bao giờ chiến đấu một cách nghiêm túc cả, nếu như thật sự đánh lên mà nói, chưa hẳn đã bại nhiều như vậy.

Vì lẽ đó mà cái tên “Minh Tôn” đã hấp dẫn rất nhiều người chú ý, hai tuần đầy đủ để các thế lực nghe ngóng các loại tin tức, thậm chí còn có thế lực đánh chủ ý đào góc tường của Quang Minh Điện đây!

Nói gì thì nói, một thế lực tọa lạc ở phía Đông lại có đệ tử xuất hiện tại Tây vực, đây là làm sao làm được a?

Chưa nói tới, thiếu niên này chỉ là một võ giả mà thôi, nếu muốn truyền tống đi qua cần phải tiêu tốn rất là nhiều linh thạch a, còn nếu bản thân tự hành đi đường thì bọn hắn không có nghĩ tới.

Nói đùa cái gì, ngay cả một Thần Quân cường giả muốn phi hành cũng phải mất một năm thời gian chứ chẳng chơi.

Phải biết, Thiên Long giới ở đây không phải là Thiên long giới mà Nhất Minh sinh sống, kích thước của mỗi vực phải khổng lồ rất nhiều, cho nên mọi người đều không có hướng phương hướng này suy nghĩ tới.
Thế thì tên đệ tử của Quang Minh Điện này làm sao lại xuất hiện ở đây a?

Đây chính là nghi hoặc của tất cả các thế lực, nếu nói người này bị Quang Minh Điện trục xuất tông môn lưu lạc đến tận đây thì có lẽ có khả năng a, nhưng khả năng này quả thật là thấp đến khó có thể tin được.
Cảm tạ các sư huynh đệ rất nhiều a!

Các vị huynh đệ có yêu thích hãy đề cử, tặng quà a, hắc hắc!

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện