Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân
Ngắn ngủi chỉ trong ba ngày thời gian, xếp hạng của Nhất Minh đã từ 69,123 vị tăng lên tới 15,573 vị!

Trong ba ngày này, Nhất Minh một mạch khiêu chiến không có dừng lại, mục tiêu của hắn là trong thời gian ngắn nhất tiến vào Thiên Kiêu bảng bên trên, thậm chí ăn uống cũng chỉ qua loa một chút mà thôi, đối với chuyện này cũng không có ảnh hưởng cái gì.

Tiểu Hà trong ba ngày này vẫn luôn ở bên trong Thiên Đài không có rời đi, tại trong Thiên Đài phạm vi cũng có những tòa khách điếm cho tu sĩ nghỉ lại, cho nên đám người cũng không có lo lắng cái gì.

Đương nhiên, những khách điếm có thể được xây dựng bên trong phạm vi của Thiên Đài đa phần đều là sản nghiệp của các thế lực đỉnh cấp, mặc dù giá cả bên trong có chút không hợp thói thường, nhưng đối với những tòa khách điếm này không ai dám làm càn cái gì.

Những khu khách điếm này phải nói giá cả cao ngất ngưỡng không thôi, chính vì thế mà rất ít khi nhìn thấy thân ảnh của võ giả ở trong này, nếu có nhìn thấy, đa phần đều là con cháu hào môn thế gia, bên cạnh còn có trưởng bối hộ đạo ở phía sau.

Ban ngày thì tiểu Hà đi theo Tuyết Ngưng tới bình đài quan sát những tu sĩ kia chiến đấu, tiểu Hà nhìn những điều này khiến nàng kích động không thôi, chính mình sau này cũng có thể trở nên mạnh mẽ như những người này a!



Mai Ngọc Long cùng với Hổ lão thì không thấy đâu, hai người chắc hẳn là đang chạy deadline cho công cuộc đào hố sắp tới, dù sao thì theo tin tức nhận được, Nhất Minh tiểu tử kia cũng đã tiến vào 15,573 vị rồi, chẳng mấy chốc nữa sẽ bước vào trước một vạn, hai người cần phải tăng thêm tốc độ truyền bá a!

Còn về việc truyền bá cái gì thì đương nhiên là chiến tích của tên thiếu niên này rồi, thử hỏi, một võ giả một đường quét ngang tiến vào Thiên Kiêu bảng có hấp dẫn hay không?
Hấp dẫn thì hãy mau mau tiến về đặt cược nha!

Thử xem tên võ giả này so với Thiên Kiêu bảng bên trên sẽ như thế nào, các hào môn thế gia chắc hẳn đối với tin tức này cũng là vô cùng chú ý tới, mặc dù hiện tại tên thiếu niên này còn chưa xuất hiện trên Thiên Kiêu bảng, nhưng trong giới võ giả đã bắt đầu lan truyền khắp nơi rồi.

Chiến tích 153 thắng 0 thua phải nói là chói mắt vô cùng!
Các tu sĩ còn chưa có để ý đến, nhưng những người bại trận dưới tay của Nhất Minh thì cảm thụ vô cùng rõ ràng, tên thiếu niên này quả thật khủng bố không tưởng tượng nổi, đa phần đều bị một đao phân ra thắng bại cũng không sai biệt lắm.

Thế là một truyền mười, mười truyền trăm, trong giới võ giả không ai không biết có một tên thiếu niên sử dụng đao vô cùng bá đạo.

Tu sĩ bên trên thì cũng không có hứng thú bao nhiêu, dù sao cũng chỉ là xếp hạng hơn vạn mà thôi, chiến tích như vậy đa phần thiên kiêu đều làm được, không có gì đặc sắc.

Ngay khi tin tức lan truyền không được bao lâu, lưu lượng võ giả đến Thiên Đài rõ ràng là nhiều hơn rất nhiều, đối với chuyện này Nhất Minh cũng không có chú ý tới, bản thân hắn hiện tại còn đang chiến đấu với địch nhân đây.

Trước mặt của Nhất Minh hiện giờ chính là một mảnh hoang mạc, xung quanh gió thổi cát bay khắp nơi, thậm chí phương xa còn có thể nhìn thấy được từng trận cuồng phong đang chuẩn bị thổi tới, một cơn lốc xoáy cuốn theo mịt mù bụi cát từ phía xa xa đang tiến lại gần.

Ở trong này, Nhất Minh cảm nhận được từng cơn nóng bức phà vào mặt, thái dương treo cao phía trên, khiến mồ hôi trên cơ thể bắt đầu rơi xuống hoang mạc bên dưới, ánh mắt của hắn nhìn thẳng địch nhân phía trước, trong ba ngày nay, đây là lần đầu tiên hắn cảm giác chính mình nghiêm túc như vậy.

Không vì cái gì khác, chỉ vì xuất hiện trước mắt của hắn chính là một con chiến ngưu vô cùng hung mãnh, không cần phải nói, đây chính là bản thể của tên yêu tộc này không sai.

Từ lúc khiêu chiến những tên võ giả cho đến bây giờ, ngoại trừ nữ tử cầm cung kia thì tên này chính là một đối thủ khiến Nhất Minh phải nghiêm túc đối đãi, một thân chiến ngưu với làn da đen bóng, bản thân to gần một trượng đang nhìn chằm chằm lấy chính mình.

Nếu so về kích cỡ mà nói, tên yêu tộc này hiện tại đang to lớn gấp hai lần chính mình, hình thể nhìn vào liền khiến người khác kinh hãi không thôi, hai chiếc sừng nhọn hoắt cong vào bên trong, phía trước lỗ mũi còn thở ra từng trận nhiệt khí, một bộ sắp lao vào tấn công dáng vẻ.

Nhất Minh giờ khắc này cũng không có giữ lại, ban nảy sơ chiến đã biết được cực hạn của hắn, hiện giờ tên này hóa ra bản thể, xem ra chính mình cần phải nghiêm túc rồi a!

Ngay lúc chiến ngưu vọt về phía trước một sát na, trên người Nhất Minh xuất hiện từng luồng màu đỏ sợi tơ bao phủ xung quanh, một thanh trường đao màu đen tuyền giờ khắc này cũng trở nên đỏ rực cả lên, thân hình thoáng một cái, hướng thẳng về phía chiến ngưu lao đi.

“Ha ha ha, tới tới tới!” chiến ngưu tràn đầy hưng phấn gào thét một tiếng, toàn thân khí huyết lưu động, bản thân tựa như tia chớp một dạng, tốc độ phải nói nhanh vô cùng xông thẳng về phía tên Nhân tộc này lao tới.

Một tên Nhân tộc mà thôi, cho dù lợi hại đến mấy cũng không cách nào so lại lực lượng của yêu tộc, huống chi, bản thân hắn cũng không phải cái gì gà đất chó sành, mà chính là chân chính thiên kiêu của Ngưu tộc!

Mặc dù trong tộc không phải một mình hắn được mệnh danh là thiên kiêu, là một trong những ứng cử viên có khả năng leo lên Thiên Kiêu bảng, nhưng với thực lực bản thân hắn vẫn là rất tự tin, vừa rồi sơ đấu chính mình rơi vào hạ phong, nhưng giờ hóa ra bản thể, tên Nhân tộc này không có khả năng chiến thắng a.

Nghĩ như vậy, khí thế của chiến ngưu càng thêm hung mãnh, một đôi sừng to lớn không ngừng hướng về phía Nhất Minh đập tới, trường đao trong tay của Nhất Minh cũng bao bọc bởi tầng tầng linh lực, bên ngoài còn có thêm một tầng khí huyết gia trì ở bên trên, thanh âm linh khí liên tục va chạm khiến không gian xung quanh vang vọng không thôi.

Từng trận “ầm ầm” thanh âm liên tiếp vang lên, đôi sừng to lớn cùng với hình thể khổng lồ không ngừng dùng lực chèn ép Nhất Minh xuống mặt đất, mỗi một cú công kích đều mang theo lực lượng vô cùng cường đại, khiến sắc mắt của Nhất Minh bắt đầu nghiêm túc hơn rất nhiều.

Mặc dù tên yêu tộc này liên tục công kích với cường độ cao, lực lượng cũng vô cùng khủng bố, nhưng cũng không cách nào khiến thân thể nhỏ bé của Nhất Minh lui lại một chút nào, từng đợt đao thế liên tục tiến tới ngăn cản, nhất thời, cả hai chiến thành một đoàn, bụi mù xung quanh không ngừng bốc lên, chỉ thấy hai thân ảnh rất là mơ hồ không ngừng lưu động ở bên trong.

Càng đánh với tên Nhân tộc này, sắc mặt của chiến ngưu càng lúc càng trở nên khó coi, chính mình là Yêu tộc thế mà không cách nào mang tên Nhân tộc nhỏ bé này đè xuống đất ma sát, đây là bực nào sỉ nhục?

Mặc dù Ngưu tộc không phải là tộc có lực lượng thân thể cường đại nhất, nhưng khí lực của hắn đúng ra là võ giả Nhân tộc không có khả năng chống nổi, đừng nói tới xếp hạng hơn một vạn này, thậm chí võ giả xếp hạng trong vòng ngàn tên cũng chưa chắc đã có thể duy trì quá lâu.

Nhưng bây giờ đây?
Trải qua gần một khắc thời gian, thế công của chính mình vẫn không ngừng lại một chút nào, thế mà tên Nhân tộc này vẫn không có dấu hiệu suy yếu, đây là tình huống như thế nào?
Chẳng lẽ nói, chính mình xếp hạng hơn một vạn thế mà gặp được người trên Thiên Kiêu bảng hay sao?

Điều này không có khả năng a!

Càng nghĩ, chiến ngưu càng cảm thấy điều này có chút vô lý, mặc dù chính mình không có trực tiếp khiêu chiến, nhưng đấu chiến đài hẳn là không có vô duyên vô cớ cho chính mình gặp người trên Thiên Kiêu bảng a, chính mình còn đang muốn lập kỷ lục không bại trận nào đây.

Ngay lúc suy nghĩ của chiến ngưu đang bay cao bay xa thời điểm, khí huyết trên người Nhất Minh càng lúc càng trở nên ngưng thực rất nhiều, ban đầu chỉ là một chút sợi tơ mơ hồ, nhưng giờ khắc này nó đã bắt đầu trở nên dày đặc hơn rất nhiều, có thể nói, khí huyết trên người đã so với ban nảy nhiều hơn gấp hai lần có thừa.

Đây quả thật là điều mà chiến ngưu không cách nào ngờ tới!

“Không có khả năng! Nhân tộc làm sao có thể có được khí huyết cường đại như vậy, ngươi chính là Yêu tộc hay sao?” hai mắt của chiến ngưu vô cùng kiêng kỵ nhìn lấy thân ảnh nhỏ bé phía trước, điều này quả thật phá vỡ tam quan của hắn.

Ban đầu chỉ là một chút khí huyết mỏng manh mà thôi, cho nên chiến ngưu cũng không có để ý tới, giờ khắc này luồng khí huyết kia đã bộc phát ra tới trình độ viễn siêu chính mình, đây quả thật là không có khả năng a!
Cảm tạ các sư huynh đệ rất nhiều a!

Các vị huynh đệ có yêu thích hãy đề cử, tặng quà a, hắc hắc!

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện