Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân
Nhận được sự đồng ý về sau, Mai Ngọc Long liền ngay lập tức tiến về một tòa tửu lâu đặt trước gian phòng, bởi vì trong thành này lúc nào cũng có tu sĩ đông đúc, muốn có một gian bao sương bắt buộc phải đặt trước, nếu không thì không có cách nào ăn cơm cho được.
Hơn nữa, lần ăn cơm này chính là để kết giao một vị bằng hữu mới, hay nói một cách chính xác hơn là kết giao người có thể đọc được loại văn tự kia, việc này không thể nào chậm trễ cho được.
Thế là Mai Ngọc Long xung phong nhận việc này, còn Nhất Minh cùng Tuyết Ngưng thì tiếp tục dạo phố trên đường, hướng về phía sạp hàng của lão tiền bối trước kia đi tới.
Trên đường đi, có không ít người nhìn về phía Nhất Minh hai người, không vì cái gì khác, một vị thiếu niên với tu vi thấp như vậy mà lại có mỹ nữ đi theo, đây quả thật là đả kích người khác a!
Không lẽ đây chính là con cháu của hào môn thế gia nào đó?
Có không ít nam tử trong lòng nghĩ như vậy, nếu không thì làm gì có một mỹ nữ còn là Chân Nguyên cảnh đi theo phía sau, nhìn bộ dáng vô cùng vui tươi dáng vẻ, đây quả thật là khiến cho các nam tu sĩ khác đỏ mắt a!
Nếu bản thân ta cũng có một mỹ nhân như vậy đi theo thì tốt biết bao nhiêu!
Trong lúc đi dạo trên đường, cũng có không ít các nam tu sĩ tiến tới bắt chuyện làm quen với Tuyết Ngưng, nhưng khi nghe được nàng chính là con cháu của Mai thế gia liền từ bỏ ý định này, không vì cái gì khác, đây quả thật là khác nhau một trời một vực.
Nếu như bản thân bọn hắn cũng là con cháu thế gia thì không có cố kỵ nhiều như vậy, đằng này… Ài, người với người quả thật là chênh lệch a!
Nhất Minh nhìn thấy những cảnh này đều không có để ở trong lòng, đối với hắn mà nói, con cháu thế gia gì đó cũng không quan trọng, điều này chẳng liên quan gì tới hắn, hắn cứ một đường tiến lên mà thôi.
Nhìn thấy tên thiếu niên hoàn toàn không để ý chính mình, Tuyết Ngưng thật sự không biết nói cái gì cho phải, nàng tự nhận nhan sắc của mình cũng không tệ a, thực lực cũng mạnh hơn hắn, nhưng tại sao tên này lại lạnh nhạt như vậy đâu?
Nếu đổi lại người khác, đã hận không thể làm nàng vui lòng, nhưng tại sao đến lượt tên thiếu niên này, ta lại có cảm giác thất bại như vậy.
Đây là vì sao a!
Từ lúc đi đường tới giờ, tên này đều không có để ý để nàng, đây quả thật là không để nàng vào trong mắt, ngay cả những nam tử khác cũng nhịn không được liếc trộm nàng một cái, nhưng tên này đâu, ngay cả một cái nhìn hắn đều không nhìn, toàn bộ đều để ý những món tạp vật trên các sạp hàng, đây là đạo lý gì?
Mặt trời đã chuẩn bị xuống núi, một đường đi tới sạp hàng của lão tiền bối trước kia, Nhất Minh quan sát xung quanh, đây đúng thật là sạp hàng của lão tiền bối kia, nhưng vì sao lại không thấy người đâu?
Chẳng lẽ lão đã bán xong rồi rời đi nơi khác?
Nhất Minh nhìn thấy một sạp hàng trống trơn không có một ai, đồ vật trên sạp cũng đã không còn, hỏi thăm một chút mới biết được, lão đã rời đi từ sớm, có lẽ đã tiến về nơi khác đi.
Đối với chuyện này, Nhất Minh cũng không có để tâm quá nhiều, thôi thì lần sau mời lão cũng không có vấn đề gì, thế đạo này chính là như vậy, vài canh giờ trước có thể gặp người, nhưng sau vài canh giờ, người đã không có!
Hắn cũng không có ở trên vấn đề này xoắn xuýt quá nhiều.
Nhất Minh quay sang Tuyết Ngưng nhìn nàng một chút, từ sớm giờ cô nàng này luôn đi theo chính mình không rời nửa bước, có vẻ như không thoát được rồi a, người ta đã có lòng “hảo tâm” như vậy thì chính mình cũng không cự tuyệt làm gì.
Thế là Nhất Minh đối với nàng mỉm cười nói: “Xem ra vị bằng hữu của ta đã rời đi từ lâu, ta cũng không biết lão đi nơi nào, thôi thì chúng ta đi đến Bách Lý tửu lâu vậy.”
Bách Lý tửu lâu chính là nơi mà Mai Ngọc Long đã đi trước một bước đến đó đặt bao sương, nơi này chính là một trong những sản nghiệp của Bách Lý thế gia, ngoài việc mở tửu lâu, Bách Lý thế gia còn có rất nhiều sản nghiệp khác, tại trong thành Liễu Tây này có không ít tửu lâu như vậy.
Một đêm bao sương dùng để ăn uống ở bên trong cũng phải chi tiêu một bút tài phú không nhỏ, nghe nói thức ăn ở đây đa phần chính là thịt yêu thú bắt được, bên trong đều ẩn chứa một lượng linh khí khổng lồ, lâu ngày hưởng dụng có thể giúp ích cho việc nâng cao tu vi bản thân.
Chính vì thế mà tòa tửu lâu này được rất nhiều người tiến đến, đặt biệt là các Chân Nguyên cảnh tu sĩ.
Không vì cái gì khác, thịt các loại yêu thú ở nơi đây rất phù hợp với Chân Nguyên cảnh tu sĩ, còn nếu muốn hưởng dụng được các loại thực phẩm cao cấp hơn, thì phải vượt qua được khảo nghiệm của Bách Lý Tửu Lâu.
Ba tầng đầu chính là dành cho những người có tiền, tại ba tầng đầu tiên này, chỉ cần có tiền là có thể tiến vào, từ tầng thứ tư trở đi, mỗi tu sĩ cần phải đạt được sự công nhận của tu sĩ hộ lâu mới có thể tiến vào, càng tiến lên trên cao, khách hàng càng có thể hưởng dụng được mỹ vị nơi đây cùng với dịch vụ đặc biệt.
Còn dịch vụ đặc biệt là cái gì thì Tuyết Ngưng lại không có nói!
Trong lúc giải thích những điều này, Nhất Minh cùng Tuyết Ngưng hai người đã đi tới trước cửa Bách Lý tửu lâu.
Từ bên ngoài nhìn vào, tòa tửu lâu này cho người ta một loại cảm giác sang trọng vô cùng, toàn bộ tửu lâu đều được khảm ngọc thạch bên trên, từ trong đêm tối thế này, toàn bộ Bách Lý tửu lâu đều sáng rực cả lên, toàn bộ con đường phía trước cũng vì đó mà chiếu sáng theo.
Phía trên cao còn treo một cái bảng hiệu màu đen, bên trên còn ghi bốn chữ vào ban đêm thế này liền hiện lên vô cùng sáng chói: Bách Lý tửu lâu.
Trên phố người đến người đi tấp nập vô cùng, thanh âm náo nhiệt từ bốn phương tám hướng truyền tới, có hài tử đang cùng cha mẹ tiến vào bên trong tửu lâu, trên tay còn ôm theo một con thỏ trắng nhỏ vô cùng dễ thương.
Không những thế, phía trước tửu lâu còn có hai người hộ vệ ăn mặc chỉnh tề vô cùng đứng ở bên cạnh, trên thân hai người đều không hề phát ra bất kỳ khí tức nào, nhưng Nhất Minh cảm nhận được, hai người này không phải bình thưởng võ giả a, rõ ràng chính là một Chân Nguyên cảnh tu sĩ!
Tu sĩ Chân Nguyên cảnh đặt ở Thiên Long giới của mình, rõ ràng chính là một phương cự đầu, nhưng bây giờ đặt tại thành Liễu Tây bên trong lại tỏ ra hèn mọn như vậy, Chân Nguyên cảnh chỉ có thể canh cổng, đây quả thật là ngày đêm khác biệt a.
Thu hồi tầm mắt, Nhất Minh cùng Tuyết Ngưng bắt đầu bước lên từng bậc thang nhỏ tiến vào bên trong, trên từng bậc thang còn có từng đường vân chiếu sáng các màu vô cùng xinh đẹp, mỗi khi hắn lấy chân đạp lên bậc thang một sát na, liền có một màu sắc từ bên dưới hiện lên, đi theo đó chính là từng đường hoa văn trải rộng sang hai bên, nhìn vào vô cùng đặc sắc.
Ngay khi bước vào Bách Lý tửu lâu, một cỗ mùi hương vô cùng nhẹ nhàng tung bay trong không khí, khiến toàn bộ tâm thần của hắn cảm giác nhẹ nhàng vô cùng.
Xuất hiện trước mắt chính là một cái thảm màu đỏ trải dài từ cửa lớn tiến thẳng vào bên trong, hai bên còn đứng không ít nữ tử mặc một chiếc váy dài màu trắng, tạo ra một cảnh tượng không khác gì lạc vào chốn thần tiên cả.
Cái mùi hương này, cái khung cảnh này, những mỹ nữ tựa như nàng tiên này, toàn bộ kết hợp với nhau đều khiến Nhất Minh cảm khái không thôi, quả không hổ là thế gia, một tiệm tửu lâu cũng có thể trang trọng như vậy, nếu như đến gia tộc, không biết là cảnh tượng như thế nào!
Nhất Minh cảm giác được, nơi này so với bên ngoài chính là hai thế giới hoàn toàn khác nhau, bên ngoài thì ồn ào náo nhiệt, bên trong này mặc dù có rất nhiều người tiến vào, nhưng so sánh với bên ngoài rõ ràng là yên tĩnh hơn rất nhiều.
Trận pháp!
Bên trong tửu lâu rõ ràng có bố trí một tòa cách âm trận pháp, khiến thanh âm bên ngoài cùng bên trong chính là hai thái cực hoàn toàn khác nhau.
Ngay lúc Nhất Minh đang quan sát mọi thứ xung quanh lúc, Tuyết Ngưng cũng đang quan sát hắn, nàng rõ ràng nhìn thấy được, trên mặt của thiếu niên này có khắc ghi bốn chữ: Chưa trải sự đời!
Nàng thật sự không hiểu được, một thiếu niên trên người ẩn ẩn có khí tức vô địch lại chưa từng nhìn thấy cảnh tượng như thế này? Những điều này chẳng phải là rất bình thường sao, tại sao tên thiếu niên này lại kinh ngạc đến như vậy a?
Phải biết, những người có loại khí tức này nếu không phải đệ tử của hào môn thì cũng là con cháu của thế gia, nhưng loại biểu hiện này cho thấy tên thiếu niên này hoàn toàn không phải, đây quả thật khiến nàng không hiểu nổi a!
Một tán tu, làm sao có thể mang theo trên người loại khí thế này được?
Bất cứ người nào xuất thân từ trong hào môn thế gia chắc hẳn đều đã trải qua những nơi thế này, cho nên đối với nàng, nơi này cũng chỉ bình thường mà thôi, hoàn toàn không hề có cái gì đặc biệt, chỉ không biết là thức ăn nơi này như thế nào mà thôi.
Cảm tạ các sư huynh đệ rất nhiều a!
Các vị huynh đệ có yêu thích hãy đề cử, tặng quà a, hắc hắc!