Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân
Khung cảnh trước mắt toàn bộ đều là một màu đen tối, cảm nhận một chút, toàn bộ cơ thể đều truyền đến cảm giác đau đớn, đầu óc cũng không kém là bao nhiêu, cơn đau nhức ngay lập tức đánh tới khiến Nhất Minh không khỏi rên khẽ một tiếng.

Chậm chạp lấy tay chạm lên đầu xoa xoa một chút, hai mắt lại lần nữa từ từ mở ra, một chút ánh sáng lờ mờ đập vào trong mắt, hắn không biết đây là có chuyện gì xảy ra, chính mình hiện tại đang ở nơi nào, nhưng Nhất Minh biết một điều, chính mình dường như đã thành công kích hoạt cái ấn ký trên tay.

Ngay lúc một chưởng kia chuẩn bị rơi xuống thời điểm, chính mình đã thôi động ấn ký, sau đó liền không còn biết cái gì nữa cả, đến hiện tại thì ở nơi này.

Không biết đã trải qua bao lâu rồi, chính mình dường như đã được một người nào đó băng bó vết thương trên người, cẩn thận cảm thụ trên cơ thể một chút, vết thương trên người đã được băng bó kỹ càng.

Nhìn xung quanh một chút, ánh sáng ở nơi này làm sao lại yếu ớt như vậy đâu? Chẳng lẽ chính mình đang ở bên dưới lòng đất?

Mang theo nghi hoặc trong lòng, Nhất Minh từ từ ngồi dậy, cơn đau trên người tiếp tục ập tới, xem ra trận chiến kia khiến vết thương trên người của mình toàn bộ đều nức toát ra, cẩn thận quan sát bốn phía, nơi này dường như là một tòa thạch thất thì phải.



Bốn bức tường xung quanh rộng chừng mười trượng, chỉ có những cái lỗ nhỏ để ánh sáng đi vào và một cái cửa bằng đá nằm ở trước mặt, ngoài ra không còn bất kỳ cái gì ở đây nữa, nơi này xem ra là giống với thạch thất dùng để tu luyện hơn, bốn phía đều yên tĩnh lạ thường, không hề có bất kỳ thanh âm vào phát ra cả.

Cẩn thận cảm nhận mọi thứ xung quanh một chút, Nhất Minh có thể xác nhận một điều, nơi này có lẽ là nơi ở của thế lực thần bí mà Phong thành chủ nói với mình đi, hiện giờ không thấy ai ở đây, cũng không có bất kỳ thanh âm nào, điều này khiến Nhất Minh nghi hoặc không thôi.

Bỏ qua những suy nghĩ trong lòng, thương thế của mình hiện giờ còn nặng như vậy, vẫn là khôi phục một chút tốt hơn.
Nghĩ như vậy, Nhất Minh ngồi xếp bằng trên một phiến đá rộng chừng một trượng, xuất ra một khối linh thạch nắm chặt trong tay, từ từ hấp thu linh khí vào bên trong.

Một đao cuối cùng kia, hắn không hiểu sao lực lượng trong người mình toàn bộ đều bị rút cạn sạch, dẫn đến linh khí bên trong kinh mạch của hắn hiện giờ không còn bao nhiêu.

Không đến nửa chén trà thời gian, một khối linh thạch đều được Nhất Minh hấp thụ hoàn toàn, khối linh thạch giờ khắc này trở nên ảm đạm vô cùng, linh khí bên trong cơ thể cũng vì đó bổ sung trở lại, cảm giác thật là thoải mái a!

Ngay khi Nhất Minh chuẩn bị lấy ra Huyết Tinh Thạch để khôi phục thương thế thời điểm, một thanh âm từ phía trước vang lên, thạch thất từ từ được mở ra, thanh âm va chạm của thạch môn bắt đầu vang lên, một tia sáng từ bên ngoài nương theo thạch môn bắt đầu chiếu rọi vào bên trong.

Nhất Minh nhìn thấy được, một nam tử trên người mang một chiếc mặt nạ với hình thù kỳ quái, tại giữa mi tâm của mặt nạ còn tô điểm lên một con mắt, toàn thân nam tử mặc một bộ hắc kim trường bào, chậm rãi bước vào bên trong thạch thất sau đó đóng lại thạch môn.

Toàn bộ thạch thất lại lần nữa lâm vào bóng tối, xung quanh chỉ có một chút ánh sáng lờ mờ mà thôi.
Theo thanh âm tiếng bước chân dần dần tới gần, Nhất Minh không hề cảm nhận được bất kỳ địch ý nào từ người này, cho nên hắn cũng không có khẩn trương cái gì.

Người này mặc dù mang mặt nạ, nhưng trong khoảnh khắc ánh sáng chiếu vào đó, Nhất Minh lại cảm giác được người này đang cười với hắn.
Nhìn thiếu niên trước mắt, người nam tử mang mặt nạ dùng một loại ngữ khí ôn hòa nói: “Hoan nghênh ngươi đi tới Ám Điện.”

Nghe được lời này, Nhất Minh lập tức nổi lên nghi hoặc, hắn có nghe qua một cái tổ chức gọi là Thiên Điện, hiện giờ nơi này lại gọi là Ám Điện, hai cái tổ chức này có liên quan gì với nhau hay sao?

Mang theo tâm tình nghi hoặc, Nhất Minh lên tiếng hỏi: “Ám Điện? Nơi này cùng với Thiên Điện có liên hệ gì sao?”
“Nếu nói có liên hệ thì cũng có, nhưng nếu nói không có liên hệ thì cũng không có.” nam tử thần bí lắc lắc đầu nhìn về Nhất Minh tiếp tục cười nói:

“Nơi này gọi là Ám Điện, ngươi có thể hiểu những người nơi này hành động không hề lộ ra thân phận, ở đây không quan trọng thân phận của ngươi là ai, đa phần những người gia nhập đều là những người gặp khó khăn ở thế giới bên ngoài, ta nói như vậy, ngươi có thể minh bạch rồi?”

Nghe vậy, Nhất Minh gật gật đầu, mặc kệ là làm cái gì, cái ấn ký này đã cứu mình một mạng, theo như lời Phong thành chủ nói, một khi vận dụng ấn ký này trong lúc nguy cấp, tức là bản thân mình nợ tổ chức này một cái mạng, hiện giờ chỉ có một lựa chọn là gia nhập mà thôi.

Minh bạch những điều này, Nhất Minh thi lễ một cái nói: “Xin chào…. đại nhân!”

Bây giờ mới nhớ, chính mình còn không biết người nam tử trước mắt này gọi là gì, theo như nam tử thần bí này nói, mỗi người nơi này đều có một thân phận mới, mặc dù nam tử trước mắt này cho mình cảm giác rất giống Phong thành chủ, nhưng thân hình và giọng nói đều không giống a.

“Ngươi có thể gọi ta là Tinh Nhãn Vương, còn thân phận thật sự của ta là ai, ta không cần phải nói với ngươi nữa a, nơi này so với những thế lực bên ngoài rất khác, việc chiêu mộ thành viên cũng nghiêm khắc rất nhiều, giống như ta và ngươi, chỉ có ta biết ngươi, ngươi biết ta, và một người nữa biết cả hai chúng ta.” Tinh Nhãn Vương chậm rãi giải thích nói.

Nhất Minh nghe vậy liền minh bạch rồi, thì ra thân hình cùng giọng nói cũng có thể biến hóa a, hơn nữa, thân phận của mình chỉ có hai người biết, chính là vị Tinh Nhãn Vương trước mắt và một vị sáng lập ra Ám Điện, ngoài ra không còn người thứ ba biết thân phận của mình, đương nhiên, đó là khi chính mình không tự chủ lộ ra thân phận.

Nhìn thấy Nhất Minh rất là thức thời, Tinh Nhãn Vương cũng gật gật đầu, làm người quan trọng nhất vẫn là nhận rõ hiện thực.
Nếu như Nhất Minh đã dùng ấn ký thoát khỏi một kiếp thì cũng nên thực hiện hứa hẹn, thái độ của Nhất Minh hiện giờ quả thật để Tinh Nhãn Vương rất là hài lòng.

Ban đầu hắn lựa chọn mời chào Nhất Minh là bởi vì tiềm lực của thiếu niên này phi thường cao, hiện tại càng là lộ ra chiến lực kinh người, điều này càng khiến Tinh Nhãn Vương rất là thỏa mãn với quyết định của mình.

“Nếu đã gia nhập Ám Điện rồi thì cũng không cần phải đa lễ.” Tinh Nhãn Vương khoác khoác tay, “Ngươi vừa mới tới nơi này, ta vẫn là giải thích cho ngươi một chút đi, miễn cho ngươi có suy nghĩ lệch lạc.”

Tinh Nhãn Vương dần dần bước đến bên cạnh Nhất Minh ngồi xuống, thanh âm chậm rãi giải thích nói: “Ám Điện, mặc dù cái tên này nghe có vẻ không được tốt lành gì, nghe vào liền khiến người ta liên tưởng tới một đám người chuyên làm chuyện mờ ám, ngươi có suy nghĩ này cũng là bình thường vô cùng.

Như ta đã nói ban nảy, các thành viên của Ám Điện đều là những người gặp khó khăn ở thế giới bên ngoài, có thể là bất đắc dĩ, có thể là bị đuổi giết, có thể là không được phép tồn tại trên đời, trong thế giới này, có quá nhiều chuyện bất đắc dĩ khiến ngươi không cách nào giải quyết được.

Ta lấy ví dụ như ngươi đi, bản thân ngươi chỉ là võ giả mà thôi, đáng lý ra ngươi không có tư cách được người kêu đánh như vậy, nhưng có một số chuyện không phải ngươi cứ nói là được, trên đời này không có công bằng, ngươi giết người chỉ vì muốn được sống sót, nhưng người khác giết ngươi chỉ vì đồ vật trên người của ngươi mà thôi.

Mặc kệ ngươi có là nửa bước Chân Nguyên, hay là Chân Nguyên cảnh đi nữa, thậm chí là cả Thần cảnh cường giả, ai lại dám nói chính mình không bị ràng buộc bởi bất kỳ điều gì đâu?

Ngươi có thể xem nơi này như là một chỗ dựa thứ hai của ngươi cũng được, mặc dù mỗi người đều xuất thân khác nhau, nhưng đã đến Ám Điện rồi thì đều bỏ qua những điều này, không quản xuất thân, không quan tâm ngươi ở hiện thực là thân phận gì, chỉ cần mang lên mặt nạ Ám Điện, ngươi chính là người của Ám Điện.

Gia nhập Ám Điện về sau, tổ chức cũng không yêu cầu ngươi làm bất kỳ cái gì cho tổ chức, mọi người đều hỗ trợ lẫn nhau, có thể trao đổi vật phẩm, cùng nhau tranh đoạt cơ duyên, nơi này không có phân biệt bất kỳ cái gì, tất cả đều tùy tâm sở dục.

Đương nhiên, sự hỗ trợ này không phải là miễn phí, mỗi cá nhân đều có thể tuyên bố nhiệm vụ, ngươi có thể coi như là một cuộc giao dịch cũng được, cuộc giao dịch này ngươi có thể đặt ra điều kiện, phần thưởng, vân vân và mây mây.

Mỗi một năm, các thành viên của Ám Điện đều sẽ phải thực hiện một cái nhiệm vụ hoặc là tuyên bố một cái nhiệm vụ, như vậy mới coi là công bằng.”
Cảm tạ các sư huynh đệ rất nhiều a!
Các vị huynh đệ có yêu thích hãy đề cử, tặng quà a, hắc hắc!

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện