Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân
Một tiếng rống giận truyền ra, một tên Huyết Ma Đường tu sĩ không nói hai lời lập tức rời bỏ đối thủ, hướng thẳng về phía Nhất Minh đập tới, chưởng lực tựa như thái sơn áp đỉnh, cỗ uy thế kia, không phải tên tu sĩ vừa mới tấn thăng kia có thể so sánh cho được!
Thời khắc này, toàn bộ Đông Thiên Thành tu sĩ đều sôi trào cả lên, bọn hắn đều không ngờ tới, tên Huyết Ma Đường tu sĩ này lại chơi xấu như vậy, ngươi một tên nửa bước Chân Nguyên cường giả lại đối với một người võ giả xuất thủ, nếu là bình thường thì cũng thôi đi, không ai sẽ nói cái gì, nhưng hiện giờ ngươi cũng phải xem người ngươi muốn xuất thủ là ai a!
Một người võ giả lại có thể trọng thương nửa bước Chân Nguyên tu sĩ, nếu để tên này hạ thủ thành công, Đông Thiên Thành Thành Chủ có cần tồn tại nữa hay không?
Nghĩ tới đây, sắc mặt của Thành Chủ âm trầm vô cùng, hắn mặc dù rất không muốn sử dụng lá phù này, dù sao cũng là tiền a, cũng không phải rác rưởi cứ thích là vứt ra cho được, nhưng hiện tại không vứt không được a, không vứt, lỡ như tên thiếu niên này ch.ết tại đây, chính mình chẳng phải bị Thiên Điện cho hỏi thăm sức khỏe ch.ết rồi?
Không thể như thế được!
Vừa dứt ý nghĩ, Thành Chủ không nói hai lời, linh phù từ trong cơ thể hiển hóa mà ra, một tấm linh phù phiêu diêu giữa không trung, hướng thẳng về phía Nhất Minh mà đi.
Ầm ầm!
Một bàn tay màu máu hiển hóa ra bảy trượng giữa không trung, một cỗ uy áp cực kỳ cường thịnh hướng thẳng về một đám bụi mù oanh tới, đối với những võ giả mà nói, tràn diện này phải nói kinh khủng vô cùng.
Sức mạnh đáng sợ bộc phát mà ra, bàn tay màu máu còn chưa rơi xuống đại địa, từng cỗ thi thể bên dưới đã hóa thành tro bụi, có rất nhiều võ giả hai mắt chứa đầy hoảng sợ nhìn lấy một bàn tay hướng về chính mình đập tới, tâm tình phải nói tuyệt vọng đến cực điểm!
Ngay lúc bàn tay chuẩn bị tiếp cận Nhất Minh không đến mười trượng lúc, bụi mù bên dưới đều tán loạn cả lên, lộ ra một thân ảnh chật vật đứng ở trong đó.
Người này toàn thân là máu, cả người không cách nào đứng thẳng lên được, một nửa khuôn mặt đã dính đầy máu tươi, nhìn vào ánh mắt bên trong, đám tu sĩ còn nhận thấy được từng luồng chiến ý không giảm chút nào, thậm chí, nhìn lâu một chút, hai mắt của bọn hắn liền cảm nhận được một cỗ đau rát đánh tới, tựa như bị kim đâm đồng dạng.
“Cỗ khí tức này…. là cỗ lực lượng gì đây!” có tu sĩ nhịn không được lập tức nhắm mắt lại, hướng về nơi khác nhìn qua, không còn dám trực diện cỗ ánh mắt của thiếu niên này.
Trong một khoảnh khắc vừa nảy, bọn hắn cảm nhận được một cỗ khí tức vô cùng lăng lệ, mặc dù không thương tổn đến bọn hắn quá nhiều, nhưng nếu võ giả trực diện cỗ khí thế này, hầu như không có người nào có thể đỡ nổi.
Mộ Dung Thiên đang lấy một địch ba tạm thời không cách nào thoát thân ra cho được, ngay khi hắn chuẩn bị rời đi cứu viện lúc, ba tên Huyết Ma Đường tu sĩ liền đánh ra vô số đạo thuật pháp hướng thẳng về phía hắn công tới, nhất thời, Mộ Dung Thiên không cách nào thoát thân ra cho được.
Nhìn thấy vị huynh đệ của mình trực diện bàn tay màu máu trong sát na, Mộ Dung Thiên đã không cách nào chơi đùa được nữa, ngữ khí của hắn đã không còn một chút tình cảm nào, ánh mắt chứa thật sâu sát ý hướng thẳng về phía ba người quét tới: “Thật đáng tiếc, thời gian của các ngươi đã hết!”
Dứt lời, một tay của Mộ Dung Thiên kết thành ấn quyết, từng đạo lực lượng hóa thành kiếm khí to đùng hiển hóa mà ra, lơ lửng ở giữa không trung.
Tiếp theo hơi thở, đạo kiếm khí lóe lên một cái nhanh chóng nổ tung, lấy Mộ Dung Thiên làm trung tâm, một đạo lực lượng lam sắc lôi đình nhanh chóng bộc phát ra hào quang rực rỡ, phát tán ra chín trượng xung quanh.
Mỗi khi lam sắc quang mang đi đến đâu, cả không gian dường như run rẩy một dạng, thanh âm “đùng đoàn” tựa như linh khí nổ bắn mà ra, truyền khắp bốn phương tám hướng.
Thân thể Mộ Dung Thiên ngay lập tức liền có bảy cỗ lam sắc lôi quang dựng thẳng bao phủ toàn thân, nương theo thanh âm “đùng đoàn” trực chỉ thương khung, xông phá trời quang, Mộ Dung Thiên ngay lập tức quát to một tiếng, ngữ khí hùng hồn đến cực điểm!
Phá Thiên Thức!
Bầu trời tựa như nhận được kích thích một dạng, mây đen ùng ùng kéo đến, bên trong còn truyền ra từng tiếng "ầm ầm" thanh âm, cả thiên khung bỗng chốc tối sầm lại, tựa như lôi thần nổi giận đồng dạng.
Tình huống bất ngờ xảy ra khiến một đám tu sĩ lập tức hướng mắt nhìn qua chiến trường bên này, mà cũng tại trong một thời khắc quan trọng đó, bàn tay màu máu kia, rơi xuống!
Oanh!
Mặt đất phá toái, đại địa bên dưới run lên từng trận động đất thanh âm, bàn tay màu máu rơi thẳng xuống đại địa bên dưới, ngay lập tức in ra một cái cự đại hố to, vô số huyết nhục văng tung tóe khắp nơi, tình cảnh tựa như cối xay thịt đồng dạng, khiến một đám võ giả ở phía xa nhìn vào muốn tê cả da đầu.
“Haha, thực lực của ngươi quả thật không sai, có thể đánh trọng thương nửa bước Chân Nguyên tu sĩ, ngươi có thể mang niềm kiêu ngạo này xuống mồ được rồi.” tên Huyết Ma Đường tu sĩ nhìn thấy khoảnh khắc cuối cùng, tên thiếu niên kia vẫn không hề rời đi, điều này mười phần chắc chín là tên thiếu niên này đã hôi phi yên diệt.
Khói mù vẫn đang tiếp tục bốc lên, đại địa bên dưới sụp đổ, không ai biết được tên thiếu niên kia đã như thế nào rồi, nhưng xem tình hình này, có lẽ cũng đã qua đời tại chỗ rồi đi.
“Đáng tiếc a! Võ giả cho dù mạnh tới đâu cũng chỉ là võ giả mà thôi, muốn đối đầu với nửa bước Chân Nguyên, đây chẳng phải là tự tìm đường ch.ết hay sao?” có võ giả trên chiến trường nhìn thấy cảnh này cũng không khỏi lắc đầu cảm khái.
Nhưng không đợi bọn hắn cảm khái được bao lâu, phía trên không trung lại truyền ra một tiếng thét thảm vang vọng bốn phương tám hướng, theo tiếng hét thảm vang lên, tiếp theo đó chính là tiếng thứ hai, tiếng thứ ba, tốc độ phải nói gần kề trong gang tấc, điều này khiến một đám tu sĩ không khỏi đưa mắt nhìn lại.
Chỉ thấy ba tên Huyết Ma Đường tu sĩ bị một thanh y nam tử toàn bộ ngược sát, tràn diện phải nói ngược thảm đến cực điểm, xung quanh thanh y nam tử có bảy tám đạo hư ảnh kiếm quang bùng phát mà ra, một vòng lại một vòng lam sắc quang mang lấy hư ảnh kiếm quang làm trung tâm, trực tiếp nổ tung lan ra chín trượng xung quanh.
Cả ba tựa như bị áp chế một dạng, nhìn ba người không khác gì một con gà, đều bị từng kiếm từng kiếm chém thành hai nửa, khí tức trên người lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được cấp tốc hạ xuống, thẳng đến cả ba rơi xuống đại địa bên dưới.
Một tiếng ầm vang chấn động, ba cỗ thi thể lập tức nát bấy, một đám tu sĩ nhìn thấy cảnh này cũng không khỏi tê cả da đầu, đây là lần đàu tiên Đông Thiên Thành bọn hắn lấy chém giết được kẻ địch a!
Nhưng không đợi mọi người khôi phục bình tĩnh, một tiếng quát chói tai truyền khắp bốn phương tám hướng, chỉ thấy thanh y nam tử lôi quang đột khởi, một thân khí thế trên người phải nói cực kỳ dọa người, tốc độ tựa như lôi đình một dạng, trên tay nắm chặt lôi kiếm hướng thẳng về tên Huyết Ma Đường tu sĩ vừa đánh ra bàn tay màu máu lao tới!
“Ngày hôm nay, không ai có thể cứu được ngươi!” một thanh âm mang theo vô tận sát ý không chứa bất kỳ một tia tình cảm nào, tên Huyết Ma Đường tu sĩ nhìn thấy một màn này, cả người không khỏi run lên một cái, bản thân lập tức vừa định quay người chạy đi.
Nhưng không đợi hắn kịp làm ra phản ứng, chỉ thấy một tia lôi quang đang phá không bay tới, khoảng cách hai người đã ngoài trăm trượng, nhưng chỉ không gần vài cái hô hấp, thanh y nam tử đã xuất hiện trước mặt của hắn, một kiếm chém ra.
Một kiếm mang theo lôi đình chi lực cấp tốc hạ xuống, tên Huyết Ma Đường tu sĩ toàn thân run lên, hai tay ngay lập tức kết hợp pháp quyết, một chưởng màu máu cấp tốc hình thành, hướng thẳng về phía một kiếm lao đi.
Oanh!
Một kiếm toái sơn hà, một kiếm mang theo lôi đình uy thế lập tức xé toạc bàn tay thành hai nửa, hướng thẳng về phía tên tu sĩ trảm xuống, nhìn thấy một chưởng toàn lực của mình dễ dàng bị xé tan như vậy, tâm hình của tên tu sĩ tuyệt vọng đến cực điểm.
Lúc này, thời gian tựa như dừng lại một dạng, một kiếm còn mang theo từng tiếng nổ “đùng đoàn” thanh âm đang hướng về phía chính mình dần dần rơi xuống, một kiếm này rơi xuống, không thể nghi ngờ, bản thân mình…. ch.ết chắc!
Cảm tạ các sư huynh đệ rất nhiều a!
Các vị huynh đệ có yêu thích hãy đề cử, tặng quà a, hắc hắc!