Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân
Đông Thiên Thành.
Cơ duyên bất ngờ xảy ra, các võ giả cùng tu sĩ ở đối lập trận doanh lẫn nhau đỏ mắt không thôi, chỉ cần thôi động ấn ký trên tay, sẽ lập tức có một đoàn quang mang phát sáng ra ngoài, một bên lam quang, một bên hồng quang, điều này dẫn tới tu sĩ bên trong Đông Thiên Thành hận không thể lao ra cùng đám Huyết Ma Đường này một trận chiến.
Không nói tới nửa bước Chân Nguyên tu sĩ số lượng không đủ, ngay cả võ giả bên dưới cũng không bằng người ta, một khi chủ động nhấc lên chiến hỏa vào lúc này mà nói, e rằng khi viện binh đến, tu sĩ ở Đông Thiên Thành cũng không còn lại bao nhiêu.
Điều bọn họ cần làm, chính là chờ đợi viện binh chạy tới, nếu như viện binh không có dừng lại trong khoảng thời gian xảy ra dị tượng mà nói, hẳn là không đầy hai canh giờ liền có thể tới nơi.
Mặc dù nhìn ngắm lẫn nhau rất là đỏ mắt, nhưng Huyết Ma Đường một phương cũng không có làm ra cử động gì bất thường, bọn họ thoạt nhìn tựa như đang họp bàn một dạng, điều này làm cho các tu sĩ bên trong thành kinh hỉ không thôi!
“Các ngươi làm cái gì thì làm, bàn cái gì cũng được, chỉ cần không rời đi là được, đến lúc đó…. ha ha!” hầu hết các tu sĩ bên trong đại trận đều cùng chung một ý nghĩ như vậy, cả đám liếc mắt nhìn nhau tựa như thấu hiểu ý tứ đối phương một dạng, lẫn nhau đều nở một nụ cười “hòa ái” vô cùng.
Thiên Địa Ý Chí làm ra cử động lần này, có lẽ là muốn hai phe lẫn nhau chém giết, từ đó đản sinh đi ra những trụ cột vững vàng, không thể không nói, chỉ cần có chiến công nơi tay, tài nguyên, thiên tài địa bảo, binh khí đều không phải là vấn đề.
Nếu là như vậy, vấn đề còn lại, là làm sao thu thập được nhiều chiến công mà thôi, mà muốn thu thập chiến công, không thể nghi ngờ là phải một đường giết ra ngoài, hằng ngày bế quan tu luyện, e rằng không cách nào tăng tiến tu vi nhanh chóng bằng thu thập chiến công cho được.
Đông Hỏa vực.
Tại sâu bên trong một nơi địa vực, nơi này quanh năm nóng bỏng không thôi, hỏa yêu thú đi đầy trên đất, không thể không nói, thiên tài địa bảo không biết có nhiều hay không, nhưng Linh tộc nơi này nhiều như chó, chỗ nào cũng có thể gặp được, có thể nói, cứ cách trăm dặm liền có một tòa thành trì của Linh tộc sinh sống.
Trăm dặm địa vực đối với Thần Quân cường giả không coi là cái gì, chớp mắt liền có thể tới, nhưng đối với Chân Nguyên cảnh mà nói, cần tốn một đại lượng thời gian mới có thể ngự không bay tới.
Bây giờ, tại trong một tòa sơn cốc bên trong, nơi này nhiệt độ phải nói nóng vô cùng, nếu như không có sự bảo hộ của cường giả mà nói, Chân Nguyên cảnh muốn đi vào cũng phải cháy thành tro bụi chứ chẳng chơi, bởi vì nơi đây chính là nơi Linh Chủ bế quan chi địa.
Tòa sơn cốc này không có gì đặc biệt, bên ngoài nhìn vào chỉ là một tòa núi bình thường mà thôi, đối với Linh tộc nơi này thì là như vậy, còn đối với Nhân tộc mà nói, tòa núi này vô cùng bất thường.
Bởi vì toàn bộ sơn cốc đều là một màu đỏ rực, cả tòa sơn cốc tựa như bốc cháy một dạng, nhưng lạ là, dù cho nơi này nhiệt độ cực cao nhưng tòa sơn cốc vẫn bình yên vô sự, cây cối đều là một màu đỏ rực, sinh trưởng có vẻ cực kỳ khỏe mạnh, dường như so với cây cối bình thường cũng không khác là bao nhiêu.
Bên trong sơn cốc.
Bên ngoài nhìn hùng vĩ bao nhiêu thì bên trong lại đơn giản bấy nhiêu, không có gì đặc biệt, từ cửa sơn cốc đi vào chính là một mảnh không gian rộng lớn, có thể nói, cả tòa núi tựa như bị đục rỗng bên trong.
Phía trên chủ vị có một bộ xương cốt bảo tọa, thoạt nhìn bá khí vô cùng.
Nơi tựa lưng của bảo tọa được làm bằng xương cốt của một đầu hung thú, từ bên ngoài nhìn vào, có thể nhìn thấy đầu lâu của hung thú kia trừng trừng hai mắt, mặc dù ch.ết rồi nhưng vẻ uy nghiêm của nó vẫn không giảm chút nào.
Tại hai bên phía dưới còn chuẩn bị hai hàng ghế ngồi, mặc dù không có như bảo tọa tại chủ vị bá khí như thế, nhưng nếu nói về mức độ trịnh trọng thì cũng không kém bao nhiêu.
Giờ khắc này, tại bảo tọa phía trên, một vĩ ngạn thân ảnh tựa như hỏa thần một dạng, khuôn mặt mặc dù không thể nhìn rõ dài ngắn thế nào, nhưng một thân khí thế kia, không phải Thần cảnh cường giả có thể so sánh a.
Thần Quân!
Nếu như Phong Thần Tứ Trụ ở nơi này, chắc chắn sẽ nhận ra được thân ảnh ngồi tại chủ vị này, không ai khác chính là Hỏa Linh Chủ - Linh Bá!
Bởi vì trên gương mặt của Linh Bá có một tầng phù phiếm mơ mơ hồ hồ che giấu toàn bộ, tầng phù phiếm này có thể ngăn chặn thần thức tr.a xét, cho nên Thần Quân phía dưới, không ai có thể biết được diện mạo thật sự của vị Linh Chủ này.
Giờ khắc này, tại bảo tọa phía dưới, hai hàng ghế hai bên đã ngồi kín chỗ, người nào người nấy đều khoác một thân hồng bào, thoạt nhìn không khác nhau gì cả, nhưng nếu nhìn kỹ mà nói, trên hồng bào của mỗi người đều thêu lên một loại ấn ký cùng một chút hoa văn khác nhau.
Trong gần trăm vị Hỏa Linh tộc Thần cảnh cường giả, chỉ có mười người được khoác lên hồng bào này, điều này đại diện cho thân phận, địa vị cũng như thực lực của mỗi người đều đạt đến đỉnh cao của Thần cảnh, không phải bình thường Thần cảnh có thể so sánh.
Nếu như cho bọn họ một cơ hội, mười vị này là có khả năng cao nhất chứng đạo Thần Quân cảnh giới!
Giờ khắc này, bầu không khí khẩn trương vô cùng, ngay khi dị tượng biến mất một sát na, bọn họ liền được Linh Chủ tập hợp lại đây, nếu nói không có liên quan gì tới cái ấn ký này, đánh ch.ết bọn họ cũng không tin.
Nhìn thấy bầu không khí không sai biệt lắm, một thanh âm uy nghiêm từ trên bảo tọa vang lên: “Hôm nay bản tọa tập hợp các ngươi lại đây, có lẽ mỗi người đều có ý nghĩ trong lòng rồi a, nói một chút đi, các ngươi đối với chuyện này có cái nghĩ gì?”
Thanh âm vừa dứt, một trung niên từ ngồi phía trước lập tức đứng dậy, cung kính chắp tay thi lễ một cái, ngữ khí nhàn nhạt nói ra:
“Linh Chủ tôn kính! Ta cảm thấy Ý Chí của tòa giới vực này trong thời gian gần đây tựa như thức tỉnh ý thức một dạng, mọi hành động của nó đều nhằm tăng lên thực lực của sinh linh trong giới, e rằng, “đại kiếp” mà nó nói đến có lẽ là liên quan đến tòa Long giới vực bên kia, chúng ta cũng phải chuẩn bị làm ra ứng đối mới tốt.”
“Đại Phong Chủ nói không sai, ta cũng cảm thấy như vậy!” Nhị Phong Chủ cũng không có phản bác cái gì, liền gật đầu phụ họa tiếp tục mở miệng nói: “Gần mười năm trước, không biết vì lí do gì mà chúng ta không cách nào liên lạc với bản giới, hiện giờ xem ra, nếu như Ý Chí nơi này thức tỉnh ý thức thì mọi nghi vấn của chúng ta đều có thể giải thích thông.”
“Nhị Phong Chủ nói điều này quả thật có đạo lý, Ý Chí nơi này thức tỉnh, rất có thể là nó phong ấn thông đạo, chính vì vậy mà từ chín năm trước chúng ta không cách nào liên lạc với bản giới, bản giới cho đến hiện tại cũng không cách nào liên lạc với chúng ta.
Điều này xem ra, đại kiếp lần này Linh tộc chúng ta không thể ngồi nhìn mặc kệ cho được.” một trung niên thần sắc có chút dữ tợn chính là Tam Phong Chủ không nhanh không chậm nói ra.
“......” cả đám phong chủ ngươi một lời, ta một câu, nhao nhao thảo luận về “đại kiếp” sắp tới, tràn diện nhất thời náo nhiệt cả lên, có người đồng ý, có người phản bác, nhưng chung quy có thể thống nhất một điều là:
“Nhất định phải lợi dụng cái gọi là Chiến Công để nhanh chóng tăng cao thực lực lên, cho nên, từ giờ trở đi, mỗi một vị phong chủ thống lĩnh một chi đội ngũ, tiến về Đông Hỏa Quan, thu thập Chiến Công!”
Cảm tạ các sư huynh đệ rất nhiều a!
Các vị huynh đệ có yêu thích hãy đề cử, tặng quà ah, hắc hắc!