Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân
Mặc dù nói Nhất Minh có thể tùy ý di chuyển trên không trung một chút, nhưng muốn một mình đối đầu gần năm mươi tên võ giả cửu trọng cũng không phải là chuyện dễ dàng, dù cho lực lượng của Nhất Minh vượt xa đám huyết chúng bọn hắn, nhưng nơi này cách Đông Thiên Thành không xa, một khi kéo dài quá lâu cũng không phải là chuyện tốt lành gì.
Cho nên, chỉ còn cách đánh nhanh thắng nhanh mà thôi, vừa nghĩ như vậy, thân hình của Nhất Minh cũng không có dừng lại, huyết khí trên thân lại lần nữa biến hoá, giờ khắc này, một thân chiến giáp bằng máu ngưng kết mà thành, trên nắm tay cũng xuất hiện một chiếc huyết thủ, không vì cái gì khác, hắn không muốn tay không đối kháng với một đám có vũ khí này.
Chiến giáp bằng máu bao tọc toàn thân lộ ra thập phần khí phách, mà điều này rơi vào trong mắt một đám huyết chúng thì không có bình tĩnh như vậy, bọn chúng giờ khắc này đã cảm giác được một cỗ khí tức, cỗ khí tức này khiến bọn hắn sợ hãi vô cùng!
Biến hóa này làm sao gạt được ánh mắt của Nhất Minh? Hắn không có khả năng thả đám người này chạy trở về, nếu không, đám Huyết Ma Đường kia phái nửa bước Chân Nguyên cảnh đến đây chẳng phải ch.ết toi?
Ngay khi Nhất Minh đang suy nghĩ lúc, đã có một tên huyết chúng quát lớn một tiếng: “Mau chóng chia người ra bắt lại!”
Nghe được lời này, mười tên huyết chúng không nói hai lời, lập tức cưỡi yêu thú nhào đến Chúc Tình phụ cận, mà Nhất Minh thì bị một đám huyết chúng bao bọc vào bên trong, không ngừng có yêu thú lao lên bổ nhào về phía hắn cắn tới, nhìn thấy tình cảnh này, ánh mắt của Nhất Minh không còn che lấp được sát ý bên trong.
Một quyền oanh kích ra ngoài, một tiếng nổ oanh bạo kích giữa không trung, một ánh hồng quang hóa thành nắm đấm hướng thẳng về một con yêu thú đánh tới, không ngoài dự đoán, con yêu thú này liền ngay một quyền cũng không đỡ nổi, nhưng lại có con thứ hai, con thứ ba lao lên.
Chúc Tình ở một bên nhìn thấy một đám huyết chúng khoảng chừng mười tên tiến về phía mình, sắc mặt phải nói ngưng trọng không thôi, nàng mặc dù không có chiến lực như tên biến thái kia, nhưng cũng không phải quả hồng mềm mặc người nắn bóp a!
“Hắc hắc hắc, mỹ nhân a, còn không mau để hai tay ra sau lưng và nằm xuống thúc thủ chịu trói, ta hứa sẽ không làm tổn thương nàng a!” một tên huyết chúng cười gian một tiếng, ngữ khí không hề che giấu được vẻ tham lam chút nào.
Nghe được lời này, sắc mặt của nàng trở nên nghiêm nghị vô cùng, trường kiếm ra khỏi, một ánh lam quang bao phủ trường kiếm vào bên trong, theo cánh tay của nàng huy động, từng đạo mềm mại ánh kiếm đập vào mắt tên huyết chúng dẫn đầu, khiến hắn tựa như bị lôi vào trong huyễn cảnh đồng dạng.
Trước mặt của hắn chính là một mảnh đào hoa vô cùng thơ mộng, trên cây đào kia còn có không ít lá hoa dần dần rơi xuống, ngập trời hoa ảnh tựa như đang tìm đến hắn đồng dạng, khiến hắn vô ý thức tự động tiến về phía trước lấy một tay chạm lấy…
“Tỉnh lại!” một tiếng quát chói tai vừa phía sau vang lên, tên huyết chúng kia vừa bừng tỉnh trở lại, nào có hoa đào cái gì, trước mắt của hắn chính là mấy chục đạo tàn kiếm, chỉ trong một cái chớp mắt liền đã lướt nhẹ qua cổ của hắn.
Một tiếng phốc vang lên, hắn nhìn thấy khung cảnh đang dần dần bay lên cao, toàn thân phía dưới không hề có cảm giác gì, bỗng nhiên khung cảnh ngã nhào sang một bên, sau đó chính là nhanh chóng xoay vòng, cuối cùng lâm vào bóng tối!
Một tên huyết chúng đang yên đang lành tự nhiên bị một kiếm bêu đầu, điều này khiến một đám đang theo sát phía sau nhất thời có chút e ngại, nhưng sau đó, ánh mắt của bọn chúng trở nên hung ác rất nhiều, không có nói nhảm, gần mười tên đồng thời thôi động yêu thú, hướng thẳng về phía Chúc Tình nhào tới.
Chúc Tình nhìn thấy cảnh này cũng không có ngồi chờ ch.ết ý tứ, thân pháp nhẹ nhàng linh hoạt, rất nhanh liền né tránh một đầu yêu thú, nhưng sau đó liền có một đầu hướng về phía nàng cắn tới.
Một kiếm chém ra, con yêu thú này liền nhe ra bộ nanh cực gì sắc nhọn tựa như bị điên đồng dạng, căn bản không hề đem kiếm của nàng để vào trong mắt, điên cuồng cắn tới.
Chúc Tình cũng không có nương tay ý tứ, nàng nhìn ra được, đám yêu thú này dường như bị người điều khiển, mà thủ pháp này chính là loại thủ pháp cực kỳ hung ác, cho nên mới khiến chúng nó điên cuồng như vậy.
Nàng dùng hết toàn lực vừa chống đỡ vừa né tránh, cho dù thân pháp của nàng có linh hoạt bao nhiêu đi nữa thì cũng không có khả năng sử dụng liên tục trong thời gian dài được a.
Tôi thể cảnh cần phải liên tục vận chuyển linh khí vào bên trong kinh mạch, cho nên cần có một khoảng thời gian trống để hấp thu.
Nhất Minh ở một bên cũng nhìn rõ cảnh này, lấy nàng tu vi, đối chiến một hai tên ắt hẳn không có vấn đề, rõ ràng mấy tên này đang dây dưa làm nhục nàng, điều này làm sao có thể nhẫn?
Hắn không nói hai lời, Quỳ Hoa Trục Nhật thi triển mà ra, thân hình nhanh chóng né tránh một đám yêu thú cắn tới, từng quyền mang theo khí thế cực kỳ dọa người oanh ra, thanh âm răng rắc liên tục vang lên, một con, hai con, ba con, rất nhiều con yêu thú giờ khắc này đều đang từng khúc băng liệt, thanh âm gào thét vang vọng khắp nơi, nhưng sau vài hơi thở liền biến mất không còn.
Nhất Minh với chiến y trên người, những con yêu thú này không có cách nào gây thương tích trên người hắn được, mà mỗi một quyền đấm ra, đều ẩn chứa lực lượng mà Nhất giai trung kỳ yêu thú không cách nào tiếp thu cho được.
Không đầy nửa nén nhang, toàn bộ mấy chục con yêu thú đều nằm la liệt trên mặt đất, toàn thân đều nhuộm đầy máu tươi, cơ bắp trên thân hiện còn đang không ngừng co giật.
Nhất Minh quét mắt nhìn qua đám người, mỗi một nơi quét qua, một đám huyết chúng không tự chủ lui về sau một bước.
Nói đùa cái gì?
Tên này căn bản không phải võ giả a!
“Chạy a!”
Một tiếng hô hoán vang lên, một tên huyết chúng không nói hai lời quay đầu liền chạy.
Nhất Minh cũng không có để bọn hắn toại nguyện ý tứ, toàn thân linh lực bạo khởi, một quyền đấm ra, cuồng bạo linh khí hóa thành hồng quang quyền ảnh oanh kích mà tới, một tiếng thổ huyết vang lên, thân hình của tên huyết chúng liền bay thẳng về phía trước, đâm sầm vào thân cây không còn động đậy!
Mà biến cố này xảy ra chín tên huyết ma đường đang cùng Chúc Tình dây dưa còn chưa hay biết cái gì, từ lúc chín người điều khiển yêu thú vui vẻ vây công Chúc Tình, nàng đã khéo léo vừa đánh vừa lui, không thể để cho tên thiếu niên kia thêm phiền toái cho được, cho nên dẫn đám người này rời xa một chút cũng là lựa chọn tốt.
Chiến đấu với cường độ cao như vậy, chưa đến một khắc thời gian đã khiến nàng nhanh chóng lâm vào thế yếu, sắc mặt của nàng giờ khắc này trắng bệch không thôi, lồng ngực thở dốc đến mắt thường cũng có thể nhìn thấy được.
“Khặc khặc, mỹ nữ a, nhanh chóng bó tay chịu trói, nếu không..…” thanh âm còn chưa dứt thì một thanh âm lạnh lùng từ phía sau truyền đến!
Cái thanh âm này bọn hắn quen thuộc vô cùng, ngay khi thanh âm dừng lại sát na, một loại khí tức tử vong bao trùm chín người, bọn hắn không cần nhìn cũng biết thanh âm này là của ai, cái thanh âm này liền khiến bọn hắn sởn cả tóc gáy, cả đám nhao nhao quay đầu nhìn lại.
Xuất hiện trước mắt bọn hắn là một thiếu niên toàn thân huyết sắc chiến y, sắc mặt giờ khắc này cũng dính đầy máu tươi, trên nắm tay còn có từng giọt từng giọt máu tươi nhỏ xuống, một thân khí thế không giảm chút nào, hắn đang lơ lửng giữa không trung nhìn lấy đám người chính mình, tựa như đang nhìn một đám kiến hôi đồng dạng.
Nhìn thấy cảnh này, chín người đều bị dọa muốn tè ra quần, nếu không phải đang mang mặt nạ, e rằng gương mặt biến hóa kia đã bạo lộ ra bên ngoài.
Ngay khi thanh âm của Nhất Minh vang lên, Chúc Tình bên này cũng nghe được, nàng cực kỳ vui mừng nhìn qua, nhưng còn chưa kịp nhìn rõ mọi thứ liền có một con yêu thú hướng về phía nàng bổ nhào mà tới.
Ngao!
Yêu thú mở ra chiếc miệng rộng lớn gầm lên một tiếng, nước bọt văng tung tóe khắp nơi, tựa như muốn đem nàng hung hăng cắn một ngụm đồng dạng.
“Muốn ch.ết!” Nhất Minh ánh mắt lạnh lùng nhìn lấy con yêu thú, một quyền oanh kích mà ra, cuồng bạo lực lượng hóa thành hồng quang quyền ảnh hướng thẳng về phía yêu thú oanh tới, một tiếng ầm vang chấn động, thân thể yêu thú ngay lập tức bị đánh bay ra ngoài, máu tươi dính đầy khắp người không còn sinh cơ.
Tiếp theo đó chính là liên tục mấy quyền oanh kích mà ra, toàn bộ những con yêu thú còn lại cũng không có kết cục tốt lành gì, toàn bộ đều bị sinh sinh một quyền đánh ch.ết tại chỗ.
Đám Huyết Ma Đường giờ khắc này làm sao còn không hiểu được tình hình gì xảy ra, bọn hắn nhìn sang một phương hướng, nơi đó chính là nơi bọn hắn vừa rồi khỏi lúc nảy, hiện giờ mới trải qua bao lâu? Mấy chục tên võ giả cửu trọng cứ thế liền không có?
Con mẹ nó! Chúng ta đây là giẫm phải vận khí cứt chó gì đây a!
Cảm tạ các sư huynh đệ rất nhiều a!
Các vị huynh đệ có yêu thích hãy đề cử, tặng quà ah, hắc hắc!