Chương 3523

Các đệ tử đồng loạt hô lên roi lập tức rút đao kiểm ra, muốn bắt lại người kia.

Nhưng bọn họ vừa mới tới gần thì một trận gió nhẹ nối lên, phất qua thân thể của mỗi người.

Tiếp đó… Tất cả đệ từ đểu dừng lại bước chân, đứng yên tại chỗ. Họ không hề cử động nữa, cả đám cứ đứng yên đó như những pho tượng.

Vô cùng quỷ quái!

“Mấy đứa này sao vậy? Còn ngẩng ra đó làm cái gì? Sao còn chưa bắt kẻ này đi?” Tứ Tôn Trường nhưởng mày quát lên một tiếng. Nhưng mà… Các đệ tử đều ngoành mặt làm ngơ, giống như họ không nghe thấy lời của Tứ Tôn Trường, vẫn đứng yên không cử động.

“Vô lễt”

Mặt Tứ Tôn Trưởng giận đến tím tái, đang định bước lên mắng thì Tam Tôn Trường ở bên này vội đi tới nói: “Tứ Tôn Trường, đừng trách bọn đệ tử, không phải bọn nó không muốn làm theo lời ông đâu, bọn nó không nhúc nhích được. đay!”

“Cái gì?” Tử Tôn Trường sững sờ.

“Ông nhìn phần cổ của bọn nó đi.” Tam Tôn Trường vừa nói vừa chỉ sang. Tử Tôn Trường vội vàng nhìn về phía cổ của đảm đệ tử để quan sát, Vừa liếc một cái, sắc mặt của ông †a bỗng nhiên trở nên trắng bệch, không nói lên lời. Trên cổ các đệ tử đều có một lỗ kim rất nhỏ, lại không thấy được kim châm, ngược lại có một luồng khí đang lơ lừng nơi lỗ kim.

“Đây là… khỉ châm sao?” Tử Tôn Trường thì thào.

Tam Tôn Trường lạnh nhạt nói: “Thật ra sử dụng được khí châm không phải chuyện hiếm gặp, nhưng có thể lặng lẽ phóng ra nhiều khí châm như thế, đồng thời đâm trúng cổ của đối phương mà đối phương lại không phát hiện ra, thủ đoạn này, ngay cả tôi và ông chắc chắn cũng không thể nào làm được!”

Nói xong ông ta đi xuống cầu thang, đến bên cạnh Tử Tôn Trường rồi nói với người đàn ông tóc trắng mang mặt nạ kia: “Người bạn này, tôi xem chiêu này của anh chắc anh

cũng là một Võ y, nhưng vì sao anh lại đến Thiên Cung giương oai? Chẳng lẽ anh không biết cung chủ của chúng tôi đang ở trong cung điện sau lưng à?”

Tuy nhiên, người đàn ông tóc trắng kia vẫn không nói một lời, anh ta quét mắt qua Tam Tôn Trường và Tử Tôn Trường, rồi giơ tay lên.

“Hừm?”

Hai người nhíu mày, không hiểu ý gì.

Sau đó một giây. “Vut! Vut! Vut..”

Một lượng lớn khí châm thô bạo như gió bão dần dẫn hình thành trước mặt người đàn ông tóc trắng, nhanh chóng thành hình và phóng về phía hai người kia.

“Ha?”

Hai người lấy làm kinh hãi, vội vàng tránh né.

Nhưng vừa tránh được khỉ châm đáng sợ nay thì người đàn ông tóc trắng đã di động đến trước mặt Tử Tôn Trường, một tay hướng tới đúng vị trí cổ của ông ta “Cút đi!”

Tử Tôn Trưong gầm nhẹ, trở tay chắn tay của người đàn ông tóc trắng.

Nhưng tốc độ của anh ta quá nhanh, sức cũng mạnh đến kinh người, cánh tay Tử Tôn Trường còn chưa chạm vào được người đàn ông kia thì bàn tay của anh ta đã bóp lấy cổ của Tử Tôn Trưởng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện