CHương 3511

“Tự làm tự chịu! Nếu cậu không gây khó đễ cho Lâm Dương trước thì sao lại có kết quả như bây giờ được?” Chấn Hám Sơn lắc đầu khẽ cười.

“Ai mà ngờ được Lâm Dương lại không để chọc đến vậy!” “Người nhà họ Trác quả thật là đá trúng ván sắt rồi”

Tiếng bàn tán vang lên không ngừng.

Ngay lúc cục điện ngày càng trở nên gay go, cung, chủ Mạc Tâm cuối cùng cũng mở miệng nói: *Lâm Dương! Đừng có làm quá lên như vậy!” Lâm Dương.

dừng bước, nghiêng đầu nhìn bà ta: “Cưng chủ muốn tham gia vào việc này?

“Ta vốn không phải là người ngoài cuộc! Lâm Dương, nơi này là Trường Sinh Thiên Cung, ta là chủ nhân của Thiên Cung! Người nhà họ Trác chính là khách của Thiên Cung chúng ta, nếu bọn họ xảy ra chuyện.

gì ở nơi này thì cũng chủ là ta đây chẳng phải là làm cho kẻ khác chế nhạo?” “Cung chủ có ý gì? “Nhị Tôn Trưởng là người của Thiên Cung, công bằng của ông ta còn chưa đến phiên cậu đến đòi! Lâm Dương, cậu lùi ra đằng sau đi, việc này vốn không liên quan đến cậu!” Cung chủ Mạc Tâm lạnh nhạt nói.

“Cung chủ muốn bảo vệ cho người nhà họ Trác? Tôi sẽ không đồng ý!” Lâm Dương chợt quay đầu lại, nhìn chằm chăm cung chủ Mạc Tâm, lạnh lẽo quát.

Anh biết tính toán của cung chủ Mạc Tâm.

Thực ra, người nhà họ Trác cũng không quá quan trọng với bà ta.

Bình thường cung chủ Mạc Tâm sẽ không hỏi đến, Lâm Dương thích xử lý thế nào thì xử lí thế ấy.

Nhưng bây giò không giống vậy! Nếu không cứu nhà họ Trác, những đồng mỉnh khác của Trường Sinh Thiên Cung sẽ kiêng ky, lo lắng việc Trường, Sinh Thiên Cung thấy chết mà không cứu, sau đó xa lánh và cô lập Thiên Cung.

Hơn nữa nhân tài Trác Toàn Khôn nhất định sẽ ở lại Thiên Cung, sao có thể để anh ta thất vọng được? Vê phần Nhị Tôn Trưởng, cưng chủ Mạc Tâm hiểu rất Tố tính cách của ông ta.

Cho đù ông ta bị uất ức, nhưng với lòng trưng thành đối với Thiên Cung, ông ta tuyệt đối sẽ không phản bội Thiên Cung.

Cho nên, lựa chọn của cung chủ Mạc Tâm là thích hợp nhất.

Chỉ là, Lâm Dương không chịu đựng được! “Láo xược! Than Lâm, cậu muốn tạo phản hả?” Tứ Tôn Trưởng, lập tức đứng dậy, lớn tiếng quát.

“Gan chó thật là lớn! Lâm Dương, cậu đang dùng, giọng điệu gì để nói chuyện với cưng chủ đây hải Cậu muốn chết hay sao? Nhanh quỳ xuống nhận lỗi đủ!” Tam Tôn Trưởng cũng liên tiếp mở miệng quát.

“Lâm Dương, con đừng có càn quấy!” Nhị Tôn Trưởng cũng sốt ruột, vội hô lên một tiếng rồi chạy đến trước mặt cưng chủ Mạc Tâm, chắp tay nói: “Cung chủ, Lâm Dương trẻ tuổi nóng tính, nhất thời nhanh miệng xúc phạm ngài, còn.

xin ngài rộng lượng bỏ qua, đừng chấp nhặt với cậu tai” “Tôi biết! Tôi cũng có thể lý giải, có điều người này quá ngang ngược, sau này chắc chăn phải giáo dưỡng thật tốt, nếu không sẽ gây ra họa lớn!

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện