Chương 3474

Lâm Dương thầm nghĩ, những khoảng trống trong thân thể của anh cũng được viên thuốc thần kỳ kia chậm rãi lấp đầy. Lúc này, ở ngoài Thiên Cung Mộ.

“Sắp đến giờ rồi”

Đại Tôn Trưởng đặt chén trà trong tay xuống đứng lên nói: “Tôi cũng nên xuống đó lấy Lạc Linh Huyết rồi”

“Đúng vậy”

“Đại Tôn Trưởng, ông cẩn thận nhé” Tam Tôn Trưởng nói. “Cẩn thận cái gì? Chẳng lẽ ông còn cho rằng thằng nhóc kia không chết sao?” Trịnh Xuân Viễn cười nói.

“Tôi không có ý này” Tam Tôn Trưởng lắc đầu.

“Nói chung là mấy người cứ ở ngoài này chờ tôi là được.” Đại Tôn Trưởng lạnh nhạt buông lại một câu, sau đó bay thẳng đến Thiên Cung Mộ.

“Mở cửa”

“Vâng, thưa Đại Tôn Trưởng”

Người canh mộ lập tức mở cửa ra.

Theo tiếng nổ vang rền, bóng dáng của Đại Tôn Trưởng nhanh chóng biến mất chỗ cửa lớn của lăng mộ.

“Ông nói xem, sau khi Đại Tôn Trưởng lấy lại được mười giọt Lạc Linh Huyết kia, ông ấy sẽ xử lý chúng như thế nào?” Lúc này, một tên điện chủ không nhịn được hỏi.

“Đương nhiên là nộp lên cho cung chủ rồi”

Trịnh Xuân Viễn cười khẽ nói.

“Sau khi cung chủ của chúng ta có được mười giọt Lạc Linh Huyết, tất nhiên sẽ đứng đầu thiên hạ, không ai địch nổi” “Đúng đấy đúng đấy”

“Thiên Cung của chúng ta, sẽ vùng dậy nhanh thôi”

Mọi người cười ha hả nói, tựa như bọn họ đã nhìn thấy tương lai tươi sáng đang bày ra trước mắt.

Thế nhưng đúng lúc này, đột nhiên Tam Tôn Trưởng ngẩng đầu nói: “Ai nói là có mười giọt Lạc Linh Huyết?”

Mọi người ngẩn ra, đồng loạt quay đầu nhìn về phía Tam Tôn Trưởng.

Chỉ thấy Tam Tôn Trưởng tiếp tục nói: “Chuyện có thể lấy lại được Lạc Linh Huyết hay không vẫn còn là ẩn số, không ai đoán được Lâm Dương có mang theo Lạc Linh Huyết hay không.

Biết đâu cậu ta đã sớm chuyển chúng đến nơi nào đó rồi thì sao. Hiểu chưa?”

Lời này vừa nói ra, mọi người lập tức quay qua nhìn nhau, nhanh chóng hiểu ý Tam Tôn Trưởng.

Nộp lên cung chủ ư? Đùa gì thết Lạc Linh Huyết đấy, nào có ai lại không muốn?

Sở dĩ Tam Tôn Trưởng nói như thế, không phải là vì đã đoán được tâm tư muốn nuốt toàn bộ số linh huyết kia của Đại Tôn Trưởng hay sao.

Nếu như giúp Tam Tôn Trưởng che giấu, biết đâu bọn họ cũng sẽ được chia cho vài giọt…

“Sao thế? Tại sao mọi người là không nói gì?

Là vì không có vấn đề gì muốn hỏi nữa đúng không?” Tam Tôn Trưởng lạnh nhạt hỏi.

“Không không không! Chúng tôi không có vấn đề gì hết” “Đúng đúng, hắn là cái tên Lâm Dương kia đã sớm chuyện Lạc Linh Huyết đi chỗ khác. Đại Tôn Trưởng vào đó cũng chỉ là đi xử lý thi thể của tên đó, tránh để thi thể của cậu ta làm ô nhiễm Thiên Cung Mội”

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện