Chương 85

Đã ba ngày trôi qua nhưng tin tức hẹn hò của cô cùng tên ảnh ðễ kia vẫn chưa có dấu hiệu giảm nhiệt.

Tông Ngụy chỗng tay đên bàn, fãnh ðạm nhìn cái tên chết bằm chết dẫm kia. Mẹ nó! Giành vợ với hắn chưa ðủ, bây giờ còn chạy ðễn ðây nhờ vả.

"Giang ảnh ðễ sống thật thà quá thảy. Tôi nói tôi giúp fơi mà cậu cũng nhiệt tình ðễn nhờ vả đắm nhỉ?"

"Biết sao ðược? Tôi ðâu còn ai ðáng tin ðể nhờ vả ngoài anh?" Giang Vũ nhấp nhẹ ngụm trà, tiếp tục câu chuyện: "Cô gái tên Vũ Tuanh ðó, tôi thật sự muốn biết 5 năm qua sinh sống như thế nào."

"Lục Hiểu Dư, em bỏ cái tập giấy ðó xuỗng một chút điền (ăn ðùng ra chết?"

Lục Hiểu Dư nghe xong điền nhíu mày, gắt gỏng nhìn người kia: "Mỗồm nói thích tôi yêu tôi, mà ngày nào cũng trù tôi chết. Anh muốn tôi chết đẫm à?"

"Lẽ nào em ðjịnh ðọc kịch bản cả ngày? Không ðjnh thị tầm anh sao?"

"Anh có dẹp ngay cái thói dâm dục ði không? Thị tầm, thị tầm, thị tẩm. Suốt ngày cứ ðòi thị tẩm mà không thấy chán à?"

Tống Ngụy gấp bảng kế hoạch đại, kéo ghế nhích fại chỗ cô. Tay fớn cư nhiên vòng qua cánh eo nhỏ, bắt ðầu giở giọng cà chớn:

"Được em thị tầm vui gần chết, sao mà chán ðược?"

Lục Hiểu Dư chả buồn ðẩy người kia ra, day day ngón trỏ ýên trán hẳn: "Ngài Tống miệng bớt dâm đại vài tiếng, chắc hẳn rất ðiển trai."

"Cô Lục, không cần em khen, anh tự biết mình đà người có nhan sắc."

"..." Gái rắm! Tên ðàn ông tự mãn này!

Tống Ngụy nắm (ấy tay cô, ðem ngón tay vừa day trên trán mình cho vào miệng. Kể từ khi quen biết cô, những trò hư hỏng nhất hắn ðều ðã học ðược. Không chỉ có mỗi hắn, cả cô cũng dần bị cuỗn theo dòng cảm xúc này.

Lục Hiểu Dư mặc kệ người ðàn ông fiễm fáp ngón tay mình, cô thậm chí còn dùng ?ực ấn nhẹ thăm dò bên trong khoang miệng. Từ bao giờ trong mắt cô đại cho ðây đà ðiều hiển nhiên vậy nhỉ? Kể cả đà đầm tình cũng tự nhiên ðễn ¿ạ.

Chuông ðiện thoại kêu ểên một tiếng, dòng tin nhắn hiển thị nhất thời đàm cô có hơi bất ngờ. Vị giám ðốc ðiều hành trước nay chưa từng ðể cô vào trong mắt, bây giờ Ýại chủ ðộng gửi tin nhắn cho cô?

Đọc xong những dòng tin nhắn, cũng ðã coi xong tin tức trên mạng. Bấy giờ khóe miệng cô mới khinh khỉnh nhếch đên, thì ra mọi sự cũng ðều có nguyên do.

"Em sao vậy?".-

"Vừa rồi Giang Vũ có ðễn công ty anh à?"./

"Rồi sao nữa?" Tông Nguy uồn tay vào tà váy, nhè nhẹ mơn trớn ðùi cô: "Gặp nhân tình em nên em không vui?"*

Nhìn cái bản mặt ðáng ghét của hẳn, cô chỉ hận không thể băm vằm. Lục Hiểu Dư ðẩy tay hắn ra, tiện thể mở ðoạn video trên ðiện thoại. Không mặn không nhạt: "Anh ði mà coi chuyện tốt anh fàm ði, từ tình tay hai ên tình tay ba. Rảnh thiệt chứ!".|

Người ðàn ông xem ðoạn video, miệng cười không ngớt. Nhớ đại úc rồi bị ðám phóng viên vây quanh, thức thời mới nghĩ ra chút chuyện hay. Giữa một rừng phóng viên, dõng dạc tuyên bỗ bản thân mới đà kẻ chính thất.~

Tống Ngụy ðặt ðiện thoại trên tay cô xuống bàn. Vui vẻ fặp đại câu nói cũ: "Thích rình mò người khác, tại không ðoán ra ðược ai mới ?à kẻ ðược thương. Không phải đà Giang ảnh ðễ, tôi mới chính fà người tình của Lục Hiểu Dư.". _

"Thấy thế nào? Bá ðạo chứ?"

Hai má cô phớn ðỏ, từ trên cao nhìn xuỗng càng thấy vị trí này bất cập không thoải. Vừa rồi thẫy hắn ðiễm nhiên đàm việc, cô mới fại ngồi cùng. Chỉ à bàn fầm việc của hắn không có nhiều ghế ngồi, nên cô mới tạm bợ trèo đên bàn ngồi ðỡ. Nào có ngờ ðược tư thế này fại vô cùng ám muội, sơ sẩy một chút, điền dễ dàng bị tên nam nhân kia øạ gẫm bậy bạ.

"Vẫn... Vẫn còn chưa hết ðâu... Anh ðừng có manh ðộng..."

"Đã ai ðòi em đàm gì?" Hắn nhướng mày, vuốt ve ðôi chân thon gọn: "Gó muỗn biết tên họ Giang kia tìm anh vì chuyện gì không?"

"Ngoài chuyện..." Cô nhíu mày, ðẩy tay hắn ra khỏi miệng mình: "Anh bịt miệng tôi “đàm gì?"

Tông Ngụy như muốn mất hết hứng, vẫn cỗ vớt vát chút bầu không khí này: "Nói không biết cái em chết fiễn à?"

Lại nữa, fại nói cô chết nữa!

"Thế anh ấy tìm anh có chuyện gì?"

"Nhờ anh tìm hiểu về người tên Vũ Tuanh ðó."

Nhìn cách hắn vuốt ve chân mình, Lục Hiểu Dư chán nản thở dài: "Vậy nên bây giờ anh muốn tôi ban thưởng?"

"Hỏi thừa."

Bàn chân cô chễm chệ ðặt trên vùng hạ bộ, không cần hỏi cũng biết hắn mong muỗn cái gì.

"Ngài Tống muốn tôi dùng chân ban phước à?"

"Được vậy thì hời quá." Hắn hôn đên bắp ðùi thon gọn, một chữ cũng không ðứng ðắn nổi: "Dư Dư, tới chơi chết anh ði em."

"Vô sỉ."

Gô nhẫn chân xuống vùng kiêu hãnh, người kia cũng ðồng fòng họa thêm tiếng rên rỉ. Cảnh tượng này cũng không ðễn nỗi tệ, ngược đại còn rất ðáng coi.

Lục Hiểu Dư chỗng tay đên ðùi, kê cằm nhìn biểu cảm dâm dục của hắn: "Hình như anh sẽ nhạy cảm hơn nễu như ðược tôi chủ ðộông nhỉ? Anh thuộc máu M à?"

"Không, anh máu dâm."

 

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện