Nhóm dịch: Ad Meliora

Trans & Edit: Nyx

Năm bảy tuổi, cái đêm lần đầu tiên trong đời cô rơi xuống nước.

Lelia thấy mình tái sinh vào cuốn tiểu thuyết.

Khi rơi xuống nước, cô nghĩ mình sẽ chết. May mắn thay, một đứa trẻ gần đó đã cứu cô ấy, và các linh mục đã cố gắng hô hấp nhân tạo cho cô.

Cô tỉnh lại và phun nước ra như một con cá voi.

Các linh mục đã cố gắng đưa cô ấy đến phòng khám, nhưng Lelia tuyệt vọng nói rằng mọi chuyện vẫn ổn rồi quay trở lại phòng của mình.

Cô tắm rửa sạch sẽ bằng nước nóng, thay quần áo, cả người run lẩy bẩy.

Cô không bị chết đuối và bí mật của cô không bị phát hiện. Cô ấy đã được cứu một cách kỳ diệu, nhưng cô vẫn không ngừng run rẩy.

Ngã mình lên chăn, cuộn tròn lại như một tảng đá… cuối cùng cô cũng chìm vào giấc ngủ.

Ngày hôm sau, các linh mục lại đến thăm phòng cô.

Họ không biết phải làm gì trước mặt cô, người vừa mới thức dậy sau giấc ngủ, sợ rằng những việc diễn ra tối qua sẽ bị lan truyền đến quê hương của Lelia.

Lelia, người đang nhìn chằm chằm vào vị linh mục, nhớ lại giấc mơ mà cô thấy được vào đêm qua.

Kiếp trước của cô xuất hiện trong giấc mơ. Ở kiếp trước, cô là một bệnh nhân

phải nằm trên giường bệnh cả ngày cho đến tận khi chết. Là người bệnh bị buộc nằm trên giường, cô ấy không có nhiều việc để làm, tất cả chỉ xoay quanh việc đọc tiểu thuyết và chơi game. Cứ mãi chơi game và đọc tiểu thuyết lãng mạn cả ngày, đó là những gì cô ấy đã từng làm trong kiếp trước.

Tất cả những việc đó cứ mãi lặp lại cho đến một ngày, cái chết mà cô chờ đợi bấy lâu nay cuối cùng cũng đến. Khoảnh khắc khi cô chết đi, dường như cô cảm thấy có một chút tự do hoà quyện cùng nỗi sợ hãi. Và cô cầu nguyện…

Nếu cô ấy được tái sinh, hãy để cho cô được tái sinh trong trò chơi “Alchemy Lottery” mà cô ấy đang chơi.

Đó là một lời cầu nguyện lố bịch, nhưng ước nguyện tái sinh của cô gần như đã được đáp ứng.

Nhưng tại sao cô ấy lại ở trong một cuốn tiểu thuyết? [Nếu có ai đó thực sự lắng nghe lời cầu nguyện của tôi, thì nên lắng nghe nó chính xác một chút chứ…!]

Thay vì trở thành nhân vật chính trong trò chơi, cô lại tái sinh thành một nhân vật trong tiểu thuyết.

Những sự kiện mà cô ấy đã trải qua từ khi được sinh ra cho đến bây giờ, sẽ không khác gì dòng chảy của câu chuyện gốc. Đây là một lý do chính đáng để suy đoán rằng không phải ngày nào trong cuộc đời của cô ấy cũng đều được ghi lại trong cuốn tiểu thuyết.

Vai diễn của cô không phải là nhân vật chính, mà là một vai phụ. Cô ấy thậm chí sẽ phải chết ở giữa câu chuyện!

Cho dù cô không cảm thấy cuộc đời mình có gì đặc biệt, cô cũng không bao giờ có thể nghĩ đến một ngày, mình sẽ trở thành vai phụ trong một cuốn tiểu thuyết mà người khác lại là nhân vật chính. Cô cảm thấy như bị tát vào mặt bởi cái hiện thực phũ phàng này quá.

Sau một hồi khó chịu, dằn vặt trong tâm trí, cô cảm thấy nhẹ lòng hơn một chút.

[Biết trước được sự thật này, liệu có tốt không?]

Hiện giờ cô chỉ mới được bảy tuổi, vẫn còn rất nhiều thời gian trước khi chết.

“Thưa Điện hạ, Hoàng tử Leo, ngài thực sự không sao chứ?”

"…Ah."

Sau khi mãi đắm mình trong suy nghĩ, cô quay sang nhìn các linh mục vẫn còn đang lầm bầm: “Hoàng tử trông thật thất thần sau sự cố đuối nước. Anh ta là một hoàng tử được mọi người đồn đại là một kẻ nhu nhược, yếu đuối. Việc thái tử suýt chút nữa thì chết đuối, nếu để các quan đại thần biết được thì tất cả đều phải chết.”

Lelia giả vờ ho một tiếng: "Ta không sao, tất cả các ngươi có thể rời đi ngay bây giờ."

“Oh, chúng tôi hiểu rồi. Nhưng nếu người cần, hãy gọi cho chúng tôi bất kì lúc nào.”

Các linh mục gật gù, hơi cúi đầu và rời khỏi phòng.

Lelia, người bị bỏ lại một mình, nhìn vào bên trong căn phòng lộng lẫy.

Nơi đây đã luôn quen thuộc cho đến ngày hôm qua.

Có lẽ bởi vì cô ấy nhớ lại kiếp trước, mọi thứ bây giờ đều cảm thấy thật xa lạ.

[Dù sao thì, mình cũng đã được tái sinh trong một cuốn tiểu thuyết…]

Tâm trạng của cô lại trở nên khó chịu khi cô nhớ lại tương lai của chính mình trong cuốn tiểu thuyết này. Cứ nghĩ đến việc một ai đó đã quyết định tương lai của cô theo ý của họ. Điều này thật quá tầm thường!

[Tôi không muốn chết lần nữa.]

[Muốn tôi chết sớm như lúc tôi còn là một bệnh nhân mắc bệnh nan y?]

[Tôi sẽ không bị giết dễ vậy đâu!]

Dù sao cũng không quá khó tránh để khỏi cái chết. Trong tiểu thuyết, anh ta bị trượt chân và chết đuối ở hồ Hwangseong.

[Nếu anh ta không đi ngắm cảnh gần hồ, thì xem như đã qua cửa tử rồi.]

[Tuyệt, mọi chuyện sẽ ổn thôi!]

[Nhưng mà… còn một vấn đề nữa.]

Bây giờ cô ấy đang ở trong lãnh thổ trung lập thiêng liêng này với tư cách là Thái tử.

Cải trang thành con trai, lừa gạt tất cả mọi người!



Trên thực tế, việc Lelia đến đây không phải là điều cô ấy mong muốn.

Dracaena, một lục địa rộng lớn với kích thước khổng lồ, có năm đế chế có lịch sử lâu đời trên lục địa này.

Trong quá khứ xa xôi, một con Rồng Hoang Dã (Wild Dragon) từng ngủ đông trong một thời gian dài đã thức dậy. Kết quả là vô số yêu ma xuất hiện và tấn công con người, và nhân loại dường như bắt đầu đi vào con đường hủy diệt.

Vào thời điểm đó, Seon Hwang, thủ lĩnh của Giáo phái Kreutz và năm hiệp sĩ đã nhận được lời tiên tri đã cứu thế giới bằng cách đánh bại Wild Dragon.

Sau đó, chủ nghĩa của Giáo phái Kreutz lan rộng và bén rễ sâu khắp lục địa. Năm hiệp sĩ cũng thành lập đế chế của riêng họ và bắt đầu thống trị lục địa. Họ cùng nhau chia sẻ sức mạnh ma thuật của Wild Dragon và thành lập một liên minh huyết thệ.

Giáo phái Kreutz đã thành lập “Thánh địa Kreutz” ở trung tâm của năm đế quốc, cử linh mục đến các quốc gia và gây ảnh hưởng đến nhiều nơi trên lục địa.

Seon Hwang không đoái hoài đến việc nhúng tay vào các vấn đề lãnh thổ thế tục, nhưng sẽ không tha thứ cho việc thay đổi dòng dõi của hoàng gia đang cai trị đế chế.

Do đó, năm đế chế duy trì sự cân bằng quyền lực trong khi kiểm soát lẫn nhau dưới một cảm giác căng thẳng kỳ lạ, và cho đến ngày nay, họ vẫn duy trì hòa bình dưới sự bảo trợ của đền thờ.

Nhưng một vài năm trước đây.

Ở cuối lục địa, một quả trứng Rồng Ánh Sáng xuất hiện. Núi lửa phun trào, và sức mạnh ma thuật đen tối bắt đầu bao quanh nó. Do ảnh hưởng, ngay cả những con quái vật hung ác cũng bắt đầu thức tỉnh trở lại. Mọi người trở nên lo lắng và khẳng định đây là một dấu hiệu cho thấy sự tàn ác được ghi lại trong những cuốn sách cũ đã bắt đầu lặp lại.

Nó thực sự có thể được lặp đi lặp lại…

Giáo phái Kreuz đã cố gắng loại bỏ quả trứng trước khi con rồng ánh sáng nở ra, nhưng không thể.

Trong một cuốn sách cổ có viết rằng trứng của Rồng Ánh Sáng không thể bị phá hủy bằng bất kỳ cách nào.

‘Chỉ có một cách duy nhất. Khi con rồng bắt đầu nở ra, bạn chỉ cần đối đầu trực tiếp với nó.’

Giáo phái nhận ra rằng điều này không thể được giải quyết một cách độc lập. Vậy nên trước tình hình đó, năm vị hoàng đế đã tập hợp lại đây dựa trên lời thề của họ. Kết thúc cuộc họp, năm đế quốc đã quyết định sẽ hợp lực để tập trung lực lượng mạnh mẽ trước.

Xét theo nội dung của cuốn sách cổ, vẫn còn nhiều năm nữa trước khi trứng rồng nở. Vì vậy, họ muốn chuẩn bị trước cho cuộc chiến chống lại Wild Dragon. Ngoài ra, Giáo phái tập trung quy tụ những hoàng tộc trẻ tuổi và quý tộc của mỗi đế quốc, bên cạnh việc thu thập lực lượng hùng hậu.

[Họ đang cố làm gì với lũ trẻ…?]

Dù sao đi nữa, nơi Lelia đến là trung tâm huấn luyện ở lãnh thổ trung lập linh thiêng do giáo phái xây dựng.

[Chà… tôi không nghĩ họ đang mong đợi một anh hùng bước ra từ một trong số những đứa trẻ ở đây…]

Tuy nhiên, những đứa trẻ này vẫn là những nhà lãnh đạo chính sẽ dẫn dắt năm đế quốc trong tương lai. Sẽ không có hại gì khi cố gắng làm quen với nhau từ sớm cả.

Khi Wild Dragon xuất hiện, có vẻ như năm đế quốc có thể hợp lực lại mà không cần chĩa kiếm vào nhau.

Nó như một trại hè giúp gắn kết tình bạn, kiểu như vậy. Tất nhiên, đây cũng là một kiểu giám sát và bắt giữ con tin.

Nhưng tại sao cô lại phải ở đây…

Đó là vì Thái tử.



Lelia xuất thân từ một gia đình hoàng gia, nhưng cô ấy gần như là một người vô hình.

Tình hình ở quê nhà của cô ấy, Auralia, hơi phức tạp.

Một cuộc tranh cãi đã nổ ra trong quá trình tranh giành ngai vàng.

Người ta bàn tán rằng người con trai thứ hai, người muốn đoạt lấy ngai vàng, đã giết chết anh trai của mình và giành lấy ngai vị.

Lydios, người đã trở thành hoàng đế sau cuộc nổi loạn, đã phong con trai mình là Leo làm Thái tử và cố gắng cai trị đất nước.

Tuy nhiên, các nước láng giềng đều không để mắt đến vị hoàng đế lên ngôi do phản nghịch này, khiến cho mối quan hệ trở nên không mấy tốt đẹp.

Hoàng đế luôn lo sợ rằng con trai mình có thể bị ám sát bất cứ lúc nào và Thái tử cũng suy nghĩ như vậy.

[Tên hèn nhát đó…]

Thái tử là một người hèn yếu và nhút nhát, và mọi người đều biết rằng anh ta rất yếu đuối.

Trên thực tế, anh ta không đủ mạnh để có thể thôi bay Lelia chỉ bằng một cú đá.

Vậy danh tính của Lelia là gì?

Cô là con gái út của Công chúa Iris, người đã chứng kiến các anh trai của mình tranh giành ngai vàng.

Công chúa đem lòng yêu hiệp sĩ hộ tống của mình và sinh ra một đứa trẻ, Lelia.

Thật không may, Công chúa đã chết ngay sau khi sinh đứa trẻ…

[Tôi là Lelia, con gái của một công chúa đã chết.]

Cô ấy sống tốt như một thành viên hoàng gia bị lãng quên giữa sự hỗn loạn trong cuộc chiến giành ngai vàng.

Lelia sống trong một tòa tháp nhỏ ở rìa cung điện hoàng gia, sống lặng lẽ chỉ ăn thức ăn mà một số người hầu gái đưa cho cô.

[Họ đã không chăm sóc tốt cho tôi…]

Một ngày nọ, tất cả trở nên yên ắng lạ thường. Lelia bất ngờ bị Hoàng đế bắt đi.

“Hmm,… Vậy ngươi là cháu gái của ta à? Iris, đứa em gái ngu ngốc của ta đã sinh ra một cô con gái.”

“Nhưng ta vẫn không thể tin được là người bằng tuổi với thái tử. Thật là một sự trùng hợp tuyệt vời!”

Lelia chớp mắt vì cô ấy không biết chuyện gì đang xảy ra.

“Iris, người đã yêu một hiệp sĩ thấp kém,..” ông ta tiếp tục cười và nguyền rủa, “Ta không thể tin được Iris lại tặng ta một món quà như vậy, chính là NGƯƠI! Hahaha!”

Theo yêu cầu của giáo phái, hoàng đế phải gửi hoàng tử đến lãnh thổ trung lập thiêng liêng.

Để có được một linh mục mới với khả năng chữa bệnh mạnh hơn cả một phù thủy, ông ta thậm chí không thể từ chối vì con mắt của các đế chế láng giềng không chấp nhận ông, kẻ đã cướp đoạt ngai vàng.

Tuy nhiên, ông ta không thể để con trai mình ra đi.

Vẫn còn nhiều người trong đế chế cho rằng chính ông đã hạ bệ anh trai mình và chiếm lấy ngai vàng.

Do đó, hoàng tử trẻ bị đe dọa ám sát.

Nếu là con trai thật sự của ông ta, tên hoàng đế đó, có lẽ sẽ thà chết chứ không gửi con trai mình đến một lãnh thổ trung lập thiêng liêng trong tình huống này.

Tất nhiên, nơi đây cũng an toàn vì được bảo vệ bởi các linh mục và hiệp sĩ, nhưng bạn không bao giờ biết được trước chuyện gì sẽ xảy ra. Suy cho cùng, không có nơi nào khác trên thế giới an toàn hơn trong cung điện.

Ông ta có thể thoải mái đầu óc mà không cần phải lo lắng.

“Có thật là đứa trẻ này đã sống một mình trong tòa tháp không?”

Hoàng đế hỏi các cung nữ, những người mang thức ăn cho Leila.

Một cung nữ chậm rãi cúi đầu, đưa ra câu trả lời cho hoàng đế, người đang đau đầu về vấn đề gửi thái tử.

“Vâng thưa bệ hạ. Khi Ngài ra lệnh cho xây dựng Biệt thự của Nữ hoàng, Leila đã được chuyển đến đây.”

“Hừm..”

Hoàng đế cố gắng lục lại trí nhớ. Ông ta đã từng cho sửa chữa lâu đài nơi người chị gái đã chết của ông ta sống và tặng nó cho lại cho hoàng hậu.

“Có vẻ như ngươi đã có một nơi ở sau khi bị đuổi ra ngoài. Tốt cho ngươi, thật tốt cho ngươi.”

Hoàng đế nói với một nụ cười đầy toan tính.

“Có ai khác biết sự tồn tại của đứa trẻ này không?”

“Chúng tôi là những người duy nhất.”

Những lời đó là sự thật.

Mẹ ruột của đứa trẻ, Công chúa Iris, đã qua đời, và những người chết vào thời điểm xảy ra cuộc nội chiến là rất đông. Hầu hết những người biết đến sự tồn tại của Lelia nhỏ bé đều đã qua đời.

“Được rồi, vậy là tốt rồi. Thật tuyệt."

Hoàng đế tiến đến trước mặt bé gái gầy gò. Cô có thể ngửi thấy mùi hôi khó chịu từ ông ta vì ông ta đã không tắm rửa sạch sẽ.

Ông ta mở lòng bàn tay của Lelia, "Đây chắc chắn là dòng máu của Iris."

Gia đình hoàng gia của Auralia được sinh ra với một hoa văn trên lòng bàn tay của họ.

Ấn ký này xuất hiện ở cả năm đế chế. Đây là một vết tích minh chứng cho sự cam kết thành công giữa các vị hoàng đế đầu tiên. Mỗi đế chế có một ấn ký hơi khác nhau, nhưng vì ma thuật của con rồng, nó không bao giờ có thể bị bắt chước bởi ma thuật.

Hoàng đế cười toe toét, nhìn bé gái nhỏ.

Vì tất cả những đứa trẻ do anh trai ông ta sinh ra đều đã chết nên những thành viên hoàng gia trẻ tuổi còn lại là con trai của anh và đứa trẻ này. Hơn nữa, hoa văn này là bằng chứng tốt nhất để chứng minh rằng cô ấy xuất thân từ một gia đình hoàng gia. Không ai nhớ đến sự tồn tại của cô. Ngay cả khi có người nhớ đến nó, họ sẽ nghĩ rằng cô ấy đã chết trong cuộc nội chiến.

Bởi vì cô ấy có một ấn ký không thể bị làm giả, nên không ai trong giáo phái sẽ nghi ngờ điều đó. Chỉ cần đứa trẻ sống trong lãnh thổ trung lập thần thánh trong ba năm, ông ta có thể giấu đứa con trai bé nhỏ dưới cái bóng của mình để đảm bảo an toàn. Nếu những kẻ ám sát dám xâm nhập khu vực trung lập linh thiêng và giết đứa trẻ này, chúng cũng không thể giết Thái tử thực sự.

[Con trai ta sẽ không chết, vì vậy điều đó không thành vấn đề.]

Sau khi hoàng đế quyết định cử Lelia thay Thái tử, ông ta giết tất cả những người hầu và người giúp việc đã từng chăm sóc cô.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện